... - Mẹ không được nói bạn con như vậy! ...Một bạt tay giáng thẳng xuống gương mặt mũm mĩm của Châu Tiểu Như- đó là mẹ cô - Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con chơi với đám bạn đó nó có tốt không? Mẹ nói cho con nghe, con người không phải ai cũng như nhau đâu, mình cũng đừng có tin người quá...!- bà vừa nói đến đó thì bị cô cắt ngang - Mẹ thôi đi! con tự biết ai tốt ai xấu mà - Con..con! Mày cút ra khỏi nhà cho tao đồ đứa con mất dạy, mày dám nạt mẹ mày vậy hả- mẹ cô chỉ thẳng ra cửa.. - Mẹ đuổi thì con đi Cô đi vào trong nhà và thu dọn một ít đồ đạt bỏ vào balo sau đó cô đi ra khỏi nhà...! Cô đi bộ khoảng chừng 4Km thì một chiếc xe buýt đi ngang, cô quyết định leo lên xe buýt và bắt đầu bỏ nhà ra đi. Chiếc xe từ từ lăn bánh, cô ngủ lúc nào cũng không hay, vừa tới một trạm bác tài hỏi có ai xuống không, cô thì đang mơ màng nên không biết gì cũng xuống luôn. Cô chỉ mới đi được một quãng, cũng không cách nhà bao xa, như vậy không biết có được tính là bỏ nhà đi chưa nữa. Đang lúc suy nghĩ…
Chương 14: 14: Lần Đầu Tiên
Có Một Châu Như Trên Thế Giới NàyTác giả: La Nhã BângTruyện Ngôn Tình... - Mẹ không được nói bạn con như vậy! ...Một bạt tay giáng thẳng xuống gương mặt mũm mĩm của Châu Tiểu Như- đó là mẹ cô - Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con chơi với đám bạn đó nó có tốt không? Mẹ nói cho con nghe, con người không phải ai cũng như nhau đâu, mình cũng đừng có tin người quá...!- bà vừa nói đến đó thì bị cô cắt ngang - Mẹ thôi đi! con tự biết ai tốt ai xấu mà - Con..con! Mày cút ra khỏi nhà cho tao đồ đứa con mất dạy, mày dám nạt mẹ mày vậy hả- mẹ cô chỉ thẳng ra cửa.. - Mẹ đuổi thì con đi Cô đi vào trong nhà và thu dọn một ít đồ đạt bỏ vào balo sau đó cô đi ra khỏi nhà...! Cô đi bộ khoảng chừng 4Km thì một chiếc xe buýt đi ngang, cô quyết định leo lên xe buýt và bắt đầu bỏ nhà ra đi. Chiếc xe từ từ lăn bánh, cô ngủ lúc nào cũng không hay, vừa tới một trạm bác tài hỏi có ai xuống không, cô thì đang mơ màng nên không biết gì cũng xuống luôn. Cô chỉ mới đi được một quãng, cũng không cách nhà bao xa, như vậy không biết có được tính là bỏ nhà đi chưa nữa. Đang lúc suy nghĩ… Buổi chiều sau khi tan tầm cô đột nhiên nhận được điện thoại của mẹ Vân nói là bà nội đến để đưa cô đi mua một ít đồ chuẩn bị cho buổi lễ đính hôn vào ngày maiCô cũng quên bén đi chuyện nàyBây giờ có hẹn với Giai Giai phải làm sao đâyVừa hay lúc đó Dương Khâm Minh từ công ty đi ra, thấy cô vẻ mặt lo lắng liền hỏi- Em bị làm sao à, sao cứ đi đi lại lại hoài vậy?- Hôm nay em có hẹn với Giai Giai đi ăn lẩu, nhưng lúc nảy mẹ gọi bảo là bà nội muốn đưa em đi mua ít đồ, bây giờ không biết ăn nói với Giai Giai làm sao, tâm trạng của Giai Giai hôm nay tệ lắm - cô lo lắng nhìn Dương Khâm Minh- Em cứ về trước đi, lát anh sẽ đi cùng Giai Giai - Dương Khâm Minh vỗ vai cô rồi ra hiệu cho cô về trướcCô cảm ơn anh rồi tiến đến bắt xe buýt đi về nhàSau khi cô đi khỏi thì Giai Giai cũng bước ra, Dương Khâm Minh tiến lại- Tiểu