Tác giả:

Trong một căn phòng VIP của khách sạn 5 sao lớn nhất trong thành phố không ngừng vang lên tiếng r/ên rỉ và th/ở dốc của hai con người Ánh sáng từ tủ đầu giường mờ mờ ảo ảo làm cho hai thân ảnh vận động trên giường như một ảo giác [...] Sáng hôm sau, Triệu Cửu Uyên mơ màng tỉnh lại sau cơn ngủ say. Cô động người một lúc liền cảm nhận được cơn đau thấu trời xanh từ bên dưới vùng kín. Trong đầu cô liền xuất hiện chuyện tối hôm qua Nghĩ đến đây cô liền đỏ mặt định nhích ra xa một chút nhưng không ngờ cánh tay mạnh mẽ nào đó kéo cô lại gần hơn. Lưng của Triệu Cửu Uyên dán chặt vào lòng ngực của Thẩm Hạo. Cánh tay mạnh mẽ của anh gác ngang hông ôm chặt lấy cô, anh cất giọng khàn khàn "Em tỉnh rồi ?" " Anh....!anh buông em ra.. a a ưm...!" Triệu Cửu Uyên cự quậy muốn thoát khỏi cánh tay của anh, bên tai cô liền nghe thấy lời than vãn pha lẫn trách móc của anh vang lên "Tối qua em vắt cạn sức lực của anh, bây giờ lại bảo anh cút. Triệu Cửu Uyên, em thật vong ơn bội nghĩa" Thẩm Hạo cất giọng…

