“Các hành khách đi chuyến bay E11 từ thành phố A đến Ghent khởi hành lúc 9h vui lòng tiến vào khu vực lên máy bay. Máy bay sẽ khởi hành sau 10 phút nữa” Tiếng thông báo của sân bay kéo Hạ Du Nhiên đang thất thần trở về hiện thực, hôm nay cô sẽ bay đến Bỉ, đến đất nước mà cô hằng mơ ước sau bao nỗ lực. Sân bay khá xa nên cô không để ba mẹ ra tiễn, hành lý cũng không quá nhiều nên một mình cũng không phiền lắm. Một phần Hạ Du Nhiên lo lắng ba mẹ Nhiên ra tiễn sẽ không nỡ để cô đi nữa. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy tốt nhất là tự mình ra sân bay. Sau khi hoàn thành các thủ tục cô lên máy bay và ổn định vị trí. Nhớ lại lời càm ràm của mẹ đêm hôm trước khi cô bay, trong lòng không khỏi ấm áp. Cả nhà giúp cô soạn hành lý, ba mẹ Nhiên một bên dặn dò rất nhiều. “Sang đấy nhớ ăn uống đầy đủ, đừng suốt ngày chỉ lo học, người gầy trơ cả xương” Mẹ Nhiên một bên giúp cô xếp đống quần áo ấm vào vali, một bên không ngừng phàn nàn. Từ trước đến nay cô luôn rất hiểu chuyện chưa từng khiến ba mẹ phải phiền…

