Mùi nước sát trùng hơi gay mũi kéo tinh thần Tạ Vân tỉnh táo trở lại. Cô xoa xoa bàn tay lạnh lẽo cứng đờ đang truyền nước của mình, thở dài một hơi.Trước khi nhập viện, cô luôn là người may mắn trong mắt người khác.Sinh ra trong một gia đình cha mẹ là công nhân, sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở thì theo học trường y, sau đó làm việc tại hiệu thuốc bệnh viện này. Người đàn ông mà cô kết hôn đang đi lính ở tỉnh Phúc Kiến, mặc dù quanh năm chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều nhưng tháng nào anh cũng gửi tiền tiêu vặt về, cuộc sống của cô trôi qua rất thoải mái.Nếu nói có gì không vừa ý vậy thì chắc chắn là có, trên đời làm gì có chuyện hoàn hảo.Tạ Vân gả cho Chu Thắng đã sáu năm nhưng vẫn không có con. Người lớn hai nhà tưởng đều cho rằng do họ ở bên nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, cho nên cũng không dám quá lớn mật thúc giục, nhưng cũng bóng gió nhắc nhở rất nhiều lần.Không phải Tạ Vân và Chu Thắng không cố gắng...Mỗi khi Chu Thắng nghỉ phép hàng năm, hai người chỉ cần không ra…
Chương 5: 5: Dự Định
Thập Niên 90 Sau Khi Nghỉ Việc Ta Trở Thành Âm SaiTác giả: Từ TửuTruyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMùi nước sát trùng hơi gay mũi kéo tinh thần Tạ Vân tỉnh táo trở lại. Cô xoa xoa bàn tay lạnh lẽo cứng đờ đang truyền nước của mình, thở dài một hơi.Trước khi nhập viện, cô luôn là người may mắn trong mắt người khác.Sinh ra trong một gia đình cha mẹ là công nhân, sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở thì theo học trường y, sau đó làm việc tại hiệu thuốc bệnh viện này. Người đàn ông mà cô kết hôn đang đi lính ở tỉnh Phúc Kiến, mặc dù quanh năm chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều nhưng tháng nào anh cũng gửi tiền tiêu vặt về, cuộc sống của cô trôi qua rất thoải mái.Nếu nói có gì không vừa ý vậy thì chắc chắn là có, trên đời làm gì có chuyện hoàn hảo.Tạ Vân gả cho Chu Thắng đã sáu năm nhưng vẫn không có con. Người lớn hai nhà tưởng đều cho rằng do họ ở bên nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, cho nên cũng không dám quá lớn mật thúc giục, nhưng cũng bóng gió nhắc nhở rất nhiều lần.Không phải Tạ Vân và Chu Thắng không cố gắng...Mỗi khi Chu Thắng nghỉ phép hàng năm, hai người chỉ cần không ra… Người khác không biết công việc của nhà thuốc nhưng Vương Bình và Tạ Vân từ nhỏ đã quen biết, cùng nhau lên trường y, cùng nhau thi vào bệnh viện trực thuộc Nhà máy máy móc hạng nặng Tô Bắc làm việc, sao lại không biết chuyện của nhà thuốc?Vương Bình thấy Tạ Vân không lên tiếng, giọng điệu cũng dịu xuống, khuyên nhủ: “Tốt xấu gì cũng là một công ăn việc làm ổn định, mình cũng không tin cậu thật sự cam lòng từ bỏ.”Công ăn việc làm ổn định…Cái này cũng chính là khúc mắc trong lòng Tạ Vân.Cô thật sự không nỡ từ bỏ công việc ổn định này.Nhưng mà Tạ Vân nghĩ tới môi trường làm việc, nghĩ tới âm phủ sắp xếp nhiệm vụ cho mình.Cô ép buộc mình phải hạ quyết tâm, kiên định với suy nghĩ của bản thân.