Tưởng Thanh Tùng sắp kết hôn rồi.Lúc này trong thôn rất náo nhiệt, vì sao chứ?Bởi vì người mà Tưởng Thanh Tùng cưới không phải là con gái Lục Kiều nhà ông cả Lục, mà là con gái Lục Dao của ông hai Lục.Nhà họ Tưởng vừa nói ra chuyện này, các bà các thím mồm năm miệng mười trong thôn đều không khỏi âm thầm phỏng đoán ẩn tình trong đó.Trong thôn có ai mà không biết Tưởng Thanh Tùng coi trọng Lục Kiều, thời gian trước còn nghe nói Tưởng Thanh Tùng còn định đến nhà họ Lục cầu hôn đấy, chỉ có điều việc này càng về sau càng mất tăm mất tích.Sao mới qua vài ngày, đã thành Tưởng Thanh Tùng kết hôn với Lục Dao rồi?Lục Dao là ai chứ? Là em gái họ của Lục Kiều, chuyện này trông có vẻ náo nhiệt.Thôn chỉ lớn bằng vậy, chuyện gì có thể thoát được những đôi mắt cú vọ trong thôn?"Ôi, các bà đã nghe nói gì chưa? Mấy hôm trước bà già nhà họ Tưởng đòi thắt cổ, để không cho Lục Kiều vào nhà mà bà già Tưởng thực sự liều mạng, ra tay tàn nhẫn với mình như thế!""Ối chà, nếu đặt vào tôi, tôi cũng không muốn…

