Tác giả:

Quý Tư Hàn về nước, là người tình bí mật của anh, Thư Vãn được đón đến dinh thự số 8. Dựa theo hiệp nghị quy định, trước khi gặp hắn, cô phải tắm sạch sẽ, không được để thân thể dính một chút mùi nước hoa và son phấn. Cô nghiêm khắc tuân thủ sở thích của anh, sau khi tắm rửa sạch sẽ, thay áo ngủ bằng chất vải tơ lạnh, đi tới phòng ngủ trên lầu hai. Người đàn ông đang ngồi trước máy tính xử lý công việc, thấy cô đi vào, nhàn nhạt quét mắt nhìn cô một cái. Lại đây. Giọng nói rét lạnh không có chút cảm xúc, rơi vào trái tim Thư Vãn, nặng nề đè nén. Tính tình hắn nhạt nhẽo lại hỉ nộ vô thường, Thư Vãn sợ hắn tức giận, không dám chậm trễ dù chỉ một chút, cô bước nhanh đến trước mặt hắn. Còn chưa đứng vững, Quý Tư Hàn đã ôm cô vào trong ngực, ngón tay thon dài, nâng cằm cô. Hắn thoạt nhìn cao quý cấm dục, nhưng ở loại chuyện này thì hoàn toàn không có chút phong độ, hắn vô cùng bá đạo và hung ác. Lần này lại ra nước ngoài công tác ba tháng, thời gian dài như vậy không chạm vào nữ nhân, đêm…

