Cốc... cốc... cốc. Tiếng gõ cửa và kèm theo đó là tiếng gọi cực kì quen thuộc của người mẹ kính yêu của nó. " Hạ An. Con mau dậy đi. Hôm nay mẹ có chuyện rất quan trọng muốn nói với con đó. " " Mẹ ơi. Mẹ có thể cho con ngủ thêm một tí nữa được không? Con thực sự dậy không nổi mà. ". Nó nhíu mày lại, đôi mắt vẫn còn nhắm chặt lại. Gương mặt tỏ rõ còn đang ngái ngủ. " Con mau nhanh lên. Mẹ cho con 5 phút để đi xuống đây nhé. 5 phút nữa mà mẹ không thấy mặt con là mẹ sẽ lên phòng của con, đập con không trượt một phát nào đâu. ". Mẹ của nó dùng một giọng nó cực kì dịu dàng nhưng pha vào đó lại có sự răn đe không hề nhẹ. Ánh mắt trời đã xuyên qua khe hở nhỏ của chiếc rèm cửa màu xanh nhạt chưa được kéo kín mà có mặt ở trong phòng ngủ của nó. Tinh thần đã thức dậy vì sự đe doạ trong lời nói của mẹ. " Con sẽ xuống liền ạ. ". Đôi mắt to tròn của nó vẫn không thể nào mở được. Nó thật sự không muốn dậy một chút nào cả. Nó nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt rồi ba chân bốn cẳng…
Chương 63: Ngoại truyện 3: Vụ tai nạn xe.
Bầu Trời Thanh XuânTác giả: Ân PhiTruyện Ngôn TìnhCốc... cốc... cốc. Tiếng gõ cửa và kèm theo đó là tiếng gọi cực kì quen thuộc của người mẹ kính yêu của nó. " Hạ An. Con mau dậy đi. Hôm nay mẹ có chuyện rất quan trọng muốn nói với con đó. " " Mẹ ơi. Mẹ có thể cho con ngủ thêm một tí nữa được không? Con thực sự dậy không nổi mà. ". Nó nhíu mày lại, đôi mắt vẫn còn nhắm chặt lại. Gương mặt tỏ rõ còn đang ngái ngủ. " Con mau nhanh lên. Mẹ cho con 5 phút để đi xuống đây nhé. 5 phút nữa mà mẹ không thấy mặt con là mẹ sẽ lên phòng của con, đập con không trượt một phát nào đâu. ". Mẹ của nó dùng một giọng nó cực kì dịu dàng nhưng pha vào đó lại có sự răn đe không hề nhẹ. Ánh mắt trời đã xuyên qua khe hở nhỏ của chiếc rèm cửa màu xanh nhạt chưa được kéo kín mà có mặt ở trong phòng ngủ của nó. Tinh thần đã thức dậy vì sự đe doạ trong lời nói của mẹ. " Con sẽ xuống liền ạ. ". Đôi mắt to tròn của nó vẫn không thể nào mở được. Nó thật sự không muốn dậy một chút nào cả. Nó nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt rồi ba chân bốn cẳng… Anh cùng với bác tài xế đang trên đường đi đến chỗ hẹn với đối tác." Rầm. " Đột nhiên xe của anh bị một chiếc xe tải tông trúng. Vụ tai nạn xe khá nghiêm trọng khiến cho anh và bác tài xế bị chấn thương vùng đầu và bất tỉnh. Xem ra tình trạng của anh bây giờ rất là nguy kịch. Còn chiếc xe tải tông vào xe của anh cũng bị ảnh hưởng khá lớn nhưng người trên xe đó đã bỏ trốn. Người dân đi đường đã đưa anh vào bệnh viện.Nghe được tin, ba mẹ anh lập tức chạy đến bệnh viện. Ba mẹ anh cực kì sốt ruột và lo lắng cho anh. Họ đứng ngồi không yên, trong lòng cứ bồn chồn, cứ đi qua đi lại trước cửa phòng cấp cứu. Trợ lí của ba anh đi đến và bác ấy đã điều tra được một chút thông tin về vụ tai nạn.