Chương 38: 38: Đứa Trẻ

Thập Niên Xuyên Thành Bạch Nguyệt QuangTác giả: Tiểu Tiểu Đích HiểuTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTưởng Thanh Tùng sắp kết hôn rồi.Lúc này trong thôn rất náo nhiệt, vì sao chứ?Bởi vì người mà Tưởng Thanh Tùng cưới không phải là con gái Lục Kiều nhà ông cả Lục, mà là con gái Lục Dao của ông hai Lục.Nhà họ Tưởng vừa nói ra chuyện này, các bà các thím mồm năm miệng mười trong thôn đều không khỏi âm thầm phỏng đoán ẩn tình trong đó.Trong thôn có ai mà không biết Tưởng Thanh Tùng coi trọng Lục Kiều, thời gian trước còn nghe nói Tưởng Thanh Tùng còn định đến nhà họ Lục cầu hôn đấy, chỉ có điều việc này càng về sau càng mất tăm mất tích.Sao mới qua vài ngày, đã thành Tưởng Thanh Tùng kết hôn với Lục Dao rồi?Lục Dao là ai chứ? Là em gái họ của Lục Kiều, chuyện này trông có vẻ náo nhiệt.Thôn chỉ lớn bằng vậy, chuyện gì có thể thoát được những đôi mắt cú vọ trong thôn?"Ôi, các bà đã nghe nói gì chưa? Mấy hôm trước bà già nhà họ Tưởng đòi thắt cổ, để không cho Lục Kiều vào nhà mà bà già Tưởng thực sự liều mạng, ra tay tàn nhẫn với mình như thế!""Ối chà, nếu đặt vào tôi, tôi cũng không muốn… “Ấy, đừng nói tôi, Tưởng Thanh Tùng mới là súc vật thật sự kia kìa, bạn gái của cậu ta cũng chỉ mới mười sáu tuổi phải không?”“Nói nhảm, đi thôi.” Phó Hàn Tranh sải bước đi ra khỏi sân sau, Cận Vĩ Quốc thấy Phó Hàn Tranh rời đi thì vội vàng đuổi theo sau.Buổi tối, người nhà họ Tưởng tụ tập lại với nhau, ngay cả người vừa đính hôn là Lục Dao cũng đến đây.Chủ đề hôm nay là nhà họ Tưởng muốn nhận nuôi một đứa bé, đứa bé này là con của một liệt sĩ.Thời gian trước, khi Tưởng Thanh Tùng làm nhiệm vụ thì cha đứa bé vì cứu Tưởng Thanh Tùng mà hi sinh.Sau khi cha đứa bé hi sinh không bao lâu thì mẹ đứa bé đã gói ghém đồ đạc bỏ đi, vậy là đứa bé không còn cha mẹ nữa.Cho nên, bây giờ đứa bé này không có ai chăm sóc, trước khi Tưởng Thanh Tùng trở về thì đã định đưa đứa bé về để nhà họ Tưởng nuôi, chi tiêu của đứa bé thì mỗi tháng Tưởng Thanh Tùng sẽ gửi tiền về.Mà Phó Hàn Tranh và Cận Vĩ Quốc thì phụ trách đưa đứa bé đến một cách an toàn, chỉ có điều không ngờ lại đến đúng lúc tổ chức lễ đính hôn của Tưởng Thanh Tùng.Tưởng Thanh Tùng phát giác được bầu không khí ngột ngạt trong phòng, mở miệng nói: “Cha, mẹ, mọi người nuôi đứa nhỏ, mỗi tháng con sẽ gửi tiền về.”Cha Tưởng không nói gì, ánh mắt nhìn về phía mẹ Tưởng ở bên cạnh.Mẹ Tưởng tên là Ngô Dung, từ trước đến nay mọi chuyện to nhỏ của nhà họ Tưởng đều do bà ta quyết định, nếu không thì cũng không thể ép Tưởng Thanh Tùng đính hôn với Lục Dao được.Ngay cả chuyện đính hôn này trước khi Tưởng Thanh Tùng trở về từ bộ đội thì anh ta cũng không biết, một mình Ngô Dung ôm đồm hết mọi việc, đợi đến khi Tưởng Thanh Tùng về thì cơ bản là mọi chuyện chỉ chờ anh ta gật đầu.Cho nên, chuyện hôm nay cũng phải do Ngô Dung quyết định.Đứa nhỏ này, rốt cục là giữ lại hay không đều phải xem ý của Ngô Dung thế nào.Ngô Dung đau đầu, vốn cho là giải quyết chuyện hôn nhân, ai mà ngờ Tưởng Thanh Tùng lại đưa một củ khoai lang nóng bỏng tay như thế trở về, đứa nhỏ này nuôi trong nhà không phải là chuyện có tiền hay không.Không phải là nhà họ Tưởng không nuôi nổi một đứa bé, thế nhưng mà đứa bé này lấy thân phận gì ở lại đó mới là vấn đề.Đứa nhỏ là do Tưởng Thanh Tùng đưa về, đầu tiên là Ngô Dung phải cân nhắc xem người trong thôn có nói đây là do Tưởng Thanh Tùng ở bên ngoài… hơn nữa Tưởng Thanh Tùng lại vừa đính hôn, một khi đã mang đứa bé về thì Lục Dao sẽ có suy nghĩ như thế nào?.

“Ấy, đừng nói tôi, Tưởng Thanh Tùng mới là súc vật thật sự kia kìa, bạn gái của cậu ta cũng chỉ mới mười sáu tuổi phải không?”“Nói nhảm, đi thôi.

” Phó Hàn Tranh sải bước đi ra khỏi sân sau, Cận Vĩ Quốc thấy Phó Hàn Tranh rời đi thì vội vàng đuổi theo sau.

Buổi tối, người nhà họ Tưởng tụ tập lại với nhau, ngay cả người vừa đính hôn là Lục Dao cũng đến đây.

Chủ đề hôm nay là nhà họ Tưởng muốn nhận nuôi một đứa bé, đứa bé này là con của một liệt sĩ.

Thời gian trước, khi Tưởng Thanh Tùng làm nhiệm vụ thì cha đứa bé vì cứu Tưởng Thanh Tùng mà hi sinh.

Sau khi cha đứa bé hi sinh không bao lâu thì mẹ đứa bé đã gói ghém đồ đạc bỏ đi, vậy là đứa bé không còn cha mẹ nữa.

