Tác giả:

Tưởng Vân che mặt đứng trong phòng khách chật chội, không thể tin được nhìn Tưởng Ái Quốc, khuôn mặt cô đau đớn như thiêu như đốt.“Tưởng Vân, tao đây là thông báo cho mày biết, chứ không phải thương lượng với mày! Danh sách đi nông thôn lần này của nhà chúng ta là mày! Chỉ có thể là mày!Tao đã điền tên của mày rồi, mày không muốn đi cũng phải đi!”Trái lại, Tưởng Vân không phải vì Tưởng Ái Quốc đã đánh cô mà kinh ngạc, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên.Cô là bởi vì không ngờ rằng một cái tát của Tưởng Ái Quốc có thể phá vỡ giấc mộng ẩn sâu trong cô, khiến cô nhớ lại rất nhiều điều từ kiếp trước.Kiếp trước của cô sống trong một thế giới rộng lớn khác, nơi nền văn minh tiên đạo, nền văn minh khoa học và công nghệ thịnh vượng, xã hội rực rỡ. Cô không phải là một nhân vật lợi hại, nhưng cũng cẩn thận từng bước trở thành tầng lớp trung lưu, xã hội đó cho tất cả các tiện nghi, cô tận hưởng.Sau khi cẩn thận cảm nhận được nơi trú ẩn “Tinh Hà” ràng buộc với linh hồn, và nhận ra Tinh Hà…