\- Thưa ông chủ. Theo thông tin của tôi điều tra được thì là do người của công ty Diệp Thị làm ra chuyện này. \(Bác ấy kính cẩn nói với ba anh\)\- Nhưng ta và Diệp Thị đâu có hiềm khích gì đâu? \(Ba anh cảm thấy rất bất ngờ\)\- Thưa ông chủ, trước mắt tôi chỉ điều tra được như thế thôi. Còn nguyên do thì tôi chưa điều tra được. Nhưng tôi sẽ tiếp tục điều tra rõ việc này.\- Diệp Thị dám động vào con trai cưng của ta. \(Ba anh tức giận. Còn mẹ anh lúc này chỉ biết khóc vì con trai cưng của bà đang ở trong phòng cấp cứu không biết tình hình thế nào. Bác sĩ và y tá cứ chạy ra, chạy vô đem máu vào chữa trị cho anh\)Ren... ren...\- Con nghe đây ba? \(Ba anh vội vàng nghe máy\)\- Ba biết chuyện của tiểu Thiên rồi. Sau khi tiểu Thiên qua khỏi cơn nguy kịch. Con cứ bí mật đưa thằng bé về Mĩ đi và tạo tin đồn là thằng bé đã chết. Ta sẽ cho người làm rõ chuyện này.\- Dạ con biết rồi ạ.Ba của anh lập tức kêu trợ lí của mình đi thu xếp tất cả mọi chuyện rồi chuyển anh về đó.\- Con bé Hạ An. Chúng ta có nên báo cho con bé biết không anh? \(Mẹ của anh bây giờ cũng đã lấy lại được tinh thần\)\- Không được. Chúng ta phải giữ kín bí mật chuyện này. Nếu con bé biết sợ con bé sẽ gặp nguy hiểm. Chuyện này anh sẽ nói với Minh Hoàng. Anh sẽ nhờ thằng bé đó thu xếp mọi chuyện ở đây.\- Vậy em nghe anh.Mẹ anh lấy điện thoại ra gọi cho nó thông báo tin anh đã bị tai nạn nhưng mẹ anh không nói là anh đã qua cơn nguy kịch và đã được chuyển về Mĩ rồi.\- Hoàng. Bác có chuyện muốn nhờ con giúp đỡ. \(Ba anh gọi cho Hoàng\)\- Có chuyện gì bác cứ nói ạ. \(Hoàng lễ phép trả lời\)\- Thằng Thiên nó xảy ra tai nạn và bác điều tra được đó là một âm mưu. Ông nội của tiểu Thiên kêu bác bí mật đưa nó về Mĩ và tạo tin đồn là nó đã chết. Bác mong con giúp bác giữ bí mật chuyện này và giải quyết một số chuyện ở đây.\- Dạ con hiểu rồi. Bác cứ yên tâm con sẽ cố gắng hết sức. Nhưng Hạ An thì phải làm sao đây bác.\- Chuyện này con cũng phải giữ bí mật. Không được để ai biết hết. Rồi từ từ bác sẽ giải thích với con bé sau.\- Dạ con sẽ làm theo lời bác.\- Bác cảm ơn con rat nhiều. Mọi chuyện ở đây bác nhờ vào con rồi.\- Dạ bác đừng khách sáo ạ.Mọi chuyện diễn ra như sự tính toán của gia đình anh. Tất cả mọi người đều tin là anh đã qua đời. Mọi người đều cảm thấy rất buồn và hối tiếc. Đặc biệt là nó. Từ ngày biết tin, nó dường như trở thành một người khác vậy. Nó không nói, không cười như trước đây nữa. Nó lúc nào cũng khóc, cũng thất thần nhìn lại những tấm ảnh trước đây đã chụp cùng anh, nhớ lại những kỉ niệm trước đây. Tất cả những hồi ức, những kỉ niệm đẹp đó đều khiến nó nhớ về anh. Nó thật sự không thể tin được rằng là anh đã bỏ rơi nó, bỏ nó bơ vơ một mình giữa dòng đời này.Ba mẹ của anh từ ngày hôm đó cũng chuyển về Mĩ. Khi họ nghe được tin của nó ở đây họ không khỏi xót thương cho nó. Nhưng biết làm sao bây giờ. Nếu như nói sự thật cho nó thì chắc chắn rằng anh và nó sẽ gặp nguy hiểm nữa thì sao. Trước khi mọi chuyện được giải quyết tận gốc thì sự an toàn của anh và nó trên hết phải được bảo đảm.
