Tưởng Thanh Tùng sắp kết hôn rồi.Lúc này trong thôn rất náo nhiệt, vì sao chứ?Bởi vì người mà Tưởng Thanh Tùng cưới không phải là con gái Lục Kiều nhà ông cả Lục, mà là con gái Lục Dao của ông hai Lục.Nhà họ Tưởng vừa nói ra chuyện này, các bà các thím mồm năm miệng mười trong thôn đều không khỏi âm thầm phỏng đoán ẩn tình trong đó.Trong thôn có ai mà không biết Tưởng Thanh Tùng coi trọng Lục Kiều, thời gian trước còn nghe nói Tưởng Thanh Tùng còn định đến nhà họ Lục cầu hôn đấy, chỉ có điều việc này càng về sau càng mất tăm mất tích.Sao mới qua vài ngày, đã thành Tưởng Thanh Tùng kết hôn với Lục Dao rồi?Lục Dao là ai chứ? Là em gái họ của Lục Kiều, chuyện này trông có vẻ náo nhiệt.Thôn chỉ lớn bằng vậy, chuyện gì có thể thoát được những đôi mắt cú vọ trong thôn?"Ôi, các bà đã nghe nói gì chưa? Mấy hôm trước bà già nhà họ Tưởng đòi thắt cổ, để không cho Lục Kiều vào nhà mà bà già Tưởng thực sự liều mạng, ra tay tàn nhẫn với mình như thế!""Ối chà, nếu đặt vào tôi, tôi cũng không muốn…
Chương 9: 9: Cuồng Con Gái
Thập Niên Xuyên Thành Bạch Nguyệt QuangTác giả: Tiểu Tiểu Đích HiểuTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTưởng Thanh Tùng sắp kết hôn rồi.Lúc này trong thôn rất náo nhiệt, vì sao chứ?Bởi vì người mà Tưởng Thanh Tùng cưới không phải là con gái Lục Kiều nhà ông cả Lục, mà là con gái Lục Dao của ông hai Lục.Nhà họ Tưởng vừa nói ra chuyện này, các bà các thím mồm năm miệng mười trong thôn đều không khỏi âm thầm phỏng đoán ẩn tình trong đó.Trong thôn có ai mà không biết Tưởng Thanh Tùng coi trọng Lục Kiều, thời gian trước còn nghe nói Tưởng Thanh Tùng còn định đến nhà họ Lục cầu hôn đấy, chỉ có điều việc này càng về sau càng mất tăm mất tích.Sao mới qua vài ngày, đã thành Tưởng Thanh Tùng kết hôn với Lục Dao rồi?Lục Dao là ai chứ? Là em gái họ của Lục Kiều, chuyện này trông có vẻ náo nhiệt.Thôn chỉ lớn bằng vậy, chuyện gì có thể thoát được những đôi mắt cú vọ trong thôn?"Ôi, các bà đã nghe nói gì chưa? Mấy hôm trước bà già nhà họ Tưởng đòi thắt cổ, để không cho Lục Kiều vào nhà mà bà già Tưởng thực sự liều mạng, ra tay tàn nhẫn với mình như thế!""Ối chà, nếu đặt vào tôi, tôi cũng không muốn… Lục Kiều gặp được cô ấy mới nên nhắc nhở, về phần Lý Hồng Táo có muốn đến bệnh viện hay không thì Lục Kiều không thể quyết định được.Mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình.Đôi khi một suy nghĩ sai lầm của mỗi người có thể dẫn đến kết quả hoàn toàn khác nhau.Lý Thúy Hoa nghe con gái nói xong nhịn không được mà giật giật tay áo Lục Kiều, bà ấy nói với Lý Hồng Táo:"Vợ Quảng Ninh à, cháu đừng để ý làm gì, con gái nhà bác có biết cái gì đâu, nó chỉ nói lung tung thôi.Cháu cứ từ từ đi đi nhé, bác và Kiều Kiều đi ra đồng đưa cơm trưa cho vị kia nhà bác, gặp lại cháu sau."Lý Thúy Hoa nói xong thì lôi kéo Lục Kiều nhanh chóng chuồn đi.Nhìn bóng lưng của Lục Kiều, không hiểu sao trong lòng Lý Hồng Táo hơi bất an.Cô ấy cũng không còn tâm trạng nào để đi nữa, lập tức xoay người trở về…Tới đồng, Lục Hoa Minh thấy Lý Thúy Hoa đưa Lục Kiều đến, ông ấy không thèm quan tâm làm tiếp công việc nữa, vội vàng đi tới.