Tác giả:

Tưởng Vân che mặt đứng trong phòng khách chật chội, không thể tin được nhìn Tưởng Ái Quốc, khuôn mặt cô đau đớn như thiêu như đốt.“Tưởng Vân, tao đây là thông báo cho mày biết, chứ không phải thương lượng với mày! Danh sách đi nông thôn lần này của nhà chúng ta là mày! Chỉ có thể là mày!Tao đã điền tên của mày rồi, mày không muốn đi cũng phải đi!”Trái lại, Tưởng Vân không phải vì Tưởng Ái Quốc đã đánh cô mà kinh ngạc, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên.Cô là bởi vì không ngờ rằng một cái tát của Tưởng Ái Quốc có thể phá vỡ giấc mộng ẩn sâu trong cô, khiến cô nhớ lại rất nhiều điều từ kiếp trước.Kiếp trước của cô sống trong một thế giới rộng lớn khác, nơi nền văn minh tiên đạo, nền văn minh khoa học và công nghệ thịnh vượng, xã hội rực rỡ. Cô không phải là một nhân vật lợi hại, nhưng cũng cẩn thận từng bước trở thành tầng lớp trung lưu, xã hội đó cho tất cả các tiện nghi, cô tận hưởng.Sau khi cẩn thận cảm nhận được nơi trú ẩn “Tinh Hà” ràng buộc với linh hồn, và nhận ra Tinh Hà…

Chương 8: 8: Châm Cứu Cho Bạch Mẫn

Thập Niên 70 Thần Y Hằng Ngày Ăn DưaTác giả: Từ TửuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quân Sự, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTưởng Vân che mặt đứng trong phòng khách chật chội, không thể tin được nhìn Tưởng Ái Quốc, khuôn mặt cô đau đớn như thiêu như đốt.“Tưởng Vân, tao đây là thông báo cho mày biết, chứ không phải thương lượng với mày! Danh sách đi nông thôn lần này của nhà chúng ta là mày! Chỉ có thể là mày!Tao đã điền tên của mày rồi, mày không muốn đi cũng phải đi!”Trái lại, Tưởng Vân không phải vì Tưởng Ái Quốc đã đánh cô mà kinh ngạc, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên.Cô là bởi vì không ngờ rằng một cái tát của Tưởng Ái Quốc có thể phá vỡ giấc mộng ẩn sâu trong cô, khiến cô nhớ lại rất nhiều điều từ kiếp trước.Kiếp trước của cô sống trong một thế giới rộng lớn khác, nơi nền văn minh tiên đạo, nền văn minh khoa học và công nghệ thịnh vượng, xã hội rực rỡ. Cô không phải là một nhân vật lợi hại, nhưng cũng cẩn thận từng bước trở thành tầng lớp trung lưu, xã hội đó cho tất cả các tiện nghi, cô tận hưởng.Sau khi cẩn thận cảm nhận được nơi trú ẩn “Tinh Hà” ràng buộc với linh hồn, và nhận ra Tinh Hà… Bạch Mẫn lại nghĩ ra một chiêu, trên mặt cô ta lộ ra chút sầu khổ, giả vờ vô tình bắt chuyện với Tưởng Vân: “Cô nói xem chúng ta còn có hy vọng trở về không?”Tưởng Vân suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Tôi thấy rất khó.”Bạch Mẫn: “...”Cô ta không cam lòng hỏi một lần nữa: “Lẽ nào cô cảm thấy kỳ thi tuyển sinh đại học cũng không thể khôi phục được sao?”Tưởng Vân trầm tư một hồi, vẫn là câu kia: “Tôi thấy rất khó.”Bạch Mẫn tức đến muốn bay màu, cô ta cả giận nói: “Cô không thể đổi câu khác hả? Nói tới nói lui chỉ có mỗi bốn chữ này, cứ như bánh xe đẩy ấy.”Tưởng Vân nói: “Tôi nghĩ, muốn khôi phục thì cần phải chậm bao nhiêu năm đây? Hơn nữa, sau khi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, xã hội phát triển cũng không tệ.