Chương 3: Chương 3

Uyên ƯơngTác giả: Vy ThảoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong một căn phòng VIP của khách sạn 5 sao lớn nhất trong thành phố không ngừng vang lên tiếng r/ên rỉ và th/ở dốc của hai con người Ánh sáng từ tủ đầu giường mờ mờ ảo ảo làm cho hai thân ảnh vận động trên giường như một ảo giác [...] Sáng hôm sau, Triệu Cửu Uyên mơ màng tỉnh lại sau cơn ngủ say. Cô động người một lúc liền cảm nhận được cơn đau thấu trời xanh từ bên dưới vùng kín. Trong đầu cô liền xuất hiện chuyện tối hôm qua Nghĩ đến đây cô liền đỏ mặt định nhích ra xa một chút nhưng không ngờ cánh tay mạnh mẽ nào đó kéo cô lại gần hơn. Lưng của Triệu Cửu Uyên dán chặt vào lòng ngực của Thẩm Hạo. Cánh tay mạnh mẽ của anh gác ngang hông ôm chặt lấy cô, anh cất giọng khàn khàn "Em tỉnh rồi ?" " Anh....!anh buông em ra.. a a ưm...!" Triệu Cửu Uyên cự quậy muốn thoát khỏi cánh tay của anh, bên tai cô liền nghe thấy lời than vãn pha lẫn trách móc của anh vang lên "Tối qua em vắt cạn sức lực của anh, bây giờ lại bảo anh cút. Triệu Cửu Uyên, em thật vong ơn bội nghĩa" Thẩm Hạo cất giọng… Thẩm Hạo vuốt tóc cô khẽ cười :”Cửu Uyên em nghĩ đi đâu vậy? Chúng ta quen nhau chẳng phải là tiến đến kết hôn sao? Bây giờ em chưa muốn cũng không sao, đợi vài năm nữa cũng không vội”Anh thở hắt ra một hơi :”Chuyện này bỏ qua một bên đi.Chúng ta ăn uống vui vẻ trước”“Được”: Triệu Cửu Uyên mím môi thành một đường thẳng đáp lại[…]Xe dừng lại ở bãi đỗ, Thẩm Hạo nắm tay Triệu Cửu Uyên bước vào trongCả hai chọn một phòng riêng vì không muốn bị làm phiền.Vừa ngồi vào bàn không lâu, Thẩm Hạo liền đứng dậy bước ra ngoài :" Anh đi vệ sinh một chút"" Được"Mãi một lúc lâu, Thẩm Hạo vẫn chưa trở lại.Cô buồn chán liền đi xung quanh trong căn phòng đánh giá từng chút.Căn phòng được trang trí theo phong cách Trung Hoa cổ đại.Trên tường treo bức tranh thủy mặc, cô đứng nhìn nó một lúc lâu rồi thiết dài raTriệu Cửu Uyên bước đến cái cửa sổ đang mở nhìn xuống không gian bên dưới sảnh của nhà hàngMột nam một nữ đang đứng đó trò chuyện, hành động có vẻ như rất thân mật.Ánh mắt của cô trầm xuống, Triệu Cửu Uyên lại thở dài rồi đóng cửa sổ lạiSau đó, cô ngồi trở lại vào bàn bấm điện thoại.Một lúc sau, cánh cửa được mở ra.Thẩm Hạo cuối cùng cũng trở lại" Anh xin lỗi, để em chờ lâu rồi.Chúng ta ăn thôi"Anh cười cười giải thích, rồi gắp một miếng cá đã lấy xương cho vào chén của cô" Em ăn đi.Thức ăn sắp nguội rời"" Được, anh cũng ăn đi"Triệu Cửu Uyên mỉm cười bắt đầu ăn.Trong lúc cô không chú ý, Thẩm Hạo luôn liếc mắt về phía cô, ánh mắt mang 3 phần sáng 7 phần tối.Trong đôi mắt ấy, có lẽ đang ẩn chứa một chuyện gì khó nói[…]"Thẩm Hạo, anh yêu em không?"Khi chiếc xe dừng lại trước cổng Triệu gia, Triệu Cửu Uyên khẽ lên tiếng hỏiCâu hỏi khiến cho trong mắt Thẩm Hạo loé lên một tia ngạc