Cố Khanh đã bị sát hại bởi một tên cướp đột nhập vào nhà. Cô mở to mắt nhìn một người đàn ông râu quai nón, đội chiếc mũ đen, mặc chiếc áo khoác bọc kín mít đang lục lọi trong nhà mình.Bên cạnh bàn trong phòng khách, xác của cô nằm đó, trên mặt đất đầy máu đỏ, phía sau đầu đang chảy ra rất nhiều máu, sàn nhà toàn là màu đỏ của máu.Đúng vậy!Hồn ma của Cố Khanh đang quan sát mọi thứ xung quanh.Cô đã chết rồi.*Mới 40 phút trước.Cố Khanh vừa về nhà sau một ngày tìm việc thất bại, vừa lấy chìa khóa ra khỏi túi thì một tên cướp có râu quai nón từ góc đường chạy tới, bịt miệng cô và kéo vào nhà.Khi vào cửa, hắn ta nhìn chằm chằm vào cô từ trên xuống dưới, như đang tìm kiếm cái gì đó.Cố Khanh cố gắng giữ bình tĩnh, hy vọng có thể tự bảo vệ mình."Anh muốn làm gì? Tôi… tất cả tiền của tôi đều ở trong ví, tôi không nhìn thấy khuôn mặt của anh..."Nếu chỉ là một vụ cướp bình thường, Cố Khanh nghĩ rằng nếu cô chỉ cho hắn biết tiền ở đâu thì hắn sẽ lấy tiền rồi để cô được an toàn."Đồ ở chỗ nào?" Ai…
Chương 36: Chương 36
Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền HọcTác giả: Ngư Diệu ThanhTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCố Khanh đã bị sát hại bởi một tên cướp đột nhập vào nhà. Cô mở to mắt nhìn một người đàn ông râu quai nón, đội chiếc mũ đen, mặc chiếc áo khoác bọc kín mít đang lục lọi trong nhà mình.Bên cạnh bàn trong phòng khách, xác của cô nằm đó, trên mặt đất đầy máu đỏ, phía sau đầu đang chảy ra rất nhiều máu, sàn nhà toàn là màu đỏ của máu.Đúng vậy!Hồn ma của Cố Khanh đang quan sát mọi thứ xung quanh.Cô đã chết rồi.*Mới 40 phút trước.Cố Khanh vừa về nhà sau một ngày tìm việc thất bại, vừa lấy chìa khóa ra khỏi túi thì một tên cướp có râu quai nón từ góc đường chạy tới, bịt miệng cô và kéo vào nhà.Khi vào cửa, hắn ta nhìn chằm chằm vào cô từ trên xuống dưới, như đang tìm kiếm cái gì đó.Cố Khanh cố gắng giữ bình tĩnh, hy vọng có thể tự bảo vệ mình."Anh muốn làm gì? Tôi… tất cả tiền của tôi đều ở trong ví, tôi không nhìn thấy khuôn mặt của anh..."Nếu chỉ là một vụ cướp bình thường, Cố Khanh nghĩ rằng nếu cô chỉ cho hắn biết tiền ở đâu thì hắn sẽ lấy tiền rồi để cô được an toàn."Đồ ở chỗ nào?" Ai… "Là như vậy, chúng tôi đã điều tra, Vu Miểu Miểu không bị tổn thương nào, trên người cũng không có bất cứ vết thương, là báo án giả.”“Mang cô ấy đến đây chẳng qua là bởi vì Vu Miểu Miểu ở trong cục cảnh sát cứ nói bạn học Từ Hạo Hoa tổn thương cô ấy, có vấn đề gì thì hai người hãy giải quyết riêng, chứ bạn học Vu Miểu Miểu cứ ở mãi trong cục cảnh sát cũng ảnh hưởng công tác của chúng tôi.”Nghe nói là báo án giả, hiệu trưởng và chủ nhiệm khoa rốt cuộc thở phào một hơi, không phải bên họ sai lầm là được rồi.Từ Hạo Hoa cũng thả lỏng một chút, giải thích: “Tôi thật sự không làm gì, chúng tôi đi quán trọ kia, tôi đưa cô ta đến cửa phòng liền rời đi, quán trọ chắc có camera."Cảnh sát cao gầy gật đầu, bọn họ sẽ tiến hành điều tra những việc này, nhưng nhìn Vu Miểu Miểu ngoan ngoãn ngồi trên sofa, lại cảm thấy đau đầu.