Cho nên, bây giờ đứa bé này không có ai chăm sóc, trước khi Tưởng Thanh Tùng trở về thì đã định đưa đứa bé về để nhà họ Tưởng nuôi, chi tiêu của đứa bé thì mỗi tháng Tưởng Thanh Tùng sẽ gửi tiền về.

Mà Phó Hàn Tranh và Cận Vĩ Quốc thì phụ trách đưa đứa bé đến một cách an toàn, chỉ có điều không ngờ lại đến đúng lúc tổ chức lễ đính hôn của Tưởng Thanh Tùng.

Tưởng Thanh Tùng phát giác được bầu không khí ngột ngạt trong phòng, mở miệng nói: “Cha, mẹ, mọi người nuôi đứa nhỏ, mỗi tháng con sẽ gửi tiền về.

”Cha Tưởng không nói gì, ánh mắt nhìn về phía mẹ Tưởng ở bên cạnh.

Mẹ Tưởng tên là Ngô Dung, từ trước đến nay mọi chuyện to nhỏ của nhà họ Tưởng đều do bà ta quyết định, nếu không thì cũng không thể ép Tưởng Thanh Tùng đính hôn với Lục Dao được.

Ngay cả chuyện đính hôn này trước khi Tưởng Thanh Tùng trở về từ bộ đội thì anh ta cũng không biết, một mình Ngô Dung ôm đồm hết mọi việc, đợi đến khi Tưởng Thanh Tùng về thì cơ bản là mọi chuyện chỉ chờ anh ta gật đầu.

Cho nên, chuyện hôm nay cũng phải do Ngô Dung quyết định.

Đứa nhỏ này, rốt cục là giữ lại hay không đều phải xem ý của Ngô Dung thế nào.

Ngô Dung đau đầu, vốn cho là giải quyết chuyện hôn nhân, ai mà ngờ Tưởng Thanh Tùng lại đưa một củ khoai lang nóng bỏng tay như thế trở về, đứa nhỏ này nuôi trong nhà không phải là chuyện có tiền hay không.

Không phải là nhà họ Tưởng không nuôi nổi một đứa bé, thế nhưng mà đứa bé này lấy thân phận gì ở lại đó mới là vấn đề.

Đứa nhỏ là do Tưởng Thanh Tùng đưa về, đầu tiên là Ngô Dung phải cân nhắc xem người trong thôn có nói đây là do Tưởng Thanh Tùng ở bên ngoài… hơn nữa Tưởng Thanh Tùng lại vừa đính hôn, một khi đã mang đứa bé về thì Lục Dao sẽ có suy nghĩ như thế nào?.

