Tác giả:

...GIỚI THIỆU NHÂN VẬT CHÍNH... Nữ Chính: Bạch Ngân Hoa là đệ tử của Thành Dương Phái ( một trong những danh môn chính phái bậc nhất thiên hạ do Lục Tư Đường làm chủ ). Lúc đầu nàng được cho là con gái của Bạch gia bị yêu ma hại đến nhà tan cửa nát, lúc đó vì còn quá nhỏ nên Lục chưởng môn đã thu nhận và nuôi dưỡng nàng. Nàng bẩm sinh mắc bệnh lạ được cho là bệnh nan y sức khỏe lẫn công lực đều không bằng đệ tử khác nên khi học võ công thì chỉ có thể học được nửa phần công lực của các đệ tử cùng phái. Không phục, nàng tò mò tìm hiểu cách chữa trị lại vô tình phát hiện ra bản thân nàng không phải người thường, nàng chính là thiếu Tôn chủ của Điệp Tinh Cốc, từ đó nàng trong lòng sinh hận quyết phải trả thù kẻ đã đứng đằng sau tất cả mọi chuyện mà không màng đến mạng sống của bản thân. Nam chính: Lục Thừa Phong là con trai duy nhất của Lục Tư Đường, chàng cũng là đệ tử đứng đầu Thành Dương Phái. Từ nhỏ đã rất hiếu học và tài ba, lớn lên dung mạo tuấn tú, văn võ song toàn vạn người mê.…

