Quý Tư Hàn về nước, là người tình bí mật của anh, Thư Vãn được đón đến dinh thự số 8. Dựa theo hiệp nghị quy định, trước khi gặp hắn, cô phải tắm sạch sẽ, không được để thân thể dính một chút mùi nước hoa và son phấn. Cô nghiêm khắc tuân thủ sở thích của anh, sau khi tắm rửa sạch sẽ, thay áo ngủ bằng chất vải tơ lạnh, đi tới phòng ngủ trên lầu hai. Người đàn ông đang ngồi trước máy tính xử lý công việc, thấy cô đi vào, nhàn nhạt quét mắt nhìn cô một cái. Lại đây. Giọng nói rét lạnh không có chút cảm xúc, rơi vào trái tim Thư Vãn, nặng nề đè nén. Tính tình hắn nhạt nhẽo lại hỉ nộ vô thường, Thư Vãn sợ hắn tức giận, không dám chậm trễ dù chỉ một chút, cô bước nhanh đến trước mặt hắn. Còn chưa đứng vững, Quý Tư Hàn đã ôm cô vào trong ngực, ngón tay thon dài, nâng cằm cô. Hắn thoạt nhìn cao quý cấm dục, nhưng ở loại chuyện này thì hoàn toàn không có chút phong độ, hắn vô cùng bá đạo và hung ác. Lần này lại ra nước ngoài công tác ba tháng, thời gian dài như vậy không chạm vào nữ nhân, đêm…
Chương 365
Người Tình Của Lý TổngTác giả: Linh LinhTruyện Ngôn TìnhQuý Tư Hàn về nước, là người tình bí mật của anh, Thư Vãn được đón đến dinh thự số 8. Dựa theo hiệp nghị quy định, trước khi gặp hắn, cô phải tắm sạch sẽ, không được để thân thể dính một chút mùi nước hoa và son phấn. Cô nghiêm khắc tuân thủ sở thích của anh, sau khi tắm rửa sạch sẽ, thay áo ngủ bằng chất vải tơ lạnh, đi tới phòng ngủ trên lầu hai. Người đàn ông đang ngồi trước máy tính xử lý công việc, thấy cô đi vào, nhàn nhạt quét mắt nhìn cô một cái. Lại đây. Giọng nói rét lạnh không có chút cảm xúc, rơi vào trái tim Thư Vãn, nặng nề đè nén. Tính tình hắn nhạt nhẽo lại hỉ nộ vô thường, Thư Vãn sợ hắn tức giận, không dám chậm trễ dù chỉ một chút, cô bước nhanh đến trước mặt hắn. Còn chưa đứng vững, Quý Tư Hàn đã ôm cô vào trong ngực, ngón tay thon dài, nâng cằm cô. Hắn thoạt nhìn cao quý cấm dục, nhưng ở loại chuyện này thì hoàn toàn không có chút phong độ, hắn vô cùng bá đạo và hung ác. Lần này lại ra nước ngoài công tác ba tháng, thời gian dài như vậy không chạm vào nữ nhân, đêm… Chương 365Người mà cả đời này Sam Sam sẽ không thể quên vậy mà đứng ngay ở đây, cô đứng ngơ ra tại chỗ, điếu thuốc trên tay rơi xuống đất.“Sam Sam!” Thư Vãn hét lên trong nước mắt.Sam Sam bây giờ vẫn chưa dám tin vào mắt mình, vội vã chạy tới chỗ Thư Vãn: “Vãn Vãn, là cậu thật sao…?”Vãn Vãn kìm nén lại những giọt nước mắt đang đua nhau rơi xuống: “Sam Sam…”Sam Sam nghe thấy giọng của cô lại càng khẳng định mình không nhìn nhầm. Cả người cô run lên bần bật, mấy lần đưa tay muốn sờ mặt Thư Vãn nhưng kích động tới mức tay chân không nghe theo sự điều khiển.Thư Vãn bắt lấy tay cô áp lên mặt mình, cô khóc nấc lên: “Sam Sam tớ về rồi đây.”Sam Sam cảm nhận được hơi ấm của người trước mặt, dịu dàng và chân thật tới vậy, cô cũng bắt đầu rơi nước mắt: “Vãn Vãn…”Cô đưa tay ra ôm chặt Thư Vãn vào lòng: “Cậu có đúng là Vãn Vãn của tớ không, cậu không chết, còn sống