Tác giả:

... - Mẹ không được nói bạn con như vậy! ...Một bạt tay giáng thẳng xuống gương mặt mũm mĩm của Châu Tiểu Như- đó là mẹ cô - Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con chơi với đám bạn đó nó có tốt không? Mẹ nói cho con nghe, con người không phải ai cũng như nhau đâu, mình cũng đừng có tin người quá...!- bà vừa nói đến đó thì bị cô cắt ngang - Mẹ thôi đi! con tự biết ai tốt ai xấu mà - Con..con! Mày cút ra khỏi nhà cho tao đồ đứa con mất dạy, mày dám nạt mẹ mày vậy hả- mẹ cô chỉ thẳng ra cửa.. - Mẹ đuổi thì con đi Cô đi vào trong nhà và thu dọn một ít đồ đạt bỏ vào balo sau đó cô đi ra khỏi nhà...! Cô đi bộ khoảng chừng 4Km thì một chiếc xe buýt đi ngang, cô quyết định leo lên xe buýt và bắt đầu bỏ nhà ra đi. Chiếc xe từ từ lăn bánh, cô ngủ lúc nào cũng không hay, vừa tới một trạm bác tài hỏi có ai xuống không, cô thì đang mơ màng nên không biết gì cũng xuống luôn. Cô chỉ mới đi được một quãng, cũng không cách nhà bao xa, như vậy không biết có được tính là bỏ nhà đi chưa nữa. Đang lúc suy nghĩ…

