cộc...cộc....cộc... Tiếng gõ cửa của bà quản gia đang có chút lo sợ và gấp gáp gõ cửa phòng cô "Giang tiểu thư đã chuẩn bị xong chưa, thông gia của gia tộc Hàn đã đến, cô có thể xuống lầu" Giang Thanh Hân không trả lời bà, lặng lẽ mở cửa bước ra, theo sự giúp đỡ của quản gia mà xuống lầu. Bên dưới lầu, tiếng nói cười thương mại của hai bên gia tộc đang tiếp diễn bỗng thấy cô, đột nhiên ngừng lại. Hàn phu nhân nhẹ nhàng lên tiếng " Đây là Hàn Thanh Hân cháu dâu tương lai của chúng tôi đây phải không?" vừa hỏi bà nhẹ nhàng đánh giá cô từ trên xuống, ngoại trừ đôi mắt bị mù ra, mọi thứ đều rất vừa ý, khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi môi căng bóng hồng hào, sóng mũi cao thanh tú,... có thể tóm tắt gương mặt của cô bằng một câu "ngũ quan cân xứng" cùng với mái tóc dày bồng bềnh xoăn nhẹ nhàng, nếu cô không bị mù thì có lẽ cô đã trở thành một đại mỹ nữ aaa. Giang lão gia không đáp chỉ khẽ gật đầu. Sau một hồi nhìn kĩ cháu dâu tương lai của mình, Hàn lão gia tỏ vẻ hài lòng rồi mới bắt đầu bàn chuyện…
Chương 21: Là thiện hay ác
Vợ Cũ Bị Mù Của Hàn Tổng TàiTác giả: Thanh. ÂmTruyện Ngôn Tìnhcộc...cộc....cộc... Tiếng gõ cửa của bà quản gia đang có chút lo sợ và gấp gáp gõ cửa phòng cô "Giang tiểu thư đã chuẩn bị xong chưa, thông gia của gia tộc Hàn đã đến, cô có thể xuống lầu" Giang Thanh Hân không trả lời bà, lặng lẽ mở cửa bước ra, theo sự giúp đỡ của quản gia mà xuống lầu. Bên dưới lầu, tiếng nói cười thương mại của hai bên gia tộc đang tiếp diễn bỗng thấy cô, đột nhiên ngừng lại. Hàn phu nhân nhẹ nhàng lên tiếng " Đây là Hàn Thanh Hân cháu dâu tương lai của chúng tôi đây phải không?" vừa hỏi bà nhẹ nhàng đánh giá cô từ trên xuống, ngoại trừ đôi mắt bị mù ra, mọi thứ đều rất vừa ý, khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi môi căng bóng hồng hào, sóng mũi cao thanh tú,... có thể tóm tắt gương mặt của cô bằng một câu "ngũ quan cân xứng" cùng với mái tóc dày bồng bềnh xoăn nhẹ nhàng, nếu cô không bị mù thì có lẽ cô đã trở thành một đại mỹ nữ aaa. Giang lão gia không đáp chỉ khẽ gật đầu. Sau một hồi nhìn kĩ cháu dâu tương lai của mình, Hàn lão gia tỏ vẻ hài lòng rồi mới bắt đầu bàn chuyện… Hắn lúc này đã thực sự nổi giận, đưa tay bóp lấy cằm cô khiến cô nhăn mặt, cảm nhận như cằm bị hắn bóp đến mức sắp vỡ vụn. Gương mặt phóng đại không chút cảm xúc của hắn kề sát vào mặt cô, miệng hắn từng chữ thốt ra pha lẫn phẫn nộ“Hàn Trạch Âu tôi trước nay ghét nhất những kẻ không biết điều. Một người phụ nữ cỏn con mà lại đứng trước mặt tôi giương móng định cào tôi. Cô đang ảo tưởng bản thân mình là Hàn thiếu phu nhân thật sự, là người phụ nữ của Hàn Trạch Âu này. Tôi đã bảo: cô là Giang tiểu thư không thêm không bớt một chữ, ai