Chương 11: 11: Đến Nơi

Thập Niên 70 Thần Y Hằng Ngày Ăn DưaTác giả: Từ TửuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quân Sự, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTưởng Vân che mặt đứng trong phòng khách chật chội, không thể tin được nhìn Tưởng Ái Quốc, khuôn mặt cô đau đớn như thiêu như đốt.“Tưởng Vân, tao đây là thông báo cho mày biết, chứ không phải thương lượng với mày! Danh sách đi nông thôn lần này của nhà chúng ta là mày! Chỉ có thể là mày!Tao đã điền tên của mày rồi, mày không muốn đi cũng phải đi!”Trái lại, Tưởng Vân không phải vì Tưởng Ái Quốc đã đánh cô mà kinh ngạc, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên.Cô là bởi vì không ngờ rằng một cái tát của Tưởng Ái Quốc có thể phá vỡ giấc mộng ẩn sâu trong cô, khiến cô nhớ lại rất nhiều điều từ kiếp trước.Kiếp trước của cô sống trong một thế giới rộng lớn khác, nơi nền văn minh tiên đạo, nền văn minh khoa học và công nghệ thịnh vượng, xã hội rực rỡ. Cô không phải là một nhân vật lợi hại, nhưng cũng cẩn thận từng bước trở thành tầng lớp trung lưu, xã hội đó cho tất cả các tiện nghi, cô tận hưởng.Sau khi cẩn thận cảm nhận được nơi trú ẩn “Tinh Hà” ràng buộc với linh hồn, và nhận ra Tinh Hà… “Tàu sắp đến nơi rồi, chúng ta có thể gặp nhau thì đây chính là duyên phận.Nếu có thể được lựa chọn nơi để đi và đến cùng một chỗ, tôi nghĩ chúng ta có thể thành lập một đội, như vậy khi đến nông thôn có thể giúp đỡ, quan tâm chăm sóc lẫn nhau.”Tưởng Vân không có ý kiến gì, cô nhìn bộ dáng Bạch Mẫn và Trương Xuân Hoa đồng ý, cũng không nói những lời mất hứng.Người như Lệnh Thái Nhạc, thoạt nhìn không giống như có lòng xấu, chính là đối với nữ thanh niên hơi ân cần thái quá, thiếu điều muốn viết hết tâm tư lên mặt luôn rồi.----------Khi tàu đi vào ga ở thành phố Tế, nó ầm ầm một lúc rồi cuối cùng dừng lại trên sân ga.Thành phố Tế Mới vừa có một cơn mưa, không khí trong lành ẩm ướt hơi se lạnh.Tưởng Vân từ trong túi lấy ra một cái áo khoác để mặc, mang theo chiếc túi da rắn căng phồng, cùng Bạch Mẫn và Trương Xuân Hoa đi về phía trung tâm giáo dục thanh thiếu niên.Lệnh Thái Nhạc là một “người tốt”, chủ động giúp Bạch Mẫn khiêng một cái túi vải, mệt đến mức trên trán đã toát mồ hôi.Tưởng Vân thấp giọng hỏi Bạch Mẫn một câu: “Hai người…là người yêu của nhau hả?”Mặt Bạch Mẫn lập tức đỏ tới mang tai.Trương Xuân Hoa vẫn luôn không nói lời nào hình như bị những lời này của Tưởng Vân đả thông hai mạch Nhâm Đốc, cô ấy vốn đứng ở bên kia Bạch Mẫn, lập tức vòng qua Bạch Mẫn đứng trước mặt Tưởng Vân, thấp giọng nói: “Cô cũng nhìn ra được? Tôi nói với Bạch Mẫn rồi mà cô ấy không tin.Hai con mắt của anh ta gần như dính chặt lên người cô ấy, hơn nữa chúng ta cũng khiêng nhiều đồ mà, sao không thấy anh ta khiêng giúp mà chỉ khiêng giùm cho mỗi Bạch Mẫn thôi? Thế mà Bạch Mẫn còn không tin.”Tưởng Vân ngay lập tức phát hiện ra thuộc tính ẩn của Trương Xuân Hoa: nhiều chuyện.Cô liếc nhìn Bạch Mẫn, thấy Bạch Mẫn không phủ nhận, nhưng cũng không thừa nhận, trong lòng đã có phán đoán.Bạch Mẫn ít nhiều cũng có chút ý tứ, chẳng qua chút ý tứ này còn cách “xác nhận” khá nhiều….----------Lệnh Thái Nhạc chạy nhanh, dứt khoát thay Tưởng Vân, Bạch Mẫn và Trương Xuân Hoa đăng ký, cả bốn người đều chọn đội sản xuất Hồng Kỳ của Bạch gia trang ở trấn Thạch Đường.Bạch gia trang tổng cộng có hai đội sản xuất, là Hồng Kỳ và Hồng Tinh.Trưởng thôn của Bạch gia trang, hai đội trưởng đội sản xuất của Hồng Kỳ và Hồng Tinh cùng nhau đến thành phố Tế đế đón người.Danh sách phân bổ thanh niên tri thức cho Bạch gia trang tổng cộng có mười người.Đội trưởng đội sản xuất Hồng Kỳ dẫn đầu những người khác ngoài bốn người họ ra, còn có một nam thanh niên tri thức với vẻ ngoài hơi trưởng thành tên là Trương Thuận Lợi.Trưởng thôn Bạch gia trang mang theo hai chiếc xe bò tới.Huyện Cản Hải chính là một huyện dưới thành phố Tế, trấn Thạch Đường cách thành phố Tế không xa, đi xe bò hơn bốn tiếng đồng hồ thì đến rồi..

“Tàu sắp đến nơi rồi, chúng ta có thể gặp nhau thì đây chính là duyên phận.

Nếu có thể được lựa chọn nơi để đi và đến cùng một chỗ, tôi nghĩ chúng ta có thể thành lập một đội, như vậy khi đến nông thôn có thể giúp đỡ, quan tâm chăm sóc lẫn nhau.”Tưởng Vân không có ý kiến gì, cô nhìn bộ dáng Bạch Mẫn và Trương Xuân Hoa đồng ý, cũng không nói những lời mất hứng.Người như Lệnh Thái Nhạc, thoạt nhìn không giống như có lòng xấu, chính là đối với nữ thanh niên hơi ân cần thái quá, thiếu điều muốn viết hết tâm tư lên mặt luôn rồi.----------Khi tàu đi vào ga ở thành phố Tế, nó ầm ầm một lúc rồi cuối cùng dừng lại trên sân ga.Thành phố Tế Mới vừa có một cơn mưa, không khí trong lành ẩm ướt hơi se lạnh.