Ít nhất… Nó còn tốt hơn những năm trước nhiều.Mấy năm trước toàn là yêu ma quỷ quái thôi…”Bạch Mẫn: “...”Lúc này cô ta đã xác định, Tưởng Vân chắc chắn không đến từ cùng một nơi với cô ta, có lẽ Tưởng Vân chính là một dân bản địa chính thống của thời đại này!Nhưng mà, nếu là người đến từ tương lai, ai lại không biết kỳ thi tuyển sinh đại học cuối cùng có được khôi phục hay không?Ai lại không biết tầm quan trọng của việc cải cách và mở cửa?Ai sẽ không biết rằng khoa học và công nghệ chính là mạch đập của sự phát triển?Trong lòng Bạch Mẫn có chút thất vọng, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.Cô ta xắn tay áo lên, đưa cổ tay cho Tưởng Vân, nói: “Tôi thấy cô là người học y, nếu cô không ngại thì có thể xem giúp tôi không? Tôi cảm giác cơ thể mình có hơi không tốt cho lắm.”Tưởng Vân theo lời, gọi mô hình y tế của nơi trú ẩn Tinh Hà, tay đặt trên cổ tay Bạch Mẫn, một hình ảnh 3D lập tức hiện ra.Sau khi đọc giới thiệu bên cạnh hình ảnh 3D, Tưởng Vân lấy kim châm ra, nói: “Không có vấn đề gì lớn cả.Cơ thể cô hơi nghiêng về thể hàn một tý, cho nên mỗi tháng đến ngày hành kinh sẽ hơi khó khăn.Còn về thần trí thì có chút kích động, gần đây cô ngủ không được ngon đúng không? Trong nhà có chuyện vui gì hay sao? Mặc kệ có chuyện gì xảy ra, tĩnh tâm ngưng thần là điều quan trọng nhất.Tôi sẽ châm cho cô một mũi, vấn đề tinh thần phấn khích đêm nay sẽ được giảm bớt, về phần thể hàn thì từ từ điều dưỡng là được.”Dứt lời, cô lấy ra một cây kim bạc dài bốn inch, ghim vào mi tâm của Bạch Mẫn.Bạch Mẫn không ngờ Tưởng Vân hạ châm nhanh như vậy, mắt thấy một cây kim bạc dài như vậy đâm vào trong trán mình, Bạch Mẫn suýt nữa thét chói tai ra tiếng.Món “đồ chơi” này có thể làm tổn thương não của cô ta, sự nghiệp vĩ mô của cô ta sẽ trở nên lãng phí, ngoài những điều vô nghĩa này thì có thể cô ta sẽ trở thành một kẻ ngốc mất.Ngay khi Bạch Mẫn sợ tới mức toàn thân đổ mồ hôi, Tưởng Vân nhẹ nhàng búng đuôi kim một cái.Bạch Mẫn ở trong đầu nhanh chóng kiểm kê hàng hóa trong kho siêu thị của mình, thấy thần trí của mình còn tỉnh táo không bị một mũi kim kia đâm thành kẻ ngốc.Hơn nữa cô ta còn cảm giác được có một luồng khí mát mẻ gột rửa trong đầu mình, làm cho thần kinh căng thẳng mấy tháng của cô ta dần dần thả lỏng không ít, tâm tình treo ở cổ họng lúc này mới rơi trở lại trong bụng.Không bị kim đâm làm tổn thương não là tốt rồi.-----------Đề cử của các bạn là động lực để mình ra chương nhanh và nhiều hơn nhé.Nhấn fl mình để cập nhật chương mới nhanh hơn nè ^^.