Chương 334

Người Tình Của Lý TổngTác giả: Linh LinhTruyện Ngôn TìnhQuý Tư Hàn về nước, là người tình bí mật của anh, Thư Vãn được đón đến dinh thự số 8. Dựa theo hiệp nghị quy định, trước khi gặp hắn, cô phải tắm sạch sẽ, không được để thân thể dính một chút mùi nước hoa và son phấn. Cô nghiêm khắc tuân thủ sở thích của anh, sau khi tắm rửa sạch sẽ, thay áo ngủ bằng chất vải tơ lạnh, đi tới phòng ngủ trên lầu hai. Người đàn ông đang ngồi trước máy tính xử lý công việc, thấy cô đi vào, nhàn nhạt quét mắt nhìn cô một cái. Lại đây. Giọng nói rét lạnh không có chút cảm xúc, rơi vào trái tim Thư Vãn, nặng nề đè nén. Tính tình hắn nhạt nhẽo lại hỉ nộ vô thường, Thư Vãn sợ hắn tức giận, không dám chậm trễ dù chỉ một chút, cô bước nhanh đến trước mặt hắn. Còn chưa đứng vững, Quý Tư Hàn đã ôm cô vào trong ngực, ngón tay thon dài, nâng cằm cô. Hắn thoạt nhìn cao quý cấm dục, nhưng ở loại chuyện này thì hoàn toàn không có chút phong độ, hắn vô cùng bá đạo và hung ác. Lần này lại ra nước ngoài công tác ba tháng, thời gian dài như vậy không chạm vào nữ nhân, đêm… Chương 334Phải, người cô ấy yêu là Tống Tư Việt chứ không phải hắn, hắn có tư cách gì canh giữ ở đây?Hắn nhớ trước khi chết Thư Vãn đã nói rất nhiều lần, bảo hắn đừng đến quấy rầy cô nữa…Cô chán ghét hắn như vậy, nếu không cho người trong lòng của cô nói chuyện riêng với cô một lúc thì e rằng cô sẽ càng chán ghét hắn hơn.Nghĩ đến đây, Quý Tư Hàn chậm rãi đứng dậy, chống đỡ cơ thể lảo đảo lê từng bước ra khỏi nghĩa trang, không hề quay đầu lại…Sau khi nhìn thấy bóng người kia rời đi, Cố Cảnh Thâm thu hồi ánh mắt, đưa tay lên sờ vào di ảnh của Thư Vãn.“Vãn Vãn, tha thứ cho anh không nói cho hắn biết sự thật rằng thực ra em rất yêu hắn…”“Chỉ là anh muốn trừng phạt hắn, ai bảo hắn đối xử tàn nhẫn với Vãn Vãn của anh như vậy chứ…”“Nhưng mà, em đừng trách anh nhé, có được không?”Sau khi nói xong, anh ta lại không nỡ, khẽ khàng hôn lên bia mộ của cô.“Vãn Vãn, nói với em một chuyện, anh đã giao Cố thị cho em họ anh, chuyển tất cả tài sản riêng của anh cho Sam Sam rồi.”“Anh… có thể đến cùng em rồi.”Anh ta lấy ra một khẩu súng, mỉm cười nhìn Thư Vãn.“Em còn nhớ lời trước đây anh từng nói không, anh nói muốn cho em một lời giải thích, anh đến để thực hiện lời hứa đây.”“Họ nói ngày cúng tuần linh hồn của em sẽ trở về, vậy lát nữa khi anh nổ súng thì em đến đón anh nhé, được không?”Nói xong câu này, Cố Cảnh Thâm cầm súng lên chĩa vào đầu mình.Sắc trời tối xuống, nghĩa trang im lặng như tờ, chỉ có một tiếng súng đánh thức những con chim xung quanh.Có những người, vì để bù đắp sai lầm mà dùng cả mạng sống để đền bù, chỉ vì, cho cô một lời giải thích…“Tư Việt…”“Tống Tư Việt!”Thiếu niên mặc áo sơ mi trắng, ngồi dưới bóng cây đang cúi đầu đọc sách, ánh nắng xuyên qua khe hở chiếu lên người cậu, tỏa ra ánh sáng dịu dàng.Giọng nói ngọt ngào của cô gái vang lên từ phía xa bên ngoài khuôn viên trường học, “Tư Việt, em đến trường các anh để thăm anh này…”Nghe thấy giọng nói, thiếu niên ngẩng đầu lên nhìn thấy cô chạy đến thì khóe miệng chậm rãi cong lên: “Chạy chậm một chút…”Cậu càng bảo chạy chậm thì cô gái càng chạy nhanh, dáng vẻ tùy hứng khiên cho thiếu niên không thể không đứng dậy đi tới đón cô.Cậu ôm cô, đưa tay lên cưng chiều quẹt mũi cô, “Có bệnh tim còn chạy nhanh vậy, thật không ngoan.”Cô gái ôm eo cậu, vùi đầu ở trước ngực cậu làm nũng: “Mỗi ngày em đều uống thuốc đúng giờ, rất ngoan.”Thiếu niên khẽ cười, trên gương mặt dịu dàng nho nhã tất cả đều là cô: “Vãn Vãn, trường các em rất xa đại học A, trên đường rất bôn ba, lần sau nếu em muốn gặp anh thì gọi điện thoại cho anh, anh sẽ đến trường các em tìm em, biết không?”

Chương 334

Phải, người cô ấy yêu là Tống Tư Việt chứ không phải hắn, hắn có tư cách gì canh giữ ở đây?

Hắn nhớ trước khi chết Thư Vãn đã nói rất nhiều lần, bảo hắn đừng đến quấy rầy cô nữa…

Cô chán ghét hắn như vậy, nếu không cho người trong lòng của cô nói chuyện riêng với cô một lúc thì e rằng cô sẽ càng chán ghét hắn hơn.

Nghĩ đến đây, Quý Tư Hàn chậm rãi đứng dậy, chống đỡ cơ thể lảo đảo lê từng bước ra khỏi nghĩa trang, không hề quay đầu lại…

Sau khi nhìn thấy bóng người kia rời đi, Cố Cảnh Thâm thu hồi ánh mắt, đưa tay lên sờ vào di ảnh của Thư Vãn.

“Vãn Vãn, tha thứ cho anh không nói cho hắn biết sự thật rằng thực ra em rất yêu hắn…”

“Chỉ là anh muốn trừng phạt hắn, ai bảo hắn đối xử tàn nhẫn với Vãn Vãn của anh như vậy chứ…”

“Nhưng mà, em đừng trách anh nhé, có được không?”

