Cố Khanh đã bị sát hại bởi một tên cướp đột nhập vào nhà. Cô mở to mắt nhìn một người đàn ông râu quai nón, đội chiếc mũ đen, mặc chiếc áo khoác bọc kín mít đang lục lọi trong nhà mình.Bên cạnh bàn trong phòng khách, xác của cô nằm đó, trên mặt đất đầy máu đỏ, phía sau đầu đang chảy ra rất nhiều máu, sàn nhà toàn là màu đỏ của máu.Đúng vậy!Hồn ma của Cố Khanh đang quan sát mọi thứ xung quanh.Cô đã chết rồi.*Mới 40 phút trước.Cố Khanh vừa về nhà sau một ngày tìm việc thất bại, vừa lấy chìa khóa ra khỏi túi thì một tên cướp có râu quai nón từ góc đường chạy tới, bịt miệng cô và kéo vào nhà.Khi vào cửa, hắn ta nhìn chằm chằm vào cô từ trên xuống dưới, như đang tìm kiếm cái gì đó.Cố Khanh cố gắng giữ bình tĩnh, hy vọng có thể tự bảo vệ mình."Anh muốn làm gì? Tôi… tất cả tiền của tôi đều ở trong ví, tôi không nhìn thấy khuôn mặt của anh..."Nếu chỉ là một vụ cướp bình thường, Cố Khanh nghĩ rằng nếu cô chỉ cho hắn biết tiền ở đâu thì hắn sẽ lấy tiền rồi để cô được an toàn."Đồ ở chỗ nào?" Ai…
Chương 35: Chương 35
Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền HọcTác giả: Ngư Diệu ThanhTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCố Khanh đã bị sát hại bởi một tên cướp đột nhập vào nhà. Cô mở to mắt nhìn một người đàn ông râu quai nón, đội chiếc mũ đen, mặc chiếc áo khoác bọc kín mít đang lục lọi trong nhà mình.Bên cạnh bàn trong phòng khách, xác của cô nằm đó, trên mặt đất đầy máu đỏ, phía sau đầu đang chảy ra rất nhiều máu, sàn nhà toàn là màu đỏ của máu.Đúng vậy!Hồn ma của Cố Khanh đang quan sát mọi thứ xung quanh.Cô đã chết rồi.*Mới 40 phút trước.Cố Khanh vừa về nhà sau một ngày tìm việc thất bại, vừa lấy chìa khóa ra khỏi túi thì một tên cướp có râu quai nón từ góc đường chạy tới, bịt miệng cô và kéo vào nhà.Khi vào cửa, hắn ta nhìn chằm chằm vào cô từ trên xuống dưới, như đang tìm kiếm cái gì đó.Cố Khanh cố gắng giữ bình tĩnh, hy vọng có thể tự bảo vệ mình."Anh muốn làm gì? Tôi… tất cả tiền của tôi đều ở trong ví, tôi không nhìn thấy khuôn mặt của anh..."Nếu chỉ là một vụ cướp bình thường, Cố Khanh nghĩ rằng nếu cô chỉ cho hắn biết tiền ở đâu thì hắn sẽ lấy tiền rồi để cô được an toàn."Đồ ở chỗ nào?" Ai… Sau khi vào phòng hiệu trưởng, nhìn thấy hiệu trưởng và chủ nhiệm khoa...cộng thêm hai vị cảnh sát, cùng với người mà Từ Hạo Hoa cho rằng đã đưa đối phương về nhà...Vu Miểu Miểu!