Chương 19: 19

Có Một Châu Như Trên Thế Giới NàyTác giả: La Nhã BângTruyện Ngôn Tình... - Mẹ không được nói bạn con như vậy! ...Một bạt tay giáng thẳng xuống gương mặt mũm mĩm của Châu Tiểu Như- đó là mẹ cô - Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con chơi với đám bạn đó nó có tốt không? Mẹ nói cho con nghe, con người không phải ai cũng như nhau đâu, mình cũng đừng có tin người quá...!- bà vừa nói đến đó thì bị cô cắt ngang - Mẹ thôi đi! con tự biết ai tốt ai xấu mà - Con..con! Mày cút ra khỏi nhà cho tao đồ đứa con mất dạy, mày dám nạt mẹ mày vậy hả- mẹ cô chỉ thẳng ra cửa.. - Mẹ đuổi thì con đi Cô đi vào trong nhà và thu dọn một ít đồ đạt bỏ vào balo sau đó cô đi ra khỏi nhà...! Cô đi bộ khoảng chừng 4Km thì một chiếc xe buýt đi ngang, cô quyết định leo lên xe buýt và bắt đầu bỏ nhà ra đi. Chiếc xe từ từ lăn bánh, cô ngủ lúc nào cũng không hay, vừa tới một trạm bác tài hỏi có ai xuống không, cô thì đang mơ màng nên không biết gì cũng xuống luôn. Cô chỉ mới đi được một quãng, cũng không cách nhà bao xa, như vậy không biết có được tính là bỏ nhà đi chưa nữa. Đang lúc suy nghĩ… Cô nhấn chuông cửa hai lần thì bà Vân ra mở cửaVừa nhìn thấy cô bà đã lao đến ôm cô vào lòngNhưng rồi ánh mắt bà quét qua người đàn ông bên cạnh- Tiểu Như đây là! - bà Vân nhìn một lượt đánh giá người trước- Mẹ, vào nhà rồi nói - cô giục mẹ vào nhà rồi quay lại đẩy anh vào trongSau khi vào trong cô kể hết mọi chuyện cho bà ngheĐối với người trước mặt, bà Vân có chút cảm thông, tuy không thể hiện ra bên ngoài nhưng nhìn cách bà đỗi xử với anh cũng biết được bà không hề trách móc nhà họ Dương đã lừa gả con gái bàKhông hiểu vì sao nhưng mà đối với người đàn ông trước mặt này bà có một cảm giác tin tưởng tuyệt đối- Mẹ con đói rồi - Cô lên tiếng nũng nịu- Được rồi, hai đứa ngồi chơi đi, mẹ nấu cũng sắp xong rồi- nói rồi bà quay lưng đi vào bếpĐể lại cô cùng Dương Thừa Quân ngồi đó- Anh có muốn ăn quýt không? - cô cầm trái quýt ở trên bàn đưa đến trước mặt anh- Em lột cho tôiRõ ràng là bị què chân chứ có phải què tay đâu, sao chuyện gì cũng đến tay cô vậy? Cô nghĩ vậy nhưng vẫn lột quýt cho anhNgồi nói chuyện phím một hồi thì mẹ Vân cũng nấu ăn xongQua nói chuyện với anh, cô thấy người này không hề ít nói như cô nghĩ, chỉ vì anh không có ai để bầu bạn thôiỞ trên bàn ăn anh cũng ăn rất ít, mẹ Vân liên tục gấp cho cô và anhSau khi ăn uống no say cô phụ bà Vân dọn dẹp rồi mới đi vềLúc đi như thế nào thì lúc về vẫn vậy, chỉ là hiện tại cô đã ăn no nên việc dìu anh đi xuống hết sức khó khăn phải có mẹ cô ra phụAnh trong lòng đối với cô gái nhỏ này có chút dao dộng rồiBuổi tối trở về, cô lên phòng thay đồ định là sẽ đợi anh cùng đi ngủ nhưng mà anh nhắc nhở cô đi ngủ trước anh còn phải làm việc nên sẽ ngủ sauĐã một tuần trôi qua, mọi thứ trong nhà vẫn diễn ra đều đều như vậy không có thay đổi2 tuần3 tuầnHôm nay vẫn như mọi hôm cô về nhà lúc 6hBước vào nhà, nhìn xung quanh vẫn không thấy anh đâu, cô cũng không quan tâm lắmBước lên lầu đi tắm rồi xuống nhà ngồi xem tiviĐã 8h tối rồi nhưng anh vẫn chưa về, đột nhiên tiếng tin nhắn điện thoại vang lên- Ăn cơm rồi ngủ trước không cần đợi tôi - là một số điện thoại lạ, nhưng mà vừa đọc cô liền biết người nhắn không ai khác chính là Dương Thừa QuânCô chỉ xem chứ không trả lời, rồi tự giác đi đến bàn ăn qua loa một chút sau đó là đi lên phòngNếu người ta đã nói không cần đợi, thì cô cần gì phải đợi chứ? Từ lúc nào mà cô lại quan tâm anh về sớm hay muộn như vậy?Lẽ nào!.cô động lòng rồi sao?Không thể nào có chuyện đóCô lắc đầu gạt bỏ cái ý nghĩ đó rồi đi lên phòngNằm trằn trọc mãi đến 12h vẫn chứ thấy anh về, cô bất giác lại mở điện