cho cô được đứng trên vị trí Hàn thiếu phu nhân này. Hàn Trạch Âu tôi đã cho phép cô rồi hay sao, chính miệng tôi đã tuyên bố Giang Thanh Hân cháu gái của Giang Thanh Trung là vợ của tôi sao?"Càng nói hắn càng dùng sức bóp chặt cằm cô. Đôi mắt đen của hắn lúc này cũng vì bị làm cho tức giận nên đã hiện lên tia máu, ánh mắt đỏ ngầu nhìn thẳng vào mắt cô, gằng giọng“Cô không có tư cách đứng ở đây mà hỏi câu “tại sao”, càng không được phép dùng ánh mắt căm phẫn này. Tên cáo già Giang Thanh Trung-ông nội của cô là do chính tay tôi giết, chính tay tôi bóp cò súng bắn chết lão ta trước mộ cha cô, chính tôi là người đã sai người tạo hiện trường giả của tai nạn…Sao, cô định làm gì tôi, định giết tôi như cách ông cô đã g**t ch*t Đường Nhược Vân hay theo cách qunag minh chính đại đưa đơn kiện tôi ra tòa… Nhưng rất tiếc, tất cả các phương thức đó cô đều không thể áp dụng lên người tôi. Bởi…TÔI CHÍNH LÀ HÀN TRẠCH ÂU”Vừa nói hắn vừa nghiến răng, bóp mạnh đến khi gương mặt với mắt cô đỏ như lửa, hắn mới buông cằm cô ra. Bây giờ cô mới biết được lời đồn quả nhiên không sai, hắn quả là tên ác ma máu lạnh, giết người không chớp mắt. Cô bắt đầu hối hận tại sao lúc trước lại đồng ý với ông, đồng ý làm con dâu Hàn gia, đồng ý làm vợ của tên cầm thú Hàn Trạch Âu nhà hắn“Anh quả nhiên là tên sát nhân, là ác ma như lời đồn,.. Anh không sợ bản thân mình có ngày sẽ lại bị báo ứng à?!. Không sợ sẽ có một ngày cũng sẽ có người cầm súng chỉa thẳng vào anh như cách anh đã làm với ông tôi à?! Ông tôi rốt cuộc đã đắt tội quái quỷ gì với anh, tại sao anh lại một mực cho rằng ông tôi giết Đường Nhược Vân? Ông tôi nhất định không thể làm ra chuyện tán tận lương tâm như thế”. Chuyên trang đọc truyện # TRU Mtruyen.C OM #Đột nhiên hắn cười lớn,tiếng cười của hắn khiến cô bất giác rùng mình một cái. Hắn là đang cười khinh lời cô nói“Cô nói ông cô không phải là kẻ giết Nhược Vân. Thế cô có biết đôi mắt cô đang dùng, đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào tôi lúc này là của ai không…?”Cô bất giác hoảng sợ, thụt lùi về sau. Cô không hiểu tại sao khi nghe hắn nói như thế cô lại cảm thấy rất áy náy và hoảng sợ, nước mắt lúc này càng trào ra nhiều hơn“Sao…sao…sao lại thụt lùi, không định hỏi tôi tiếp. Hàn Trạch Âu tôi bây giờ sẽ kể cho cô biết những chuyện tốt mà ông cô đã làm vào 8 năm trước. Cô có biết chiếc xe mà ba cô đâm trúng là của ai không? Là ai ngồi trong đó không? LÀ ĐƯỜNG NHƯỢC VÂN, CHÍNH LÀ ĐƯỜNG NHƯỢC VÂN-VỢ SẮP CƯỚI CỦA HÀN TRẠCH ÂU TÔI ĐÂY!!!. Chính ba cô đã đâm vào xe cô ấy. Khiến chiếc xe cô ấy va vào xe chở dầu phía trước, bốc cháy rồi nổ tung. Nhưng cô ấy đã may mắn thoát khỏi đám cháy đấy, cô ấy chỉ bị bỏng 30% cơ thể nhưng khi được đưa đi cấp cứu