nhiên nhưng nhanh chóng bị anh giấu đi :" Sao em hỏi như vậy?"" Không có gì.Chỉ là em thấy chúng ta như thế này nếu muốn kết hôn thì cũng nên cần có một nền tảng tình yêu vững chắc"Cô liếc mắt sang anh khẽ đáp lại , bàn tay cô vân vê chiếc túi xách trên tay :"Em thấy hiện tại chúng ta vẫn chưa đạt đến mức tình cảm đó"" Chuyện tình cảm không phải nói nhiều là nhiều được.Anh thấy chúng ta cũng cần có thời gian vung đắp.Chi bằng nhân khoảng thời gian này, hằng ngày đều bồi dưỡng một chút, em thấy sao?"Anh vuốt nhẹ mái tóc của cô :" Em yên tâm, anh sẽ không làm em thất vọng "" Được rồi, em vào nhà đây "Cửu Uyên mỉm cười đẩy cửa bước ra khỏi xe.Thẩm Hạo nhìn theo bóng lưng của cô mấp môi phát ra từng chữ rất khẽ đáp lại câu hỏi lúc nãy của cô :"Anh yêu em"Lời nói này cô không thể nghe được, anh biết như vậy nhưng bản thân vẫn nói ra.Cửu Uyên, anh yêu em.Nhưng em có yêu anh không? Cô chưa từng nói yêu anh, chưa từng nói thích anh.Cô cũng chẳng đua đòi như những cô gái khác.Có lẽ vì vì từ bé đến lớn cô đều sống trong nhung lụa nên chẳng thiếu thứ gì, không cần thiết phải được tặng quàAnh cảm thấy cô không xem anh là người yêu là bạn trai.Cô đối xử với anh vẫn luôn khách sáo như ngày đầu tiênTại sao lại như vậy? Phải chăng là cô quá hiểu chuyện? Hay là cô không hề yêu anh chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện của gia đình?Thẩm Hạo lắc đầu rồi lái xe rời điVề phần Triệu Cửu Uyên cúi đầu che đi nét mặt bước vào nhà.Bà nội vừa thấy cô vào liền lên tiếng hỏi" Cửu Uyên, hôm nay thằng bé Thẩm Hạo đã về nước tụi con gặp nhau chưa?"" Vâng, gặp rồi ạ.Nên bây giờ con mới về"Cửu Uyên ngẩn đầu đáp lại bà :" Nếu không có gì thì con xin phép trước"" Được được, con nghỉ ngơi đi"Bà nội xua tay bảo cô lên phòng.Bóng dáng của Cửu Uyên khuất dần sau cầu thang, bà lại lên tiếng" Con bé có vẻ không thích Thẩm Hạo nhỉ"" Con đã nói rồi đấy.Nếu con bé không chịu con sẽ không gả con gái cho thằng nhóc Thẩm Hạo kia đâu"Triệu Dương Thần tựa lưng vào ghế khẽ lạnh lùng đáp[…]Tắm rửa sạch sẽ, Triệu Cửu Uyên liền chui vào chăng, mở máy tính lên làm công việc của mìnhNgoài là việc là giám đốc của Triệu thị, Triệu Cửu Uyên còn là một tiểu thuyết gia nổi tiếng.Cô đi lên nhờ lối viết văn ngược luyến khiến người đọc day dứt không thôi.Tiểu thuyết đầu tay của Cửu Uyên còn được chuyển thể thành phim rất nổi, khiến diễn viên đóng chính một bước lên mâyNgười diễn viên đó cũng chính là bạn thân của cô - Lý Lan AnhBỗng dưng điện thoại bên cạnh của cô vang lên, Cửu Uyên liền nhấc máy nhưng vẫn không quên công việc của mình" Ây da, Triệu tổng bây giờ cô còn làm việc sao? Thật vất vả đó"Giọng nói của người phụ nữ phát ra từ bên trong điện thoại vô cùn ẻo lả làm cho cô nổi hết cả da gà" Vô vấn đề chính"Cửu Uyên hắng giọng lạnh lùng" À, mình nghe nói là Thẩm Hạo về rồi à?".