Sau khi nói xong, anh ta lại không nỡ, khẽ khàng hôn lên bia mộ của cô.

“Vãn Vãn, nói với em một chuyện, anh đã giao Cố thị cho em họ anh, chuyển tất cả tài sản riêng của anh cho Sam Sam rồi.”

“Anh… có thể đến cùng em rồi.”

Anh ta lấy ra một khẩu súng, mỉm cười nhìn Thư Vãn.

“Em còn nhớ lời trước đây anh từng nói không, anh nói muốn cho em một lời giải thích, anh đến để thực hiện lời hứa đây.”

“Họ nói ngày cúng tuần linh hồn của em sẽ trở về, vậy lát nữa khi anh nổ súng thì em đến đón anh nhé, được không?”

Nói xong câu này, Cố Cảnh Thâm cầm súng lên chĩa vào đầu mình.

Sắc trời tối xuống, nghĩa trang im lặng như tờ, chỉ có một tiếng súng đánh thức những con chim xung quanh.

Có những người, vì để bù đắp sai lầm mà dùng cả mạng sống để đền bù, chỉ vì, cho cô một lời giải thích…

“Tư Việt…”

“Tống Tư Việt!”

Thiếu niên mặc áo sơ mi trắng, ngồi dưới bóng cây đang cúi đầu đọc sách, ánh nắng xuyên qua khe hở chiếu lên người cậu, tỏa ra ánh sáng dịu dàng.

Giọng nói ngọt ngào của cô gái vang lên từ phía xa bên ngoài khuôn viên trường học, “Tư Việt, em đến trường các anh để thăm anh này…”

Nghe thấy giọng nói, thiếu niên ngẩng đầu lên nhìn thấy cô chạy đến thì khóe miệng chậm rãi cong lên: “Chạy chậm một chút…”

Cậu càng bảo chạy chậm thì cô gái càng chạy nhanh, dáng vẻ tùy hứng khiên cho thiếu niên không thể không đứng dậy đi tới đón cô.

Cậu ôm cô, đưa tay lên cưng chiều quẹt mũi cô, “Có bệnh tim còn chạy nhanh vậy, thật không ngoan.”

Cô gái ôm eo cậu, vùi đầu ở trước ngực cậu làm nũng: “Mỗi ngày em đều uống thuốc đúng giờ, rất ngoan.”

Thiếu niên khẽ cười, trên gương mặt dịu dàng nho nhã tất cả đều là cô: “Vãn Vãn, trường các em rất xa đại học A, trên đường rất bôn ba, lần sau nếu em muốn gặp anh thì gọi điện thoại cho anh, anh sẽ đến trường các em tìm em, biết không?”