Chương 6: 6: Tân Chưởng Môn 3

Hồng Điệp YêuTác giả: NayinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược...GIỚI THIỆU NHÂN VẬT CHÍNH... Nữ Chính: Bạch Ngân Hoa là đệ tử của Thành Dương Phái ( một trong những danh môn chính phái bậc nhất thiên hạ do Lục Tư Đường làm chủ ). Lúc đầu nàng được cho là con gái của Bạch gia bị yêu ma hại đến nhà tan cửa nát, lúc đó vì còn quá nhỏ nên Lục chưởng môn đã thu nhận và nuôi dưỡng nàng. Nàng bẩm sinh mắc bệnh lạ được cho là bệnh nan y sức khỏe lẫn công lực đều không bằng đệ tử khác nên khi học võ công thì chỉ có thể học được nửa phần công lực của các đệ tử cùng phái. Không phục, nàng tò mò tìm hiểu cách chữa trị lại vô tình phát hiện ra bản thân nàng không phải người thường, nàng chính là thiếu Tôn chủ của Điệp Tinh Cốc, từ đó nàng trong lòng sinh hận quyết phải trả thù kẻ đã đứng đằng sau tất cả mọi chuyện mà không màng đến mạng sống của bản thân. Nam chính: Lục Thừa Phong là con trai duy nhất của Lục Tư Đường, chàng cũng là đệ tử đứng đầu Thành Dương Phái. Từ nhỏ đã rất hiếu học và tài ba, lớn lên dung mạo tuấn tú, văn võ song toàn vạn người mê.… "Ta không phục, nếu hắn có thể làm chưởng môn vậy ta cũng có thể"Thường Phỉ Phỉ lúc này cũng lên tiếng ngăn cản Hàn Khởi "Sư huynh, huynh đang nói gì vậy?"Hàn Khởi tức giận "Ta là cứ thích nói, muội đừng cản ta.Hôm nay, ta nhất định phải giành được chức vị chưởng môn kia"Lục Tư Đường mặt nghiêm, lấy kim lệnh bài từ trong tay áo đưa lên "Thấy lệnh bài như thấy chưởng môn, dựa vào ngươi cũng muốn làm càng sao?""Trong lần tấn công hồng điệp yêu kia, ta không có công cũng là có sức, ngươi chỉ đứng bên ngoài thương lượng với đàn chủ của chúng, còn ta phải dẫn các đệ tử đến tấn công bọn chúng.Các ngươi nghĩ xem nếu không có ta thì ai? Đối phó với một con điệp yêu đã khó, đằng này là hang ổ của chúng ấy thế mà ta vẫn tiêu diệt được hơn một nửa trong số chúng.Các ngươi nghĩ xem ta là có xứng trở thành chưởng môn hay không đây?"Những người xung quanh kia lại bắt đầu bàn tán.Lúc này Lục Tư Đường cũng lên tiếng "Được, ta cho đệ một cơ hội.Đánh thắng ta, kim lệnh bài này cho đệ, còn ta sẽ ngoan ngoãn phục tùng đệ, để đệ tùy ý sai khiến.Còn nếu đệ thua, chỉ cần đổi lại ngoan ngoãn phục tùng ta là được."Hàn Khởi nhếch miệng đắc ý "Đánh thắng ta rồi hẳn nói tiếp"Vừa dứt lời hắn rút kiếm phóng thẳng tới chỗ Lục Tư Đường.Y cũng rút kiếm chống đỡ."Ra ngoài ta phân thắng bại với ngươi, đừng làm hại người vô tội"_Lục Tư Đường cau mày nói hắn."Được"Nói rồi hắn cũng lùi lại.Bọn họ cùng bay ra khỏi đại sảnh dừng lại ở sân luyện tập thường ngày của những đệ tử trong phái."Này! Các huynh sao lại không nghe lời sư phụ, chẳng lẽ các huynh lại quên mất lời sư phụ bảo chúng ta phải hoà thuận hay sao? Các huynh mà như vậy, sư phụ ở trên trời làm sao yên tâm đây?"