Ông ấy giơ tay tùy ý lau mồ hôi ở trên cổ, lên tiếng nói: "Sao Kiều Kiều lại tới đây thế? Hôm nay nóng quá, con ra ngoài cẩn thận say nắng đó.""Bà cũng vậy nữa, nóng thế này còn đưa con gái ra ngoài phơi nắng."Lý Thúy Hoa bị phàn nàn nhưng hiếm khi không tức giận, chỉ lườm qua Lục Hoa Minh."Tôi còn có thể nói gì đây, con gái muốn tới đưa cơm cho ông, tôi còn có thể cản làm sao được?""Ha ha, tôi biết con gái đau lòng cho tôi mà." Lục Hoa Minh cười ngây ngô, cởi mũ rơm trên đầu mình xuống rồi đặt lên đầu của Lục Kiều: "Kiều Kiều, đội mũ lên đi, nóng lắm đấy."Lục Kiều chỉ cảm thấy trên đầu mình đội mũ rơm, mũ rơm quá lớn nên Lục Kiều thấy tầm nhìn bị che khuất, cuống quít giơ tay lên kéo mũ rơm về phía sau, trước mắt lại trở nên sáng sủa trở lại.Được rồi, hai vợ chồng này đều là người cuồng con gái.Lục Hoa Minh húp sột soạt, chỉ chốc lát đã ăn xong cơm trưa, sau đó uống ừng ực hơn phân nửa bình nước rồi mới tiếp tục làm việc.Lục Kiều nhìn bóng dáng Lục Hoa Minh khom lưng làm việc, trong lòng cô hơi khó chịu.Lý Thúy Hoa bảo Lục Kiều tự đi về trước, bà ấy nhân đây cũng làm chốc lát đã rồi về nhà.Lục Kiều cũng không rời đi, ngồi xổm dưới bóng cây nhìn cha mẹ làm việc dưới ruộng.Cho đến khi trong bình không còn nước nữa, Lục Kiều đi lấy nước, sau đó trở về dưới bóng cây ngồi chờ..
Lục Kiều gặp được cô ấy mới nên nhắc nhở, về phần Lý Hồng Táo có muốn đến bệnh viện hay không thì Lục Kiều không thể quyết định được.
Mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình.
Đôi khi một suy nghĩ sai lầm của mỗi người có thể dẫn đến kết quả hoàn toàn khác nhau.
Lý Thúy Hoa nghe con gái nói xong nhịn không được mà giật giật tay áo Lục Kiều, bà ấy nói với Lý Hồng Táo:"Vợ Quảng Ninh à, cháu đừng để ý làm gì, con gái nhà bác có biết cái gì đâu, nó chỉ nói lung tung thôi.
Cháu cứ từ từ đi đi nhé, bác và Kiều Kiều đi ra đồng đưa cơm trưa cho vị kia nhà bác, gặp lại cháu sau.
"Lý Thúy Hoa nói xong thì lôi kéo Lục Kiều nhanh chóng chuồn đi.
Nhìn bóng lưng của Lục Kiều, không hiểu sao trong lòng Lý Hồng Táo hơi bất an.
Cô ấy cũng không còn tâm trạng nào để đi nữa, lập tức xoay người trở về…Tới đồng, Lục Hoa Minh thấy Lý Thúy Hoa đưa Lục Kiều đến, ông ấy không thèm quan tâm làm tiếp công việc nữa, vội vàng đi tới.
Ông ấy giơ tay tùy ý lau mồ hôi ở trên cổ, lên tiếng nói: "Sao Kiều Kiều lại tới đây thế? Hôm nay nóng quá, con ra ngoài cẩn thận say nắng đó.
""Bà cũng vậy nữa, nóng thế này còn đưa con gái ra ngoài phơi nắng.
"Lý Thúy Hoa bị phàn nàn nhưng hiếm khi không tức giận, chỉ lườm qua Lục Hoa Minh.
"Tôi còn có thể nói gì đây, con gái muốn tới đưa cơm cho ông, tôi còn có thể cản làm sao được?""Ha ha, tôi biết con gái đau lòng cho tôi mà.
" Lục Hoa Minh cười ngây ngô, cởi mũ rơm trên đầu mình xuống rồi đặt lên đầu của Lục Kiều: "Kiều Kiều, đội mũ lên đi, nóng lắm đấy.
"Lục Kiều chỉ cảm thấy trên đầu mình đội mũ rơm, mũ rơm quá lớn nên Lục Kiều thấy tầm nhìn bị che khuất, cuống quít giơ tay lên kéo mũ rơm về phía sau, trước mắt lại trở nên sáng sủa trở lại.
Được rồi, hai vợ chồng này đều là người cuồng con gái.
Lục Hoa Minh húp sột soạt, chỉ chốc lát đã ăn xong cơm trưa, sau đó uống ừng ực hơn phân nửa bình nước rồi mới tiếp tục làm việc.
Lục Kiều nhìn bóng dáng Lục Hoa Minh khom lưng làm việc, trong lòng cô hơi khó chịu.
Lý Thúy Hoa bảo Lục Kiều tự đi về trước, bà ấy nhân đây cũng làm chốc lát đã rồi về nhà.
Lục Kiều cũng không rời đi, ngồi xổm dưới bóng cây nhìn cha mẹ làm việc dưới ruộng.
Cho đến khi trong bình không còn nước nữa, Lục Kiều đi lấy nước, sau đó trở về dưới bóng cây ngồi chờ.
.