Chương 6: 6: Gay

Chào Em Nhà Nghiên Cứu!Tác giả: Lúa mạch lên menTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Các hành khách đi chuyến bay E11 từ thành phố A đến Ghent khởi hành lúc 9h vui lòng tiến vào khu vực lên máy bay. Máy bay sẽ khởi hành sau 10 phút nữa” Tiếng thông báo của sân bay kéo Hạ Du Nhiên đang thất thần trở về hiện thực, hôm nay cô sẽ bay đến Bỉ, đến đất nước mà cô hằng mơ ước sau bao nỗ lực. Sân bay khá xa nên cô không để ba mẹ ra tiễn, hành lý cũng không quá nhiều nên một mình cũng không phiền lắm. Một phần Hạ Du Nhiên lo lắng ba mẹ Nhiên ra tiễn sẽ không nỡ để cô đi nữa. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy tốt nhất là tự mình ra sân bay. Sau khi hoàn thành các thủ tục cô lên máy bay và ổn định vị trí. Nhớ lại lời càm ràm của mẹ đêm hôm trước khi cô bay, trong lòng không khỏi ấm áp. Cả nhà giúp cô soạn hành lý, ba mẹ Nhiên một bên dặn dò rất nhiều. “Sang đấy nhớ ăn uống đầy đủ, đừng suốt ngày chỉ lo học, người gầy trơ cả xương” Mẹ Nhiên một bên giúp cô xếp đống quần áo ấm vào vali, một bên không ngừng phàn nàn. Từ trước đến nay cô luôn rất hiểu chuyện chưa từng khiến ba mẹ phải phiền… Trần Tuấn vừa lau tóc vừa từ phòng tắm bước ra, trong đầu không khỏi nhớ đến cô gái lúc tối.Mỗi lần gặp Hạ Du Nhiên anh đều cảm thấy rất quen thuộc, nhất là đôi mắt của cô anh cảm thấy hình như đã gặp qua ở đâu đó nhưng lại không nhớ là đã gặp qua ở đâu.Lúc này điện thoại trên bàn bỗng đổ chuông, nhìn thấy người gọi tới anh nhanh chóng bắt máy.“Giám đốc, tôi đã sắp xếp phòng thí nghiệm rồi.Tuần sau có thể bắt đầu thực hiện nghiên cứu”Đầu dây bên kia trợ lý Lâm đang báo cáo công việc.“Còn về phương án thiết kế bao bì cho sản phẩm mới, tôi đang liên hệ với nhà thiết kế Jessica.Khi nào liên hệ được với cô ấy tôi sẽ báo cáo lại với anh”“Được, cứ như vậy đi” Trần Tuấn một bên giao phó công việc một bên nghịch con rubik trên tay.Như nhớ ra gì đó Trần Tuấn dặn thêm.“Báo với bên giáo sư Smirt tuần sau cứ để cho người của họ sang phòng thí nghiệm của công ty chúng ta thực hiện nghiên cứu”Tắt máy, Trần Tuấn đến quầy rượu rót cho bản thân một ly rượu vang.Đến bên cửa sổ anh nhìn ngắm cảnh đêm bên dưới, ánh mắt chất chứa một nỗi buồn.Anh nhớ trước đây cũng đã từng có một người rất thích vừa uống rượu vang vừa ngắm cảnh đêm như anh.Chỉ tiếc.....Thứ hai tại Tập đoàn AJBước đến quầy lễ tân, nhận quần áo bảo hộ Hạ Du Nhiên nhanh chóng đến phòng thí nghiệm theo sự hướng dẫn của nhân viên lễ tân.Vừa bước vào phòng Hạ Du Nhiên đã vô cùng bất ngờ và ấn tượng trước sự trang bị cơ sở vật chất hiện đại của phòng thí nghiệm.Tất cả máy móc đều được nhập mới từ Châu Âu, với đầy đủ các thiết bị.Phòng thí nghiệm có bảy người, trong đó có bốn người là nhân viên của tập đoàn AJ, ba người còn lại đều là nghiên cứu sinh giống như cô.Mọi người chào hỏi nhau đơn giản sau đó mỗi người bắt tay vào việc của mình.Hạ Du Nhiên phụ trách thử nghiệm các thành phần dinh dưỡng của sản phẩm và phản ứng miễn dịch của sinh vật sau khi sử dụng sản phẩm.Cô thấy vô cùng hào hứng vì đây là lĩnh vực mà cô đang muốn tập trung nghiên cứu.Đến trưa mọi người đến nhà ăn của công ty để ăn trưa, Hạ Du Nhiên vừa đến nên không có người quen, cô lấy một phần cơm sau đó đến một góc có ít người qua lại ngồi xuống.Đang ăn cơm cô bỗng nghe các nhân viên bàn bên cạnh bàn luận về ai đó.“Giám đốc công ty chúng ta đẹp trai thật đó” Cô gái hai tay chấp vào nhau, đôi mắt phát sáng nói.“Không chỉ đẹp trai mà còn giàu có, nghe nói công ty của chúng ta là do anh ấy gây dựng từ hai bàn tay trắng đó” Cô gái có mái tóc ngắn chen vào “Hơn nữa anh ấy còn tốt nghiệp Học Viện Công Nghệ Massachusetts, siêu thật”.“Giỏi như thế chắc chắn là có bạn gái rồi” Một cô gái lên tiếng giọng đầy tiếc nuối.“Nghe nói hình như anh ấy vẫn còn độc thân thì phải” Cô gái nghĩ nghĩ rồi nói.“Không phải chứ? Người như thế mà mãi chưa có bạn gái chắc chắn có vấn đề” Cô gái nhìn xung quanh sau đó nói nhỏ “Nghe đâu giám đốc Trần là gay, lần trước có một nữ thư ký vì cố tình tiếp cận anh ấy mà đã bị sa thải ngay lập tức.Anh ấy rất ghét người khác giới tiếp cận mình”.“Gay” Hạ Du Nhiên há hốc mồm, thì ra họ đang nói về Trần Tuấn.Không ngờ mới ngày đầu tiên đến công ty Hạ Du Nhiên đã thu được tin tức chấn động như thế.Cô nghĩ đến lời người vừa nãy nói Trần Tuấn ghét người khác giới.Nghĩ đến bản thân còn không chỉ tiếp cận mà còn nhìn thấy những thứ không nên thấy, chắc chắn Trần Tuấn giữ cô lại làm việc là để trả thù việc lần trước.Nghĩ tới đây khiến cô không khỏi rùng mình.Thầm cầu mong bản thân đừng gặp phải anh ta.Lời vừa dứt, trợ lý Lâm đã bước đến chỗ cô.“Du Nhiên, giám đốc đang tìm em”.“Tìm em?” Du Nhiên khó khăn nuốt thức ăn, khó khăn lên tiếng hỏi “Giám đốc tìm em có việc gì sao”.“Giám đốc nói cần bàn với em về một số thí nghiệm cần thực hiện, khi nào ăn xong thì em ghé qua phòng sếp đi” Trợ lý Lâm nói.“Được, em biết rồi.Ăn xong em sẽ sang đó, cảm ơn anh” Hạ Du Nhiên nở nụ cười gượng gạo đáp.Nhanh chóng ăn xong bữa trưa sau đó trở lại phòng thí nghiệm tổng hợp các tài liệu liên quan, Hạ Du Nhiên hướng về phòng giám đốc..