“Vu Miểu Miểu, hiện tại Từ Hạo Hoa cũng đến rồi, cô có thể nói xem tại sao phải báo án giả?”Từ khi vào phòng hiệu trưởng thì Vu Miểu Miểu luôn yên lặng rốt cuộc ngẩng đầu, khuôn mặt ướt lệ nhìn Từ Hạo Hoa, dường như gã là một tên đàn ông bạc tình."Không có nguyên nhân khác, chẳng qua là bởi vì anh ta lăng nhăng đá tôi, tôi muốn trả thù anh ta một vố đau.”Cảnh sát cao gầy nghe vậy nghiêm túc hỏi: “Cô có biết hành vi báo án giả như vậy là phạm tội không?!”Vu Miểu Miểu mỉm cười, bộ dạng vẫn ngây thơ động lòng người lại khiến người ở trong phòng hiệu trưởng toát mồ hôi lạnh: “Tôi vốn không định báo án giả, hôm đó ở nhà khách tôi đã tính toán hết rồi, dụ anh ta vào phòng, rồi làm chút vết thương trên người, sau đó hét to kêu người tới, vậy là sự tình gì đều rõ ràng."Từ Hạo Hoa lại thầm mừng vì mình tỉnh táo trong khoảnh khắc đó, nhưng gã không rõ, gã và Vu Miểu Miểu chia tay trong hòa bình, tại sao cô ta đột nhiên lại đây trả thù mình?!Từ Hạo Hoa hỏi: “Tại sao cô làm như vậy?”Vu Miểu Miểu hừ lạnh một tiếng, không nói chuyện.Lúc ở trường cấp 3, Vu Miểu Miểu nghiêm túc muốn hai người mãi bên nhau, không ngờ rằng lên đại học mới hơn một tháng, Từ Hạo Hoa đã đòi chia tay.Vu Miểu Miểu không muốn, về sau mỗi cách một khoảng thời gian đều sẽ thăm dò thử liên hệ Từ Hạo Hoa, phát hiện trong Moments toàn là một đám bạn gái bị gã lừa dối.Mất hơn nửa năm, Vu Miểu Miểu rốt cuộc thừa nhận ngày xưa mình đã quen một tên sở khanh, vốn định cắt đứt liên lạc, coi như học một bài học.Nhưng về sau không hiểu sao Từ Hạo Hoa trò chuyện với cô ta trong WeChat, dường như muốn tán tỉnh, trong đầu cô ta nảy ra một ý nghĩ: cho tên này một bài học! Để hắn biết cái giá phải trả cho tật lăng nhăng.Không hiểu sao lúc ấy cô ta lại có ý nghĩ như vậy, còn điên cuồng thực thi, Vu Miểu Miểu giữ im lặng không phân bua gì hết.Từ Hạo Hoa cũng cảm thấy có chút lo lắng.Tuy Vu Miểu Miểu không nói ra nguyên nhân cụ thể, nhưng ít nhất ngòi nổ nhất định là vì cuộc chia tay ngày trước.Trong lòng gã có dự cảm Vu Miểu Miểu làm ra hành vi kịch liệt như vậy liên quan đến thẻ hoa đào trên tay gã.Lúc này kết quả điều tra cũng ra rồi, quán trọ mà Vu Miểu Miểu ở đúng là có camera, chứng minh sau khi Từ Hạo Hoa đưa cô ta đi vào khoảng mười phút sau liền chạy ra.Vu Miểu Miểu bị hai cảnh sát mang đi.Cô ta vì trả thù Từ Hạo Hoa mà báo án giả, phải dẫn về cục cảnh sát tạm giam vài ngày cảnh cáo, còn phải kêu người nhà của Vu Miểu Miểu đến giải quyết..