Thập Niên Xuyên Thành Bạch Nguyệt QuangTác giả: Tiểu Tiểu Đích HiểuTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTưởng Thanh Tùng sắp kết hôn rồi.Lúc này trong thôn rất náo nhiệt, vì sao chứ?Bởi vì người mà Tưởng Thanh Tùng cưới không phải là con gái Lục Kiều nhà ông cả Lục, mà là con gái Lục Dao của ông hai Lục.Nhà họ Tưởng vừa nói ra chuyện này, các bà các thím mồm năm miệng mười trong thôn đều không khỏi âm thầm phỏng đoán ẩn tình trong đó.Trong thôn có ai mà không biết Tưởng Thanh Tùng coi trọng Lục Kiều, thời gian trước còn nghe nói Tưởng Thanh Tùng còn định đến nhà họ Lục cầu hôn đấy, chỉ có điều việc này càng về sau càng mất tăm mất tích.Sao mới qua vài ngày, đã thành Tưởng Thanh Tùng kết hôn với Lục Dao rồi?Lục Dao là ai chứ? Là em gái họ của Lục Kiều, chuyện này trông có vẻ náo nhiệt.Thôn chỉ lớn bằng vậy, chuyện gì có thể thoát được những đôi mắt cú vọ trong thôn?"Ôi, các bà đã nghe nói gì chưa? Mấy hôm trước bà già nhà họ Tưởng đòi thắt cổ, để không cho Lục Kiều vào nhà mà bà già Tưởng thực sự liều mạng, ra tay tàn nhẫn với mình như thế!""Ối chà, nếu đặt vào tôi, tôi cũng không muốn… Lục Kiều gặp được cô ấy mới nên nhắc nhở, về phần Lý Hồng Táo có muốn đến bệnh viện hay không thì Lục Kiều không thể quyết định được.Mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình.Đôi khi một suy nghĩ sai lầm của mỗi người có thể dẫn đến kết quả hoàn toàn khác nhau.Lý Thúy Hoa nghe con gái nói xong nhịn không được mà giật giật tay áo Lục Kiều, bà ấy nói với Lý Hồng Táo:"Vợ Quảng Ninh à, cháu đừng để ý làm gì, con gái nhà bác có biết cái gì đâu, nó chỉ nói lung tung thôi.Cháu cứ từ từ đi đi nhé, bác và Kiều Kiều đi ra đồng đưa cơm trưa cho vị kia nhà bác, gặp lại cháu sau."Lý Thúy Hoa nói xong thì lôi kéo Lục Kiều nhanh chóng chuồn đi.Nhìn bóng lưng của Lục Kiều, không hiểu sao trong lòng Lý Hồng Táo hơi bất an.Cô ấy cũng không còn tâm trạng nào để đi nữa, lập tức xoay người trở về…Tới đồng, Lục Hoa Minh thấy Lý Thúy Hoa đưa Lục Kiều đến, ông ấy không thèm quan tâm làm tiếp công việc nữa, vội vàng đi tới.Ông ấy giơ tay tùy ý lau mồ hôi ở trên cổ, lên tiếng nói: "Sao Kiều Kiều lại tới đây thế? Hôm nay nóng quá, con ra ngoài cẩn thận say nắng đó.""Bà cũng vậy nữa, nóng thế này còn đưa con gái ra ngoài phơi nắng."Lý Thúy Hoa bị phàn nàn nhưng hiếm khi không tức giận, chỉ lườm qua Lục Hoa Minh."Tôi còn có thể nói gì đây, con gái muốn tới đưa cơm cho ông, tôi còn có thể cản làm sao được?""Ha ha, tôi biết con gái đau lòng cho tôi mà." Lục Hoa Minh cười ngây ngô, cởi mũ rơm trên đầu mình xuống rồi đặt lên đầu của Lục Kiều: "Kiều Kiều, đội mũ lên đi, nóng lắm đấy."Lục Kiều chỉ cảm thấy trên đầu mình đội mũ rơm, mũ rơm quá lớn nên Lục Kiều thấy tầm nhìn bị che khuất, cuống quít giơ tay lên kéo mũ rơm về phía sau, trước mắt lại trở nên sáng sủa trở lại.Được rồi, hai vợ chồng này đều là người cuồng con gái.Lục Hoa Minh húp sột soạt, chỉ chốc lát đã ăn xong cơm trưa, sau đó uống ừng ực hơn phân nửa bình nước rồi mới tiếp tục làm việc.Lục Kiều nhìn bóng dáng Lục Hoa Minh khom lưng làm việc, trong lòng cô hơi khó chịu.Lý Thúy Hoa bảo Lục Kiều tự đi về trước, bà ấy nhân đây cũng làm chốc lát đã rồi về nhà.Lục Kiều cũng không rời đi, ngồi xổm dưới bóng cây nhìn cha mẹ làm việc dưới ruộng.Cho đến khi trong bình không còn nước nữa, Lục Kiều đi lấy nước, sau đó trở về dưới bóng cây ngồi chờ..