thoại lên xem có nhận được tin nhắn nào từ anh nữa khôngChiếc điện thoại vẫn im lìm nằm đó không chút động tĩnh nàoCô thở dài mấy tiếng thì cũng chìm vào giấc ngủĐang lúc mơ màng thì một bàn tay chạm vào mặt cô, sau đó là hai tay rồi một thân ảnh to lớn đ è xuống người cô khiến cô bất ngờ tĩnh giấc- Thừa Quân anh về lúc nào vậy - cô hỏi nhưng không nhận được câu trả lời nào từ anhRồi một đôi môi nhẹ nhàng đặt xuống môi cô, cánh tay rắn chắc siếc chặt lấy vòng eo nhỏ của cô, cả người cô không tự chủ được mà run lên muốn đẩy anh ra nhưng không được- Tôi muốn em - giọng anh nhè nhè bên tai cô- Anh uống rượu à? - cô nghe thấy mùi rượu nồng nặc phát ra từ người anh- Một chút - anh nói rồi vùi đầu xuống ngực côHành động đó của anh làm cô như bừng tĩnh, định đẩy anh ra- Chúng ta không thể- Tại sao không thể - anh gằng giọng hỏi cô, trong ánh mắt chứa đựng những tia d*c vọng đầy mạnh mẽ- Chân của anh! - cô chỉ về phía cái chân không đi lại được của anh- Tôi liệt chân không phải liệt dươngNghe được câu trả lời của anh, cô liền há hốc mồm kinh ngạcKhông đợi cho cô phản ứng, đôi môi anh liền điên cuồng ngậm lấy cánh môi cô, một tay còn xé toạt chiếc áo cô đang mặcAnh hôn lên cổ rồi nhẹ nhàng di chuyển xuống phía dưới bầu ng ựcTay không ngừng x0a nắn bầu ng ực căng tròn đó của côDương Thừa Quân anh năm nay đã 30 tuổi nhưng không ngờ lại bị cô gái 22 tuổi trước mặt lừa đến bản thân cũng không kìm chế đượcCả người cô như đang bị anh bỏ bùa chỉ biết răm rắp làm theoTừng mảnh vải trên người cô được anh cởi xuốngVà rồi không đợi cô kịp phản ứngAnh mạnh mẽ đưa vào trong người côCó vẻ anh đã quá mạnh chăng? Vẻ mặt cô khẻ nhăn lại- Đau - tiếng cô khe khẻ vang lên bên tai anh- Không sao, một lúc nữa sẽ thấy dễ chịu - anh vuốt lưng cô trấn anNghe được lời nói đó từ anh, cô liền an tâm mà gật đầuNói rồi anh liên tục nhấp nhô trên người côPhải! Anh nói không sai, chỉ đau một lúc sau đó thật sự rất dễ chịu nữaCả hai cứ như vậy mà dây dưa đến gần sáng anh mới chịu buông côCô cũng không biết là mình đã ngất đi bao nhiu lần nữaRõ ràng nói người đàn ông này bị tàn tật là nói dối, lúc nảy trên giường anh thật sự là muốn nuốt chửng cô vào bụng- Có muốn đi tắm không? - nhìn anh như vậy cô liền mở lờiCô tiến lại dìu anh vào nhà tắm, đặt anh vào bồn rồi cẩn thận xả nước- Em vào trong đi, tôi sẽ giúp em lau ngườiNghe anh nói như vậy mặt cô liền đỏ lên- Cái đó! không cầnKhông đợi cô trả lời anh liền kéo tay làm cô ngã nào vào bồn tắm, cũng may không đè phải chân anhNếu không thì cả đời này cô sẽ phải sống với người chồng tàn tật như vậy mấtAnh nhẹ nhàng di chuyển bàn tay xoa bóp khắp cơ thể cô, bàn tay anh vừa di chuyển xuống bụng cô liền có phản ứng- Chỗ đó không cần - cô nói rồi nhấc tay anh lênAnh liền nhanh tay đặt tay còn lại vào nhẹ nhàng chà rửa còn giúp cô massa để dễ chịu hơn- Dễ chịu khôngTrời ơi cái tên mặt dày này hỏi như vậy không thấy ngại hả, mặt cô lúc này đã không còn chỗ nào để đỏ nữa rồiCô vội đứng dậy lau người rồi khoác vội chiếc áo choàng tắm bước ra ngoài- Em không định đỡ tôi đứng dậy sao? - nghe được anh nói như vậy cô mới chột dạChân của anh như vậy đi lại không tiện, nếu bỏ anh ta một mình trong đó lỡ sảy ra chuyện cô cũng sẽ không gánh nổi tội trạngCô quay lại đỡ anh ra, dùng khăn lau người cho anh, từ đầu tới cuối cô cũng không dám mở mắt, lấy vội chiếc áo choàng khoác vào cho anh rồi đưa anh về giườngAnh quàng tay qua ôm cô vào lòng nhưng cô không chịu nằm yên, liên tục giãy giụa- Nếu em không muốn ngày mau không thể xuống giường thì cựa quậy tiếp điNghe thấy giọng nói đầy uy nghiêm của anh cô chỉ biết nằm im mặc kệ cho anh cứ ôm như vậy mà ngủ đến sáng.