đúng không…”Thư Vãn cũng ôm chặt lại cô, nghẹn ngào nói: “Tớ là Vãn Vãn của cậu đây, tớ không chết, tớ vẫn sống.”Sam Sam sau một hồi ôm cô khóc thì cũng thả lỏng tay ra, mặc dù tay vẫn còn run nhưng cứ đưa tay hết sờ mặt lại sờ người cô. Sau một hồi kiểm tra không thấy bất kỳ vết thương nào thì khó tin nhìn Thư Vãn: “Sao lại thế…”Cô rõ ràng nhìn thấy cảnh Vãn Vãn chết, còn cùng với Tống Tư Việt đưa cô tới lò hoả thiêu, tại sao ba năm sau Vãn Vãn của cô lại có thể quay về?Thư Vãn kể lại cho cô quá khứ tại sao cô sống lại: “Tớ xin lỗi, tớ hôn mê hai năm, lại phải hồi phục sức khoẻ thêm 1 năm cho nên không kịp quay về tìm mọi người.”Sam Sam hai mắt đỏ hoe lắc đầu liên tục: “Tớ không trách cậu, chỉ cần cậu còn sống, mọi thứ khác đối với tớ không quan trọng.”Thư Vãn nghe thấy lời này nước mắt lại càng đua nhau rơi, là do cô vô dụng mới để chị Sam Sam khổ sở như vậy. Cô ôm lấy Sam Sam thề thốt : “Sau này tớ nhất định sống thật tốt, làm bạn tới già với cậu.”Sam Sam vừa khóc vừa gật đầu: “Nói nhớ giữ lời, đừng có lừa tớ nữa.”Thư Vãn nhẹ giọng đáp “được”, sau đó cô nhớ tới Tống Tư Việt. Cô thả lỏng cái ôm Sam Sam ra sau đó lấy hết dũng khí hỏi: “Tống Tư Việt đâu?”Sam Sam lau nước mắt cười đáp: “Đi, tớ đưa cậu vào trong nhìn một cái, chỗ này được tớ cải tạo lại, so với trước kia đã khác hoàn toàn rồi…”Thư Vãn nhíu mày, Sam Sam rõ ràng nghe thấy câu hỏi của cô nhưng lại làm như không nghe thấy, việc cô ấy đổi chủ đề thế này làm cô thấy rất bất an. Cô bắt lấy tay Sam Sam hỏi lại lần nữa: “Sam Sam, Tư Việt đâu? Tư Việt ở đâu?”Lúc cô hỏi câu này âm thanh còn run lên, giống như không dám nghe đáp án nhưng lại nhất quyết muốn biết đáp án.Sam Sam thấy cô hỏi cho bằng được thì đành quay đầu qua chỗ khác dơm dớm nước mắt: “Tư Việt…tự tử.”Thư Vãn chết sững, khuôn mặt tái nhợt hẳn đi: “Sam Sam, cậu đùa phải không?”Cô không dám tin, cô không sợ những bài báo viết láo, cũng không sợ chính miệng Sam Sam nói ra, bởi vì cô sẽ không tin!
Chương 365
Người mà cả đời này Sam Sam sẽ không thể quên vậy mà đứng ngay ở đây, cô đứng ngơ ra tại chỗ, điếu thuốc trên tay rơi xuống đất.
“Sam Sam!” Thư Vãn hét lên trong nước mắt.
Sam Sam bây giờ vẫn chưa dám tin vào mắt mình, vội vã chạy tới chỗ Thư Vãn: “Vãn Vãn, là cậu thật sao…?”
Vãn Vãn kìm nén lại những giọt nước mắt đang đua nhau rơi xuống: “Sam Sam…”
Sam Sam nghe thấy giọng của cô lại càng khẳng định mình không nhìn nhầm. Cả người cô run lên bần bật, mấy lần đưa tay muốn sờ mặt Thư Vãn nhưng kích động tới mức tay chân không nghe theo sự điều khiển.
Thư Vãn bắt lấy tay cô áp lên mặt mình, cô khóc nấc lên: “Sam Sam tớ về rồi đây.”
Sam Sam cảm nhận được hơi ấm của người trước mặt, dịu dàng và chân thật tới vậy, cô cũng bắt đầu rơi nước mắt: “Vãn Vãn…”
Cô đưa tay ra ôm chặt Thư Vãn vào lòng: “Cậu có đúng là Vãn Vãn của tớ không, cậu không chết, còn sống đúng không…”
Thư Vãn cũng ôm chặt lại cô, nghẹn ngào nói: “Tớ là Vãn Vãn của cậu đây, tớ không chết, tớ vẫn sống.”