Tưởng Vân từ trong túi lấy ra một cái áo khoác để mặc, mang theo chiếc túi da rắn căng phồng, cùng Bạch Mẫn và Trương Xuân Hoa đi về phía trung tâm giáo dục thanh thiếu niên.Lệnh Thái Nhạc là một “người tốt”, chủ động giúp Bạch Mẫn khiêng một cái túi vải, mệt đến mức trên trán đã toát mồ hôi.Tưởng Vân thấp giọng hỏi Bạch Mẫn một câu: “Hai người…là người yêu của nhau hả?”Mặt Bạch Mẫn lập tức đỏ tới mang tai.Trương Xuân Hoa vẫn luôn không nói lời nào hình như bị những lời này của Tưởng Vân đả thông hai mạch Nhâm Đốc, cô ấy vốn đứng ở bên kia Bạch Mẫn, lập tức vòng qua Bạch Mẫn đứng trước mặt Tưởng Vân, thấp giọng nói: “Cô cũng nhìn ra được? Tôi nói với Bạch Mẫn rồi mà cô ấy không tin.

Hai con mắt của anh ta gần như dính chặt lên người cô ấy, hơn nữa chúng ta cũng khiêng nhiều đồ mà, sao không thấy anh ta khiêng giúp mà chỉ khiêng giùm cho mỗi Bạch Mẫn thôi? Thế mà Bạch Mẫn còn không tin.”Tưởng Vân ngay lập tức phát hiện ra thuộc tính ẩn của Trương Xuân Hoa: nhiều chuyện.Cô liếc nhìn Bạch Mẫn, thấy Bạch Mẫn không phủ nhận, nhưng cũng không thừa nhận, trong lòng đã có phán đoán.Bạch Mẫn ít nhiều cũng có chút ý tứ, chẳng qua chút ý tứ này còn cách “xác nhận” khá nhiều….----------Lệnh Thái Nhạc chạy nhanh, dứt khoát thay Tưởng Vân, Bạch Mẫn và Trương Xuân Hoa đăng ký, cả bốn người đều chọn đội sản xuất Hồng Kỳ của Bạch gia trang ở trấn Thạch Đường.Bạch gia trang tổng cộng có hai đội sản xuất, là Hồng Kỳ và Hồng Tinh.Trưởng thôn của Bạch gia trang, hai đội trưởng đội sản xuất của Hồng Kỳ và Hồng Tinh cùng nhau đến thành phố Tế đế đón người.

Danh sách phân bổ thanh niên tri thức cho Bạch gia trang tổng cộng có mười người.

Đội trưởng đội sản xuất Hồng Kỳ dẫn đầu những người khác ngoài bốn người họ ra, còn có một nam thanh niên tri thức với vẻ ngoài hơi trưởng thành tên là Trương Thuận Lợi.Trưởng thôn Bạch gia trang mang theo hai chiếc xe bò tới.Huyện Cản Hải chính là một huyện dưới thành phố Tế, trấn Thạch Đường cách thành phố Tế không xa, đi xe bò hơn bốn tiếng đồng hồ thì đến rồi..