Trần Tuấn vừa lau tóc vừa từ phòng tắm bước ra, trong đầu không khỏi nhớ đến cô gái lúc tối.

Mỗi lần gặp Hạ Du Nhiên anh đều cảm thấy rất quen thuộc, nhất là đôi mắt của cô anh cảm thấy hình như đã gặp qua ở đâu đó nhưng lại không nhớ là đã gặp qua ở đâu.

Lúc này điện thoại trên bàn bỗng đổ chuông, nhìn thấy người gọi tới anh nhanh chóng bắt máy.

“Giám đốc, tôi đã sắp xếp phòng thí nghiệm rồi.

Tuần sau có thể bắt đầu thực hiện nghiên cứu”

Đầu dây bên kia trợ lý Lâm đang báo cáo công việc.

“Còn về phương án thiết kế bao bì cho sản phẩm mới, tôi đang liên hệ với nhà thiết kế Jessica.

Khi nào liên hệ được với cô ấy tôi sẽ báo cáo lại với anh”

“Được, cứ như vậy đi” Trần Tuấn một bên giao phó công việc một bên nghịch con rubik trên tay.

Như nhớ ra gì đó Trần Tuấn dặn thêm.

“Báo với bên giáo sư Smirt tuần sau cứ để cho người của họ sang phòng thí nghiệm của công ty chúng ta thực hiện nghiên cứu”

Tắt máy, Trần Tuấn đến quầy rượu rót cho bản thân một ly rượu vang.

Đến bên cửa sổ anh nhìn ngắm cảnh đêm bên dưới, ánh mắt chất chứa một nỗi buồn.

Anh nhớ trước đây cũng đã từng có một người rất thích vừa uống rượu vang vừa ngắm cảnh đêm như anh.

Chỉ tiếc.....

Thứ hai tại Tập đoàn AJ

Bước đến quầy lễ tân, nhận quần áo bảo hộ Hạ Du Nhiên nhanh chóng đến phòng thí nghiệm theo sự hướng dẫn của nhân viên lễ tân.

Vừa bước vào phòng Hạ Du Nhiên đã vô cùng bất ngờ và ấn tượng trước sự trang bị cơ sở vật chất hiện đại của phòng thí nghiệm.

Tất cả máy móc đều được nhập mới từ Châu Âu, với đầy đủ các thiết bị.

Phòng thí nghiệm có bảy người, trong đó có bốn người là nhân viên của tập đoàn AJ, ba người còn lại đều là nghiên cứu sinh giống như cô.

Mọi người chào hỏi nhau đơn giản sau đó mỗi người bắt tay vào việc của mình.

Hạ Du Nhiên phụ trách thử nghiệm các thành phần dinh dưỡng của sản phẩm và phản ứng miễn dịch của sinh vật sau khi sử dụng sản phẩm.

Cô thấy vô cùng hào hứng vì đây là lĩnh vực mà cô đang muốn tập trung nghiên cứu.

Đến trưa mọi người đến nhà ăn của công ty để ăn trưa, Hạ Du Nhiên vừa đến nên không có người quen, cô lấy một phần cơm sau đó đến một góc có ít người qua lại ngồi xuống.

Đang ăn cơm cô bỗng nghe các nhân viên bàn bên cạnh bàn luận về ai đó.

“Giám đốc công ty chúng ta đẹp trai thật đó” Cô gái hai tay chấp vào nhau, đôi mắt phát sáng nói.

“Không chỉ đẹp trai mà còn giàu có, nghe nói công ty của chúng ta là do anh ấy gây dựng từ hai bàn tay trắng đó” Cô gái có mái tóc ngắn chen vào “Hơn nữa anh ấy còn tốt nghiệp Học Viện Công Nghệ Massachusetts, siêu thật”.

“Giỏi như thế chắc chắn là có bạn gái rồi” Một cô gái lên tiếng giọng đầy tiếc nuối.

“Nghe nói hình như anh ấy vẫn còn độc thân thì phải” Cô gái nghĩ nghĩ rồi nói.

“Không phải chứ? Người như thế mà mãi chưa có bạn gái chắc chắn có vấn đề” Cô gái nhìn xung quanh sau đó nói nhỏ “Nghe đâu giám đốc Trần là gay, lần trước có một nữ thư ký vì cố tình tiếp cận anh ấy mà đã bị sa thải ngay lập tức.

Anh ấy rất ghét người khác giới tiếp cận mình”.

“Gay” Hạ Du Nhiên há hốc mồm, thì ra họ đang nói về Trần Tuấn.