cùng cô, khi băng ca của cô ấy được đẩy xuống, vết bỏng đấy lại là 90%. Cô biết tại sao không? Tất cả là vì lòng thiện mà ông cô đã ban, ông ấy đã cho người tạt axit vào người cô ấy chỉ vì muốn cô ấy chết. Không chỉ bị tạt axit mà còn bị tiêm k*t*m*n* quá liều khiến cô ấy tử vong ngay sau đó. Chỉ có như thế, ông ta mới có thể lấy được giác mạc của Đường Nhược Vân, mà Đường Nhược Vân lúc ấy lại được xem là người hiến tặng. Cô có muốn biết ong cô lấy giác mạc của Đường Nhược Vân làm gì hay không. Chỉ vì ông ta muốn cô cứu cái mạng nhỏ của cô, muốn cô thấy được ánh sáng mà ông ta đã nhẫn tâm g**t ch*t người con gái tôi yêu, g**t ch*t người vợ mà tôi xem cô ấy như sinh mệnh của mình. Không những thế, mà ngay cả Đường lão gia và Đường phu nhân sau khi biết tin tức của cô ấy cũng vì đau lòng mà đỗ bệnh, một năm sau thì cả hai người bọn họ qua đời, Đường gia cũng từ đấy mà suy sụp rồi tuột dốc không phanh,. Cô nói xem, ông ta có đáng để tôi giết hay không, chỉ vì muốn lấy lại ánh sáng cho cô mà ông ta đã nhẫn tâm cướp đi ánh sáng của cuộc đời tôi, cướp đi mạng của bao nhiêu người, hủy hại cả gia tộc Đường gia tiếng tăm lẫy lừng. Cô cho rằng ông ta là người tốt, còn tôi là tên ác ma nhưng cô nên nhớ ‘Thiện không đúng chỗ, là ác. Ác đúng chỗ, là thiện’. Đôi mắt xinh đẹp này của cô cũng là nhờ có giác mạc của Nhược Vân nên mới có thể tỏa sáng như thế…8 năm, cô đã dùng giác mạc của cô ấy tận 8 năm, cũng phải nên trả lại cho cô ấy. Chính tay tôi sẽ là người lấy nó ra. Nhưng…Hôm nay tâm tình tôi không được tốt nên tạm thời để nó chỗ cô, mong cô bảo quản giác mạc của cô ấy cho thật tốt, nếu hư hỏng dù chỉ một phần nhỏ, tôi cũng sẽ bắt cô dùng mạng của mình để trả cho cô ấy”Dứt lời hắn đưa tay ném vỡ bình hoa để trên bàn xem như lời cảnh cáo. Sau đó đưa lưng đi thẳng ra ngoài, đóng sầm cửa một tiếng lớn. Lúc đến cũng ồn ào, lúc đi cũng như thế, cũng may là cánh của này làm bằng gỗ tốt nếu không đã bị hắn làm hỏng không biết bao nhiêu lần.
Hắn lúc này đã thực sự nổi giận, đưa tay bóp lấy cằm cô khiến cô nhăn mặt, cảm nhận như cằm bị hắn bóp đến mức sắp vỡ vụn. Gương mặt phóng đại không chút cảm xúc của hắn kề sát vào mặt cô, miệng hắn từng chữ thốt ra pha lẫn phẫn nộ
“Hàn Trạch Âu tôi trước nay ghét nhất những kẻ không biết điều. Một người phụ nữ cỏn con mà lại đứng trước mặt tôi giương móng định cào tôi. Cô đang ảo tưởng bản thân mình là Hàn thiếu phu nhân thật sự, là người phụ nữ của Hàn Trạch Âu này. Tôi đã bảo: cô là Giang tiểu thư không thêm không bớt một chữ, ai cho cô được đứng trên vị trí Hàn thiếu phu nhân này. Hàn Trạch Âu tôi đã cho phép cô rồi hay sao, chính miệng tôi đã tuyên bố Giang Thanh Hân cháu gái của Giang Thanh Trung là vợ của tôi sao?"