Cô nhấn chuông cửa hai lần thì bà Vân ra mở cửa

Vừa nhìn thấy cô bà đã lao đến ôm cô vào lòng

Nhưng rồi ánh mắt bà quét qua người đàn ông bên cạnh

- Tiểu Như đây là! - bà Vân nhìn một lượt đánh giá người trước

- Mẹ, vào nhà rồi nói - cô giục mẹ vào nhà rồi quay lại đẩy anh vào trong

Sau khi vào trong cô kể hết mọi chuyện cho bà nghe

Đối với người trước mặt, bà Vân có chút cảm thông, tuy không thể hiện ra bên ngoài nhưng nhìn cách bà đỗi xử với anh cũng biết được bà không hề trách móc nhà họ Dương đã lừa gả con gái bà

Không hiểu vì sao nhưng mà đối với người đàn ông trước mặt này bà có một cảm giác tin tưởng tuyệt đối

- Mẹ con đói rồi - Cô lên tiếng nũng nịu

- Được rồi, hai đứa ngồi chơi đi, mẹ nấu cũng sắp xong rồi- nói rồi bà quay lưng đi vào bếp

Để lại cô cùng Dương Thừa Quân ngồi đó

- Anh có muốn ăn quýt không? - cô cầm trái quýt ở trên bàn đưa đến trước mặt anh

- Em lột cho tôi

Rõ ràng là bị què chân chứ có phải què tay đâu, sao chuyện gì cũng đến tay cô vậy? Cô nghĩ vậy nhưng vẫn lột quýt cho anh

Ngồi nói chuyện phím một hồi thì mẹ Vân cũng nấu ăn xong

Qua nói chuyện với anh, cô thấy người này không hề ít nói như cô nghĩ, chỉ vì anh không có ai để bầu bạn thôi

Ở trên bàn ăn anh cũng ăn rất ít, mẹ Vân liên tục gấp cho cô và anh

Sau khi ăn uống no say cô phụ bà Vân dọn dẹp rồi mới đi về

Lúc đi như thế nào thì lúc về vẫn vậy, chỉ là hiện tại cô đã ăn no nên việc dìu anh đi xuống hết sức khó khăn phải có mẹ cô ra phụ

Anh trong lòng đối với cô gái nhỏ này có chút dao dộng rồi

Buổi tối trở về, cô lên phòng thay đồ định là sẽ đợi anh cùng đi ngủ nhưng mà anh nhắc nhở cô đi ngủ trước anh còn phải làm việc nên sẽ ngủ sau

Đã một tuần trôi qua, mọi thứ trong nhà vẫn diễn ra đều đều như vậy không có thay đổi

2 tuần

3 tuần

Hôm nay vẫn như mọi hôm cô về nhà lúc 6h

Bước vào nhà, nhìn xung quanh vẫn không thấy anh đâu, cô cũng không quan tâm lắm

Bước lên lầu đi tắm rồi xuống nhà ngồi xem tivi

Đã 8h tối rồi nhưng anh vẫn chưa về, đột nhiên tiếng tin nhắn điện thoại vang lên

- Ăn cơm rồi ngủ trước không cần đợi tôi - là một số điện thoại lạ, nhưng mà vừa đọc cô liền biết người nhắn không ai khác chính là Dương Thừa Quân

Cô chỉ xem chứ không trả lời, rồi tự giác đi đến bàn ăn qua loa một chút sau đó là đi lên phòng

Nếu người ta đã nói không cần đợi, thì cô cần gì phải đợi chứ? Từ lúc nào mà cô lại quan tâm anh về sớm hay muộn như vậy?

Lẽ nào!.

cô động lòng rồi sao?