_Thưởng Phỉ Phỉ tức giận rống lên khuyên bọn họ.Nhưng lời của Phỉ Phỉ thật sự chẳng có tác dụng, bọn họ cũng vẫn đánh với nhau.Bọn họ vẫn là dùng kiếm tỉ thí với nhau.Kiếm pháp của hai người này thật sự là ngang ngửa nhau.Chỉ cần một người tiến thì sẽ có một người lùi, cứ như vậy cả hai tạo ra cuộc chiến ngang tài ngang sức quả là gây cấn.Những đệ tử trẻ khác nhìn bọn họ quả thực là cũng mở mang tầm mắt.Cả hai là đang cận chiến cứ như vậy mà tách ra xa nhau, mặt đất cũng rung chuyển theo từng bước di chuyển của họ.Lúc này Lục Tư Đường bay lên, niệm chú, một thanh kiếm thành trăm thanh tiến đến tấn công lại chỗ Hàn Khởi.Hàn Khởi lúc này dùng nội công bày ra kết giới chống đỡ sức tấn công bên trên.Được một lúc thì Lục Tư Đường cũng thu kiếm lại, cả hai niệm thần chú thanh kiếm cùng lúc bay lên mà đấu nhau, thân chủ của chúng lại truyền linh lực vào cho thanh kiếm trên, một xanh, một vàng đẹp mắt vô cùng.Nhìn thấy đối phương dường như đã thấm mệt Lục Tư Đường vội thu kiếm, tung ra một chưởng khiến Hàn Khởi kia bay ra xa.Hắn ôm ngực, hộc máu, không còn sức chống đỡ.Trận đấu kết thúc chỉ trong vòng nửa canh giờ.Trong lúc xem họ đánh nhau mọi người đều nhìn thấy rõ Lục Tư Đường là chỉ dùng nửa công lực để đấu với Hàn Khởi, nhưng mà y vẫn thắng.Vậy nên kết luận rằng do Lục Tư Đường quá mạnh hay Hàn Khởi yếu hơn lại không tự lượng sức mình? Tóm lại là hắn cũng làm rất tốt, chỉ là do Lục Tư Đường cao tay hơn.Sau khi nhìn thấy màn đáng nhau nảy lửa kia, những người có mặt ở đây đều hết sức khâm phục vị tân chưởng môn này, xem ra lão chưởng môn kia thật sự rất sáng suốt.Lục Tư Đường chậm rãi đi đến chỗ hắn đưa tay ra ý muốn kéo hắn đứng lên "Ngươi thua rồi"Hàn Khởi cũng nắm lấy bàn tay thô ráp kia làm tựa mà đứng dậy.Hắn không dám nhìn thẳng vào mắt y, đầu hơi cúi xuống, nói nhỏ "Sư huynh, ta thua rồi…""Thua rồi là phải làm theo quy định đúng chứ"_Lục Tư Đường hơi cau mày hỏi hắn.Hàn Khởi liền quỳ xuống, hai tay để ra trước hành lễ "Tham kiến chưởng môn, tham kiến minh chủ, Hàn Khởi tâm phục khẩu phục sau này tùy ý để người sử dụng""Được, rất tốt, đứng lên đi"Sau khi Hàn Khởi đứng lên, Lục Tư Đường quay mặt vào đại sảnh giương kiếm về phía họ nói to "Ở đây còn ai không phục? Tại hạ cũng xin được chỉ giáo"Mọi người đều đồng loạt quỳ xuống hô to "Chưởng môn anh minh, Tân minh chủ đệ nhất.Sau này bổn phái tùy ý người sử dụng"...----------------...Sau khi tang lễ kết thúc, những chưởng môn của phái khác cũng đồng loạt trở về.Thành Dương phái cũng bắt đầu những ngày tháng yên bình như thường lệ..