"Là như vậy, chúng tôi đã điều tra, Vu Miểu Miểu không bị tổn thương nào, trên người cũng không có bất cứ vết thương, là báo án giả.
”“Mang cô ấy đến đây chẳng qua là bởi vì Vu Miểu Miểu ở trong cục cảnh sát cứ nói bạn học Từ Hạo Hoa tổn thương cô ấy, có vấn đề gì thì hai người hãy giải quyết riêng, chứ bạn học Vu Miểu Miểu cứ ở mãi trong cục cảnh sát cũng ảnh hưởng công tác của chúng tôi.
”Nghe nói là báo án giả, hiệu trưởng và chủ nhiệm khoa rốt cuộc thở phào một hơi, không phải bên họ sai lầm là được rồi.
Từ Hạo Hoa cũng thả lỏng một chút, giải thích: “Tôi thật sự không làm gì, chúng tôi đi quán trọ kia, tôi đưa cô ta đến cửa phòng liền rời đi, quán trọ chắc có camera.
"Cảnh sát cao gầy gật đầu, bọn họ sẽ tiến hành điều tra những việc này, nhưng nhìn Vu Miểu Miểu ngoan ngoãn ngồi trên sofa, lại cảm thấy đau đầu.
“Vu Miểu Miểu, hiện tại Từ Hạo Hoa cũng đến rồi, cô có thể nói xem tại sao phải báo án giả?”Từ khi vào phòng hiệu trưởng thì Vu Miểu Miểu luôn yên lặng rốt cuộc ngẩng đầu, khuôn mặt ướt lệ nhìn Từ Hạo Hoa, dường như gã là một tên đàn ông bạc tình.
"Không có nguyên nhân khác, chẳng qua là bởi vì anh ta lăng nhăng đá tôi, tôi muốn trả thù anh ta một vố đau.
”Cảnh sát cao gầy nghe vậy nghiêm túc hỏi: “Cô có biết hành vi báo án giả như vậy là phạm tội không?!”Vu Miểu Miểu mỉm cười, bộ dạng vẫn ngây thơ động lòng người lại khiến người ở trong phòng hiệu trưởng toát mồ hôi lạnh: “Tôi vốn không định báo án giả, hôm đó ở nhà khách tôi đã tính toán hết rồi, dụ anh ta vào phòng, rồi làm chút vết thương trên người, sau đó hét to kêu người tới, vậy là sự tình gì đều rõ ràng.
"Từ Hạo Hoa lại thầm mừng vì mình tỉnh táo trong khoảnh khắc đó, nhưng gã không rõ, gã và Vu Miểu Miểu chia tay trong hòa bình, tại sao cô ta đột nhiên lại đây trả thù mình?!Từ Hạo Hoa hỏi: “Tại sao cô làm như vậy?”Vu Miểu Miểu hừ lạnh một tiếng, không nói chuyện.
Lúc ở trường cấp 3, Vu Miểu Miểu nghiêm túc muốn hai người mãi bên nhau, không ngờ rằng lên đại học mới hơn một tháng, Từ Hạo Hoa đã đòi chia tay.
Vu Miểu Miểu không muốn, về sau mỗi cách một khoảng thời gian đều sẽ thăm dò thử liên hệ Từ Hạo Hoa, phát hiện trong Moments toàn là một đám bạn gái bị gã lừa dối.
Mất hơn nửa năm, Vu Miểu Miểu rốt cuộc thừa nhận ngày xưa mình đã quen một tên sở khanh, vốn định cắt đứt liên lạc, coi như học một bài học.