Không thể nào có chuyện đó

Cô lắc đầu gạt bỏ cái ý nghĩ đó rồi đi lên phòng

Nằm trằn trọc mãi đến 12h vẫn chứ thấy anh về, cô bất giác lại mở điện thoại lên xem có nhận được tin nhắn nào từ anh nữa không

Chiếc điện thoại vẫn im lìm nằm đó không chút động tĩnh nào

Cô thở dài mấy tiếng thì cũng chìm vào giấc ngủ

Đang lúc mơ màng thì một bàn tay chạm vào mặt cô, sau đó là hai tay rồi một thân ảnh to lớn đ è xuống người cô khiến cô bất ngờ tĩnh giấc

- Thừa Quân anh về lúc nào vậy - cô hỏi nhưng không nhận được câu trả lời nào từ anh

Rồi một đôi môi nhẹ nhàng đặt xuống môi cô, cánh tay rắn chắc siếc chặt lấy vòng eo nhỏ của cô, cả người cô không tự chủ được mà run lên muốn đẩy anh ra nhưng không được

- Tôi muốn em - giọng anh nhè nhè bên tai cô

- Anh uống rượu à? - cô nghe thấy mùi rượu nồng nặc phát ra từ người anh

- Một chút - anh nói rồi vùi đầu xuống ngực cô

Hành động đó của anh làm cô như bừng tĩnh, định đẩy anh ra

- Chúng ta không thể

- Tại sao không thể - anh gằng giọng hỏi cô, trong ánh mắt chứa đựng những tia d*c vọng đầy mạnh mẽ

- Chân của anh! - cô chỉ về phía cái chân không đi lại được của anh

- Tôi liệt chân không phải liệt dương

Nghe được câu trả lời của anh, cô liền há hốc mồm kinh ngạc

Không đợi cho cô phản ứng, đôi môi anh liền điên cuồng ngậm lấy cánh môi cô, một tay còn xé toạt chiếc áo cô đang mặc

Anh hôn lên cổ rồi nhẹ nhàng di chuyển xuống phía dưới bầu ng ực

Tay không ngừng x0a nắn bầu ng ực căng tròn đó của cô

Dương Thừa Quân anh năm nay đã 30 tuổi nhưng không ngờ lại bị cô gái 22 tuổi trước mặt lừa đến bản thân cũng không kìm chế được

Cả người cô như đang bị anh bỏ bùa chỉ biết răm rắp làm theo

Từng mảnh vải trên người cô được anh cởi xuống

Và rồi không đợi cô kịp phản ứng

Anh mạnh mẽ đưa vào trong người cô

Có vẻ anh đã quá mạnh chăng? Vẻ mặt cô khẻ nhăn lại

- Đau - tiếng cô khe khẻ vang lên bên tai anh

- Không sao, một lúc nữa sẽ thấy dễ chịu - anh vuốt lưng cô trấn an

Nghe được lời nói đó từ anh, cô liền an tâm mà gật đầu

Nói rồi anh liên tục nhấp nhô trên người cô

Phải! Anh nói không sai, chỉ đau một lúc sau đó thật sự rất dễ chịu nữa

Cả hai cứ như vậy mà dây dưa đến gần sáng anh mới chịu buông cô

Cô cũng không biết là mình đã ngất đi bao nhiu lần nữa

Rõ ràng nói người đàn ông này bị tàn tật là nói dối, lúc nảy trên giường anh thật sự là muốn nuốt chửng cô vào bụng

- Có muốn đi tắm không? - nhìn anh như vậy cô liền mở lời

Cô tiến lại dìu anh vào nhà tắm, đặt anh vào bồn rồi cẩn thận xả nước

- Em vào trong đi, tôi sẽ giúp em lau người

Nghe anh nói như vậy mặt cô liền đỏ lên

- Cái đó! không cần

Không đợi cô trả lời anh liền kéo tay làm cô ngã nào vào bồn tắm, cũng may không đè phải chân anh

Nếu không thì cả đời này cô sẽ phải sống với người chồng tàn tật như vậy mất

Anh nhẹ nhàng di chuyển bàn tay xoa bóp khắp cơ thể cô, bàn tay anh vừa di chuyển xuống bụng cô liền có phản ứng