Đầu óc Từ Hạo Hoa ù đặc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Gã không tự chủ được nhớ đến lời nhắc nhở ‘cẩn thận hoa đào’ của Cố Khanh, trong lòng không khỏi có dự cảm không may.Thật ra Từ Hạo Hoa và Cố Khanh không quen thuộc, chỉ là bạn học cùng lớp thôi, trao đổi không hơn hai mươi câu, nhưng không hiểu sao lời cô nói hôm thứ sáu luôn quanh quẩn trong óc Từ Hạo Hoa mãi không thể quên.Hai cảnh sát đứng lên, một trong số đó hỏi: “Là bạn học Từ Hạo Hoa đúng không?”Từ Hạo Hoa gật đầu, nói: “Tôi là Từ Hạo Hoa.”Một người cảnh sát khác chỉ hướng Vu Miểu Miểu ngoan ngoãn ngồi ở một bên, hỏi tiếp: “Cậu quen bạn học Vu Miểu Miểu không?”Quả nhiên có quan hệ với Miểu Miểu!Suy đoán trong lòng được đến chứng thực, hiện tại Từ Hạo Hoa ngược lại mừng vì hôm thứ sáu mình kiềm nén không làm gì.Từ Hạo Hoa gật đầu, nói: “Tôi và cô ấy học chung cấp 3, cũng là bạn gái cũ của tôi.Thứ sáu tuần trước cô ấy tìm đến tôi cùng đi chơi, hôm chủ nhật tôi đưa cô ấy về nhà.Nhưng tôi không hiểu, tại sao cô ấy xuất hiện ở nơi này?"Đối với cảnh sát, Từ Hạo Hoa nói hết những gì mình biết, chỉ sợ cảnh sát cho rằng gã che giấu cái gì.Từ Hạo Hoa khai thật hết khiến sắc mặt của hai cảnh sát dễ nhìn hơn một chút.Một cảnh sát nói: “Là vầy, bạn học Từ Hạo Hoa, hôm qua Vu Miểu Miểu một mình đến cục cảnh sát chúng tôi báo án, nói là có người c**ng hi3p mình, người mà cô ấy chỉ chứng là bạn trai cũ, tức là bạn học Từ Hạo Hoa, chính là cậu đấy!”"Cái gì?!"Từ Hạo Hoa còn chưa phản ứng lại tin Vu Miểu Miểu báo cảnh sát nói bị gã c**ng hi3p, hiệu trưởng ở bên cạnh đập bàn đứng dậy.“Chuyện này có thật không?!”Nhìn Từ Hạo Hoa liền biết là thành viên tích cực, mà Vu Miểu Miểu từ lúc vào phòng hiệu trưởng tới nay luôn ra vẻ cô gái ngoan, khiến trong lòng hiệu trưởng Mễ hơi thiên vị.Dù sao ngay cả cảnh sát đều đến, đây không phải việc nhỏ.Hiệu trưởng Mễ gãi cái đầu hơi phản quang của mình, cảm thấy sao số ông khổ quá.Từ khi ông trở thành hiệu trưởng Mễ đại học S đến nay vẫn luôn cần cù vất vả vì sự phát triển lớn mạnh của trường học.Mấy năm trước coi như ổn, nhưng tại sao năm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy?!Đầu tiên là Vương Thanh Thanh mất tích, lại phát hiện là học sinh trong trường giết cô ấy, khiến chuyện đại học S có can phạm giết người truyền ra ngoài.Hiện tại hồ Tình Nhân trong trường biến thành hồ ma da, không ai dám tới gần.Mới đ è xuống chuyện này chưa lâu thì hai cảnh sát lại mang theo một cô gái tội nghiệp tìm tới cửa, nói có người báo cảnh sát tố cáo có học sinh trong trường là tội phạm c**ng hi3p?!Hiệu trưởng Mễ cảm thấy muốn làm một hiệu trưởng tốt thật sự là quá cực khổ, ông mới gãi chút xíu lại làm rớt nhiều cọng tóc, trên đầu chẳng còn bao nhiêu sợi tóc giờ sắp trọc luôn.Hay là trực tiếp cạo sạch cho rồi???Chủ nhiệm khoa ở bên cạnh thấy biểu cảm khó xử của hiệu trưởng thì nhanh chóng đứng ra, việc này quan hệ đến danh dự của trường học:"Đồng chí cảnh sát, các người tra rõ rồi sao? Có khi nào là hiểu lầm gì không?”Lúc này Từ Hạo Hoa rốt cuộc cũng phản ứng lại, chỉ hướng Vu Miểu Miểu, phản bác: “Không phải tôi, tôi không làm, cô ta nói bậy bạ!”Thấy tình cảnh này, cảnh sát cũng nhanh chóng giải thích..