Nhưng về sau không hiểu sao Từ Hạo Hoa trò chuyện với cô ta trong WeChat, dường như muốn tán tỉnh, trong đầu cô ta nảy ra một ý nghĩ: cho tên này một bài học! Để hắn biết cái giá phải trả cho tật lăng nhăng.
Không hiểu sao lúc ấy cô ta lại có ý nghĩ như vậy, còn điên cuồng thực thi, Vu Miểu Miểu giữ im lặng không phân bua gì hết.
Từ Hạo Hoa cũng cảm thấy có chút lo lắng.
Tuy Vu Miểu Miểu không nói ra nguyên nhân cụ thể, nhưng ít nhất ngòi nổ nhất định là vì cuộc chia tay ngày trước.
Trong lòng gã có dự cảm Vu Miểu Miểu làm ra hành vi kịch liệt như vậy liên quan đến thẻ hoa đào trên tay gã.
Lúc này kết quả điều tra cũng ra rồi, quán trọ mà Vu Miểu Miểu ở đúng là có camera, chứng minh sau khi Từ Hạo Hoa đưa cô ta đi vào khoảng mười phút sau liền chạy ra.
Vu Miểu Miểu bị hai cảnh sát mang đi.
Cô ta vì trả thù Từ Hạo Hoa mà báo án giả, phải dẫn về cục cảnh sát tạm giam vài ngày cảnh cáo, còn phải kêu người nhà của Vu Miểu Miểu đến giải quyết.
.
Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền HọcTác giả: Ngư Diệu ThanhTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCố Khanh đã bị sát hại bởi một tên cướp đột nhập vào nhà. Cô mở to mắt nhìn một người đàn ông râu quai nón, đội chiếc mũ đen, mặc chiếc áo khoác bọc kín mít đang lục lọi trong nhà mình.Bên cạnh bàn trong phòng khách, xác của cô nằm đó, trên mặt đất đầy máu đỏ, phía sau đầu đang chảy ra rất nhiều máu, sàn nhà toàn là màu đỏ của máu.Đúng vậy!Hồn ma của Cố Khanh đang quan sát mọi thứ xung quanh.Cô đã chết rồi.*Mới 40 phút trước.Cố Khanh vừa về nhà sau một ngày tìm việc thất bại, vừa lấy chìa khóa ra khỏi túi thì một tên cướp có râu quai nón từ góc đường chạy tới, bịt miệng cô và kéo vào nhà.Khi vào cửa, hắn ta nhìn chằm chằm vào cô từ trên xuống dưới, như đang tìm kiếm cái gì đó.Cố Khanh cố gắng giữ bình tĩnh, hy vọng có thể tự bảo vệ mình."Anh muốn làm gì? Tôi… tất cả tiền của tôi đều ở trong ví, tôi không nhìn thấy khuôn mặt của anh..."Nếu chỉ là một vụ cướp bình thường, Cố Khanh nghĩ rằng nếu cô chỉ cho hắn biết tiền ở đâu thì hắn sẽ lấy tiền rồi để cô được an toàn."Đồ ở chỗ nào?" Ai… "Là như vậy, chúng tôi đã điều tra, Vu Miểu Miểu không bị tổn thương nào, trên người cũng không có bất cứ vết thương, là báo án giả.”“Mang cô ấy đến đây chẳng qua là bởi vì Vu Miểu Miểu ở trong cục cảnh sát cứ nói bạn học Từ Hạo Hoa tổn thương cô ấy, có vấn đề gì thì hai người hãy giải quyết riêng, chứ bạn học Vu Miểu Miểu cứ ở mãi trong cục cảnh sát cũng ảnh hưởng công tác của chúng tôi.”Nghe nói là báo án giả, hiệu trưởng và chủ nhiệm khoa rốt cuộc thở phào một hơi, không phải bên họ sai lầm là được rồi.Từ Hạo Hoa cũng thả lỏng một chút, giải thích: “Tôi thật sự không làm gì, chúng tôi đi quán trọ kia, tôi đưa cô ta đến cửa phòng liền rời đi, quán trọ chắc có camera."Cảnh sát cao gầy gật đầu, bọn họ sẽ tiến hành điều tra những việc này, nhưng nhìn Vu Miểu Miểu ngoan ngoãn ngồi trên sofa, lại cảm thấy đau đầu.