Thẩm Hạo vuốt tóc cô khẽ cười :”Cửu Uyên em nghĩ đi đâu vậy? Chúng ta quen nhau chẳng phải là tiến đến kết hôn sao? Bây giờ em chưa muốn cũng không sao, đợi vài năm nữa cũng không vội”

Anh thở hắt ra một hơi :”Chuyện này bỏ qua một bên đi.

Chúng ta ăn uống vui vẻ trước”

“Được”: Triệu Cửu Uyên mím môi thành một đường thẳng đáp lại

[…]

Xe dừng lại ở bãi đỗ, Thẩm Hạo nắm tay Triệu Cửu Uyên bước vào trong

Cả hai chọn một phòng riêng vì không muốn bị làm phiền.

Vừa ngồi vào bàn không lâu, Thẩm Hạo liền đứng dậy bước ra ngoài :" Anh đi vệ sinh một chút"

" Được"

Mãi một lúc lâu, Thẩm Hạo vẫn chưa trở lại.

Cô buồn chán liền đi xung quanh trong căn phòng đánh giá từng chút.

Căn phòng được trang trí theo phong cách Trung Hoa cổ đại.

Trên tường treo bức tranh thủy mặc, cô đứng nhìn nó một lúc lâu rồi thiết dài ra

Triệu Cửu Uyên bước đến cái cửa sổ đang mở nhìn xuống không gian bên dưới sảnh của nhà hàng

Một nam một nữ đang đứng đó trò chuyện, hành động có vẻ như rất thân mật.

Ánh mắt của cô trầm xuống, Triệu Cửu Uyên lại thở dài rồi đóng cửa sổ lại

Sau đó, cô ngồi trở lại vào bàn bấm điện thoại.

Một lúc sau, cánh cửa được mở ra.

Thẩm Hạo cuối cùng cũng trở lại

" Anh xin lỗi, để em chờ lâu rồi.

Chúng ta ăn thôi"

Anh cười cười giải thích, rồi gắp một miếng cá đã lấy xương cho vào chén của cô

" Em ăn đi.

Thức ăn sắp nguội rời"

" Được, anh cũng ăn đi"

Triệu Cửu Uyên mỉm cười bắt đầu ăn.

Trong lúc cô không chú ý, Thẩm Hạo luôn liếc mắt về phía cô, ánh mắt mang 3 phần sáng 7 phần tối.

Trong đôi mắt ấy, có lẽ đang ẩn chứa một chuyện gì khó nói

[…]

"Thẩm Hạo, anh yêu em không?"

Khi chiếc xe dừng lại trước cổng Triệu gia, Triệu Cửu Uyên khẽ lên tiếng hỏi

Câu hỏi khiến cho trong mắt Thẩm Hạo loé lên một tia ngạc nhiên nhưng nhanh chóng bị anh giấu đi :" Sao em hỏi như vậy?"