Sam Sam sau một hồi ôm cô khóc thì cũng thả lỏng tay ra, mặc dù tay vẫn còn run nhưng cứ đưa tay hết sờ mặt lại sờ người cô. Sau một hồi kiểm tra không thấy bất kỳ vết thương nào thì khó tin nhìn Thư Vãn: “Sao lại thế…”
Cô rõ ràng nhìn thấy cảnh Vãn Vãn chết, còn cùng với Tống Tư Việt đưa cô tới lò hoả thiêu, tại sao ba năm sau Vãn Vãn của cô lại có thể quay về?
Thư Vãn kể lại cho cô quá khứ tại sao cô sống lại: “Tớ xin lỗi, tớ hôn mê hai năm, lại phải hồi phục sức khoẻ thêm 1 năm cho nên không kịp quay về tìm mọi người.”
Sam Sam hai mắt đỏ hoe lắc đầu liên tục: “Tớ không trách cậu, chỉ cần cậu còn sống, mọi thứ khác đối với tớ không quan trọng.”
Thư Vãn nghe thấy lời này nước mắt lại càng đua nhau rơi, là do cô vô dụng mới để chị Sam Sam khổ sở như vậy. Cô ôm lấy Sam Sam thề thốt : “Sau này tớ nhất định sống thật tốt, làm bạn tới già với cậu.”
Sam Sam vừa khóc vừa gật đầu: “Nói nhớ giữ lời, đừng có lừa tớ nữa.”
Thư Vãn nhẹ giọng đáp “được”, sau đó cô nhớ tới Tống Tư Việt. Cô thả lỏng cái ôm Sam Sam ra sau đó lấy hết dũng khí hỏi: “Tống Tư Việt đâu?”
Sam Sam lau nước mắt cười đáp: “Đi, tớ đưa cậu vào trong nhìn một cái, chỗ này được tớ cải tạo lại, so với trước kia đã khác hoàn toàn rồi…”
Thư Vãn nhíu mày, Sam Sam rõ ràng nghe thấy câu hỏi của cô nhưng lại làm như không nghe thấy, việc cô ấy đổi chủ đề thế này làm cô thấy rất bất an. Cô bắt lấy tay Sam Sam hỏi lại lần nữa: “Sam Sam, Tư Việt đâu? Tư Việt ở đâu?”
Lúc cô hỏi câu này âm thanh còn run lên, giống như không dám nghe đáp án nhưng lại nhất quyết muốn biết đáp án.
Sam Sam thấy cô hỏi cho bằng được thì đành quay đầu qua chỗ khác dơm dớm nước mắt: “Tư Việt…tự tử.”
Thư Vãn chết sững, khuôn mặt tái nhợt hẳn đi: “Sam Sam, cậu đùa phải không?”
Cô không dám tin, cô không sợ những bài báo viết láo, cũng không sợ chính miệng Sam Sam nói ra, bởi vì cô sẽ không tin!
Người Tình Của Lý TổngTác giả: Linh LinhTruyện Ngôn TìnhQuý Tư Hàn về nước, là người tình bí mật của anh, Thư Vãn được đón đến dinh thự số 8. Dựa theo hiệp nghị quy định, trước khi gặp hắn, cô phải tắm sạch sẽ, không được để thân thể dính một chút mùi nước hoa và son phấn. Cô nghiêm khắc tuân thủ sở thích của anh, sau khi tắm rửa sạch sẽ, thay áo ngủ bằng chất vải tơ lạnh, đi tới phòng ngủ trên lầu hai. Người đàn ông đang ngồi trước máy tính xử lý công việc, thấy cô đi vào, nhàn nhạt quét mắt nhìn cô một cái. Lại đây. Giọng nói rét lạnh không có chút cảm xúc, rơi vào trái tim Thư Vãn, nặng nề đè nén. Tính tình hắn nhạt nhẽo lại hỉ nộ vô thường, Thư Vãn sợ hắn tức giận, không dám chậm trễ dù chỉ một chút, cô bước nhanh đến trước mặt hắn. Còn chưa đứng vững, Quý Tư Hàn đã ôm cô vào trong ngực, ngón tay thon dài, nâng cằm cô. Hắn thoạt nhìn cao quý cấm dục, nhưng ở loại chuyện này thì hoàn toàn không có chút phong độ, hắn vô cùng bá đạo và hung ác. Lần này lại ra nước ngoài công tác ba tháng, thời gian dài như vậy không chạm vào nữ nhân, đêm… Chương 365Người mà cả đời này Sam Sam sẽ không thể quên vậy mà đứng ngay ở đây, cô đứng ngơ ra tại chỗ, điếu thuốc trên tay rơi xuống đất.