"Ta không phục, nếu hắn có thể làm chưởng môn vậy ta cũng có thể"

Thường Phỉ Phỉ lúc này cũng lên tiếng ngăn cản Hàn Khởi "Sư huynh, huynh đang nói gì vậy?"

Hàn Khởi tức giận "Ta là cứ thích nói, muội đừng cản ta.

Hôm nay, ta nhất định phải giành được chức vị chưởng môn kia"

Lục Tư Đường mặt nghiêm, lấy kim lệnh bài từ trong tay áo đưa lên "Thấy lệnh bài như thấy chưởng môn, dựa vào ngươi cũng muốn làm càng sao?"

"Trong lần tấn công hồng điệp yêu kia, ta không có công cũng là có sức, ngươi chỉ đứng bên ngoài thương lượng với đàn chủ của chúng, còn ta phải dẫn các đệ tử đến tấn công bọn chúng.

Các ngươi nghĩ xem nếu không có ta thì ai? Đối phó với một con điệp yêu đã khó, đằng này là hang ổ của chúng ấy thế mà ta vẫn tiêu diệt được hơn một nửa trong số chúng.

Các ngươi nghĩ xem ta là có xứng trở thành chưởng môn hay không đây?"

Những người xung quanh kia lại bắt đầu bàn tán.

Lúc này Lục Tư Đường cũng lên tiếng "Được, ta cho đệ một cơ hội.

Đánh thắng ta, kim lệnh bài này cho đệ, còn ta sẽ ngoan ngoãn phục tùng đệ, để đệ tùy ý sai khiến.

Còn nếu đệ thua, chỉ cần đổi lại ngoan ngoãn phục tùng ta là được."

Hàn Khởi nhếch miệng đắc ý "Đánh thắng ta rồi hẳn nói tiếp"

Vừa dứt lời hắn rút kiếm phóng thẳng tới chỗ Lục Tư Đường.

Y cũng rút kiếm chống đỡ.

"Ra ngoài ta phân thắng bại với ngươi, đừng làm hại người vô tội"_Lục Tư Đường cau mày nói hắn.

"Được"

Nói rồi hắn cũng lùi lại.

Bọn họ cùng bay ra khỏi đại sảnh dừng lại ở sân luyện tập thường ngày của những đệ tử trong phái.

"Này! Các huynh sao lại không nghe lời sư phụ, chẳng lẽ các huynh lại quên mất lời sư phụ bảo chúng ta phải hoà thuận hay sao? Các huynh mà như vậy, sư phụ ở trên trời làm sao yên tâm đây?"_Thưởng Phỉ Phỉ tức giận rống lên khuyên bọn họ.