" Không có gì.

Chỉ là em thấy chúng ta như thế này nếu muốn kết hôn thì cũng nên cần có một nền tảng tình yêu vững chắc"

Cô liếc mắt sang anh khẽ đáp lại , bàn tay cô vân vê chiếc túi xách trên tay :"Em thấy hiện tại chúng ta vẫn chưa đạt đến mức tình cảm đó"

" Chuyện tình cảm không phải nói nhiều là nhiều được.

Anh thấy chúng ta cũng cần có thời gian vung đắp.

Chi bằng nhân khoảng thời gian này, hằng ngày đều bồi dưỡng một chút, em thấy sao?"

Anh vuốt nhẹ mái tóc của cô :" Em yên tâm, anh sẽ không làm em thất vọng "

" Được rồi, em vào nhà đây "

Cửu Uyên mỉm cười đẩy cửa bước ra khỏi xe.

Thẩm Hạo nhìn theo bóng lưng của cô mấp môi phát ra từng chữ rất khẽ đáp lại câu hỏi lúc nãy của cô :"Anh yêu em"

Lời nói này cô không thể nghe được, anh biết như vậy nhưng bản thân vẫn nói ra.

Cửu Uyên, anh yêu em.

Nhưng em có yêu anh không? Cô chưa từng nói yêu anh, chưa từng nói thích anh.

Cô cũng chẳng đua đòi như những cô gái khác.

Có lẽ vì vì từ bé đến lớn cô đều sống trong nhung lụa nên chẳng thiếu thứ gì, không cần thiết phải được tặng quà

Anh cảm thấy cô không xem anh là người yêu là bạn trai.

Cô đối xử với anh vẫn luôn khách sáo như ngày đầu tiên

Tại sao lại như vậy? Phải chăng là cô quá hiểu chuyện? Hay là cô không hề yêu anh chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện của gia đình?

Thẩm Hạo lắc đầu rồi lái xe rời đi

Về phần Triệu Cửu Uyên cúi đầu che đi nét mặt bước vào nhà.

Bà nội vừa thấy cô vào liền lên tiếng hỏi

" Cửu Uyên, hôm nay thằng bé Thẩm Hạo đã về nước tụi con gặp nhau chưa?"

" Vâng, gặp rồi ạ.

Nên bây giờ con mới về"

Cửu Uyên ngẩn đầu đáp lại bà :" Nếu không có gì thì con xin phép trước"

" Được được, con nghỉ ngơi đi"

Bà nội xua tay bảo cô lên phòng.

Bóng dáng của Cửu Uyên khuất dần sau cầu thang, bà lại lên tiếng

" Con bé có vẻ không thích Thẩm Hạo nhỉ"

" Con đã nói rồi đấy.

Nếu con bé không chịu con sẽ không gả con gái cho thằng nhóc Thẩm Hạo kia đâu"

Triệu Dương Thần tựa lưng vào ghế khẽ lạnh lùng đáp

[…]

Tắm rửa sạch sẽ, Triệu Cửu Uyên liền chui vào chăng, mở máy tính lên làm công việc của mình

Ngoài là việc là giám đốc của Triệu thị, Triệu Cửu Uyên còn là một tiểu thuyết gia nổi tiếng.

Cô đi lên nhờ lối viết văn ngược luyến khiến người đọc day dứt không thôi.

Tiểu thuyết đầu tay của Cửu Uyên còn được chuyển thể thành phim rất nổi, khiến diễn viên đóng chính một bước lên mây

Người diễn viên đó cũng chính là bạn thân của cô - Lý Lan Anh

Bỗng dưng điện thoại bên cạnh của cô vang lên, Cửu Uyên liền nhấc máy nhưng vẫn không quên công việc của mình

" Ây da, Triệu tổng bây giờ cô còn làm việc sao? Thật vất vả đó"

Giọng nói của người phụ nữ phát ra từ bên trong điện thoại vô cùn ẻo lả làm cho cô nổi hết cả da gà

" Vô vấn đề chính"

Cửu Uyên hắng giọng lạnh lùng

" À, mình nghe nói là Thẩm Hạo về rồi à?".