“Mình từ bỏ, sau này mình sẽ mở một phòng khám riêng cho mình, xem bệnh đau đầu cho người ta, tiện thể bán một số loại thuốc.Cho dù kiếm được ít tiền hơn mình cũng không muốn nhìn mặt lão già viện trưởng Chu kia đâu.”Vương Bình không ngờ cô bạn thân của mình đã có ý định làm hộ kinh doanh cá thể, cô ấy còn muốn khuyên một chút thì nghe Tạ Vân nói tiếp: “Lão Chu sắp trở về rồi, anh ấy còn đang trong thời gian dưỡng thương, mình không muốn mỗi ngày làm việc trong nhà xác, mang theo khí tức của người chết về nhà.Bọn mình sẽ cùng nhau mở một quầy hàng, kiếm miếng cơm hẳn là không khó đâu ha.”Vừa rồi cô ngủ gật, cũng đã học được không ít kiến thức về sinh sản ở Thái Sơn Đường, hơn nữa cô còn gánh vác nhiệm vụ giúp đỡ linh hồn của âm phủ đi đầu thai, vô sinh ở người khác có lẽ là một vấn đề nan giải, nhưng đối với cô thì chỉ là chuyện nhỏCòn có những thứ được dạy trong Thái Sơn Đường, ban đầu Tạ Vân cảm thấy Thái Sơn Đường có chút keo kiệt khi tách riêng y và dược ra, nhưng không ngờ là Thái Sơn Bảng đã gom Trung y và Tây y vào mục y học, còn toàn bộ thuốc Đông y và Tây y thì gom vào mục dược học.Nội dung bên trong rộng lớn như biển lớn, cho dù dốc sức đổ vào não cô, Tạ Vân cảm thấy trong vòng một năm cũng không thể hoàn thành.Đó là chưa kể vừa vào cửa Thái Sơn Đường đã thấy treo bốn chữ —— học là vô tận.Bốn từ này có nghĩa là, gói kỹ năng đầy đủ không phải là gói kỹ năng hàng đầu, rất nhiều kỹ năng đang phát triển và thay đổi, cần phải liên tục cập nhật và nâng cấp.Cái gọi là "toàn vẹn" của gói kỹ năng đầy đủ, thực chất có nghĩa là sau khi bạn mua quyền học tập suốt đời của kỹ năng này, sau này nếu có kỹ năng mới cập nhật thì bạn sẽ không phải tốn tiền nữa, có thể học miễn phí.Vương Bình thấy Tạ Vân quyết tâm mạnh như vậy, cô ấy do dự một chút quyết định thuận theo ý của Tạ Vân: “Được rồi, nếu cậu đã tự đưa ra quyết định như vậy, lỡ như có thiếu tiền thì nói với mình một tiếng, mình cho cậu mượn.”Tạ Vân phì cười: “Tạm thời mình chưa từ chức đâu.Chờ sau khi lão Chu về, mình xem tình hình như nào đã rồi mới từ chức.”Cô dự định từ chức là vì cảm thấy trong nhà xác xui xẻo, nhưng bây giờ bản thân cô là Âm Sai, trong tay cô có Thái Sơn Tiểu Ấn.Nếu thật sự cô đến nhà xác, sợ rằng linh hồn bên trong cảm thấy cô xui xẻo mới đúng.Nếu cô nghỉ việc sớm như vậy, tiền lương trong khoảng thời gian này không phải là mất trắng à?Vì vậy Tạ Vân chọn cách lăn lộn trong nhà xác để chờ nhận lương, cũng suy nghĩ thật kỹ về cách hoàn thành nhiệm vụ trên Thái Sơn Bảng..
Người khác không biết công việc của nhà thuốc nhưng Vương Bình và Tạ Vân từ nhỏ đã quen biết, cùng nhau lên trường y, cùng nhau thi vào bệnh viện trực thuộc Nhà máy máy móc hạng nặng Tô Bắc làm việc, sao lại không biết chuyện của nhà thuốc?Vương Bình thấy Tạ Vân không lên tiếng, giọng điệu cũng dịu xuống, khuyên nhủ: “Tốt xấu gì cũng là một công ăn việc làm ổn định, mình cũng không tin cậu thật sự cam lòng từ bỏ.”Công ăn việc làm ổn định…Cái này cũng chính là khúc mắc trong lòng Tạ Vân.Cô thật sự không nỡ từ bỏ công việc ổn định này.Nhưng mà Tạ Vân nghĩ tới môi trường làm việc, nghĩ tới âm phủ sắp xếp nhiệm vụ cho mình.
Cô ép buộc mình phải hạ quyết tâm, kiên định với suy nghĩ của bản thân.“Mình từ bỏ, sau này mình sẽ mở một phòng khám riêng cho mình, xem bệnh đau đầu cho người ta, tiện thể bán một số loại thuốc.
Cho dù kiếm được ít tiền hơn mình cũng không muốn nhìn mặt lão già viện trưởng Chu kia đâu.”Vương Bình không ngờ cô bạn thân của mình đã có ý định làm hộ kinh doanh cá thể, cô ấy còn muốn khuyên một chút thì nghe Tạ Vân nói tiếp: “Lão Chu sắp trở về rồi, anh ấy còn đang trong thời gian dưỡng thương, mình không muốn mỗi ngày làm việc trong nhà xác, mang theo khí tức của người chết về nhà.