Bạch Mẫn lại nghĩ ra một chiêu, trên mặt cô ta lộ ra chút sầu khổ, giả vờ vô tình bắt chuyện với Tưởng Vân: “Cô nói xem chúng ta còn có hy vọng trở về không?”Tưởng Vân suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Tôi thấy rất khó.”Bạch Mẫn: “...”Cô ta không cam lòng hỏi một lần nữa: “Lẽ nào cô cảm thấy kỳ thi tuyển sinh đại học cũng không thể khôi phục được sao?”Tưởng Vân trầm tư một hồi, vẫn là câu kia: “Tôi thấy rất khó.”Bạch Mẫn tức đến muốn bay màu, cô ta cả giận nói: “Cô không thể đổi câu khác hả? Nói tới nói lui chỉ có mỗi bốn chữ này, cứ như bánh xe đẩy ấy.”Tưởng Vân nói: “Tôi nghĩ, muốn khôi phục thì cần phải chậm bao nhiêu năm đây? Hơn nữa, sau khi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, xã hội phát triển cũng không tệ.

Ít nhất… Nó còn tốt hơn những năm trước nhiều.

Mấy năm trước toàn là yêu ma quỷ quái thôi…”Bạch Mẫn: “...”Lúc này cô ta đã xác định, Tưởng Vân chắc chắn không đến từ cùng một nơi với cô ta, có lẽ Tưởng Vân chính là một dân bản địa chính thống của thời đại này!Nhưng mà, nếu là người đến từ tương lai, ai lại không biết kỳ thi tuyển sinh đại học cuối cùng có được khôi phục hay không?Ai lại không biết tầm quan trọng của việc cải cách và mở cửa?Ai sẽ không biết rằng khoa học và công nghệ chính là mạch đập của sự phát triển?Trong lòng Bạch Mẫn có chút thất vọng, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.Cô ta xắn tay áo lên, đưa cổ tay cho Tưởng Vân, nói: “Tôi thấy cô là người học y, nếu cô không ngại thì có thể xem giúp tôi không? Tôi cảm giác cơ thể mình có hơi không tốt cho lắm.”Tưởng Vân theo lời, gọi mô hình y tế của nơi trú ẩn Tinh Hà, tay đặt trên cổ tay Bạch Mẫn, một hình ảnh 3D lập tức hiện ra.Sau khi đọc giới thiệu bên cạnh hình ảnh 3D, Tưởng Vân lấy kim châm ra, nói: “Không có vấn đề gì lớn cả.

Cơ thể cô hơi nghiêng về thể hàn một tý, cho nên mỗi tháng đến ngày hành kinh sẽ hơi khó khăn.

Còn về thần trí thì có chút kích động, gần đây cô ngủ không được ngon đúng không? Trong nhà có chuyện vui gì hay sao? Mặc kệ có chuyện gì xảy ra, tĩnh tâm ngưng thần là điều quan trọng nhất.

Tôi sẽ châm cho cô một mũi, vấn đề tinh thần phấn khích đêm nay sẽ được giảm bớt, về phần thể hàn thì từ từ điều dưỡng là được.”Dứt lời, cô lấy ra một cây kim bạc dài bốn inch, ghim vào mi tâm của Bạch Mẫn.Bạch Mẫn không ngờ Tưởng Vân hạ châm nhanh như vậy, mắt thấy một cây kim bạc dài như vậy đâm vào trong trán mình, Bạch Mẫn suýt nữa thét chói tai ra tiếng.Món “đồ chơi” này có thể làm tổn thương não của cô ta, sự nghiệp vĩ mô của cô ta sẽ trở nên lãng phí, ngoài những điều vô nghĩa này thì có thể cô ta sẽ trở thành một kẻ ngốc mất.Ngay khi Bạch Mẫn sợ tới mức toàn thân đổ mồ hôi, Tưởng Vân nhẹ nhàng búng đuôi kim một cái.Bạch Mẫn ở trong đầu nhanh chóng kiểm kê hàng hóa trong kho siêu thị của mình, thấy thần trí của mình còn tỉnh táo không bị một mũi kim kia đâm thành kẻ ngốc.

Hơn nữa cô ta còn cảm giác được có một luồng khí mát mẻ gột rửa trong đầu mình, làm cho thần kinh căng thẳng mấy tháng của cô ta dần dần thả lỏng không ít, tâm tình treo ở cổ họng lúc này mới rơi trở lại trong bụng.Không bị kim đâm làm tổn thương não là tốt rồi.-----------Đề cử của các bạn là động lực để mình ra chương nhanh và nhiều hơn nhé.

Nhấn fl mình để cập nhật chương mới nhanh hơn nè ^^.