Uyên ƯơngTác giả: Vy ThảoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrong một căn phòng VIP của khách sạn 5 sao lớn nhất trong thành phố không ngừng vang lên tiếng r/ên rỉ và th/ở dốc của hai con người Ánh sáng từ tủ đầu giường mờ mờ ảo ảo làm cho hai thân ảnh vận động trên giường như một ảo giác [...] Sáng hôm sau, Triệu Cửu Uyên mơ màng tỉnh lại sau cơn ngủ say. Cô động người một lúc liền cảm nhận được cơn đau thấu trời xanh từ bên dưới vùng kín. Trong đầu cô liền xuất hiện chuyện tối hôm qua Nghĩ đến đây cô liền đỏ mặt định nhích ra xa một chút nhưng không ngờ cánh tay mạnh mẽ nào đó kéo cô lại gần hơn. Lưng của Triệu Cửu Uyên dán chặt vào lòng ngực của Thẩm Hạo. Cánh tay mạnh mẽ của anh gác ngang hông ôm chặt lấy cô, anh cất giọng khàn khàn "Em tỉnh rồi ?" " Anh....!anh buông em ra.. a a ưm...!" Triệu Cửu Uyên cự quậy muốn thoát khỏi cánh tay của anh, bên tai cô liền nghe thấy lời than vãn pha lẫn trách móc của anh vang lên "Tối qua em vắt cạn sức lực của anh, bây giờ lại bảo anh cút. Triệu Cửu Uyên, em thật vong ơn bội nghĩa" Thẩm Hạo cất giọng… Thẩm Hạo vuốt tóc cô khẽ cười :”Cửu Uyên em nghĩ đi đâu vậy? Chúng ta quen nhau chẳng phải là tiến đến kết hôn sao? Bây giờ em chưa muốn cũng không sao, đợi vài năm nữa cũng không vội”Anh thở hắt ra một hơi :”Chuyện này bỏ qua một bên đi.Chúng ta ăn uống vui vẻ trước”“Được”: Triệu Cửu Uyên mím môi thành một đường thẳng đáp lại[…]Xe dừng lại ở bãi đỗ, Thẩm Hạo nắm tay Triệu Cửu Uyên bước vào trongCả hai chọn một phòng riêng vì không muốn bị làm phiền.Vừa ngồi vào bàn không lâu, Thẩm Hạo liền đứng dậy bước ra ngoài :" Anh đi vệ sinh một chút"" Được"Mãi một lúc lâu, Thẩm Hạo vẫn chưa trở lại.Cô buồn chán liền đi xung quanh trong căn phòng đánh giá từng chút.Căn phòng được trang trí theo phong cách Trung Hoa cổ đại.Trên tường treo bức tranh thủy mặc, cô đứng nhìn nó một lúc lâu rồi thiết dài raTriệu Cửu Uyên bước đến cái cửa sổ đang mở nhìn xuống không gian bên dưới sảnh của nhà hàngMột nam một nữ đang đứng đó trò chuyện, hành động có vẻ như rất thân mật.Ánh mắt của cô trầm xuống, Triệu Cửu Uyên lại thở dài rồi đóng cửa sổ lạiSau đó, cô ngồi trở lại vào bàn bấm điện thoại.Một lúc sau, cánh cửa được mở ra.Thẩm Hạo cuối cùng cũng trở lại" Anh xin lỗi, để em chờ lâu rồi.Chúng ta ăn thôi"Anh cười cười giải thích, rồi gắp một miếng cá đã lấy xương cho vào chén của cô" Em ăn đi.Thức ăn sắp nguội rời"" Được, anh cũng ăn đi"Triệu Cửu Uyên mỉm cười bắt đầu ăn.Trong lúc cô không chú ý, Thẩm Hạo luôn liếc mắt về phía cô, ánh mắt mang 3 phần sáng 7 phần tối.Trong đôi mắt ấy, có lẽ đang ẩn chứa một chuyện gì khó nói[…]"Thẩm Hạo, anh yêu em không?"Khi chiếc xe dừng lại trước cổng Triệu gia, Triệu Cửu Uyên khẽ lên tiếng hỏiCâu hỏi khiến cho trong mắt Thẩm Hạo loé lên một tia ngạc nhiên nhưng nhanh chóng bị anh giấu đi :" Sao em hỏi như vậy?"" Không có gì.Chỉ là em thấy chúng ta như thế này nếu muốn kết hôn thì cũng nên cần có một nền tảng tình yêu vững chắc"Cô liếc mắt sang anh khẽ đáp lại , bàn tay cô vân vê chiếc túi xách trên tay :"Em thấy hiện tại chúng ta vẫn chưa đạt đến mức tình cảm đó"" Chuyện tình cảm không phải nói nhiều là nhiều được.Anh thấy chúng ta cũng cần có thời gian vung đắp.Chi bằng nhân khoảng thời gian này, hằng ngày đều bồi dưỡng một chút, em thấy sao?"Anh vuốt nhẹ mái tóc của cô :" Em yên tâm, anh sẽ không làm em thất vọng "" Được rồi, em vào nhà đây "Cửu Uyên mỉm cười đẩy cửa bước ra khỏi xe.Thẩm Hạo nhìn theo bóng lưng của cô mấp môi phát ra từng chữ rất khẽ đáp lại câu hỏi lúc nãy của cô :"Anh yêu em"Lời nói này cô không thể nghe được, anh biết như vậy nhưng bản thân vẫn nói ra.Cửu Uyên, anh yêu em.Nhưng em có yêu anh không? Cô chưa từng nói yêu anh, chưa từng nói thích anh.Cô cũng chẳng đua đòi như những cô gái khác.Có lẽ vì vì từ bé đến lớn cô đều sống trong nhung lụa nên chẳng thiếu thứ gì, không cần thiết phải được tặng quàAnh cảm thấy cô không xem anh là người yêu là bạn trai.Cô đối xử với anh vẫn luôn khách sáo như ngày đầu tiênTại sao lại như vậy? Phải chăng là cô quá hiểu chuyện? Hay là cô không hề yêu anh chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện của gia đình?Thẩm Hạo lắc đầu rồi lái xe rời điVề phần Triệu Cửu Uyên cúi đầu che đi nét mặt bước vào nhà.Bà nội vừa thấy cô vào liền lên tiếng hỏi" Cửu Uyên, hôm nay thằng bé Thẩm Hạo đã về nước tụi con gặp nhau chưa?"" Vâng, gặp rồi ạ.Nên bây giờ con mới về"Cửu Uyên ngẩn đầu đáp lại bà :" Nếu không có gì thì con xin phép trước"" Được được, con nghỉ ngơi đi"Bà nội xua tay bảo cô lên phòng.Bóng dáng của Cửu Uyên khuất dần sau cầu thang, bà lại lên tiếng" Con bé có vẻ không thích Thẩm Hạo nhỉ"" Con đã nói rồi đấy.Nếu con bé không chịu con sẽ không gả con gái cho thằng nhóc Thẩm Hạo kia đâu"Triệu Dương Thần tựa lưng vào ghế khẽ lạnh lùng đáp[…]Tắm rửa sạch sẽ, Triệu Cửu Uyên liền chui vào chăng, mở máy tính lên làm công việc của mìnhNgoài là việc là giám đốc của Triệu thị, Triệu Cửu Uyên còn là một tiểu thuyết gia nổi tiếng.Cô đi lên nhờ lối viết văn ngược luyến khiến người đọc day dứt không thôi.Tiểu thuyết đầu tay của Cửu Uyên còn được chuyển thể thành phim rất nổi, khiến diễn viên đóng chính một bước lên mâyNgười diễn viên đó cũng chính là bạn thân của cô - Lý Lan AnhBỗng dưng điện thoại bên cạnh của cô vang lên, Cửu Uyên liền nhấc máy nhưng vẫn không quên công việc của mình" Ây da, Triệu tổng bây giờ cô còn làm việc sao? Thật vất vả đó"Giọng nói của người phụ nữ phát ra từ bên trong điện thoại vô cùn ẻo lả làm cho cô nổi hết cả da gà" Vô vấn đề chính"Cửu Uyên hắng giọng lạnh lùng" À, mình nghe nói là Thẩm Hạo về rồi à?".

Chương 3: Chương 3