Càng nói hắn càng dùng sức bóp chặt cằm cô. Đôi mắt đen của hắn lúc này cũng vì bị làm cho tức giận nên đã hiện lên tia máu, ánh mắt đỏ ngầu nhìn thẳng vào mắt cô, gằng giọng
“Cô không có tư cách đứng ở đây mà hỏi câu “tại sao”, càng không được phép dùng ánh mắt căm phẫn này. Tên cáo già Giang Thanh Trung-ông nội của cô là do chính tay tôi giết, chính tay tôi bóp cò súng bắn chết lão ta trước mộ cha cô, chính tôi là người đã sai người tạo hiện trường giả của tai nạn…Sao, cô định làm gì tôi, định giết tôi như cách ông cô đã g**t ch*t Đường Nhược Vân hay theo cách qunag minh chính đại đưa đơn kiện tôi ra tòa… Nhưng rất tiếc, tất cả các phương thức đó cô đều không thể áp dụng lên người tôi. Bởi…TÔI CHÍNH LÀ HÀN TRẠCH ÂU”
Vừa nói hắn vừa nghiến răng, bóp mạnh đến khi gương mặt với mắt cô đỏ như lửa, hắn mới buông cằm cô ra. Bây giờ cô mới biết được lời đồn quả nhiên không sai, hắn quả là tên ác ma máu lạnh, giết người không chớp mắt. Cô bắt đầu hối hận tại sao lúc trước lại đồng ý với ông, đồng ý làm con dâu Hàn gia, đồng ý làm vợ của tên cầm thú Hàn Trạch Âu nhà hắn
“Anh quả nhiên là tên sát nhân, là ác ma như lời đồn,.. Anh không sợ bản thân mình có ngày sẽ lại bị báo ứng à?!. Không sợ sẽ có một ngày cũng sẽ có người cầm súng chỉa thẳng vào anh như cách anh đã làm với ông tôi à?! Ông tôi rốt cuộc đã đắt tội quái quỷ gì với anh, tại sao anh lại một mực cho rằng ông tôi giết Đường Nhược Vân? Ông tôi nhất định không thể làm ra chuyện tán tận lương tâm như thế”. Chuyên trang đọc truyện # TRU Mtruyen.C OM #
Đột nhiên hắn cười lớn,tiếng cười của hắn khiến cô bất giác rùng mình một cái. Hắn là đang cười khinh lời cô nói
“Cô nói ông cô không phải là kẻ giết Nhược Vân. Thế cô có biết đôi mắt cô đang dùng, đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào tôi lúc này là của ai không…?”
Cô bất giác hoảng sợ, thụt lùi về sau. Cô không hiểu tại sao khi nghe hắn nói như thế cô lại cảm thấy rất áy náy và hoảng sợ, nước mắt lúc này càng trào ra nhiều hơn
“Sao…sao…sao lại thụt lùi, không định hỏi tôi tiếp. Hàn Trạch Âu tôi bây giờ sẽ kể cho cô biết những chuyện tốt mà ông cô đã làm vào 8 năm trước. Cô có biết chiếc xe mà ba cô đâm trúng là của ai không? Là ai ngồi trong đó không? LÀ ĐƯỜNG NHƯỢC VÂN, CHÍNH LÀ ĐƯỜNG NHƯỢC VÂN-VỢ SẮP CƯỚI CỦA HÀN TRẠCH ÂU TÔI ĐÂY!!!. Chính ba cô đã đâm vào xe cô ấy. Khiến chiếc xe cô ấy va vào xe chở dầu phía trước, bốc cháy rồi nổ tung. Nhưng cô ấy đã may mắn thoát khỏi đám cháy đấy, cô ấy chỉ bị bỏng 30% cơ thể nhưng khi được đưa đi cấp cứu cùng cô, khi băng ca của cô ấy được đẩy xuống, vết bỏng đấy lại là 90%. Cô biết tại sao không? Tất cả là vì lòng thiện mà ông cô đã ban, ông ấy đã cho người tạt axit vào người cô