Bọn mình sẽ cùng nhau mở một quầy hàng, kiếm miếng cơm hẳn là không khó đâu ha.”Vừa rồi cô ngủ gật, cũng đã học được không ít kiến thức về sinh sản ở Thái Sơn Đường, hơn nữa cô còn gánh vác nhiệm vụ giúp đỡ linh hồn của âm phủ đi đầu thai, vô sinh ở người khác có lẽ là một vấn đề nan giải, nhưng đối với cô thì chỉ là chuyện nhỏCòn có những thứ được dạy trong Thái Sơn Đường, ban đầu Tạ Vân cảm thấy Thái Sơn Đường có chút keo kiệt khi tách riêng y và dược ra, nhưng không ngờ là Thái Sơn Bảng đã gom Trung y và Tây y vào mục y học, còn toàn bộ thuốc Đông y và Tây y thì gom vào mục dược học.
Nội dung bên trong rộng lớn như biển lớn, cho dù dốc sức đổ vào não cô, Tạ Vân cảm thấy trong vòng một năm cũng không thể hoàn thành.Đó là chưa kể vừa vào cửa Thái Sơn Đường đã thấy treo bốn chữ —— học là vô tận.Bốn từ này có nghĩa là, gói kỹ năng đầy đủ không phải là gói kỹ năng hàng đầu, rất nhiều kỹ năng đang phát triển và thay đổi, cần phải liên tục cập nhật và nâng cấp.Cái gọi là "toàn vẹn" của gói kỹ năng đầy đủ, thực chất có nghĩa là sau khi bạn mua quyền học tập suốt đời của kỹ năng này, sau này nếu có kỹ năng mới cập nhật thì bạn sẽ không phải tốn tiền nữa, có thể học miễn phí.Vương Bình thấy Tạ Vân quyết tâm mạnh như vậy, cô ấy do dự một chút quyết định thuận theo ý của Tạ Vân: “Được rồi, nếu cậu đã tự đưa ra quyết định như vậy, lỡ như có thiếu tiền thì nói với mình một tiếng, mình cho cậu mượn.”Tạ Vân phì cười: “Tạm thời mình chưa từ chức đâu.
Chờ sau khi lão Chu về, mình xem tình hình như nào đã rồi mới từ chức.”Cô dự định từ chức là vì cảm thấy trong nhà xác xui xẻo, nhưng bây giờ bản thân cô là Âm Sai, trong tay cô có Thái Sơn Tiểu Ấn.
Nếu thật sự cô đến nhà xác, sợ rằng linh hồn bên trong cảm thấy cô xui xẻo mới đúng.Nếu cô nghỉ việc sớm như vậy, tiền lương trong khoảng thời gian này không phải là mất trắng à?Vì vậy Tạ Vân chọn cách lăn lộn trong nhà xác để chờ nhận lương, cũng suy nghĩ thật kỹ về cách hoàn thành nhiệm vụ trên Thái Sơn Bảng..
Thập Niên 90 Sau Khi Nghỉ Việc Ta Trở Thành Âm SaiTác giả: Từ TửuTruyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMùi nước sát trùng hơi gay mũi kéo tinh thần Tạ Vân tỉnh táo trở lại. Cô xoa xoa bàn tay lạnh lẽo cứng đờ đang truyền nước của mình, thở dài một hơi.Trước khi nhập viện, cô luôn là người may mắn trong mắt người khác.Sinh ra trong một gia đình cha mẹ là công nhân, sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở thì theo học trường y, sau đó làm việc tại hiệu thuốc bệnh viện này. Người đàn ông mà cô kết hôn đang đi lính ở tỉnh Phúc Kiến, mặc dù quanh năm chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều nhưng tháng nào anh cũng gửi tiền tiêu vặt về, cuộc sống của cô trôi qua rất thoải mái.Nếu nói có gì không vừa ý vậy thì chắc chắn là có, trên đời làm gì có chuyện hoàn hảo.Tạ Vân gả cho Chu Thắng đã sáu năm nhưng vẫn không có con. Người lớn hai nhà tưởng đều cho rằng do họ ở bên nhau thì ít mà xa cách thì nhiều, cho nên cũng không dám quá lớn mật thúc giục, nhưng cũng bóng gió nhắc nhở rất nhiều lần.Không phải Tạ Vân và Chu Thắng không cố gắng...Mỗi khi Chu Thắng nghỉ phép hàng năm, hai người chỉ cần không ra… Người khác không biết