“Sam Sam!” Thư Vãn hét lên trong nước mắt.Sam Sam bây giờ vẫn chưa dám tin vào mắt mình, vội vã chạy tới chỗ Thư Vãn: “Vãn Vãn, là cậu thật sao…?”Vãn Vãn kìm nén lại những giọt nước mắt đang đua nhau rơi xuống: “Sam Sam…”Sam Sam nghe thấy giọng của cô lại càng khẳng định mình không nhìn nhầm. Cả người cô run lên bần bật, mấy lần đưa tay muốn sờ mặt Thư Vãn nhưng kích động tới mức tay chân không nghe theo sự điều khiển.Thư Vãn bắt lấy tay cô áp lên mặt mình, cô khóc nấc lên: “Sam Sam tớ về rồi đây.”Sam Sam cảm nhận được hơi ấm của người trước mặt, dịu dàng và chân thật tới vậy, cô cũng bắt đầu rơi nước mắt: “Vãn Vãn…”Cô đưa tay ra ôm chặt Thư Vãn vào lòng: “Cậu có đúng là Vãn Vãn của tớ không, cậu không chết, còn sống đúng không…”Thư Vãn cũng ôm chặt lại cô, nghẹn ngào nói: “Tớ là Vãn Vãn của cậu đây, tớ không chết, tớ vẫn sống.”Sam Sam sau một hồi ôm cô khóc thì cũng thả lỏng tay ra, mặc dù tay vẫn còn run nhưng cứ đưa tay hết sờ mặt lại sờ người cô. Sau một hồi kiểm tra không thấy bất kỳ vết thương nào thì khó tin nhìn Thư Vãn: “Sao lại thế…”Cô rõ ràng nhìn thấy cảnh Vãn Vãn chết, còn cùng với Tống Tư Việt đưa cô tới lò hoả thiêu, tại sao ba năm sau Vãn Vãn của cô lại có thể quay về?Thư Vãn kể lại cho cô quá khứ tại sao cô sống lại: “Tớ xin lỗi, tớ hôn mê hai năm, lại phải hồi phục sức khoẻ thêm 1 năm cho nên không kịp quay về tìm mọi người.”Sam Sam hai mắt đỏ hoe lắc đầu liên tục: “Tớ không trách cậu, chỉ cần cậu còn sống, mọi thứ khác đối với tớ không quan trọng.”Thư Vãn nghe thấy lời này nước mắt lại càng đua nhau rơi, là do cô vô dụng mới để chị Sam Sam khổ sở như vậy. Cô ôm lấy Sam Sam thề thốt : “Sau này tớ nhất định sống thật tốt, làm bạn tới già với cậu.”Sam Sam vừa khóc vừa gật đầu: “Nói nhớ giữ lời, đừng có lừa tớ nữa.”Thư Vãn nhẹ giọng đáp “được”, sau đó cô nhớ tới Tống Tư Việt. Cô thả lỏng cái ôm Sam Sam ra sau đó lấy hết dũng khí hỏi: “Tống Tư Việt đâu?”Sam Sam lau nước mắt cười đáp: “Đi, tớ đưa cậu vào trong nhìn một cái, chỗ này được tớ cải tạo lại, so với trước kia đã khác hoàn toàn rồi…”Thư Vãn nhíu mày, Sam Sam rõ ràng nghe thấy câu hỏi của cô nhưng lại làm như không nghe thấy, việc cô ấy đổi chủ đề thế này làm cô thấy rất bất an. Cô bắt lấy tay Sam Sam hỏi lại lần nữa: “Sam Sam, Tư Việt đâu? Tư Việt ở đâu?”Lúc cô hỏi câu này âm thanh còn run lên, giống như không dám nghe đáp án nhưng lại nhất quyết muốn biết đáp án.Sam Sam thấy cô hỏi cho bằng được thì đành quay đầu qua chỗ khác dơm dớm nước mắt: “Tư Việt…tự tử.”Thư Vãn chết sững, khuôn mặt tái nhợt hẳn đi: “Sam Sam, cậu đùa phải không?”Cô không dám tin, cô không sợ những bài báo viết láo, cũng không sợ chính miệng Sam Sam nói ra, bởi vì cô sẽ không tin!