“Vu Miểu Miểu, hiện tại Từ Hạo Hoa cũng đến rồi, cô có thể nói xem tại sao phải báo án giả?”Từ khi vào phòng hiệu trưởng thì Vu Miểu Miểu luôn yên lặng rốt cuộc ngẩng đầu, khuôn mặt ướt lệ nhìn Từ Hạo Hoa, dường như gã là một tên đàn ông bạc tình."Không có nguyên nhân khác, chẳng qua là bởi vì anh ta lăng nhăng đá tôi, tôi muốn trả thù anh ta một vố đau.”Cảnh sát cao gầy nghe vậy nghiêm túc hỏi: “Cô có biết hành vi báo án giả như vậy là phạm tội không?!”Vu Miểu Miểu mỉm cười, bộ dạng vẫn ngây thơ động lòng người lại khiến người ở trong phòng hiệu trưởng toát mồ hôi lạnh: “Tôi vốn không định báo án giả, hôm đó ở nhà khách tôi đã tính toán hết rồi, dụ anh ta vào phòng, rồi làm chút vết thương trên người, sau đó hét to kêu người tới, vậy là sự tình gì đều rõ ràng."Từ Hạo Hoa lại thầm mừng vì mình tỉnh táo trong khoảnh khắc đó, nhưng gã không rõ, gã và Vu Miểu Miểu chia tay trong hòa bình, tại sao cô ta đột nhiên lại đây trả thù mình?!Từ Hạo Hoa hỏi: “Tại sao cô làm như vậy?”Vu Miểu Miểu hừ lạnh một tiếng, không nói chuyện.Lúc ở trường cấp 3, Vu Miểu Miểu nghiêm túc muốn hai người mãi bên nhau, không ngờ rằng lên đại học mới hơn một tháng, Từ Hạo Hoa đã đòi chia tay.Vu Miểu Miểu không muốn, về sau mỗi cách một khoảng thời gian đều sẽ thăm dò thử liên hệ Từ Hạo Hoa, phát hiện trong Moments toàn là một đám bạn gái bị gã lừa dối.Mất hơn nửa năm, Vu Miểu Miểu rốt cuộc thừa nhận ngày xưa mình đã quen một tên sở khanh, vốn định cắt đứt liên lạc, coi như học một bài học.Nhưng về sau không hiểu sao Từ Hạo Hoa trò chuyện với cô ta trong WeChat, dường như muốn tán tỉnh, trong đầu cô ta nảy ra một ý nghĩ: cho tên này một bài học! Để hắn biết cái giá phải trả cho tật lăng nhăng.Không hiểu sao lúc ấy cô ta lại có ý nghĩ như vậy, còn điên cuồng thực thi, Vu Miểu Miểu giữ im lặng không phân bua gì hết.Từ Hạo Hoa cũng cảm thấy có chút lo lắng.Tuy Vu Miểu Miểu không nói ra nguyên nhân cụ thể, nhưng ít nhất ngòi nổ nhất định là vì cuộc chia tay ngày trước.Trong lòng gã có dự cảm Vu Miểu Miểu làm ra hành vi kịch liệt như vậy liên quan đến thẻ hoa đào trên tay gã.Lúc này kết quả điều tra cũng ra rồi, quán trọ mà Vu Miểu Miểu ở đúng là có camera, chứng minh sau khi Từ Hạo Hoa đưa cô ta đi vào khoảng mười phút sau liền chạy ra.Vu Miểu Miểu bị hai cảnh sát mang đi.Cô ta vì trả thù Từ Hạo Hoa mà báo án giả, phải dẫn về cục cảnh sát tạm giam vài ngày cảnh cáo, còn phải kêu người nhà của Vu Miểu Miểu đến giải quyết..