... - Mẹ không được nói bạn con như vậy! ...Một bạt tay giáng thẳng xuống gương mặt mũm mĩm của Châu Tiểu Như- đó là mẹ cô - Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con chơi với đám bạn đó nó có tốt không? Mẹ nói cho con nghe, con người không phải ai cũng như nhau đâu, mình cũng đừng có tin người quá...!- bà vừa nói đến đó thì bị cô cắt ngang - Mẹ thôi đi! con tự biết ai tốt ai xấu mà - Con..con! Mày cút ra khỏi nhà cho tao đồ đứa con mất dạy, mày dám nạt mẹ mày vậy hả- mẹ cô chỉ thẳng ra cửa.. - Mẹ đuổi thì con đi Cô đi vào trong nhà và thu dọn một ít đồ đạt bỏ vào balo sau đó cô đi ra khỏi nhà...! Cô đi bộ khoảng chừng 4Km thì một chiếc xe buýt đi ngang, cô quyết định leo lên xe buýt và bắt đầu bỏ nhà ra đi. Chiếc xe từ từ lăn bánh, cô ngủ lúc nào cũng không hay, vừa tới một trạm bác tài hỏi có ai xuống không, cô thì đang mơ màng nên không biết gì cũng xuống luôn. Cô chỉ mới đi được một quãng, cũng không cách nhà bao xa, như vậy không biết có được tính là bỏ nhà đi chưa nữa. Đang lúc suy nghĩ…
Chương 32: Chương 32
Có Một Châu Như Trên Thế Giới NàyTác giả: La Nhã BângTruyện Ngôn Tình... - Mẹ không được nói bạn con như vậy! ...Một bạt tay giáng thẳng xuống gương mặt mũm mĩm của Châu Tiểu Như- đó là mẹ cô - Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con chơi với đám bạn đó nó có tốt không? Mẹ nói cho con nghe, con người không phải ai cũng như nhau đâu, mình cũng đừng có tin người quá...!- bà vừa nói đến đó thì bị cô cắt ngang - Mẹ thôi đi! con tự biết ai tốt ai xấu mà - Con..con! Mày cút ra khỏi nhà cho tao đồ đứa con mất dạy, mày dám nạt mẹ mày vậy hả- mẹ cô chỉ thẳng ra cửa.. - Mẹ đuổi thì con đi Cô đi vào trong nhà và thu dọn một ít đồ đạt bỏ vào balo sau đó cô đi ra khỏi nhà...! Cô đi bộ khoảng chừng 4Km thì một chiếc xe buýt đi ngang, cô quyết định leo lên xe buýt và bắt đầu bỏ nhà ra đi. Chiếc xe từ từ lăn bánh, cô ngủ lúc nào cũng không hay, vừa tới một trạm bác tài hỏi có ai xuống không, cô thì đang mơ màng nên không biết gì cũng xuống luôn. Cô chỉ mới đi được một quãng, cũng không cách nhà bao xa, như vậy không biết có được tính là bỏ nhà đi chưa nữa. Đang lúc suy nghĩ… 30 phút sau thì Dương Khâm Minh đến đón Giai GiaiBây giờ chỉ còn lại cô một mình trong căn phòng vắng, không biết nên buồn hay nên vui nữaNếu như có anh ở bên cạnh thì sao?Đột nhiên nhớ tới anh khiến Châu Tiểu Như liền cảm thấy khó chịuCũng đã một tuần rồi cô vẫn chưa nhận được một tin nhắn nào từ anhCô cũng đã thử suy nghĩ rất nhiều lí do để khiến bản thân không được nhớ đến anhNhưng mà có vẻ cô đều thất bại, có phải con người ta khi yêu vào đều có cảm giác như vậy khôngChâu Tiểu Như lập tức gạt cái ý nghĩ điên rồ đó qua một bên" Chỉ là cảm nắng nhất thời, không cần thiết phải để tâm đ ến vậy, đàn ông trên thế giới này vẫn còn nhiều mà, hà tất gì phải vì một người không yêu mình mà tự làm khổ bản thân "Phải, cô nói chí phảiCảm thấy bản thân nói đúng Châu Tiểu Như liền cười đắt ý sau đó là quyết