Anh cùng với bác tài xế đang trên đường đi đến chỗ hẹn với đối tác.
" Rầm. " Đột nhiên xe của anh bị một chiếc xe tải tông trúng. Vụ tai nạn xe khá nghiêm trọng khiến cho anh và bác tài xế bị chấn thương vùng đầu và bất tỉnh. Xem ra tình trạng của anh bây giờ rất là nguy kịch. Còn chiếc xe tải tông vào xe của anh cũng bị ảnh hưởng khá lớn nhưng người trên xe đó đã bỏ trốn. Người dân đi đường đã đưa anh vào bệnh viện.
Nghe được tin, ba mẹ anh lập tức chạy đến bệnh viện. Ba mẹ anh cực kì sốt ruột và lo lắng cho anh. Họ đứng ngồi không yên, trong lòng cứ bồn chồn, cứ đi qua đi lại trước cửa phòng cấp cứu. Trợ lí của ba anh đi đến và bác ấy đã điều tra được một chút thông tin về vụ tai nạn.
\- Thưa ông chủ. Theo thông tin của tôi điều tra được thì là do người của công ty Diệp Thị làm ra chuyện này. \(Bác ấy kính cẩn nói với ba anh\)
\- Nhưng ta và Diệp Thị đâu có hiềm khích gì đâu? \(Ba anh cảm thấy rất bất ngờ\)
\- Thưa ông chủ, trước mắt tôi chỉ điều tra được như thế thôi. Còn nguyên do thì tôi chưa điều tra được. Nhưng tôi sẽ tiếp tục điều tra rõ việc này.
\- Diệp Thị dám động vào con trai cưng của ta. \(Ba anh tức giận. Còn mẹ anh lúc này chỉ biết khóc vì con trai cưng của bà đang ở trong phòng cấp cứu không biết tình hình thế nào. Bác sĩ và y tá cứ chạy ra, chạy vô đem máu vào chữa trị cho anh\)
Ren... ren...
\- Con nghe đây ba? \(Ba anh vội vàng nghe máy\)
\- Ba biết chuyện của tiểu Thiên rồi. Sau khi tiểu Thiên qua khỏi cơn nguy kịch. Con cứ bí mật đưa thằng bé về Mĩ đi và tạo tin đồn là thằng bé đã chết. Ta sẽ cho người làm rõ chuyện này.
\- Dạ con biết rồi ạ.
Ba của anh lập tức kêu trợ lí của mình đi thu xếp tất cả mọi chuyện rồi chuyển anh về đó.
\- Con bé Hạ An. Chúng ta có nên báo cho con bé biết không anh? \(Mẹ của anh bây giờ cũng đã lấy lại được tinh thần\)
\- Không được. Chúng ta phải giữ kín bí mật chuyện này. Nếu con bé biết sợ con bé sẽ gặp nguy hiểm. Chuyện này anh sẽ nói với Minh Hoàng. Anh sẽ nhờ thằng bé đó thu xếp mọi chuyện ở đây.
\- Vậy em nghe anh.
Mẹ anh lấy điện thoại ra gọi cho nó thông báo tin anh đã bị tai nạn nhưng mẹ anh không nói là anh đã qua cơn nguy kịch và đã được chuyển về Mĩ rồi.
\- Hoàng. Bác có chuyện muốn nhờ con giúp đỡ. \(Ba anh gọi cho Hoàng\)
\- Có chuyện gì bác cứ nói ạ. \(Hoàng lễ phép trả lời\)
\- Thằng Thiên nó xảy ra tai nạn và bác điều tra được đó là một âm mưu. Ông nội của tiểu Thiên kêu bác bí mật đưa nó về Mĩ và tạo tin đồn là nó đã chết. Bác mong con giúp bác giữ bí mật chuyện này và giải quyết một số chuyện ở đây.
\- Dạ con hiểu rồi. Bác cứ yên tâm con sẽ cố gắng hết sức. Nhưng Hạ An thì phải làm sao đây bác.
\- Chuyện này con cũng phải giữ bí mật. Không được để ai biết hết. Rồi từ từ bác sẽ giải thích với con bé sau.
\- Dạ con sẽ làm theo lời bác.