Không ngờ mới ngày đầu tiên đến công ty Hạ Du Nhiên đã thu được tin tức chấn động như thế.

Cô nghĩ đến lời người vừa nãy nói Trần Tuấn ghét người khác giới.

Nghĩ đến bản thân còn không chỉ tiếp cận mà còn nhìn thấy những thứ không nên thấy, chắc chắn Trần Tuấn giữ cô lại làm việc là để trả thù việc lần trước.

Nghĩ tới đây khiến cô không khỏi rùng mình.

Thầm cầu mong bản thân đừng gặp phải anh ta.

Lời vừa dứt, trợ lý Lâm đã bước đến chỗ cô.

“Du Nhiên, giám đốc đang tìm em”.

“Tìm em?” Du Nhiên khó khăn nuốt thức ăn, khó khăn lên tiếng hỏi “Giám đốc tìm em có việc gì sao”.

“Giám đốc nói cần bàn với em về một số thí nghiệm cần thực hiện, khi nào ăn xong thì em ghé qua phòng sếp đi” Trợ lý Lâm nói.

“Được, em biết rồi.

Ăn xong em sẽ sang đó, cảm ơn anh” Hạ Du Nhiên nở nụ cười gượng gạo đáp.

Nhanh chóng ăn xong bữa trưa sau đó trở lại phòng thí nghiệm tổng hợp các tài liệu liên quan, Hạ Du Nhiên hướng về phòng giám đốc..