Nhưng lời của Phỉ Phỉ thật sự chẳng có tác dụng, bọn họ cũng vẫn đánh với nhau.

Bọn họ vẫn là dùng kiếm tỉ thí với nhau.

Kiếm pháp của hai người này thật sự là ngang ngửa nhau.

Chỉ cần một người tiến thì sẽ có một người lùi, cứ như vậy cả hai tạo ra cuộc chiến ngang tài ngang sức quả là gây cấn.

Những đệ tử trẻ khác nhìn bọn họ quả thực là cũng mở mang tầm mắt.

Cả hai là đang cận chiến cứ như vậy mà tách ra xa nhau, mặt đất cũng rung chuyển theo từng bước di chuyển của họ.

Lúc này Lục Tư Đường bay lên, niệm chú, một thanh kiếm thành trăm thanh tiến đến tấn công lại chỗ Hàn Khởi.

Hàn Khởi lúc này dùng nội công bày ra kết giới chống đỡ sức tấn công bên trên.

Được một lúc thì Lục Tư Đường cũng thu kiếm lại, cả hai niệm thần chú thanh kiếm cùng lúc bay lên mà đấu nhau, thân chủ của chúng lại truyền linh lực vào cho thanh kiếm trên, một xanh, một vàng đẹp mắt vô cùng.

Nhìn thấy đối phương dường như đã thấm mệt Lục Tư Đường vội thu kiếm, tung ra một chưởng khiến Hàn Khởi kia bay ra xa.

Hắn ôm ngực, hộc máu, không còn sức chống đỡ.

Trận đấu kết thúc chỉ trong vòng nửa canh giờ.

Trong lúc xem họ đánh nhau mọi người đều nhìn thấy rõ Lục Tư Đường là chỉ dùng nửa công lực để đấu với Hàn Khởi, nhưng mà y vẫn thắng.

Vậy nên kết luận rằng do Lục Tư Đường quá mạnh hay Hàn Khởi yếu hơn lại không tự lượng sức mình? Tóm lại là hắn cũng làm rất tốt, chỉ là do Lục Tư Đường cao tay hơn.

Sau khi nhìn thấy màn đáng nhau nảy lửa kia, những người có mặt ở đây đều hết sức khâm phục vị tân chưởng môn này, xem ra lão chưởng môn kia thật sự rất sáng suốt.

Lục Tư Đường chậm rãi đi đến chỗ hắn đưa tay ra ý muốn kéo hắn đứng lên "Ngươi thua rồi"

Hàn Khởi cũng nắm lấy bàn tay thô ráp kia làm tựa mà đứng dậy.

Hắn không dám nhìn thẳng vào mắt y, đầu hơi cúi xuống, nói nhỏ "Sư huynh, ta thua rồi…"

"Thua rồi là phải làm theo quy định đúng chứ"_Lục Tư Đường hơi cau mày hỏi hắn.

Hàn Khởi liền quỳ xuống, hai tay để ra trước hành lễ "Tham kiến chưởng môn, tham kiến minh chủ, Hàn Khởi tâm phục khẩu phục sau này tùy ý để người sử dụng"

"Được, rất tốt, đứng lên đi"

Sau khi Hàn Khởi đứng lên, Lục Tư Đường quay mặt vào đại sảnh giương kiếm về phía họ nói to "Ở đây còn ai không phục? Tại hạ cũng xin được chỉ giáo"

Mọi người đều đồng loạt quỳ xuống hô to "Chưởng môn anh minh, Tân minh chủ đệ nhất.

Sau này bổn phái tùy ý người sử dụng"

...----------------...

Sau khi tang lễ kết thúc, những chưởng môn của phái khác cũng đồng loạt trở về.

Thành Dương phái cũng bắt đầu những ngày tháng yên bình như thường lệ..