\- Bác cảm ơn con rat nhiều. Mọi chuyện ở đây bác nhờ vào con rồi.
\- Dạ bác đừng khách sáo ạ.
Mọi chuyện diễn ra như sự tính toán của gia đình anh. Tất cả mọi người đều tin là anh đã qua đời. Mọi người đều cảm thấy rất buồn và hối tiếc. Đặc biệt là nó. Từ ngày biết tin, nó dường như trở thành một người khác vậy. Nó không nói, không cười như trước đây nữa. Nó lúc nào cũng khóc, cũng thất thần nhìn lại những tấm ảnh trước đây đã chụp cùng anh, nhớ lại những kỉ niệm trước đây. Tất cả những hồi ức, những kỉ niệm đẹp đó đều khiến nó nhớ về anh. Nó thật sự không thể tin được rằng là anh đã bỏ rơi nó, bỏ nó bơ vơ một mình giữa dòng đời này.
Ba mẹ của anh từ ngày hôm đó cũng chuyển về Mĩ. Khi họ nghe được tin của nó ở đây họ không khỏi xót thương cho nó. Nhưng biết làm sao bây giờ. Nếu như nói sự thật cho nó thì chắc chắn rằng anh và nó sẽ gặp nguy hiểm nữa thì sao. Trước khi mọi chuyện được giải quyết tận gốc thì sự an toàn của anh và nó trên hết phải được bảo đảm.
Bầu Trời Thanh XuânTác giả: Ân PhiTruyện Ngôn TìnhCốc... cốc... cốc. Tiếng gõ cửa và kèm theo đó là tiếng gọi cực kì quen thuộc của người mẹ kính yêu của nó. " Hạ An. Con mau dậy đi. Hôm nay mẹ có chuyện rất quan trọng muốn nói với con đó. " " Mẹ ơi. Mẹ có thể cho con ngủ thêm một tí nữa được không? Con thực sự dậy không nổi mà. ". Nó nhíu mày lại, đôi mắt vẫn còn nhắm chặt lại. Gương mặt tỏ rõ còn đang ngái ngủ. " Con mau nhanh lên. Mẹ cho con 5 phút để đi xuống đây nhé. 5 phút nữa mà mẹ không thấy mặt con là mẹ sẽ lên phòng của con, đập con không trượt một phát nào đâu. ". Mẹ của nó dùng một giọng nó cực kì dịu dàng nhưng pha vào đó lại có sự răn đe không hề nhẹ. Ánh mắt trời đã xuyên qua khe hở nhỏ của chiếc rèm cửa màu xanh nhạt chưa được kéo kín mà có mặt ở trong phòng ngủ của nó. Tinh thần đã thức dậy vì sự đe doạ trong lời nói của mẹ. " Con sẽ xuống liền ạ. ". Đôi mắt to tròn của nó vẫn không thể nào mở được. Nó thật sự không muốn dậy một chút nào cả. Nó nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt rồi ba chân bốn cẳng… Anh cùng với bác tài xế đang trên đường đi đến chỗ hẹn với đối tác." Rầm. " Đột nhiên xe của anh bị một chiếc xe tải tông trúng. Vụ tai nạn xe khá nghiêm trọng khiến cho anh và bác tài xế bị chấn thương vùng đầu và bất tỉnh. Xem ra tình trạng của anh bây giờ rất là nguy kịch. Còn chiếc xe tải tông vào xe của anh cũng bị ảnh hưởng khá lớn nhưng người trên xe đó đã bỏ trốn. Người dân đi đường đã đưa anh vào bệnh viện.Nghe được tin, ba mẹ anh lập tức chạy đến bệnh viện. Ba mẹ anh cực kì sốt ruột và lo lắng cho anh. Họ đứng ngồi không yên, trong lòng cứ bồn chồn, cứ đi qua đi lại trước cửa phòng cấp cứu. Trợ lí của ba anh đi đến và bác ấy đã điều tra được một chút thông tin về vụ tai nạn.