Chào Em Nhà Nghiên Cứu!Tác giả: Lúa mạch lên menTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Các hành khách đi chuyến bay E11 từ thành phố A đến Ghent khởi hành lúc 9h vui lòng tiến vào khu vực lên máy bay. Máy bay sẽ khởi hành sau 10 phút nữa” Tiếng thông báo của sân bay kéo Hạ Du Nhiên đang thất thần trở về hiện thực, hôm nay cô sẽ bay đến Bỉ, đến đất nước mà cô hằng mơ ước sau bao nỗ lực. Sân bay khá xa nên cô không để ba mẹ ra tiễn, hành lý cũng không quá nhiều nên một mình cũng không phiền lắm. Một phần Hạ Du Nhiên lo lắng ba mẹ Nhiên ra tiễn sẽ không nỡ để cô đi nữa. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy tốt nhất là tự mình ra sân bay. Sau khi hoàn thành các thủ tục cô lên máy bay và ổn định vị trí. Nhớ lại lời càm ràm của mẹ đêm hôm trước khi cô bay, trong lòng không khỏi ấm áp. Cả nhà giúp cô soạn hành lý, ba mẹ Nhiên một bên dặn dò rất nhiều. “Sang đấy nhớ ăn uống đầy đủ, đừng suốt ngày chỉ lo học, người gầy trơ cả xương” Mẹ Nhiên một bên giúp cô xếp đống quần áo ấm vào vali, một bên không ngừng phàn nàn. Từ trước đến nay cô luôn rất hiểu chuyện chưa từng khiến ba mẹ phải phiền… Trần Tuấn vừa lau tóc vừa từ phòng tắm bước ra, trong đầu không khỏi nhớ đến cô gái lúc tối.Mỗi lần gặp Hạ Du Nhiên anh đều cảm thấy rất quen thuộc, nhất là đôi mắt của cô anh cảm thấy hình như đã gặp qua ở đâu đó nhưng lại không nhớ là đã gặp qua ở đâu.Lúc này điện thoại trên bàn bỗng đổ chuông, nhìn thấy người gọi tới anh nhanh chóng bắt máy.“Giám đốc, tôi đã sắp xếp phòng thí nghiệm rồi.Tuần sau có thể bắt đầu thực hiện nghiên cứu”Đầu dây bên kia trợ lý Lâm đang báo cáo công việc.“Còn về phương án thiết kế bao bì cho sản phẩm mới, tôi đang liên hệ với nhà thiết kế Jessica.Khi nào liên hệ được với cô ấy tôi sẽ báo cáo lại với anh”“Được, cứ như vậy đi” Trần Tuấn một bên giao phó công việc một bên nghịch con rubik trên tay.Như nhớ ra gì đó Trần Tuấn dặn thêm.“Báo với bên giáo sư Smirt tuần sau cứ để cho người của họ sang phòng thí nghiệm của công ty chúng ta thực hiện nghiên cứu”Tắt máy, Trần Tuấn đến quầy rượu rót cho bản thân một ly rượu vang.Đến bên cửa sổ anh nhìn ngắm cảnh đêm bên dưới, ánh mắt chất chứa một nỗi buồn.Anh nhớ trước đây cũng đã từng có một người rất thích vừa uống rượu vang vừa ngắm cảnh đêm như anh.Chỉ tiếc.....Thứ hai tại Tập đoàn AJBước đến quầy lễ tân, nhận quần áo bảo hộ Hạ Du Nhiên nhanh chóng đến phòng thí nghiệm theo sự hướng dẫn của nhân viên lễ tân.Vừa bước vào phòng Hạ Du Nhiên đã vô cùng bất ngờ và ấn tượng trước sự trang bị cơ sở vật chất hiện đại của phòng thí nghiệm.Tất cả máy móc đều được nhập mới từ Châu Âu, với đầy đủ các thiết bị.Phòng thí nghiệm có bảy người, trong đó có bốn người là nhân viên của tập đoàn AJ, ba người còn lại đều là nghiên cứu sinh giống như cô.Mọi người chào hỏi nhau đơn giản sau đó mỗi người bắt tay vào việc của mình.Hạ Du Nhiên phụ trách thử nghiệm các thành phần dinh dưỡng của sản phẩm và phản ứng miễn dịch của sinh vật sau khi sử dụng sản phẩm.Cô thấy vô cùng hào hứng vì đây là lĩnh vực mà cô đang muốn tập trung nghiên cứu.Đến trưa mọi người đến nhà ăn của công ty để ăn trưa, Hạ Du Nhiên vừa đến nên không có người quen, cô lấy một phần cơm sau đó đến một góc có ít người qua lại ngồi xuống.Đang ăn cơm cô bỗng nghe các nhân viên bàn bên cạnh bàn luận về ai đó.“Giám đốc công ty chúng ta đẹp trai thật đó” Cô gái hai tay chấp vào nhau, đôi mắt phát sáng nói.“Không chỉ đẹp trai mà còn giàu có, nghe nói công ty của chúng ta là do anh ấy gây dựng từ hai bàn tay trắng đó” Cô gái có mái tóc ngắn chen vào “Hơn nữa anh ấy còn tốt nghiệp Học Viện Công Nghệ Massachusetts, siêu thật”.“Giỏi như thế chắc chắn là có bạn gái rồi” Một cô gái lên tiếng giọng đầy tiếc nuối.“Nghe nói hình như anh ấy vẫn còn độc thân thì phải” Cô gái nghĩ nghĩ rồi nói.“Không phải chứ? Người như thế mà mãi chưa có bạn gái chắc chắn có vấn đề” Cô gái nhìn xung quanh sau đó nói nhỏ “Nghe đâu giám đốc Trần là gay, lần trước có một nữ thư ký vì cố tình tiếp cận anh ấy mà đã bị sa thải ngay lập tức.Anh ấy rất ghét người khác giới tiếp cận mình”.“Gay” Hạ Du Nhiên há hốc mồm, thì ra họ đang nói về Trần Tuấn.Không ngờ mới ngày đầu tiên đến công ty Hạ Du Nhiên đã thu được tin tức chấn động như thế.Cô nghĩ đến lời người vừa nãy nói Trần Tuấn ghét người khác giới.Nghĩ đến bản thân còn không chỉ tiếp cận mà còn nhìn thấy những thứ không nên thấy, chắc chắn Trần Tuấn giữ cô lại làm việc là để trả thù việc lần trước.Nghĩ tới đây khiến cô không khỏi rùng mình.Thầm cầu mong bản thân đừng gặp phải anh ta.Lời vừa dứt, trợ lý Lâm đã bước đến chỗ cô.“Du Nhiên, giám đốc đang tìm em”.“Tìm em?” Du Nhiên khó khăn nuốt thức ăn, khó khăn lên tiếng hỏi “Giám đốc tìm em có việc gì sao”.“Giám đốc nói cần bàn với em về một số thí nghiệm cần thực hiện, khi nào ăn xong thì em ghé qua phòng sếp đi” Trợ lý Lâm nói.“Được, em biết rồi.Ăn xong em sẽ sang đó, cảm ơn anh” Hạ Du Nhiên nở nụ cười gượng gạo đáp.Nhanh chóng ăn xong bữa trưa sau đó trở lại phòng thí nghiệm tổng hợp các tài liệu liên quan, Hạ Du Nhiên hướng về phòng giám đốc..

Chương 6: 6: Gay