định đi ra ngoài ăn tốiNói là đi ăn nhưng cô vẫn chưa chọn được nơi nào thích hợp, trùng hợp thay lúc này điện thoại lại có tiếng tin nhắn đếnLà Hứa Bạch" Như Như em rãnh không? Anh đến đón em chúng ta cùng nhau ăn tối "Tuy Giai Giai đã cảnh báo cô về người đàn ông này, nhưng cô thấy anh ta cũng rất thân thiện, không có biểu hiện gì của một người xấu cả" Được "Cô chỉ nhắn một chữ được rồi gửi định vị cho anhRất nhanh chỉ vỏn vẹ 5p Hứa Bạch đã lái xe đến- Anh chạy nhanh như vậy không sợ nguy hiểm à- Em là đang lo lắng cho anh sao?Hứa Bạch cười ôn nhu nhìn côThật ra cô cũng chẳng quan tâm gì đến anh, chỉ là bắt chuyện bình thường thôi liền bị anh cho là lo lắng- Em chỉ hỏi bâng quơ vậy thôiCô đối với Hứa Bạch không nguội cũng không lạnhHứa Bạch lái xe đến một nhà hàng đồ ÂuSau khi đổ xe anh liền trở lại nắm tay cô bước vào trongTrùng hợp thay lúc này Giai Giai cũng từ trong đí bước raVừa nhìn thấy cô đi cùng Hứa Bạch, Giai Giai liền không ngần ngại tiến về phía trước, ở phía sau Dương Khâm Minh vẫn không ngừng chụp ảnh gửi cho anh trai mìnhTrong lòng thầm đắc ý, kì này anh trai của anh không đi được e là cũng phải lếch về rồi- Giai Giai sao cậu lại ở đâyKhông nghĩ là Giai Giai cũng có mặt ở đây khiến cô cảm thấy bản thân mình giống như đang vụn trộm liền bị người khác bắt quả tang- Tớ tại sao không được ở đây? Ngược lại là cậu, Như Như tại sao cậu lại ở đây và còn! đi cùng người đàn ông này - Giai Giai khó chịu ra mặt khẻ liếc nhìn người đàn ông bên cạnh- Là tôi mời cô ấy đi ăn khuya, cô Lã đây có ý kiến gì sao? - Hứa Bạch lên tiếng trả lời Giai Giai- Hoá ra là vậy à, chúc hai người ngon miệng vậy, Như Như nhớ về sớm nếu không tớ sẽ đóng cửa đi ngủGiai Giai nhìn cô đe doạ- Được tớ biết rồiNói rồi Giai Giai liền kéo Dương Khâm Minh rời điThật hết thuốc chữa với Như Như nhà cô rồi- Bạn em có vẻ không thích anh thì phải?Đợi cho Giai Giai đi khuất anh mới lên tiếng hỏi cô- Tính tình cậu ấy ngang ngược như vậy đó, anh tuyệt đối đừng để bụng- Vì em nên anh sẽ không để bụngLà vì cô sao? Vì cô để làm gì.Truyện Cung ĐấuChâu Tiểu Như không mấy quan tâm đ ến lời này của Hứa Bạch, chỉ cùng anh tiến vào bên trong phòng ăn đã được đặt trướcDương Thừa Quân vừa nhận được tin nhắn của Dương Khâm Minh liền nổi giận đùng đùng, bắt vị bác sĩ người Áo kia phải tập đi cho anh, cho dù có lếch anh cũng chấp nhậnTrần Mặc Nhiên đứng bên cạnh thấy một màn này liền toát mồ hột, từ trước đến nay anh chừa từng thấy qua dáng vẻ này của thiếu gia nhà anh bao giờHôm nay cuối cùng cũng được chiêm ngưỡng tận mắt, đúng là sát khí ngút trời không thể nào đánh bại nổi màĐứng nhìn Dương Thừa Quân liên tục ngã lên ngã xuống khiến trợ lí Trần mặt mày biến sắc, định đưa tay ra đỡ liền bị anh lườm cho một cái chỉ biết câm nínNếu như Trần Mặc Nhiên anh còn không mau rời khỏi đó, chỉ e là không qua khỏi đêm nayNghĩ là làm, Trần Mặc Nhiên liên tục lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán sau đó liền xin phép ra ngoài có việc.