Thập Niên 70 Thần Y Hằng Ngày Ăn DưaTác giả: Từ TửuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Quân Sự, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTưởng Vân che mặt đứng trong phòng khách chật chội, không thể tin được nhìn Tưởng Ái Quốc, khuôn mặt cô đau đớn như thiêu như đốt.“Tưởng Vân, tao đây là thông báo cho mày biết, chứ không phải thương lượng với mày! Danh sách đi nông thôn lần này của nhà chúng ta là mày! Chỉ có thể là mày!Tao đã điền tên của mày rồi, mày không muốn đi cũng phải đi!”Trái lại, Tưởng Vân không phải vì Tưởng Ái Quốc đã đánh cô mà kinh ngạc, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên.Cô là bởi vì không ngờ rằng một cái tát của Tưởng Ái Quốc có thể phá vỡ giấc mộng ẩn sâu trong cô, khiến cô nhớ lại rất nhiều điều từ kiếp trước.Kiếp trước của cô sống trong một thế giới rộng lớn khác, nơi nền văn minh tiên đạo, nền văn minh khoa học và công nghệ thịnh vượng, xã hội rực rỡ. Cô không phải là một nhân vật lợi hại, nhưng cũng cẩn thận từng bước trở thành tầng lớp trung lưu, xã hội đó cho tất cả các tiện nghi, cô tận hưởng.Sau khi cẩn thận cảm nhận được nơi trú ẩn “Tinh Hà” ràng buộc với linh hồn, và nhận ra Tinh Hà… “Tàu sắp đến nơi rồi, chúng ta có thể gặp nhau thì đây chính là duyên phận.Nếu có thể được lựa chọn nơi để đi và đến cùng một chỗ, tôi nghĩ chúng ta có thể thành lập một đội, như vậy khi đến nông thôn có thể giúp đỡ, quan tâm chăm sóc lẫn nhau.”Tưởng Vân không có ý kiến gì, cô nhìn bộ dáng Bạch Mẫn và Trương Xuân Hoa đồng ý, cũng không nói những lời mất hứng.Người như Lệnh Thái Nhạc, thoạt nhìn không giống như có lòng xấu, chính là đối với nữ thanh niên hơi ân cần thái quá, thiếu điều muốn viết hết tâm tư lên mặt luôn rồi.----------Khi tàu đi vào ga ở thành phố Tế, nó ầm ầm một lúc rồi cuối cùng dừng lại trên sân ga.Thành phố Tế Mới vừa có một cơn mưa, không khí trong lành ẩm ướt hơi se lạnh.Tưởng Vân từ trong túi lấy ra một cái áo khoác để mặc, mang theo chiếc túi da rắn căng phồng, cùng Bạch Mẫn và Trương Xuân Hoa đi về phía trung tâm giáo dục thanh thiếu niên.Lệnh Thái Nhạc là một “người tốt”, chủ động giúp Bạch Mẫn khiêng một cái túi vải, mệt đến mức trên trán đã toát mồ hôi.Tưởng Vân thấp giọng hỏi Bạch Mẫn một câu: “Hai người…là người yêu của nhau hả?”Mặt Bạch Mẫn lập tức đỏ tới mang tai.Trương Xuân Hoa vẫn luôn không nói lời nào hình như bị những lời này của Tưởng Vân đả thông hai mạch Nhâm Đốc, cô ấy vốn đứng ở bên kia Bạch Mẫn, lập tức vòng qua Bạch Mẫn đứng trước mặt Tưởng Vân, thấp giọng nói: “Cô cũng nhìn ra được? Tôi nói với Bạch Mẫn rồi mà cô ấy không tin.Hai con mắt của anh ta gần như dính chặt lên người cô ấy, hơn nữa chúng ta cũng khiêng nhiều đồ mà, sao không thấy anh ta khiêng giúp mà chỉ khiêng giùm cho mỗi Bạch Mẫn thôi? Thế mà Bạch Mẫn còn không tin.”Tưởng Vân ngay lập tức phát hiện ra thuộc tính ẩn của Trương Xuân Hoa: nhiều chuyện.Cô liếc nhìn Bạch Mẫn, thấy Bạch Mẫn không phủ nhận, nhưng cũng không thừa nhận, trong lòng đã có phán đoán.Bạch Mẫn ít nhiều cũng có chút ý tứ, chẳng qua chút ý tứ này còn cách “xác nhận” khá nhiều….----------Lệnh Thái Nhạc chạy nhanh, dứt khoát thay Tưởng Vân, Bạch Mẫn và Trương Xuân Hoa đăng ký, cả bốn người đều chọn đội sản xuất Hồng Kỳ của Bạch gia trang ở trấn Thạch Đường.Bạch gia trang tổng cộng có hai đội sản xuất, là Hồng Kỳ và Hồng Tinh.Trưởng thôn của Bạch gia trang, hai đội trưởng đội sản xuất của Hồng Kỳ và Hồng Tinh cùng nhau đến thành phố Tế đế đón người.Danh sách phân bổ thanh niên tri thức cho Bạch gia trang tổng cộng có mười người.Đội trưởng đội sản xuất Hồng Kỳ dẫn đầu những người khác ngoài bốn người họ ra, còn có một nam thanh niên tri thức với vẻ ngoài hơi trưởng thành tên là Trương Thuận Lợi.Trưởng thôn Bạch gia trang mang theo hai chiếc xe bò tới.Huyện Cản Hải chính là một huyện dưới thành phố Tế, trấn Thạch Đường cách thành phố Tế không xa, đi xe bò hơn bốn tiếng đồng hồ thì đến rồi..

Chương 11: 11: Đến Nơi