Như về trước có việc, hôm nay cô muốn đi đâu tôi đưa cô đi - nói rồi Dương Khâm Minh chỉ tay về phía chiếc xe- Vậy còn xe tôi- Giai Giai chỉ về phía chiếc xe của mình- Cứ để lại công ty, nếu mất tôi đền - Hắn nói giọng chắc nịtGiai Giai nghe vậy thì nhờ một người bảo vệ gần đó dắt xe của mình vào hầm gửi xe, còn bản thân cô thì bước lên xe hơi của Dương Khâm Minh- Cô muốn ăn gì? - Dương Khâm Minh lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạc trong xe- Ăn gì cũng được - Giai Giai chỉ đáp hờ hữngDương Khâm Minh quay xe rẽ vào quán lẩu gần đó, lần trước hắn nhìn thấy Giai Giai cùng với Châu Tiểu Như đi vào quán lẩu này- Chỗ này bán rất ngon - Giai Giai chỉ nhàn nhạt đápDương Khâm Minh chỉ khẻ gật đầuVề phía Châu Tiểu Như, sau khi cô trở về nhà liền bị bà nội giục đi tắm, sau khi tắm xong, bà bắt cô thử hết bộ này đến bộ khác- Bà nội, chỉ là buổi lễ đính hôn thôi, không cần ăn mặc trang trọng như vậy đâu - nảy giờ cô bị bà nội với mẹ quay đến chóng hết cả mặt- Dù sao cũng là con dâu nhà danh giá, không thể ăn mặc qua loa - bà nội nói giọng trách móc- Phải phải,..vẫn là mẹ nói đúng, con nên nghe lời bà nội - mẹ cô cũng hùa theoTừ lúc nào mà mẹ cô với bà nội lại thân thiết vậy chứ, lần trước mẹ cô còn nói không muốn gặp lại bà- Mẹ, bà nội, hai người,!.từ khi nào lại thân nhau tới vậy - cô nghi ngờ nhìn hai người phụ nữ trước mặt- Lần trước khi con đi làm, bà đã đến nói rõ hết mọi chuyện cho mẹ cháu, mẹ cháu cũng đã tha thứ cho ta - bà nội vui vẻ nhìn cô- Mẹ,..chuyện qua rồi không nên nhắc lại nữa - bà Vân sợ phải nhắc về quá khứ đầy đau thương của mìnhChọn qua chọn lại một hồi, cuối cùng cô quyết định chọn một bộ váy trắng có hoa văn đơn giản dài qua mắt cá chân, bộ váy có phần tay xoè và cắt xẻ nhẹ ở vòng eo làm tôn lên đường cong gợi cảm- Cháu gái của bà đúng là mặc cái gì cũng đẹp - bà nội tấm tắt khen làm cô đỏ hết cả mặtSau khi thử váy xong thì bà nội đưa cô ra ngoài để mua thêm một ít đồVề phần Giai Giai và Dương Khâm MinhMột bên thì ăn lẩu, còn một bên thì không ngừng uống biaGiai Giai từ nảy đến giờ đã uống rất nhiều, Dương Khâm Minh cố ngăn lại nhưng mà không được nên hắn chỉ đành bất lực- Đứng lên tôi đưa cô về - Dương Khâm Minh nói rồi kéo tay cô đứng dậy- Không về, tôi còn chưa uống đủ - cô gạt tay của Dương Khâm Minh ra, còn bản thân mình thì nằm gục trên bàn- Bây giờ cô muốn làm sao thì mới chịu đi về? - Dương Khâm Minh bất lực nhìn cô- Uống với tôi một ly - giọng cô nhè nhè cất lên, tay thì không ngừng đưa ly bia đến trước mặt Dương Khâm MinhHắn đưa tay đón lấy một hơi uống cạn ly bia rồi quàng tay cô qua người hắn, sau đó vác cô lên xeChính xác là vác lên xe- Nói địa chỉ ở đâu, tôi đưa cô về - Dương Khâm Minh ra lệnh- Không nói - cô vừa cười vừa nói nhìn hắn, hai mắt mơ màng thật đáng yêu làm saoHỏi mãi cô vẫn không nói, hắn chỉ đành đưa cô về nhà riêng của mìnhDương Khâm Minh cứ thế bế cô lên phòng của mình, đặt cô xuống giường anh thủ thỉ nói- Nằm đây tôi đi pha nước gừng cho cô - Hắn