30 phút sau thì Dương Khâm Minh đến đón Giai Giai
Bây giờ chỉ còn lại cô một mình trong căn phòng vắng, không biết nên buồn hay nên vui nữa
Nếu như có anh ở bên cạnh thì sao?
Đột nhiên nhớ tới anh khiến Châu Tiểu Như liền cảm thấy khó chịu
Cũng đã một tuần rồi cô vẫn chưa nhận được một tin nhắn nào từ anh
Cô cũng đã thử suy nghĩ rất nhiều lí do để khiến bản thân không được nhớ đến anh
Nhưng mà có vẻ cô đều thất bại, có phải con người ta khi yêu vào đều có cảm giác như vậy không
Châu Tiểu Như lập tức gạt cái ý nghĩ điên rồ đó qua một bên
" Chỉ là cảm nắng nhất thời, không cần thiết phải để tâm đ ến vậy, đàn ông trên thế giới này vẫn còn nhiều mà, hà tất gì phải vì một người không yêu mình mà tự làm khổ bản thân "
Phải, cô nói chí phải
Cảm thấy bản thân nói đúng Châu Tiểu Như liền cười đắt ý sau đó là quyết định đi ra ngoài ăn tối
Nói là đi ăn nhưng cô vẫn chưa chọn được nơi nào thích hợp, trùng hợp thay lúc này điện thoại lại có tiếng tin nhắn đến
Là Hứa Bạch
" Như Như em rãnh không? Anh đến đón em chúng ta cùng nhau ăn tối "
Tuy Giai Giai đã cảnh báo cô về người đàn ông này, nhưng cô thấy anh ta cũng rất thân thiện, không có biểu hiện gì của một người xấu cả
" Được "
Cô chỉ nhắn một chữ được rồi gửi định vị cho anh
Rất nhanh chỉ vỏn vẹ 5p Hứa Bạch đã lái xe đến
- Anh chạy nhanh như vậy không sợ nguy hiểm à
- Em là đang lo lắng cho anh sao?
Hứa Bạch cười ôn nhu nhìn cô
Thật ra cô cũng chẳng quan tâm gì đến anh, chỉ là bắt chuyện bình thường thôi liền bị anh cho là lo lắng
- Em chỉ hỏi bâng quơ vậy thôi
Cô đối với Hứa Bạch không nguội cũng không lạnh
Hứa Bạch lái xe đến một nhà hàng đồ Âu
Sau khi đổ xe anh liền trở lại nắm tay cô bước vào trong
Trùng hợp thay lúc này Giai Giai cũng từ trong đí bước ra
Vừa nhìn thấy cô đi cùng Hứa Bạch, Giai Giai liền không ngần ngại tiến về phía trước, ở phía sau Dương Khâm Minh vẫn không ngừng chụp ảnh gửi cho anh trai mình
Trong lòng thầm đắc ý, kì này anh trai của anh không đi được e là cũng phải lếch về rồi
- Giai Giai sao cậu lại ở đây
Không nghĩ là Giai Giai cũng có mặt ở đây khiến cô cảm thấy bản thân mình giống như đang vụn trộm liền bị người khác bắt quả tang
- Tớ tại sao không được ở đây? Ngược lại là cậu, Như Như tại sao cậu lại ở đây và còn! đi cùng người đàn ông này - Giai Giai khó chịu ra mặt khẻ liếc nhìn người đàn ông bên cạnh
- Là tôi mời cô ấy đi ăn khuya, cô Lã đây có ý kiến gì sao? - Hứa Bạch lên tiếng trả lời Giai Giai
- Hoá ra là vậy à, chúc hai người ngon miệng vậy, Như Như nhớ về sớm nếu không tớ sẽ đóng cửa đi ngủ
Giai Giai nhìn cô đe doạ
- Được tớ biết rồi
Nói rồi Giai Giai liền kéo Dương Khâm Minh rời đi
Thật hết thuốc chữa với Như Như nhà cô rồi
- Bạn em có vẻ không thích anh thì phải?
Đợi cho Giai Giai đi khuất anh mới lên tiếng hỏi cô
- Tính tình cậu ấy ngang ngược như vậy đó, anh tuyệt đối đừng để bụng
- Vì em nên anh sẽ không để bụng
Là vì cô sao? Vì cô để làm gì.