\- Thưa ông chủ. Theo thông tin của tôi điều tra được thì là do người của công ty Diệp Thị làm ra chuyện này. \(Bác ấy kính cẩn nói với ba anh\)\- Nhưng ta và Diệp Thị đâu có hiềm khích gì đâu? \(Ba anh cảm thấy rất bất ngờ\)\- Thưa ông chủ, trước mắt tôi chỉ điều tra được như thế thôi. Còn nguyên do thì tôi chưa điều tra được. Nhưng tôi sẽ tiếp tục điều tra rõ việc này.\- Diệp Thị dám động vào con trai cưng của ta. \(Ba anh tức giận. Còn mẹ anh lúc này chỉ biết khóc vì con trai cưng của bà đang ở trong phòng cấp cứu không biết tình hình thế nào. Bác sĩ và y tá cứ chạy ra, chạy vô đem máu vào chữa trị cho anh\)Ren... ren...\- Con nghe đây ba? \(Ba anh vội vàng nghe máy\)\- Ba biết chuyện của tiểu Thiên rồi. Sau khi tiểu Thiên qua khỏi cơn nguy kịch. Con cứ bí mật đưa thằng bé về Mĩ đi và tạo tin đồn là thằng bé đã chết. Ta sẽ cho người làm rõ chuyện này.\- Dạ con biết rồi ạ.Ba của anh lập tức kêu trợ lí của mình đi thu xếp tất cả mọi chuyện rồi chuyển anh về đó.\- Con bé Hạ An. Chúng ta có nên báo cho con bé biết không anh? \(Mẹ của anh bây giờ cũng đã lấy lại được tinh thần\)\- Không được. Chúng ta phải giữ kín bí mật chuyện này. Nếu con bé biết sợ con bé sẽ gặp nguy hiểm. Chuyện này anh sẽ nói với Minh Hoàng. Anh sẽ nhờ thằng bé đó thu xếp mọi chuyện ở đây.\- Vậy em nghe anh.Mẹ anh lấy điện thoại ra gọi cho nó thông báo tin anh đã bị tai nạn nhưng mẹ anh không nói là anh đã qua cơn nguy kịch và đã được chuyển về Mĩ rồi.\- Hoàng. Bác có chuyện muốn nhờ con giúp đỡ. \(Ba anh gọi cho Hoàng\)\- Có chuyện gì bác cứ nói ạ. \(Hoàng lễ phép trả lời\)\- Thằng Thiên nó xảy ra tai nạn và bác điều tra được đó là một âm mưu. Ông nội của tiểu Thiên kêu bác bí mật đưa nó về Mĩ và tạo tin đồn là nó đã chết. Bác mong con giúp bác giữ bí mật chuyện này và giải quyết một số chuyện ở đây.\- Dạ con hiểu rồi. Bác cứ yên tâm con sẽ cố gắng hết sức. Nhưng Hạ An thì phải làm sao đây bác.\- Chuyện này con cũng phải giữ bí mật. Không được để ai biết hết. Rồi từ từ bác sẽ giải thích với con bé sau.\- Dạ con sẽ làm theo lời bác.\- Bác cảm ơn con rat nhiều. Mọi chuyện ở đây bác nhờ vào con rồi.\- Dạ bác đừng khách sáo ạ.Mọi chuyện diễn ra như sự tính toán của gia đình anh. Tất cả mọi người đều tin là anh đã qua đời. Mọi người đều cảm thấy rất buồn và hối tiếc. Đặc biệt là nó. Từ ngày biết tin, nó dường như trở thành một người khác vậy. Nó không nói, không cười như trước đây nữa. Nó lúc nào cũng khóc, cũng thất thần nhìn lại những tấm ảnh trước đây đã chụp cùng anh, nhớ lại những kỉ niệm trước đây. Tất cả những hồi ức, những kỉ niệm đẹp đó đều khiến nó nhớ về anh. Nó thật sự không thể tin được rằng là anh đã bỏ rơi nó, bỏ nó bơ vơ một mình giữa dòng đời này.Ba mẹ của anh từ ngày hôm đó cũng chuyển về Mĩ. Khi họ nghe được tin của nó ở đây họ không khỏi xót thương cho nó. Nhưng biết làm sao bây giờ. Nếu như nói sự thật cho nó thì chắc chắn rằng anh và nó sẽ gặp nguy hiểm nữa thì sao. Trước khi mọi chuyện được giải quyết tận gốc thì sự an toàn của anh và nó trên hết phải được bảo đảm.