Thập Niên Xuyên Thành Bạch Nguyệt QuangTác giả: Tiểu Tiểu Đích HiểuTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTưởng Thanh Tùng sắp kết hôn rồi.Lúc này trong thôn rất náo nhiệt, vì sao chứ?Bởi vì người mà Tưởng Thanh Tùng cưới không phải là con gái Lục Kiều nhà ông cả Lục, mà là con gái Lục Dao của ông hai Lục.Nhà họ Tưởng vừa nói ra chuyện này, các bà các thím mồm năm miệng mười trong thôn đều không khỏi âm thầm phỏng đoán ẩn tình trong đó.Trong thôn có ai mà không biết Tưởng Thanh Tùng coi trọng Lục Kiều, thời gian trước còn nghe nói Tưởng Thanh Tùng còn định đến nhà họ Lục cầu hôn đấy, chỉ có điều việc này càng về sau càng mất tăm mất tích.Sao mới qua vài ngày, đã thành Tưởng Thanh Tùng kết hôn với Lục Dao rồi?Lục Dao là ai chứ? Là em gái họ của Lục Kiều, chuyện này trông có vẻ náo nhiệt.Thôn chỉ lớn bằng vậy, chuyện gì có thể thoát được những đôi mắt cú vọ trong thôn?"Ôi, các bà đã nghe nói gì chưa? Mấy hôm trước bà già nhà họ Tưởng đòi thắt cổ, để không cho Lục Kiều vào nhà mà bà già Tưởng thực sự liều mạng, ra tay tàn nhẫn với mình như thế!""Ối chà, nếu đặt vào tôi, tôi cũng không muốn… “Ấy, đừng nói tôi, Tưởng Thanh Tùng mới là súc vật thật sự kia kìa, bạn gái của cậu ta cũng chỉ mới mười sáu tuổi phải không?”“Nói nhảm, đi thôi.” Phó Hàn Tranh sải bước đi ra khỏi sân sau, Cận Vĩ Quốc thấy Phó Hàn Tranh rời đi thì vội vàng đuổi theo sau.Buổi tối, người nhà họ Tưởng tụ tập lại với nhau, ngay cả người vừa đính hôn là Lục Dao cũng đến đây.Chủ đề hôm nay là nhà họ Tưởng muốn nhận nuôi một đứa bé, đứa bé này là con của một liệt sĩ.Thời gian trước, khi Tưởng Thanh Tùng làm nhiệm vụ thì cha đứa bé vì cứu Tưởng Thanh Tùng mà hi sinh.Sau khi cha đứa bé hi sinh không bao lâu thì mẹ đứa bé đã gói ghém đồ đạc bỏ đi, vậy là đứa bé không còn cha mẹ nữa.Cho nên, bây giờ đứa bé này không có ai chăm sóc, trước khi Tưởng Thanh Tùng trở về thì đã định đưa đứa bé về để nhà họ Tưởng nuôi, chi tiêu của đứa bé thì mỗi tháng Tưởng Thanh Tùng sẽ gửi tiền về.Mà Phó Hàn Tranh và Cận Vĩ Quốc thì phụ trách đưa đứa bé đến một cách an toàn, chỉ có điều không ngờ lại đến đúng lúc tổ chức lễ đính hôn của Tưởng Thanh Tùng.Tưởng Thanh Tùng phát giác được bầu không khí ngột ngạt trong phòng, mở miệng nói: “Cha, mẹ, mọi người nuôi đứa nhỏ, mỗi tháng con sẽ gửi tiền về.”Cha Tưởng không nói gì, ánh mắt nhìn về phía mẹ Tưởng ở bên cạnh.Mẹ Tưởng tên là Ngô Dung, từ trước đến nay mọi chuyện to nhỏ của nhà họ Tưởng đều do bà ta quyết định, nếu không thì cũng không thể ép Tưởng Thanh Tùng đính hôn với Lục Dao được.Ngay cả chuyện đính hôn này trước khi Tưởng Thanh Tùng trở về từ bộ đội thì anh ta cũng không biết, một mình Ngô Dung ôm đồm hết mọi việc, đợi đến khi Tưởng Thanh Tùng về thì cơ bản là mọi chuyện chỉ chờ anh ta gật đầu.Cho nên, chuyện hôm nay cũng phải do Ngô Dung quyết định.Đứa nhỏ này, rốt cục là giữ lại hay không đều phải xem ý của Ngô Dung thế nào.Ngô Dung đau đầu, vốn cho là giải quyết chuyện hôn nhân, ai mà ngờ Tưởng Thanh Tùng lại đưa một củ khoai lang nóng bỏng tay như thế trở về, đứa nhỏ này nuôi trong nhà không phải là chuyện có tiền hay không.Không phải là nhà họ Tưởng không nuôi nổi một đứa bé, thế nhưng mà đứa bé này lấy thân phận gì ở lại đó mới là vấn đề.Đứa nhỏ là do Tưởng Thanh Tùng đưa về, đầu tiên là Ngô Dung phải cân nhắc xem người trong thôn có nói đây là do Tưởng Thanh Tùng ở bên ngoài… hơn nữa Tưởng Thanh Tùng lại vừa đính hôn, một khi đã mang đứa bé về thì Lục Dao sẽ có suy nghĩ như thế nào?.

Chương 38: 38: Đứa Trẻ