Cốc... cốc... cốc. Tiếng gõ cửa và kèm theo đó là tiếng gọi cực kì quen thuộc của người mẹ kính yêu của nó. " Hạ An. Con mau dậy đi. Hôm nay mẹ có chuyện rất quan trọng muốn nói với con đó. " " Mẹ ơi. Mẹ có thể cho con ngủ thêm một tí nữa được không? Con thực sự dậy không nổi mà. ". Nó nhíu mày lại, đôi mắt vẫn còn nhắm chặt lại. Gương mặt tỏ rõ còn đang ngái ngủ. " Con mau nhanh lên. Mẹ cho con 5 phút để đi xuống đây nhé. 5 phút nữa mà mẹ không thấy mặt con là mẹ sẽ lên phòng của con, đập con không trượt một phát nào đâu. ". Mẹ của nó dùng một giọng nó cực kì dịu dàng nhưng pha vào đó lại có sự răn đe không hề nhẹ. Ánh mắt trời đã xuyên qua khe hở nhỏ của chiếc rèm cửa màu xanh nhạt chưa được kéo kín mà có mặt ở trong phòng ngủ của nó. Tinh thần đã thức dậy vì sự đe doạ trong lời nói của mẹ. " Con sẽ xuống liền ạ. ". Đôi mắt to tròn của nó vẫn không thể nào mở được. Nó thật sự không muốn dậy một chút nào cả. Nó nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt rồi ba chân bốn cẳng…
Chương 44: Ghen ghen...
Bầu Trời Thanh XuânTác giả: Ân PhiTruyện Ngôn TìnhCốc... cốc... cốc. Tiếng gõ cửa và kèm theo đó là tiếng gọi cực kì quen thuộc của người mẹ kính yêu của nó. " Hạ An. Con mau dậy đi. Hôm nay mẹ có chuyện rất quan trọng muốn nói với con đó. " " Mẹ ơi. Mẹ có thể cho con ngủ thêm một tí nữa được không? Con thực sự dậy không nổi mà. ". Nó nhíu mày lại, đôi mắt vẫn còn nhắm chặt lại. Gương mặt tỏ rõ còn đang ngái ngủ. " Con mau nhanh lên. Mẹ cho con 5 phút để đi xuống đây nhé. 5 phút nữa mà mẹ không thấy mặt con là mẹ sẽ lên phòng của con, đập con không trượt một phát nào đâu. ". Mẹ của nó dùng một giọng nó cực kì dịu dàng nhưng pha vào đó lại có sự răn đe không hề nhẹ. Ánh mắt trời đã xuyên qua khe hở nhỏ của chiếc rèm cửa màu xanh nhạt chưa được kéo kín mà có mặt ở trong phòng ngủ của nó. Tinh thần đã thức dậy vì sự đe doạ trong lời nói của mẹ. " Con sẽ xuống liền ạ. ". Đôi mắt to tròn của nó vẫn không thể nào mở được. Nó thật sự không muốn dậy một chút nào cả. Nó nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt rồi ba chân bốn cẳng… \-\- Tại phòng tổng giám đốc của tập đoàn Vương Khánh \-\-Bây giờ anh đang làm việc rất nghiêm túc thì đột nhiên chuông điện thoại reo lên. Anh đưa mắt sang nhìn thì thấy là cuộc gọi từ nó.\- Lát anh sang đón vợ yêu đi ăn tối nhé. \(Vừa bắt máy anh đã nói\)\- Hôm nay em phải ở lại trực bệnh viện rồi...\- Nhưng anh nhớ là ngày mai mới đến ngày em trực mà. \(Anh thở dài\)\- Thì đúng là ngày mai. Nhưng hôm nay em xin đổi với bác sĩ Jenny để ngày mai em còn làm chuyện quan trọng nữa. \(Nó cười cười\)\- Em định làm gì thế nói cho anh nghe với.\- Suỵt không nói đâu nhé.\- Vậy lát anh mua đồ ăn tối đem qua cho em nhé.\- Đó là ý của em luôn đấy. Hì hì.
\-\- Tại phòng tổng giám đốc của tập đoàn Vương Khánh \-\-
Bây giờ anh đang làm việc rất nghiêm túc thì đột nhiên chuông điện thoại reo lên. Anh đưa mắt sang nhìn thì thấy là cuộc gọi từ nó.
\- Lát anh sang đón vợ yêu đi ăn tối nhé. \(Vừa bắt máy anh đã nói\)
\- Hôm nay em phải ở lại trực bệnh viện rồi...
\- Nhưng anh nhớ là ngày mai mới đến ngày em trực mà. \(Anh thở dài\)
\- Thì đúng là ngày mai. Nhưng hôm nay em xin đổi với bác sĩ Jenny để ngày mai em còn làm chuyện quan trọng nữa. \(Nó cười cười\)
\- Em định làm gì thế nói cho anh nghe với.
\- Suỵt không nói đâu nhé.
\- Vậy lát anh mua đồ ăn tối đem qua cho em nhé.
\- Đó là ý của em luôn đấy. Hì hì.
Bầu Trời Thanh XuânTác giả: Ân PhiTruyện Ngôn TìnhCốc... cốc... cốc. Tiếng gõ cửa và kèm theo đó là tiếng gọi cực kì quen thuộc của người mẹ kính yêu của nó. " Hạ An. Con mau dậy đi. Hôm nay mẹ có chuyện rất quan trọng muốn nói với con đó. " " Mẹ ơi. Mẹ có thể cho con ngủ thêm một tí nữa được không? Con thực sự dậy không nổi mà. ". Nó nhíu mày lại, đôi mắt vẫn còn nhắm chặt lại. Gương mặt tỏ rõ còn đang ngái ngủ. " Con mau nhanh lên. Mẹ cho con 5 phút để đi xuống đây nhé. 5 phút nữa mà mẹ không thấy mặt con là mẹ sẽ lên phòng của con, đập con không trượt một phát nào đâu. ". Mẹ của nó dùng một giọng nó cực kì dịu dàng nhưng pha vào đó lại có sự răn đe không hề nhẹ. Ánh mắt trời đã xuyên qua khe hở nhỏ của chiếc rèm cửa màu xanh nhạt chưa được kéo kín mà có mặt ở trong phòng ngủ của nó. Tinh thần đã thức dậy vì sự đe doạ trong lời nói của mẹ. " Con sẽ xuống liền ạ. ". Đôi mắt to tròn của nó vẫn không thể nào mở được. Nó thật sự không muốn dậy một chút nào cả. Nó nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt rồi ba chân bốn cẳng… \-\- Tại phòng tổng giám đốc của tập đoàn Vương Khánh \-\-Bây giờ anh đang làm việc rất nghiêm túc thì đột nhiên chuông điện thoại reo lên. Anh đưa mắt sang nhìn thì thấy là cuộc gọi từ nó.\- Lát anh sang đón vợ yêu đi ăn tối nhé. \(Vừa bắt máy anh đã nói\)\- Hôm nay em phải ở lại trực bệnh viện rồi...\- Nhưng anh nhớ là ngày mai mới đến ngày em trực mà. \(Anh thở dài\)\- Thì đúng là ngày mai. Nhưng hôm nay em xin đổi với bác sĩ Jenny để ngày mai em còn làm chuyện quan trọng nữa. \(Nó cười cười\)\- Em định làm gì thế nói cho anh nghe với.\- Suỵt không nói đâu nhé.\- Vậy lát anh mua đồ ăn tối đem qua cho em nhé.\- Đó là ý của em luôn đấy. Hì hì.