- Chỗ đó không cần - cô nói rồi nhấc tay anh lên

Anh liền nhanh tay đặt tay còn lại vào nhẹ nhàng chà rửa còn giúp cô massa để dễ chịu hơn

- Dễ chịu không

Trời ơi cái tên mặt dày này hỏi như vậy không thấy ngại hả, mặt cô lúc này đã không còn chỗ nào để đỏ nữa rồi

Cô vội đứng dậy lau người rồi khoác vội chiếc áo choàng tắm bước ra ngoài

- Em không định đỡ tôi đứng dậy sao? - nghe được anh nói như vậy cô mới chột dạ

Chân của anh như vậy đi lại không tiện, nếu bỏ anh ta một mình trong đó lỡ sảy ra chuyện cô cũng sẽ không gánh nổi tội trạng

Cô quay lại đỡ anh ra, dùng khăn lau người cho anh, từ đầu tới cuối cô cũng không dám mở mắt, lấy vội chiếc áo choàng khoác vào cho anh rồi đưa anh về giường

Anh quàng tay qua ôm cô vào lòng nhưng cô không chịu nằm yên, liên tục giãy giụa

- Nếu em không muốn ngày mau không thể xuống giường thì cựa quậy tiếp đi

Nghe thấy giọng nói đầy uy nghiêm của anh cô chỉ biết nằm im mặc kệ cho anh cứ ôm như vậy mà ngủ đến sáng.