ấy chỉ vì muốn cô ấy chết. Không chỉ bị tạt axit mà còn bị tiêm k*t*m*n* quá liều khiến cô ấy tử vong ngay sau đó. Chỉ có như thế, ông ta mới có thể lấy được giác mạc của Đường Nhược Vân, mà Đường Nhược Vân lúc ấy lại được xem là người hiến tặng. Cô có muốn biết ong cô lấy giác mạc của Đường Nhược Vân làm gì hay không. Chỉ vì ông ta muốn cô cứu cái mạng nhỏ của cô, muốn cô thấy được ánh sáng mà ông ta đã nhẫn tâm g**t ch*t người con gái tôi yêu, g**t ch*t người vợ mà tôi xem cô ấy như sinh mệnh của mình. Không những thế, mà ngay cả Đường lão gia và Đường phu nhân sau khi biết tin tức của cô ấy cũng vì đau lòng mà đỗ bệnh, một năm sau thì cả hai người bọn họ qua đời, Đường gia cũng từ đấy mà suy sụp rồi tuột dốc không phanh,. Cô nói xem, ông ta có đáng để tôi giết hay không, chỉ vì muốn lấy lại ánh sáng cho cô mà ông ta đã nhẫn tâm cướp đi ánh sáng của cuộc đời tôi, cướp đi mạng của bao nhiêu người, hủy hại cả gia tộc Đường gia tiếng tăm lẫy lừng. Cô cho rằng ông ta là người tốt, còn tôi là tên ác ma nhưng cô nên nhớ ‘Thiện không đúng chỗ, là ác. Ác đúng chỗ, là thiện’. Đôi mắt xinh đẹp này của cô cũng là nhờ có giác mạc của Nhược Vân nên mới có thể tỏa sáng như thế…8 năm, cô đã dùng giác mạc của cô ấy tận 8 năm, cũng phải nên trả lại cho cô ấy. Chính tay tôi sẽ là người lấy nó ra. Nhưng…Hôm nay tâm tình tôi không được tốt nên tạm thời để nó chỗ cô, mong cô bảo quản giác mạc của cô ấy cho thật tốt, nếu hư hỏng dù chỉ một phần nhỏ, tôi cũng sẽ bắt cô dùng mạng của mình để trả cho cô ấy”
Dứt lời hắn đưa tay ném vỡ bình hoa để trên bàn xem như lời cảnh cáo. Sau đó đưa lưng đi thẳng ra ngoài, đóng sầm cửa một tiếng lớn. Lúc đến cũng ồn ào, lúc đi cũng như thế, cũng may là cánh của này làm bằng gỗ tốt nếu không đã bị hắn làm hỏng không biết bao nhiêu lần.
Vợ Cũ Bị Mù Của Hàn Tổng TàiTác giả: Thanh. ÂmTruyện Ngôn Tìnhcộc...cộc....cộc... Tiếng gõ cửa của bà quản gia đang có chút lo sợ và gấp gáp gõ cửa phòng cô "Giang tiểu thư đã chuẩn bị xong chưa, thông gia của gia tộc Hàn đã đến, cô có thể xuống lầu" Giang Thanh Hân không trả lời bà, lặng lẽ mở cửa bước ra, theo sự giúp đỡ của quản gia mà xuống lầu. Bên dưới lầu, tiếng nói cười thương mại của hai bên gia tộc đang tiếp diễn bỗng thấy cô, đột nhiên ngừng lại. Hàn phu nhân nhẹ nhàng lên tiếng " Đây là Hàn Thanh Hân cháu dâu tương lai của chúng tôi đây phải không?" vừa hỏi bà nhẹ nhàng đánh giá cô từ trên xuống, ngoại trừ đôi mắt bị mù ra, mọi thứ đều rất vừa ý, khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi môi căng bóng hồng hào, sóng mũi cao thanh tú,... có thể tóm tắt gương mặt của cô bằng một câu "ngũ quan cân xứng" cùng với mái tóc dày bồng bềnh xoăn nhẹ nhàng, nếu cô không bị mù thì