công việc của nhà thuốc nhưng Vương Bình và Tạ Vân từ nhỏ đã quen biết, cùng nhau lên trường y, cùng nhau thi vào bệnh viện trực thuộc Nhà máy máy móc hạng nặng Tô Bắc làm việc, sao lại không biết chuyện của nhà thuốc?Vương Bình thấy Tạ Vân không lên tiếng, giọng điệu cũng dịu xuống, khuyên nhủ: “Tốt xấu gì cũng là một công ăn việc làm ổn định, mình cũng không tin cậu thật sự cam lòng từ bỏ.”Công ăn việc làm ổn định…Cái này cũng chính là khúc mắc trong lòng Tạ Vân.Cô thật sự không nỡ từ bỏ công việc ổn định này.Nhưng mà Tạ Vân nghĩ tới môi trường làm việc, nghĩ tới âm phủ sắp xếp nhiệm vụ cho mình.Cô ép buộc mình phải hạ quyết tâm, kiên định với suy nghĩ của bản thân.“Mình từ bỏ, sau này mình sẽ mở một phòng khám riêng cho mình, xem bệnh đau đầu cho người ta, tiện thể bán một số loại thuốc.Cho dù kiếm được ít tiền hơn mình cũng không muốn nhìn mặt lão già viện trưởng Chu kia đâu.”Vương Bình không ngờ cô bạn thân của mình đã có ý định làm hộ kinh doanh cá thể, cô ấy còn muốn khuyên một chút thì nghe Tạ Vân nói tiếp: “Lão Chu sắp trở về rồi, anh ấy còn đang trong thời gian dưỡng thương, mình không muốn mỗi ngày làm việc trong nhà xác, mang theo khí tức của người chết về nhà.Bọn mình sẽ cùng nhau mở một quầy hàng, kiếm miếng cơm hẳn là không khó đâu ha.”Vừa rồi cô ngủ gật, cũng đã học được không ít kiến thức về sinh sản ở Thái Sơn Đường, hơn nữa cô còn gánh vác nhiệm vụ giúp đỡ linh hồn của âm phủ đi đầu thai, vô sinh ở người khác có lẽ là một vấn đề nan giải, nhưng đối với cô thì chỉ là chuyện nhỏCòn có những thứ được dạy trong Thái Sơn Đường, ban đầu Tạ Vân cảm thấy Thái Sơn Đường có chút keo kiệt khi tách riêng y và dược ra, nhưng không ngờ là Thái Sơn Bảng đã gom Trung y và Tây y vào mục y học, còn toàn bộ thuốc Đông y và Tây y thì gom vào mục dược học.Nội dung bên trong rộng lớn như biển lớn, cho dù dốc sức đổ vào não cô, Tạ Vân cảm thấy trong vòng một năm cũng không thể hoàn thành.Đó là chưa kể vừa vào cửa Thái Sơn Đường đã thấy treo bốn chữ —— học là vô tận.Bốn từ này có nghĩa là, gói kỹ năng đầy đủ không phải là gói kỹ năng hàng đầu, rất nhiều kỹ năng đang phát triển và thay đổi, cần phải liên tục cập nhật và nâng cấp.Cái gọi là "toàn vẹn" của gói kỹ năng đầy đủ, thực chất có nghĩa là sau khi bạn mua quyền học tập suốt đời của kỹ năng này, sau này nếu có kỹ năng mới cập nhật thì bạn sẽ không phải tốn tiền nữa, có thể học miễn phí.Vương Bình thấy Tạ Vân quyết tâm mạnh như vậy, cô ấy do dự một chút quyết định thuận theo ý của Tạ Vân: “Được rồi, nếu cậu đã tự đưa ra quyết định như vậy, lỡ như có thiếu tiền thì nói với mình một tiếng, mình cho cậu mượn.”Tạ Vân phì cười: “Tạm thời mình chưa từ chức đâu.Chờ sau khi lão Chu về, mình xem tình hình như nào đã rồi mới từ chức.”Cô dự định từ chức là vì cảm thấy trong nhà xác xui xẻo, nhưng bây giờ bản thân cô là Âm Sai, trong tay cô có Thái Sơn Tiểu Ấn.Nếu thật sự cô đến nhà xác, sợ rằng linh hồn bên trong cảm thấy cô xui xẻo mới đúng.Nếu cô nghỉ việc sớm như vậy, tiền lương trong khoảng thời gian này không phải là mất trắng à?Vì vậy Tạ Vân chọn cách lăn lộn trong nhà xác để chờ nhận lương, cũng suy nghĩ thật kỹ về cách hoàn thành nhiệm vụ trên Thái Sơn Bảng..