xoay người lại định bước xuống lầu thì bất ngờ bị một bàn tay nhỏ bé túm lấy" Đừng đi mà " Giọng Giai Giai phát ra trong cổ họng, tuy là nhỏ nhưng vẫn đủ hắn nghe thấyĐột nhiên cả cơ thể hắn bị một lực mạnh kéo xuống, cả người nằm đè lên người côNhìn cô bây giờ, hắn không tự chủ được bất giác khen cô xinh đẹp, thật ra người phụ nữ này cũng không đến nổi tệ, so với Tiểu Như thì một 9 một 10Có điều người phụ nữ này lại lớn hơn anh tận 3 tuổi, nên anh mới không để mắt đến côGiai Giai đột nhiên mở mắt ra, bốn mắt chạm nhau, Dương Khâm Minh đột nhiên cuối đầu hôn lên môi cô, quần áo cũng từ từ được hắn cởi bỏ, Giai Giai cũng không từ chối, chỉ phối hợp theoNhìn cô lúc này ngoan ngoãn cứ như một chú mèo vậyHắn và cô liên tục không ngừng, đến 3h sáng Dương Khâm Minh mới buông cô ra rồi đi đến nhà tắmMột lúc sau, hắn quay lại với cái khăn tắm trên tayTiến lại giường, lúc mở chăn ra thì ánh mắt hắn bất ngờ lia đến vệt máu đỏ trên giườngHắn đừng hình trong giây lát nhưng sau đó vẫn lau người cho cô rồi bước lên giường ôm cô ngủ!...
Buổi chiều sau khi tan tầm cô đột nhiên nhận được điện thoại của mẹ Vân nói là bà nội đến để đưa cô đi mua một ít đồ chuẩn bị cho buổi lễ đính hôn vào ngày mai
Cô cũng quên bén đi chuyện này
Bây giờ có hẹn với Giai Giai phải làm sao đây
Vừa hay lúc đó Dương Khâm Minh từ công ty đi ra, thấy cô vẻ mặt lo lắng liền hỏi
- Em bị làm sao à, sao cứ đi đi lại lại hoài vậy?
- Hôm nay em có hẹn với Giai Giai đi ăn lẩu, nhưng lúc nảy mẹ gọi bảo là bà nội muốn đưa em đi mua ít đồ, bây giờ không biết ăn nói với Giai Giai làm sao, tâm trạng của Giai Giai hôm nay tệ lắm - cô lo lắng nhìn Dương Khâm Minh
- Em cứ về trước đi, lát anh sẽ đi cùng Giai Giai - Dương Khâm Minh vỗ vai cô rồi ra hiệu cho cô về trước
Cô cảm ơn anh rồi tiến đến bắt xe buýt đi về nhà
Sau khi cô đi khỏi thì Giai Giai cũng bước ra, Dương Khâm Minh tiến lại
- Tiểu Như về trước có việc, hôm nay cô muốn đi đâu tôi đưa cô đi - nói rồi Dương Khâm Minh chỉ tay về phía chiếc xe
- Vậy còn xe tôi- Giai Giai chỉ về phía chiếc xe của mình
- Cứ để lại công ty, nếu mất tôi đền - Hắn nói giọng chắc nịt
Giai Giai nghe vậy thì nhờ một người bảo vệ gần đó dắt xe của mình vào hầm gửi xe, còn bản thân cô thì bước lên xe hơi của Dương Khâm Minh
- Cô muốn ăn gì? - Dương Khâm Minh lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạc trong xe
- Ăn gì cũng được - Giai Giai chỉ đáp hờ hững
Dương Khâm Minh quay xe rẽ vào quán lẩu gần đó, lần trước hắn nhìn thấy Giai Giai cùng với Châu Tiểu Như đi vào quán lẩu này
- Chỗ này bán rất ngon - Giai Giai chỉ nhàn nhạt đáp
Dương Khâm Minh chỉ khẻ gật đầu
Về phía Châu Tiểu Như, sau khi cô trở về nhà liền bị bà nội giục đi tắm, sau khi tắm xong, bà bắt cô thử hết bộ này đến bộ khác
- Bà nội, chỉ là buổi lễ đính hôn thôi, không cần ăn mặc trang trọng như vậy đâu - nảy giờ cô bị bà nội với mẹ quay đến chóng hết cả mặt
- Dù sao cũng là con dâu nhà danh giá, không thể ăn mặc qua loa - bà nội nói giọng trách móc
- Phải phải,.