Truyện Cung Đấu
Châu Tiểu Như không mấy quan tâm đ ến lời này của Hứa Bạch, chỉ cùng anh tiến vào bên trong phòng ăn đã được đặt trước
Dương Thừa Quân vừa nhận được tin nhắn của Dương Khâm Minh liền nổi giận đùng đùng, bắt vị bác sĩ người Áo kia phải tập đi cho anh, cho dù có lếch anh cũng chấp nhận
Trần Mặc Nhiên đứng bên cạnh thấy một màn này liền toát mồ hột, từ trước đến nay anh chừa từng thấy qua dáng vẻ này của thiếu gia nhà anh bao giờ
Hôm nay cuối cùng cũng được chiêm ngưỡng tận mắt, đúng là sát khí ngút trời không thể nào đánh bại nổi mà
Đứng nhìn Dương Thừa Quân liên tục ngã lên ngã xuống khiến trợ lí Trần mặt mày biến sắc, định đưa tay ra đỡ liền bị anh lườm cho một cái chỉ biết câm nín
Nếu như Trần Mặc Nhiên anh còn không mau rời khỏi đó, chỉ e là không qua khỏi đêm nay
Nghĩ là làm, Trần Mặc Nhiên liên tục lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán sau đó liền xin phép ra ngoài có việc.
Có Một Châu Như Trên Thế Giới NàyTác giả: La Nhã BângTruyện Ngôn Tình... - Mẹ không được nói bạn con như vậy! ...Một bạt tay giáng thẳng xuống gương mặt mũm mĩm của Châu Tiểu Như- đó là mẹ cô - Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con chơi với đám bạn đó nó có tốt không? Mẹ nói cho con nghe, con người không phải ai cũng như nhau đâu, mình cũng đừng có tin người quá...!- bà vừa nói đến đó thì bị cô cắt ngang - Mẹ thôi đi! con tự biết ai tốt ai xấu mà - Con..con! Mày cút ra khỏi nhà cho tao đồ đứa con mất dạy, mày dám nạt mẹ mày vậy hả- mẹ cô chỉ thẳng ra cửa.. - Mẹ đuổi thì con đi Cô đi vào trong nhà và thu dọn một ít đồ đạt bỏ vào balo sau đó cô đi ra khỏi nhà...! Cô đi bộ khoảng chừng 4Km thì một chiếc xe buýt đi ngang, cô quyết định leo lên xe buýt và bắt đầu bỏ nhà ra đi. Chiếc xe từ từ lăn bánh, cô ngủ lúc nào cũng không hay, vừa tới một trạm bác tài hỏi có ai xuống không, cô thì đang mơ màng nên không biết gì cũng xuống luôn. Cô chỉ mới đi được một quãng, cũng không cách nhà bao xa, như vậy không biết có được tính là bỏ nhà đi chưa nữa. Đang lúc suy nghĩ… 30 phút sau thì Dương Khâm Minh đến đón Giai GiaiBây giờ chỉ còn lại cô một mình trong căn phòng vắng, không biết nên buồn hay nên vui nữaNếu như có anh ở bên cạnh thì sao?Đột nhiên nhớ tới anh khiến Châu Tiểu Như liền cảm thấy khó chịuCũng đã một tuần rồi cô vẫn chưa nhận được một tin nhắn nào từ anhCô cũng đã thử suy nghĩ rất nhiều lí do để khiến bản thân không được nhớ đến anhNhưng mà có vẻ cô đều thất bại, có phải con người ta khi yêu vào đều có cảm giác như vậy khôngChâu Tiểu Như lập tức gạt cái ý nghĩ điên rồ đó qua một bên" Chỉ là cảm nắng nhất thời, không cần thiết phải để tâm đ ến vậy, đàn ông trên thế giới này vẫn còn nhiều mà, hà tất gì phải vì một người không yêu mình mà tự làm khổ bản thân "Phải, cô nói chí phảiCảm thấy bản thân nói đúng Châu Tiểu Như liền cười đắt ý sau đó là quyết định đi ra ngoài ăn tốiNói là đi ăn nhưng cô vẫn chưa chọn