Sau khi vào phòng hiệu trưởng, nhìn thấy hiệu trưởng và chủ nhiệm khoa.
.
.
cộng thêm hai vị cảnh sát, cùng với người mà Từ Hạo Hoa cho rằng đã đưa đối phương về nhà.
.
.
Vu Miểu Miểu!Đầu óc Từ Hạo Hoa ù đặc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Gã không tự chủ được nhớ đến lời nhắc nhở ‘cẩn thận hoa đào’ của Cố Khanh, trong lòng không khỏi có dự cảm không may.Thật ra Từ Hạo Hoa và Cố Khanh không quen thuộc, chỉ là bạn học cùng lớp thôi, trao đổi không hơn hai mươi câu, nhưng không hiểu sao lời cô nói hôm thứ sáu luôn quanh quẩn trong óc Từ Hạo Hoa mãi không thể quên.Hai cảnh sát đứng lên, một trong số đó hỏi: “Là bạn học Từ Hạo Hoa đúng không?”Từ Hạo Hoa gật đầu, nói: “Tôi là Từ Hạo Hoa.”Một người cảnh sát khác chỉ hướng Vu Miểu Miểu ngoan ngoãn ngồi ở một bên, hỏi tiếp: “Cậu quen bạn học Vu Miểu Miểu không?”Quả nhiên có quan hệ với Miểu Miểu!Suy đoán trong lòng được đến chứng thực, hiện tại Từ Hạo Hoa ngược lại mừng vì hôm thứ sáu mình kiềm nén không làm gì.Từ Hạo Hoa gật đầu, nói: “Tôi và cô ấy học chung cấp 3, cũng là bạn gái cũ của tôi.
Thứ sáu tuần trước cô ấy tìm đến tôi cùng đi chơi, hôm chủ nhật tôi đưa cô ấy về nhà.
Nhưng tôi không hiểu, tại sao cô ấy xuất hiện ở nơi này?"Đối với cảnh sát, Từ Hạo Hoa nói hết những gì mình biết, chỉ sợ cảnh sát cho rằng gã che giấu cái gì.Từ Hạo Hoa khai thật hết khiến sắc mặt của hai cảnh sát dễ nhìn hơn một chút.Một cảnh sát nói: “Là vầy, bạn học Từ Hạo Hoa, hôm qua Vu Miểu Miểu một mình đến cục cảnh sát chúng tôi báo án, nói là có người c**ng hi3p mình, người mà cô ấy chỉ chứng là bạn trai cũ, tức là bạn học Từ Hạo Hoa, chính là cậu đấy!”"Cái gì?!"Từ Hạo Hoa còn chưa phản ứng lại tin Vu Miểu Miểu báo cảnh sát nói bị gã c**ng hi3p, hiệu trưởng ở bên cạnh đập bàn đứng dậy.“Chuyện này có thật không?!”Nhìn Từ Hạo Hoa liền biết là thành viên tích cực, mà Vu Miểu Miểu từ lúc vào phòng hiệu trưởng tới nay luôn ra vẻ cô gái ngoan, khiến trong lòng hiệu trưởng Mễ hơi thiên vị.Dù sao ngay cả cảnh sát đều đến, đây không phải việc nhỏ.Hiệu trưởng Mễ gãi cái đầu hơi phản quang của mình, cảm thấy sao số ông khổ quá.Từ khi ông trở thành hiệu trưởng Mễ đại học S đến nay vẫn luôn cần cù vất vả vì sự phát triển lớn mạnh của trường học.Mấy năm trước coi như ổn, nhưng tại sao năm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy?!Đầu tiên là Vương Thanh Thanh mất tích, lại phát hiện là học sinh trong trường giết cô ấy, khiến chuyện đại học S có can phạm giết người truyền ra ngoài.