.
vẫn là mẹ nói đúng, con nên nghe lời bà nội - mẹ cô cũng hùa theo
Từ lúc nào mà mẹ cô với bà nội lại thân thiết vậy chứ, lần trước mẹ cô còn nói không muốn gặp lại bà
- Mẹ, bà nội, hai người,!.
từ khi nào lại thân nhau tới vậy - cô nghi ngờ nhìn hai người phụ nữ trước mặt
- Lần trước khi con đi làm, bà đã đến nói rõ hết mọi chuyện cho mẹ cháu, mẹ cháu cũng đã tha thứ cho ta - bà nội vui vẻ nhìn cô
- Mẹ,.
.
chuyện qua rồi không nên nhắc lại nữa - bà Vân sợ phải nhắc về quá khứ đầy đau thương của mình
Chọn qua chọn lại một hồi, cuối cùng cô quyết định chọn một bộ váy trắng có hoa văn đơn giản dài qua mắt cá chân, bộ váy có phần tay xoè và cắt xẻ nhẹ ở vòng eo làm tôn lên đường cong gợi cảm
- Cháu gái của bà đúng là mặc cái gì cũng đẹp - bà nội tấm tắt khen làm cô đỏ hết cả mặt
Sau khi thử váy xong thì bà nội đưa cô ra ngoài để mua thêm một ít đồ
Về phần Giai Giai và Dương Khâm Minh
Một bên thì ăn lẩu, còn một bên thì không ngừng uống bia
Giai Giai từ nảy đến giờ đã uống rất nhiều, Dương Khâm Minh cố ngăn lại nhưng mà không được nên hắn chỉ đành bất lực
- Đứng lên tôi đưa cô về - Dương Khâm Minh nói rồi kéo tay cô đứng dậy
- Không về, tôi còn chưa uống đủ - cô gạt tay của Dương Khâm Minh ra, còn bản thân mình thì nằm gục trên bàn
- Bây giờ cô muốn làm sao thì mới chịu đi về? - Dương Khâm Minh bất lực nhìn cô
- Uống với tôi một ly - giọng cô nhè nhè cất lên, tay thì không ngừng đưa ly bia đến trước mặt Dương Khâm Minh
Hắn đưa tay đón lấy một hơi uống cạn ly bia rồi quàng tay cô qua người hắn, sau đó vác cô lên xe
Chính xác là vác lên xe
- Nói địa chỉ ở đâu, tôi đưa cô về - Dương Khâm Minh ra lệnh
- Không nói - cô vừa cười vừa nói nhìn hắn, hai mắt mơ màng thật đáng yêu làm sao
Hỏi mãi cô vẫn không nói, hắn chỉ đành đưa cô về nhà riêng của mình
Dương Khâm Minh cứ thế bế cô lên phòng của mình, đặt cô xuống giường anh thủ thỉ nói
- Nằm đây tôi đi pha nước gừng cho cô - Hắn xoay người lại định bước xuống lầu thì bất ngờ bị một bàn tay nhỏ bé túm lấy
" Đừng đi mà " Giọng Giai Giai phát ra trong cổ họng, tuy là nhỏ nhưng vẫn đủ hắn nghe thấy
Đột nhiên cả cơ thể hắn bị một lực mạnh kéo xuống, cả người nằm đè lên người cô
Nhìn cô bây giờ, hắn không tự chủ được bất giác khen cô xinh đẹp, thật ra người phụ nữ này cũng không đến nổi tệ, so với Tiểu Như thì một 9 một 10
Có điều người phụ nữ này lại lớn hơn anh tận 3 tuổi, nên anh mới không để mắt đến cô
Giai Giai đột nhiên mở mắt ra, bốn mắt chạm nhau, Dương Khâm Minh đột nhiên cuối đầu hôn lên môi cô, quần áo cũng từ từ được hắn cởi bỏ, Giai Giai cũng không từ chối, chỉ phối hợp theo
Nhìn cô lúc này ngoan ngoãn cứ như một chú mèo vậy
Hắn và cô liên tục không ngừng, đến 3h sáng Dương Khâm Minh mới buông cô ra rồi đi đến nhà tắm
Một lúc sau, hắn quay lại với cái khăn tắm trên tay
Tiến lại giường, lúc mở chăn ra thì ánh mắt hắn bất ngờ lia đến vệt máu đỏ trên giường
Hắn đừng hình trong giây lát nhưng sau đó vẫn lau người cho cô rồi bước lên giường ôm cô ngủ
!.
.
.
Có Một Châu Như Trên Thế Giới NàyTác giả: La Nhã BângTruyện Ngôn Tình... - Mẹ không được nói bạn con như vậy! ...Một bạt tay giáng thẳng xuống gương mặt mũm mĩm của Châu Tiểu Như- đó là mẹ cô - Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con chơi với đám bạn đó nó có tốt không? Mẹ nói cho con nghe, con người không phải ai cũng như nhau đâu, mình cũng đừng có tin người quá...!- bà vừa nói đến đó thì bị cô cắt ngang - Mẹ thôi đi! con tự biết ai tốt ai xấu mà - Con..con! Mày cút ra khỏi nhà cho tao đồ đứa con mất dạy, mày dám nạt mẹ mày vậy hả- mẹ cô chỉ thẳng ra cửa.. - Mẹ đuổi thì con đi Cô đi vào trong nhà và thu dọn một ít đồ đạt bỏ vào balo sau đó cô đi ra khỏi nhà...! Cô đi bộ khoảng chừng 4Km thì một chiếc xe buýt đi ngang, cô quyết định leo lên xe buýt và bắt đầu bỏ nhà ra đi. Chiếc xe từ từ lăn bánh, cô ngủ lúc nào cũng không hay, vừa tới một trạm bác tài hỏi có ai xuống không, cô thì đang mơ màng nên không biết gì cũng xuống luôn. Cô chỉ mới đi được một quãng, cũng không cách nhà bao xa, như vậy không biết có được tính là bỏ nhà đi chưa nữa. Đang lúc suy nghĩ… Buổi chiều sau khi tan tầm cô đột nhiên nhận được điện thoại của mẹ Vân nói là bà nội đến để đưa cô đi mua một ít đồ chuẩn bị cho buổi lễ đính hôn vào ngày maiCô cũng quên bén đi chuyện nàyBây giờ có hẹn với Giai Giai phải làm sao đâyVừa hay lúc đó Dương Khâm Minh từ công ty đi ra, thấy cô vẻ mặt lo lắng liền hỏi- Em bị làm sao à, sao cứ đi đi lại lại hoài vậy?- Hôm nay em có hẹn với Giai Giai đi ăn lẩu, nhưng lúc nảy mẹ gọi bảo là bà nội muốn đưa em đi mua ít đồ, bây giờ không biết ăn nói với Giai Giai làm sao, tâm trạng của Giai Giai hôm nay tệ lắm - cô lo lắng nhìn Dương Khâm Minh- Em cứ về trước đi, lát anh sẽ đi cùng Giai Giai - Dương Khâm Minh vỗ vai cô rồi ra hiệu cho cô về trướcCô cảm ơn anh rồi tiến đến bắt xe buýt đi về nhàSau khi cô đi khỏi thì Giai Giai cũng bước ra, Dương Khâm Minh tiến lại- Tiểu Như về trước có việc, hôm nay cô muốn đi đâu tôi đưa cô đi - nói rồi Dương Khâm Minh chỉ tay về phía chiếc xe- Vậy còn xe tôi- Giai Giai chỉ về phía chiếc xe của mình- Cứ để lại công ty, nếu mất tôi đền - Hắn nói giọng chắc nịtGiai Giai nghe vậy thì nhờ một người bảo vệ gần đó dắt xe của mình vào hầm gửi xe, còn bản thân cô thì bước lên xe hơi của Dương Khâm Minh- Cô muốn ăn gì? - Dương Khâm Minh lên tiếng phá tan bầu không khí ngột ngạc trong xe- Ăn gì cũng được - Giai Giai chỉ đáp hờ hữngDương Khâm Minh quay xe rẽ vào quán lẩu gần đó, lần trước hắn nhìn thấy Giai Giai cùng với Châu Tiểu Như đi vào quán lẩu này- Chỗ này bán rất ngon - Giai Giai chỉ nhàn nhạt đápDương Khâm Minh chỉ khẻ gật đầuVề phía Châu Tiểu Như, sau khi cô trở về nhà liền bị bà nội giục đi tắm, sau khi tắm xong, bà bắt cô thử hết bộ này đến bộ khác- Bà nội, chỉ là buổi lễ đính hôn thôi, không cần ăn mặc trang trọng như vậy đâu - nảy giờ cô bị bà nội với mẹ quay đến chóng hết cả mặt- Dù sao cũng là con dâu nhà danh giá, không thể ăn mặc qua loa - bà