Có Một Châu Như Trên Thế Giới NàyTác giả: La Nhã BângTruyện Ngôn Tình... - Mẹ không được nói bạn con như vậy! ...Một bạt tay giáng thẳng xuống gương mặt mũm mĩm của Châu Tiểu Như- đó là mẹ cô - Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con chơi với đám bạn đó nó có tốt không? Mẹ nói cho con nghe, con người không phải ai cũng như nhau đâu, mình cũng đừng có tin người quá...!- bà vừa nói đến đó thì bị cô cắt ngang - Mẹ thôi đi! con tự biết ai tốt ai xấu mà - Con..con! Mày cút ra khỏi nhà cho tao đồ đứa con mất dạy, mày dám nạt mẹ mày vậy hả- mẹ cô chỉ thẳng ra cửa.. - Mẹ đuổi thì con đi Cô đi vào trong nhà và thu dọn một ít đồ đạt bỏ vào balo sau đó cô đi ra khỏi nhà...! Cô đi bộ khoảng chừng 4Km thì một chiếc xe buýt đi ngang, cô quyết định leo lên xe buýt và bắt đầu bỏ nhà ra đi. Chiếc xe từ từ lăn bánh, cô ngủ lúc nào cũng không hay, vừa tới một trạm bác tài hỏi có ai xuống không, cô thì đang mơ màng nên không biết gì cũng xuống luôn. Cô chỉ mới đi được một quãng, cũng không cách nhà bao xa, như vậy không biết có được tính là bỏ nhà đi chưa nữa. Đang lúc suy nghĩ… Cô nhấn chuông cửa hai lần thì bà Vân ra mở cửaVừa nhìn thấy cô bà đã lao đến ôm cô vào lòngNhưng rồi ánh mắt bà quét qua người đàn ông bên cạnh- Tiểu Như đây là! - bà Vân nhìn một lượt đánh giá người trước- Mẹ, vào nhà rồi nói - cô giục mẹ vào nhà rồi quay lại đẩy anh vào trongSau khi vào trong cô kể hết mọi chuyện cho bà ngheĐối với người trước mặt, bà Vân có chút cảm thông, tuy không thể hiện ra bên ngoài nhưng nhìn cách bà đỗi xử với anh cũng biết được bà không hề trách móc nhà họ Dương đã lừa gả con gái bàKhông hiểu vì sao nhưng mà đối với người đàn ông trước mặt này bà có một cảm giác tin tưởng tuyệt đối- Mẹ con đói rồi - Cô lên tiếng nũng nịu- Được rồi, hai đứa ngồi chơi đi, mẹ nấu cũng sắp xong rồi- nói rồi bà quay lưng đi vào bếpĐể lại cô cùng Dương Thừa Quân ngồi đó- Anh có muốn ăn quýt không? - cô cầm trái quýt ở trên bàn đưa đến trước mặt anh- Em lột cho tôiRõ ràng là bị què chân chứ có phải què tay đâu, sao chuyện gì cũng đến tay cô vậy? Cô nghĩ vậy nhưng vẫn lột quýt cho anhNgồi nói chuyện phím một hồi thì mẹ Vân cũng nấu ăn xongQua nói chuyện với anh, cô thấy người này không hề ít nói như cô nghĩ, chỉ vì anh không có ai để bầu bạn thôiỞ trên bàn ăn anh cũng ăn rất ít, mẹ Vân liên tục gấp cho cô và anhSau khi ăn uống no say cô phụ bà Vân dọn dẹp rồi mới đi vềLúc đi như thế nào thì lúc về vẫn vậy, chỉ là hiện tại cô đã ăn no nên việc dìu anh đi xuống hết sức khó khăn phải có mẹ cô ra phụAnh trong lòng đối với cô gái nhỏ này có chút dao dộng rồiBuổi tối trở về, cô lên phòng thay đồ định là sẽ đợi anh cùng đi ngủ nhưng mà anh nhắc nhở cô đi ngủ trước anh còn phải làm việc nên sẽ ngủ sauĐã một tuần trôi qua, mọi thứ trong nhà vẫn diễn ra đều đều như vậy không có thay đổi2 tuần3 tuầnHôm nay vẫn như mọi hôm cô về nhà lúc 6hBước vào nhà, nhìn xung quanh vẫn không thấy anh đâu, cô cũng không quan tâm lắmBước lên lầu đi tắm rồi xuống nhà ngồi xem tiviĐã 8h tối rồi nhưng anh vẫn chưa về, đột nhiên tiếng tin nhắn điện thoại vang lên- Ăn cơm rồi ngủ trước không cần đợi tôi - là một số điện thoại lạ, nhưng mà vừa đọc cô liền biết người nhắn không ai khác chính là Dương Thừa QuânCô chỉ xem chứ không trả lời, rồi tự giác đi đến bàn ăn qua loa một chút sau đó là đi lên phòngNếu người ta đã nói không cần đợi, thì cô cần gì phải đợi chứ? Từ lúc nào mà cô lại quan tâm anh về sớm hay muộn như vậy?Lẽ nào!.cô động lòng rồi sao?Không thể nào có chuyện đóCô lắc đầu gạt bỏ cái ý nghĩ đó rồi đi lên phòngNằm trằn trọc mãi đến 12h vẫn chứ thấy anh về, cô bất giác lại mở điện thoại lên xem