được nơi nào thích hợp, trùng hợp thay lúc này điện thoại lại có tiếng tin nhắn đếnLà Hứa Bạch" Như Như em rãnh không? Anh đến đón em chúng ta cùng nhau ăn tối "Tuy Giai Giai đã cảnh báo cô về người đàn ông này, nhưng cô thấy anh ta cũng rất thân thiện, không có biểu hiện gì của một người xấu cả" Được "Cô chỉ nhắn một chữ được rồi gửi định vị cho anhRất nhanh chỉ vỏn vẹ 5p Hứa Bạch đã lái xe đến- Anh chạy nhanh như vậy không sợ nguy hiểm à- Em là đang lo lắng cho anh sao?Hứa Bạch cười ôn nhu nhìn côThật ra cô cũng chẳng quan tâm gì đến anh, chỉ là bắt chuyện bình thường thôi liền bị anh cho là lo lắng- Em chỉ hỏi bâng quơ vậy thôiCô đối với Hứa Bạch không nguội cũng không lạnhHứa Bạch lái xe đến một nhà hàng đồ ÂuSau khi đổ xe anh liền trở lại nắm tay cô bước vào trongTrùng hợp thay lúc này Giai Giai cũng từ trong đí bước raVừa nhìn thấy cô đi cùng Hứa Bạch, Giai Giai liền không ngần ngại tiến về phía trước, ở phía sau Dương Khâm Minh vẫn không ngừng chụp ảnh gửi cho anh trai mìnhTrong lòng thầm đắc ý, kì này anh trai của anh không đi được e là cũng phải lếch về rồi- Giai Giai sao cậu lại ở đâyKhông nghĩ là Giai Giai cũng có mặt ở đây khiến cô cảm thấy bản thân mình giống như đang vụn trộm liền bị người khác bắt quả tang- Tớ tại sao không được ở đây? Ngược lại là cậu, Như Như tại sao cậu lại ở đây và còn! đi cùng người đàn ông này - Giai Giai khó chịu ra mặt khẻ liếc nhìn người đàn ông bên cạnh- Là tôi mời cô ấy đi ăn khuya, cô Lã đây có ý kiến gì sao? - Hứa Bạch lên tiếng trả lời Giai Giai- Hoá ra là vậy à, chúc hai người ngon miệng vậy, Như Như nhớ về sớm nếu không tớ sẽ đóng cửa đi ngủGiai Giai nhìn cô đe doạ- Được tớ biết rồiNói rồi Giai Giai liền kéo Dương Khâm Minh rời điThật hết thuốc chữa với Như Như nhà cô rồi- Bạn em có vẻ không thích anh thì phải?Đợi cho Giai Giai đi khuất anh mới lên tiếng hỏi cô- Tính tình cậu ấy ngang ngược như vậy đó, anh tuyệt đối đừng để bụng- Vì em nên anh sẽ không để bụngLà vì cô sao? Vì cô để làm gì.Truyện Cung ĐấuChâu Tiểu Như không mấy quan tâm đ ến lời này của Hứa Bạch, chỉ cùng anh tiến vào bên trong phòng ăn đã được đặt trướcDương Thừa Quân vừa nhận được tin nhắn của Dương Khâm Minh liền nổi giận đùng đùng, bắt vị bác sĩ người Áo kia phải tập đi cho anh, cho dù có lếch anh cũng chấp nhậnTrần Mặc Nhiên đứng bên cạnh thấy một màn này liền toát mồ hột, từ trước đến nay anh chừa từng thấy qua dáng vẻ này của thiếu gia nhà anh bao giờHôm nay cuối cùng cũng được chiêm ngưỡng tận mắt, đúng là sát khí ngút trời không thể nào đánh bại nổi màĐứng nhìn Dương Thừa Quân liên tục ngã lên ngã xuống khiến trợ lí Trần mặt mày biến sắc, định đưa tay ra đỡ liền bị anh lườm cho một cái chỉ biết câm nínNếu như Trần Mặc Nhiên anh còn không mau rời khỏi đó, chỉ e là không qua khỏi đêm nayNghĩ là làm, Trần Mặc Nhiên liên tục lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán sau đó liền xin phép ra ngoài có việc.