nội nói giọng trách móc- Phải phải,..vẫn là mẹ nói đúng, con nên nghe lời bà nội - mẹ cô cũng hùa theoTừ lúc nào mà mẹ cô với bà nội lại thân thiết vậy chứ, lần trước mẹ cô còn nói không muốn gặp lại bà- Mẹ, bà nội, hai người,!.từ khi nào lại thân nhau tới vậy - cô nghi ngờ nhìn hai người phụ nữ trước mặt- Lần trước khi con đi làm, bà đã đến nói rõ hết mọi chuyện cho mẹ cháu, mẹ cháu cũng đã tha thứ cho ta - bà nội vui vẻ nhìn cô- Mẹ,..chuyện qua rồi không nên nhắc lại nữa - bà Vân sợ phải nhắc về quá khứ đầy đau thương của mìnhChọn qua chọn lại một hồi, cuối cùng cô quyết định chọn một bộ váy trắng có hoa văn đơn giản dài qua mắt cá chân, bộ váy có phần tay xoè và cắt xẻ nhẹ ở vòng eo làm tôn lên đường cong gợi cảm- Cháu gái của bà đúng là mặc cái gì cũng đẹp - bà nội tấm tắt khen làm cô đỏ hết cả mặtSau khi thử váy xong thì bà nội đưa cô ra ngoài để mua thêm một ít đồVề phần Giai Giai và Dương Khâm MinhMột bên thì ăn lẩu, còn một bên thì không ngừng uống biaGiai Giai từ nảy đến giờ đã uống rất nhiều, Dương Khâm Minh cố ngăn lại nhưng mà không được nên hắn chỉ đành bất lực- Đứng lên tôi đưa cô về - Dương Khâm Minh nói rồi kéo tay cô đứng dậy- Không về, tôi còn chưa uống đủ - cô gạt tay của Dương Khâm Minh ra, còn bản thân mình thì nằm gục trên bàn- Bây giờ cô muốn làm sao thì mới chịu đi về? - Dương Khâm Minh bất lực nhìn cô- Uống với tôi một ly - giọng cô nhè nhè cất lên, tay thì không ngừng đưa ly bia đến trước mặt Dương Khâm MinhHắn đưa tay đón lấy một hơi uống cạn ly bia rồi quàng tay cô qua người hắn, sau đó vác cô lên xeChính xác là vác lên xe- Nói địa chỉ ở đâu, tôi đưa cô về - Dương Khâm Minh ra lệnh- Không nói - cô vừa cười vừa nói nhìn hắn, hai mắt mơ màng thật đáng yêu làm saoHỏi mãi cô vẫn không nói, hắn chỉ đành đưa cô về nhà riêng của mìnhDương Khâm Minh cứ thế bế cô lên phòng của mình, đặt cô xuống giường anh thủ thỉ nói- Nằm đây tôi đi pha nước gừng cho cô - Hắn xoay người lại định bước xuống lầu thì bất ngờ bị một bàn tay nhỏ bé túm lấy" Đừng đi mà " Giọng Giai Giai phát ra trong cổ họng, tuy là nhỏ nhưng vẫn đủ hắn nghe thấyĐột nhiên cả cơ thể hắn bị một lực mạnh kéo xuống, cả người nằm đè lên người côNhìn cô bây giờ, hắn không tự chủ được bất giác khen cô xinh đẹp, thật ra người phụ nữ này cũng không đến nổi tệ, so với Tiểu Như thì một 9 một 10Có điều người phụ nữ này lại lớn hơn anh tận 3 tuổi, nên anh mới không để mắt đến côGiai Giai đột nhiên mở mắt ra, bốn mắt chạm nhau, Dương Khâm Minh đột nhiên cuối đầu hôn lên môi cô, quần áo cũng từ từ được hắn cởi bỏ, Giai Giai cũng không từ chối, chỉ phối hợp theoNhìn cô lúc này ngoan ngoãn cứ như một chú mèo vậyHắn và cô liên tục không ngừng, đến 3h sáng Dương Khâm Minh mới buông cô ra rồi đi đến nhà tắmMột lúc sau, hắn quay lại với cái khăn tắm trên tayTiến lại giường, lúc mở chăn ra thì ánh mắt hắn bất ngờ lia đến vệt máu đỏ trên giườngHắn đừng hình trong giây lát nhưng sau đó vẫn lau người cho cô rồi bước lên giường ôm cô ngủ!...