có lẽ cô đã trở thành một đại mỹ nữ aaa. Giang lão gia không đáp chỉ khẽ gật đầu. Sau một hồi nhìn kĩ cháu dâu tương lai của mình, Hàn lão gia tỏ vẻ hài lòng rồi mới bắt đầu bàn chuyện… Hắn lúc này đã thực sự nổi giận, đưa tay bóp lấy cằm cô khiến cô nhăn mặt, cảm nhận như cằm bị hắn bóp đến mức sắp vỡ vụn. Gương mặt phóng đại không chút cảm xúc của hắn kề sát vào mặt cô, miệng hắn từng chữ thốt ra pha lẫn phẫn nộ“Hàn Trạch Âu tôi trước nay ghét nhất những kẻ không biết điều. Một người phụ nữ cỏn con mà lại đứng trước mặt tôi giương móng định cào tôi. Cô đang ảo tưởng bản thân mình là Hàn thiếu phu nhân thật sự, là người phụ nữ của Hàn Trạch Âu này. Tôi đã bảo: cô là Giang tiểu thư không thêm không bớt một chữ, ai cho cô được đứng trên vị trí Hàn thiếu phu nhân này. Hàn Trạch Âu tôi đã cho phép cô rồi hay sao, chính miệng tôi đã tuyên bố Giang Thanh Hân cháu gái của Giang Thanh Trung là vợ của tôi sao?"Càng nói hắn càng dùng sức bóp chặt cằm cô. Đôi mắt đen của hắn lúc này cũng vì bị làm cho tức giận nên đã hiện lên tia máu, ánh mắt đỏ ngầu nhìn thẳng vào mắt cô, gằng giọng“Cô không có tư cách đứng ở đây mà hỏi câu “tại sao”, càng không được phép dùng ánh mắt căm phẫn này. Tên cáo già Giang Thanh Trung-ông nội của cô là do chính tay tôi giết, chính tay tôi bóp cò súng bắn chết lão ta trước mộ cha cô, chính tôi là người đã sai người tạo hiện trường giả của tai nạn…Sao, cô định làm gì tôi, định giết tôi như cách ông cô đã g**t ch*t Đường Nhược Vân hay theo cách qunag minh chính đại đưa đơn kiện tôi ra tòa… Nhưng rất tiếc, tất cả các phương thức đó cô đều không thể áp dụng lên người tôi. Bởi…TÔI CHÍNH LÀ HÀN TRẠCH ÂU”Vừa nói hắn vừa nghiến răng, bóp mạnh đến khi gương mặt với mắt cô đỏ như lửa, hắn mới buông cằm cô ra. Bây giờ cô mới biết được lời đồn quả nhiên không sai, hắn quả là tên ác ma máu lạnh, giết người không chớp mắt. Cô bắt đầu hối hận tại sao lúc trước lại đồng ý với ông, đồng ý làm con dâu Hàn gia, đồng ý làm vợ của tên cầm thú Hàn Trạch Âu nhà hắn“Anh quả nhiên là tên sát nhân, là ác ma như lời đồn,.. Anh không sợ bản thân mình có ngày sẽ lại bị báo ứng à?!. Không sợ sẽ có một ngày cũng sẽ có người cầm súng chỉa thẳng vào anh như cách anh đã làm với ông tôi à?! Ông tôi rốt cuộc đã đắt tội quái quỷ gì với anh, tại sao anh lại một mực cho rằng ông tôi giết Đường Nhược Vân? Ông tôi nhất định không thể làm ra chuyện tán tận lương tâm như thế”. Chuyên trang đọc truyện # TRU Mtruyen.C OM #Đột nhiên hắn cười lớn,tiếng cười của hắn khiến cô bất giác rùng mình một cái. Hắn là đang cười khinh lời cô nói“Cô nói ông cô không phải là kẻ giết Nhược Vân. Thế cô có biết đôi mắt cô đang dùng, đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào tôi lúc này là của ai không…?”Cô bất giác hoảng sợ, thụt lùi về sau. Cô không hiểu tại sao khi nghe hắn nói như thế cô lại cảm thấy rất áy náy và hoảng sợ, nước mắt lúc này càng trào ra nhiều hơn“Sao…sao…sao lại thụt lùi, không định hỏi tôi tiếp. Hàn Trạch Âu tôi bây giờ sẽ kể cho cô biết những chuyện tốt mà ông cô đã làm vào 8 năm trước. Cô có biết chiếc xe mà ba cô đâm trúng là của ai không? Là ai ngồi trong đó không? LÀ ĐƯỜNG NHƯỢC VÂN, CHÍNH LÀ ĐƯỜNG NHƯỢC VÂN-VỢ SẮP CƯỚI CỦA HÀN TRẠCH ÂU TÔI ĐÂY!!!. Chính ba cô đã đâm vào xe cô ấy. Khiến chiếc xe cô ấy va vào xe chở dầu phía trước, bốc cháy rồi nổ tung. Nhưng cô ấy đã may mắn thoát khỏi đám cháy đấy, cô ấy chỉ bị bỏng 30% cơ thể nhưng khi được đưa đi cấp cứu cùng cô, khi băng ca của cô ấy được đẩy xuống, vết bỏng đấy lại là 90%. Cô biết tại sao không? Tất cả là vì lòng thiện mà ông cô đã ban, ông ấy đã cho người tạt axit vào người cô ấy chỉ vì muốn cô ấy chết. Không chỉ bị tạt axit mà còn bị tiêm k*t*m*n* quá liều khiến cô ấy tử vong ngay sau đó. Chỉ có như thế, ông ta mới có thể lấy được giác mạc của Đường Nhược Vân, mà Đường Nhược Vân lúc ấy lại được xem là người hiến tặng. Cô có muốn biết ong cô lấy giác mạc của Đường Nhược Vân làm gì hay không. Chỉ vì ông ta muốn cô cứu cái mạng nhỏ của cô, muốn cô thấy được ánh sáng mà ông ta đã nhẫn tâm g**t ch*t người con gái tôi yêu, g**t ch*t người vợ mà tôi xem cô ấy như sinh mệnh của mình. Không những thế, mà ngay cả Đường lão gia và Đường phu nhân sau khi biết tin tức của cô ấy cũng vì đau lòng mà đỗ bệnh, một năm sau thì cả hai người bọn họ qua đời, Đường gia cũng từ đấy mà suy sụp rồi tuột dốc không phanh,. Cô nói xem, ông ta có đáng để tôi giết hay không, chỉ vì muốn lấy lại ánh sáng cho cô mà ông ta đã nhẫn tâm cướp đi ánh sáng của cuộc đời tôi, cướp đi mạng của bao nhiêu người, hủy hại cả gia tộc Đường gia tiếng tăm lẫy lừng. Cô cho rằng ông ta là người tốt, còn tôi là tên ác ma nhưng cô nên nhớ ‘Thiện không đúng chỗ, là ác. Ác đúng chỗ, là thiện’. Đôi mắt xinh đẹp này của cô cũng là nhờ có giác mạc của Nhược Vân nên mới có thể tỏa sáng như thế…8 năm, cô đã dùng giác mạc của cô ấy tận 8 năm, cũng phải nên trả lại cho cô ấy. Chính tay tôi sẽ là người lấy nó ra. Nhưng…Hôm nay tâm tình tôi không được tốt nên tạm thời để nó chỗ cô, mong cô bảo quản giác mạc của cô ấy cho thật tốt, nếu hư hỏng dù chỉ một phần nhỏ, tôi cũng sẽ bắt cô dùng mạng của mình để trả cho cô ấy”Dứt lời hắn đưa tay ném vỡ bình hoa để trên bàn xem như lời cảnh cáo. Sau đó đưa lưng đi thẳng ra ngoài, đóng sầm cửa một tiếng lớn. Lúc đến cũng ồn ào, lúc đi cũng như thế, cũng may là cánh của này làm bằng gỗ tốt nếu không đã bị hắn làm hỏng không biết bao nhiêu lần.