Người Tình Của Lý TổngTác giả: Linh LinhTruyện Ngôn TìnhQuý Tư Hàn về nước, là người tình bí mật của anh, Thư Vãn được đón đến dinh thự số 8. Dựa theo hiệp nghị quy định, trước khi gặp hắn, cô phải tắm sạch sẽ, không được để thân thể dính một chút mùi nước hoa và son phấn. Cô nghiêm khắc tuân thủ sở thích của anh, sau khi tắm rửa sạch sẽ, thay áo ngủ bằng chất vải tơ lạnh, đi tới phòng ngủ trên lầu hai. Người đàn ông đang ngồi trước máy tính xử lý công việc, thấy cô đi vào, nhàn nhạt quét mắt nhìn cô một cái. Lại đây. Giọng nói rét lạnh không có chút cảm xúc, rơi vào trái tim Thư Vãn, nặng nề đè nén. Tính tình hắn nhạt nhẽo lại hỉ nộ vô thường, Thư Vãn sợ hắn tức giận, không dám chậm trễ dù chỉ một chút, cô bước nhanh đến trước mặt hắn. Còn chưa đứng vững, Quý Tư Hàn đã ôm cô vào trong ngực, ngón tay thon dài, nâng cằm cô. Hắn thoạt nhìn cao quý cấm dục, nhưng ở loại chuyện này thì hoàn toàn không có chút phong độ, hắn vô cùng bá đạo và hung ác. Lần này lại ra nước ngoài công tác ba tháng, thời gian dài như vậy không chạm vào nữ nhân, đêm… Chương 334Phải, người cô ấy yêu là Tống Tư Việt chứ không phải hắn, hắn có tư cách gì canh giữ ở đây?Hắn nhớ trước khi chết Thư Vãn đã nói rất nhiều lần, bảo hắn đừng đến quấy rầy cô nữa…Cô chán ghét hắn như vậy, nếu không cho người trong lòng của cô nói chuyện riêng với cô một lúc thì e rằng cô sẽ càng chán ghét hắn hơn.Nghĩ đến đây, Quý Tư Hàn chậm rãi đứng dậy, chống đỡ cơ thể lảo đảo lê từng bước ra khỏi nghĩa trang, không hề quay đầu lại…Sau khi nhìn thấy bóng người kia rời đi, Cố Cảnh Thâm thu hồi ánh mắt, đưa tay lên sờ vào di ảnh của Thư Vãn.“Vãn Vãn, tha thứ cho anh không nói cho hắn biết sự thật rằng thực ra em rất yêu hắn…”“Chỉ là anh muốn trừng phạt hắn, ai bảo hắn đối xử tàn nhẫn với Vãn Vãn của anh như vậy chứ…”“Nhưng mà, em đừng trách anh nhé, có được không?”Sau khi nói xong, anh ta lại không nỡ, khẽ khàng hôn lên bia mộ của cô.“Vãn Vãn, nói với em một chuyện, anh đã giao Cố thị cho em họ anh, chuyển tất cả tài sản riêng của anh cho Sam Sam rồi.”“Anh… có thể đến cùng em rồi.”Anh ta lấy ra một khẩu súng, mỉm cười nhìn Thư Vãn.“Em còn nhớ lời trước đây anh từng nói không, anh nói muốn cho em một lời giải thích, anh đến để thực hiện lời hứa đây.”“Họ nói ngày cúng tuần linh hồn của em sẽ trở về, vậy lát nữa khi anh nổ súng thì em đến đón anh nhé, được không?”Nói xong câu này, Cố Cảnh Thâm cầm súng lên chĩa vào đầu mình.Sắc trời tối xuống, nghĩa trang im lặng như tờ, chỉ có một tiếng súng đánh thức những con chim xung quanh.Có những người, vì để bù đắp sai lầm mà dùng cả mạng sống để đền bù, chỉ vì, cho cô một lời giải thích…“Tư Việt…”“Tống Tư Việt!”Thiếu niên mặc áo sơ mi trắng, ngồi dưới bóng cây đang cúi đầu đọc sách, ánh nắng xuyên qua khe hở chiếu lên người cậu, tỏa ra ánh sáng dịu dàng.Giọng nói ngọt ngào của cô gái vang lên từ phía xa bên ngoài khuôn viên trường học, “Tư Việt, em đến trường các anh để thăm anh này…”Nghe thấy giọng nói, thiếu niên ngẩng đầu lên nhìn thấy cô chạy đến thì khóe miệng chậm rãi cong lên: “Chạy chậm một chút…”Cậu càng bảo chạy chậm thì cô gái càng chạy nhanh, dáng vẻ tùy hứng khiên cho thiếu niên không thể không đứng dậy đi tới đón cô.Cậu ôm cô, đưa tay lên cưng chiều quẹt mũi cô, “Có bệnh tim còn chạy nhanh vậy, thật không ngoan.”Cô gái ôm eo cậu, vùi đầu ở trước ngực cậu làm nũng: “Mỗi ngày em đều uống thuốc đúng giờ, rất ngoan.”Thiếu niên khẽ cười, trên gương mặt dịu dàng nho nhã tất cả đều là cô: “Vãn Vãn, trường các em rất xa đại học A, trên đường rất bôn ba, lần sau nếu em muốn gặp anh thì gọi điện thoại cho anh, anh sẽ đến trường các em tìm em, biết không?”

Chương 334