có nhận được tin nhắn nào từ anh nữa khôngChiếc điện thoại vẫn im lìm nằm đó không chút động tĩnh nàoCô thở dài mấy tiếng thì cũng chìm vào giấc ngủĐang lúc mơ màng thì một bàn tay chạm vào mặt cô, sau đó là hai tay rồi một thân ảnh to lớn đ è xuống người cô khiến cô bất ngờ tĩnh giấc- Thừa Quân anh về lúc nào vậy - cô hỏi nhưng không nhận được câu trả lời nào từ anhRồi một đôi môi nhẹ nhàng đặt xuống môi cô, cánh tay rắn chắc siếc chặt lấy vòng eo nhỏ của cô, cả người cô không tự chủ được mà run lên muốn đẩy anh ra nhưng không được- Tôi muốn em - giọng anh nhè nhè bên tai cô- Anh uống rượu à? - cô nghe thấy mùi rượu nồng nặc phát ra từ người anh- Một chút - anh nói rồi vùi đầu xuống ngực côHành động đó của anh làm cô như bừng tĩnh, định đẩy anh ra- Chúng ta không thể- Tại sao không thể - anh gằng giọng hỏi cô, trong ánh mắt chứa đựng những tia d*c vọng đầy mạnh mẽ- Chân của anh! - cô chỉ về phía cái chân không đi lại được của anh- Tôi liệt chân không phải liệt dươngNghe được câu trả lời của anh, cô liền há hốc mồm kinh ngạcKhông đợi cho cô phản ứng, đôi môi anh liền điên cuồng ngậm lấy cánh môi cô, một tay còn xé toạt chiếc áo cô đang mặcAnh hôn lên cổ rồi nhẹ nhàng di chuyển xuống phía dưới bầu ng ựcTay không ngừng x0a nắn bầu ng ực căng tròn đó của côDương Thừa Quân anh năm nay đã 30 tuổi nhưng không ngờ lại bị cô gái 22 tuổi trước mặt lừa đến bản thân cũng không kìm chế đượcCả người cô như đang bị anh bỏ bùa chỉ biết răm rắp làm theoTừng mảnh vải trên người cô được anh cởi xuốngVà rồi không đợi cô kịp phản ứngAnh mạnh mẽ đưa vào trong người côCó vẻ anh đã quá mạnh chăng? Vẻ mặt cô khẻ nhăn lại- Đau - tiếng cô khe khẻ vang lên bên tai anh- Không sao, một lúc nữa sẽ thấy dễ chịu - anh vuốt lưng cô trấn anNghe được lời nói đó từ anh, cô liền an tâm mà gật đầuNói rồi anh liên tục nhấp nhô trên người côPhải! Anh nói không sai, chỉ đau một lúc sau đó thật sự rất dễ chịu nữaCả hai cứ như vậy mà dây dưa đến gần sáng anh mới chịu buông côCô cũng không biết là mình đã ngất đi bao nhiu lần nữaRõ ràng nói người đàn ông này bị tàn tật là nói dối, lúc nảy trên giường anh thật sự là muốn nuốt chửng cô vào bụng- Có muốn đi tắm không? - nhìn anh như vậy cô liền mở lờiCô tiến lại dìu anh vào nhà tắm, đặt anh vào bồn rồi cẩn thận xả nước- Em vào trong đi, tôi sẽ giúp em lau ngườiNghe anh nói như vậy mặt cô liền đỏ lên- Cái đó! không cầnKhông đợi cô trả lời anh liền kéo tay làm cô ngã nào vào bồn tắm, cũng may không đè phải chân anhNếu không thì cả đời này cô sẽ phải sống với người chồng tàn tật như vậy mấtAnh nhẹ nhàng di chuyển bàn tay xoa bóp khắp cơ thể cô, bàn tay anh vừa di chuyển xuống bụng cô liền có phản ứng- Chỗ đó không cần - cô nói rồi nhấc tay anh lênAnh liền nhanh tay đặt tay còn lại vào nhẹ nhàng chà rửa còn giúp cô massa để dễ chịu hơn- Dễ chịu khôngTrời ơi cái tên mặt dày này hỏi như vậy không thấy ngại hả, mặt cô lúc này đã không còn chỗ nào để đỏ nữa rồiCô vội đứng dậy lau người rồi khoác vội chiếc áo choàng tắm bước ra ngoài- Em không định đỡ tôi đứng dậy sao? - nghe được anh nói như vậy cô mới chột dạChân của anh như vậy đi lại không tiện, nếu bỏ anh ta một mình trong đó lỡ sảy ra chuyện cô cũng sẽ không gánh nổi tội trạngCô quay lại đỡ anh ra, dùng khăn lau người cho anh, từ đầu tới cuối cô cũng không dám mở mắt, lấy vội chiếc áo choàng khoác vào cho anh rồi đưa anh về giườngAnh quàng tay qua ôm cô vào lòng nhưng cô không chịu nằm yên, liên tục giãy giụa- Nếu em không muốn ngày mau không thể xuống giường thì cựa quậy tiếp điNghe thấy giọng nói đầy uy nghiêm của anh cô chỉ biết nằm im mặc kệ cho anh cứ ôm như vậy mà ngủ đến sáng.

Chương 19: 19