Hiện tại hồ Tình Nhân trong trường biến thành hồ ma da, không ai dám tới gần.Mới đ è xuống chuyện này chưa lâu thì hai cảnh sát lại mang theo một cô gái tội nghiệp tìm tới cửa, nói có người báo cảnh sát tố cáo có học sinh trong trường là tội phạm c**ng hi3p?!Hiệu trưởng Mễ cảm thấy muốn làm một hiệu trưởng tốt thật sự là quá cực khổ, ông mới gãi chút xíu lại làm rớt nhiều cọng tóc, trên đầu chẳng còn bao nhiêu sợi tóc giờ sắp trọc luôn.Hay là trực tiếp cạo sạch cho rồi???Chủ nhiệm khoa ở bên cạnh thấy biểu cảm khó xử của hiệu trưởng thì nhanh chóng đứng ra, việc này quan hệ đến danh dự của trường học:"Đồng chí cảnh sát, các người tra rõ rồi sao? Có khi nào là hiểu lầm gì không?”Lúc này Từ Hạo Hoa rốt cuộc cũng phản ứng lại, chỉ hướng Vu Miểu Miểu, phản bác: “Không phải tôi, tôi không làm, cô ta nói bậy bạ!”Thấy tình cảnh này, cảnh sát cũng nhanh chóng giải thích..
Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền HọcTác giả: Ngư Diệu ThanhTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngCố Khanh đã bị sát hại bởi một tên cướp đột nhập vào nhà. Cô mở to mắt nhìn một người đàn ông râu quai nón, đội chiếc mũ đen, mặc chiếc áo khoác bọc kín mít đang lục lọi trong nhà mình.Bên cạnh bàn trong phòng khách, xác của cô nằm đó, trên mặt đất đầy máu đỏ, phía sau đầu đang chảy ra rất nhiều máu, sàn nhà toàn là màu đỏ của máu.Đúng vậy!Hồn ma của Cố Khanh đang quan sát mọi thứ xung quanh.Cô đã chết rồi.*Mới 40 phút trước.Cố Khanh vừa về nhà sau một ngày tìm việc thất bại, vừa lấy chìa khóa ra khỏi túi thì một tên cướp có râu quai nón từ góc đường chạy tới, bịt miệng cô và kéo vào nhà.Khi vào cửa, hắn ta nhìn chằm chằm vào cô từ trên xuống dưới, như đang tìm kiếm cái gì đó.Cố Khanh cố gắng giữ bình tĩnh, hy vọng có thể tự bảo vệ mình."Anh muốn làm gì? Tôi… tất cả tiền của tôi đều ở trong ví, tôi không nhìn thấy khuôn mặt của anh..."Nếu chỉ là một vụ cướp bình thường, Cố Khanh nghĩ rằng nếu cô chỉ cho hắn biết tiền ở đâu thì hắn sẽ lấy tiền rồi để cô được an toàn."Đồ ở chỗ nào?" Ai… Sau khi vào phòng hiệu trưởng, nhìn thấy hiệu trưởng và chủ nhiệm khoa...cộng thêm hai vị cảnh sát, cùng với người mà Từ Hạo Hoa cho rằng đã đưa đối phương về nhà...Vu Miểu Miểu!Đầu óc Từ Hạo Hoa ù đặc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Gã không tự chủ được nhớ đến lời nhắc nhở ‘cẩn thận hoa đào’ của Cố Khanh, trong lòng không khỏi có dự cảm không may.Thật ra Từ Hạo Hoa và Cố Khanh không quen thuộc, chỉ là bạn học cùng lớp thôi, trao đổi không hơn hai mươi câu, nhưng không hiểu sao lời cô nói hôm thứ sáu luôn quanh quẩn trong óc Từ Hạo Hoa mãi không thể quên.Hai cảnh sát đứng lên, một trong số đó hỏi: “Là bạn học Từ Hạo Hoa đúng không?”Từ Hạo Hoa gật đầu, nói: “Tôi là Từ Hạo Hoa.”Một người cảnh sát khác chỉ hướng Vu Miểu Miểu ngoan ngoãn ngồi ở một bên, hỏi tiếp: “Cậu quen bạn học Vu Miểu Miểu không?”Quả nhiên có quan hệ với Miểu Miểu!Suy đoán trong lòng được đến chứng thực, hiện tại Từ Hạo Hoa ngược lại mừng vì hôm thứ sáu mình kiềm nén không làm gì.Từ Hạo Hoa gật đầu, nói: “Tôi và cô ấy học chung cấp 3, cũng là bạn gái cũ của tôi.Thứ sáu tuần trước cô ấy tìm đến tôi cùng đi chơi, hôm chủ nhật tôi đưa cô ấy về nhà.Nhưng tôi không hiểu, tại sao cô ấy xuất hiện ở nơi này?"Đối với cảnh sát, Từ Hạo Hoa nói hết những gì mình biết, chỉ sợ cảnh sát cho rằng gã che giấu cái gì.Từ Hạo Hoa khai thật hết khiến sắc mặt của hai cảnh sát dễ nhìn hơn một chút.Một cảnh sát nói: “Là vầy, bạn học Từ Hạo Hoa, hôm qua Vu Miểu Miểu một mình đến cục cảnh sát chúng tôi báo án, nói là có người c**ng hi3p mình, người mà cô ấy chỉ chứng là bạn trai cũ, tức là bạn học Từ Hạo Hoa, chính là cậu đấy!”"Cái gì?!"Từ Hạo Hoa còn chưa phản ứng lại tin Vu Miểu Miểu báo cảnh sát nói bị gã c**ng hi3p, hiệu trưởng ở bên cạnh đập bàn đứng dậy.“Chuyện này có thật không?!”Nhìn Từ Hạo Hoa liền biết là thành viên tích cực, mà Vu Miểu Miểu từ lúc vào phòng hiệu trưởng tới nay luôn ra vẻ cô gái ngoan, khiến trong lòng hiệu trưởng Mễ hơi thiên vị.Dù sao ngay cả cảnh sát đều đến, đây không phải việc nhỏ.Hiệu trưởng Mễ gãi cái đầu hơi phản quang của mình, cảm thấy sao số ông khổ quá.Từ khi ông trở thành hiệu trưởng Mễ đại học S đến nay vẫn luôn cần cù vất vả vì sự phát triển lớn mạnh của trường học.Mấy năm trước coi như ổn, nhưng tại sao năm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy?!Đầu tiên là Vương Thanh Thanh mất tích, lại phát hiện là học sinh trong trường giết cô ấy, khiến chuyện đại học S có can phạm giết người truyền ra ngoài.Hiện tại hồ Tình Nhân trong trường biến thành hồ ma da, không ai dám tới gần.Mới đ è xuống chuyện này chưa lâu thì hai cảnh sát lại mang theo một cô gái tội nghiệp tìm tới cửa, nói có người báo cảnh sát tố cáo có học sinh trong trường là tội phạm c**ng hi3p?!Hiệu trưởng Mễ cảm thấy muốn làm một hiệu trưởng tốt thật sự là quá cực khổ, ông mới gãi chút xíu lại làm rớt nhiều cọng tóc, trên đầu chẳng còn bao nhiêu sợi tóc giờ sắp trọc luôn.Hay là trực tiếp cạo sạch cho rồi???Chủ nhiệm khoa ở bên cạnh thấy biểu cảm khó xử của hiệu trưởng thì nhanh chóng đứng ra, việc này quan hệ đến danh dự của trường học:"Đồng chí cảnh sát, các người tra rõ rồi sao? Có khi nào là hiểu lầm gì không?”Lúc này Từ Hạo Hoa rốt cuộc cũng phản ứng lại, chỉ hướng Vu Miểu Miểu, phản bác: “Không phải tôi, tôi không làm, cô ta nói bậy bạ!”Thấy tình cảnh này, cảnh sát cũng nhanh chóng giải thích..