Hồng Điệp YêuTác giả: NayinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược...GIỚI THIỆU NHÂN VẬT CHÍNH... Nữ Chính: Bạch Ngân Hoa là đệ tử của Thành Dương Phái ( một trong những danh môn chính phái bậc nhất thiên hạ do Lục Tư Đường làm chủ ). Lúc đầu nàng được cho là con gái của Bạch gia bị yêu ma hại đến nhà tan cửa nát, lúc đó vì còn quá nhỏ nên Lục chưởng môn đã thu nhận và nuôi dưỡng nàng. Nàng bẩm sinh mắc bệnh lạ được cho là bệnh nan y sức khỏe lẫn công lực đều không bằng đệ tử khác nên khi học võ công thì chỉ có thể học được nửa phần công lực của các đệ tử cùng phái. Không phục, nàng tò mò tìm hiểu cách chữa trị lại vô tình phát hiện ra bản thân nàng không phải người thường, nàng chính là thiếu Tôn chủ của Điệp Tinh Cốc, từ đó nàng trong lòng sinh hận quyết phải trả thù kẻ đã đứng đằng sau tất cả mọi chuyện mà không màng đến mạng sống của bản thân. Nam chính: Lục Thừa Phong là con trai duy nhất của Lục Tư Đường, chàng cũng là đệ tử đứng đầu Thành Dương Phái. Từ nhỏ đã rất hiếu học và tài ba, lớn lên dung mạo tuấn tú, văn võ song toàn vạn người mê.… "Ta không phục, nếu hắn có thể làm chưởng môn vậy ta cũng có thể"Thường Phỉ Phỉ lúc này cũng lên tiếng ngăn cản Hàn Khởi "Sư huynh, huynh đang nói gì vậy?"Hàn Khởi tức giận "Ta là cứ thích nói, muội đừng cản ta.Hôm nay, ta nhất định phải giành được chức vị chưởng môn kia"Lục Tư Đường mặt nghiêm, lấy kim lệnh bài từ trong tay áo đưa lên "Thấy lệnh bài như thấy chưởng môn, dựa vào ngươi cũng muốn làm càng sao?""Trong lần tấn công hồng điệp yêu kia, ta không có công cũng là có sức, ngươi chỉ đứng bên ngoài thương lượng với đàn chủ của chúng, còn ta phải dẫn các đệ tử đến tấn công bọn chúng.Các ngươi nghĩ xem nếu không có ta thì ai? Đối phó với một con điệp yêu đã khó, đằng này là hang ổ của chúng ấy thế mà ta vẫn tiêu diệt được hơn một nửa trong số chúng.Các ngươi nghĩ xem ta là có xứng trở thành chưởng môn hay không đây?"Những người xung quanh kia lại bắt đầu bàn tán.Lúc này Lục Tư Đường cũng lên tiếng "Được, ta cho đệ một cơ hội.Đánh thắng ta, kim lệnh bài này cho đệ, còn ta sẽ ngoan ngoãn phục tùng đệ, để đệ tùy ý sai khiến.Còn nếu đệ thua, chỉ cần đổi lại ngoan ngoãn phục tùng ta là được."Hàn Khởi nhếch miệng đắc ý "Đánh thắng ta rồi hẳn nói tiếp"Vừa dứt lời hắn rút kiếm phóng thẳng tới chỗ Lục Tư Đường.Y cũng rút kiếm chống đỡ."Ra ngoài ta phân thắng bại với ngươi, đừng làm hại người vô tội"_Lục Tư Đường cau mày nói hắn."Được"Nói rồi hắn cũng lùi lại.Bọn họ cùng bay ra khỏi đại sảnh dừng lại ở sân luyện tập thường ngày của những đệ tử trong phái."Này! Các huynh sao lại không nghe lời sư phụ, chẳng lẽ các huynh lại quên mất lời sư phụ bảo chúng ta phải hoà thuận hay sao? Các huynh mà như vậy, sư phụ ở trên trời làm sao yên tâm đây?"_Thưởng Phỉ Phỉ tức giận rống lên khuyên bọn họ.Nhưng lời của Phỉ Phỉ thật sự chẳng có tác dụng, bọn họ cũng vẫn đánh với nhau.Bọn họ vẫn là dùng kiếm tỉ thí với nhau.Kiếm pháp của hai người này thật sự là ngang ngửa nhau.Chỉ cần một người tiến thì sẽ có một người lùi, cứ như vậy cả hai tạo ra cuộc chiến ngang tài ngang sức quả là gây cấn.Những đệ tử trẻ khác nhìn bọn họ quả thực là cũng mở mang tầm mắt.Cả hai là đang cận chiến cứ như vậy mà tách ra xa nhau, mặt đất cũng rung chuyển theo từng bước di chuyển của họ.Lúc này Lục Tư Đường bay lên, niệm chú, một thanh kiếm thành trăm thanh tiến đến tấn công lại chỗ Hàn Khởi.Hàn Khởi lúc này dùng nội công bày ra kết giới chống đỡ sức tấn công bên trên.Được một lúc thì Lục Tư Đường cũng thu kiếm lại, cả hai niệm thần chú thanh kiếm cùng lúc bay lên mà đấu nhau, thân chủ của chúng lại truyền linh lực vào cho thanh kiếm trên, một xanh, một vàng đẹp mắt vô cùng.Nhìn thấy đối phương dường như đã thấm mệt Lục Tư Đường vội thu kiếm, tung ra một chưởng khiến Hàn Khởi kia bay ra xa.Hắn ôm ngực, hộc máu, không còn sức chống đỡ.Trận đấu kết thúc chỉ trong vòng nửa canh giờ.Trong lúc xem họ đánh nhau mọi người đều nhìn thấy rõ Lục Tư Đường là chỉ dùng nửa công lực để đấu với Hàn Khởi, nhưng mà y vẫn thắng.Vậy nên kết luận rằng do Lục Tư Đường quá mạnh hay Hàn Khởi yếu hơn lại không tự lượng sức mình? Tóm lại là hắn cũng làm rất tốt, chỉ là do Lục Tư Đường cao tay hơn.Sau khi nhìn thấy màn đáng nhau nảy lửa kia, những người có mặt ở đây đều hết sức khâm phục vị tân chưởng môn này, xem ra lão chưởng môn kia thật sự rất sáng suốt.Lục Tư Đường chậm rãi đi đến chỗ hắn đưa tay ra ý muốn kéo hắn đứng lên "Ngươi thua rồi"Hàn Khởi cũng nắm lấy bàn tay thô ráp kia làm tựa mà đứng dậy.Hắn không dám nhìn thẳng vào mắt y, đầu hơi cúi xuống, nói nhỏ "Sư huynh, ta thua rồi…""Thua rồi là phải làm theo quy định đúng chứ"_Lục Tư Đường hơi cau mày hỏi hắn.Hàn Khởi liền quỳ xuống, hai tay để ra trước hành lễ "Tham kiến chưởng môn, tham kiến minh chủ, Hàn Khởi tâm phục khẩu phục sau này tùy ý để người sử dụng""Được, rất tốt, đứng lên đi"Sau khi Hàn Khởi đứng lên, Lục Tư Đường quay mặt vào đại sảnh giương kiếm về phía họ nói to "Ở đây còn ai không phục? Tại hạ cũng xin được chỉ giáo"Mọi người đều đồng loạt quỳ xuống hô to "Chưởng môn anh minh, Tân minh chủ đệ nhất.Sau này bổn phái tùy ý người sử dụng"...----------------...Sau khi tang lễ kết thúc, những chưởng môn của phái khác cũng đồng loạt trở về.Thành Dương phái cũng bắt đầu những ngày tháng yên bình như thường lệ..

Chương 6: 6: Tân Chưởng Môn 3