Thập Niên 70 Thần Y Hằng Ngày Ăn DưaTác giả: Từ TửuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quân Sự, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTưởng Vân che mặt đứng trong phòng khách chật chội, không thể tin được nhìn Tưởng Ái Quốc, khuôn mặt cô đau đớn như thiêu như đốt.“Tưởng Vân, tao đây là thông báo cho mày biết, chứ không phải thương lượng với mày! Danh sách đi nông thôn lần này của nhà chúng ta là mày! Chỉ có thể là mày!Tao đã điền tên của mày rồi, mày không muốn đi cũng phải đi!”Trái lại, Tưởng Vân không phải vì Tưởng Ái Quốc đã đánh cô mà kinh ngạc, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên.Cô là bởi vì không ngờ rằng một cái tát của Tưởng Ái Quốc có thể phá vỡ giấc mộng ẩn sâu trong cô, khiến cô nhớ lại rất nhiều điều từ kiếp trước.Kiếp trước của cô sống trong một thế giới rộng lớn khác, nơi nền văn minh tiên đạo, nền văn minh khoa học và công nghệ thịnh vượng, xã hội rực rỡ. Cô không phải là một nhân vật lợi hại, nhưng cũng cẩn thận từng bước trở thành tầng lớp trung lưu, xã hội đó cho tất cả các tiện nghi, cô tận hưởng.Sau khi cẩn thận cảm nhận được nơi trú ẩn “Tinh Hà” ràng buộc với linh hồn, và nhận ra Tinh Hà… Bạch Mẫn lại nghĩ ra một chiêu, trên mặt cô ta lộ ra chút sầu khổ, giả vờ vô tình bắt chuyện với Tưởng Vân: “Cô nói xem chúng ta còn có hy vọng trở về không?”Tưởng Vân suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Tôi thấy rất khó.”Bạch Mẫn: “...”Cô ta không cam lòng hỏi một lần nữa: “Lẽ nào cô cảm thấy kỳ thi tuyển sinh đại học cũng không thể khôi phục được sao?”Tưởng Vân trầm tư một hồi, vẫn là câu kia: “Tôi thấy rất khó.”Bạch Mẫn tức đến muốn bay màu, cô ta cả giận nói: “Cô không thể đổi câu khác hả? Nói tới nói lui chỉ có mỗi bốn chữ này, cứ như bánh xe đẩy ấy.”Tưởng Vân nói: “Tôi nghĩ, muốn khôi phục thì cần phải chậm bao nhiêu năm đây? Hơn nữa, sau khi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, xã hội phát triển cũng không tệ.Ít nhất… Nó còn tốt hơn những năm trước nhiều.Mấy năm trước toàn là yêu ma quỷ quái thôi…”Bạch Mẫn: “...”Lúc này cô ta đã xác định, Tưởng Vân chắc chắn không đến từ cùng một nơi với cô ta, có lẽ Tưởng Vân chính là một dân bản địa chính thống của thời đại này!Nhưng mà, nếu là người đến từ tương lai, ai lại không biết kỳ thi tuyển sinh đại học cuối cùng có được khôi phục hay không?Ai lại không biết tầm quan trọng của việc cải cách và mở cửa?Ai sẽ không biết rằng khoa học và công nghệ chính là mạch đập của sự phát triển?Trong lòng Bạch Mẫn có chút thất vọng, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.Cô ta xắn tay áo lên, đưa cổ tay cho Tưởng Vân, nói: “Tôi thấy cô là người học y, nếu cô không ngại thì có thể xem giúp tôi không? Tôi cảm giác cơ thể mình có hơi không tốt cho lắm.”Tưởng Vân theo lời, gọi mô hình y tế của nơi trú ẩn Tinh Hà, tay đặt trên cổ tay Bạch Mẫn, một hình ảnh 3D lập tức hiện ra.Sau khi đọc giới thiệu bên cạnh hình ảnh 3D, Tưởng Vân lấy kim châm ra, nói: “Không có vấn đề gì lớn cả.Cơ thể cô hơi nghiêng về thể hàn một tý, cho nên mỗi tháng đến ngày hành kinh sẽ hơi khó khăn.Còn về thần trí thì có chút kích động, gần đây cô ngủ không được ngon đúng không? Trong nhà có chuyện vui gì hay sao? Mặc kệ có chuyện gì xảy ra, tĩnh tâm ngưng thần là điều quan trọng nhất.Tôi sẽ châm cho cô một mũi, vấn đề tinh thần phấn khích đêm nay sẽ được giảm bớt, về phần thể hàn thì từ từ điều dưỡng là được.”Dứt lời, cô lấy ra một cây kim bạc dài bốn inch, ghim vào mi tâm của Bạch Mẫn.Bạch Mẫn không ngờ Tưởng Vân hạ châm nhanh như vậy, mắt thấy một cây kim bạc dài như vậy đâm vào trong trán mình, Bạch Mẫn suýt nữa thét chói tai ra tiếng.Món “đồ chơi” này có thể làm tổn thương não của cô ta, sự nghiệp vĩ mô của cô ta sẽ trở nên lãng phí, ngoài những điều vô nghĩa này thì có thể cô ta sẽ trở thành một kẻ ngốc mất.Ngay khi Bạch Mẫn sợ tới mức toàn thân đổ mồ hôi, Tưởng Vân nhẹ nhàng búng đuôi kim một cái.Bạch Mẫn ở trong đầu nhanh chóng kiểm kê hàng hóa trong kho siêu thị của mình, thấy thần trí của mình còn tỉnh táo không bị một mũi kim kia đâm thành kẻ ngốc.Hơn nữa cô ta còn cảm giác được có một luồng khí mát mẻ gột rửa trong đầu mình, làm cho thần kinh căng thẳng mấy tháng của cô ta dần dần thả lỏng không ít, tâm tình treo ở cổ họng lúc này mới rơi trở lại trong bụng.Không bị kim đâm làm tổn thương não là tốt rồi.-----------Đề cử của các bạn là động lực để mình ra chương nhanh và nhiều hơn nhé.Nhấn fl mình để cập nhật chương mới nhanh hơn nè ^^.

Chương 8: 8: Châm Cứu Cho Bạch Mẫn