Đầu tháng chín, thời tiết nóng bức chưa được xua tan, trong không khí vẫn còn vài phần oi bức khó chịu. Huân hương đặt trên bàn gỗ tử đàn đang lượn lờ khói, mũi Thời Noãn rất nhạy, ngửi một hồi lâu đã cảm giác như bị hun cho choáng váng đầu óc. Bộ phim này có tiếng là bộ phim cổ trang đầu tư hàng trăm triệu, nam nữ chính tiền cát xê một tập tận bảy, tám nghìn vạn vậy mà tổ đạo cụ lại bị mua loại đồ cũ rẻ tiền này. Đang âm thầm mắng tổ đạo cụ keo kiệt không đáng tin chút nào ở trong lòng, Thời Noãn nghe được giọng nói hùng hồn đầy nội lực của Phó đạo diễn qua loa. "Tốt! Mọi người mau vào chỗ, ba, hai, một, action!" Những nhân viên không liên quan đều đi ra ngoài. Thiến Thiến - cô trợ lý nhỏ làm động tác cố lên để cổ vũ cho Thời Noãn. Đây là lần đầu tiên mà lời thoại của Thời Noãn dài hơn một trang. Cô ổn định lại cảm xúc, giương nhẹ cái cằm tinh xảo lên, từ từ đi qua góc tường nơi nữ chính Thẩm Mộng đang núp. "Hiền Phi tỷ tỷ." Môi đỏ khẽ mở, đuôi mắt hơi giương lên, cô ôn nhu hỏi thăm…

Chương 60

Nụ Hôn Ngọt Ngào - Hà Tằng Hữu HạnhTác giả: Hà Tằng Hữu HạnhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐầu tháng chín, thời tiết nóng bức chưa được xua tan, trong không khí vẫn còn vài phần oi bức khó chịu. Huân hương đặt trên bàn gỗ tử đàn đang lượn lờ khói, mũi Thời Noãn rất nhạy, ngửi một hồi lâu đã cảm giác như bị hun cho choáng váng đầu óc. Bộ phim này có tiếng là bộ phim cổ trang đầu tư hàng trăm triệu, nam nữ chính tiền cát xê một tập tận bảy, tám nghìn vạn vậy mà tổ đạo cụ lại bị mua loại đồ cũ rẻ tiền này. Đang âm thầm mắng tổ đạo cụ keo kiệt không đáng tin chút nào ở trong lòng, Thời Noãn nghe được giọng nói hùng hồn đầy nội lực của Phó đạo diễn qua loa. "Tốt! Mọi người mau vào chỗ, ba, hai, một, action!" Những nhân viên không liên quan đều đi ra ngoài. Thiến Thiến - cô trợ lý nhỏ làm động tác cố lên để cổ vũ cho Thời Noãn. Đây là lần đầu tiên mà lời thoại của Thời Noãn dài hơn một trang. Cô ổn định lại cảm xúc, giương nhẹ cái cằm tinh xảo lên, từ từ đi qua góc tường nơi nữ chính Thẩm Mộng đang núp. "Hiền Phi tỷ tỷ." Môi đỏ khẽ mở, đuôi mắt hơi giương lên, cô ôn nhu hỏi thăm… Thời Noãn há hốc miệng không biết nói gì, cứ ngỡ như đang nằm mơ.Không phải chiếc váy này đã hết hàng rồi sao? Không, chuyện đó không quan trọng, quan trọng là sao anh biết được cô thích nó?Lục Chi Hằng trao chiếc váy cho cô, kéo cô về thực tế, "Thích không?""Có ạ." Thời Noãn gật đầu, lại nhìn anh, "Nhưng mà, sao anh biết em thích cái này ạ?"Lục Chi Hằng giải thích với cô, "Trợ lý của em đã kể cho anh biết chuyện hôm qua."Thời Noãn đoán là do Thiến Thiến đã báo cho anh biết trong cơn tức giận, hỏi thêm, "Lúc đó nhân viên có nói với em là trong nước không còn hàng nữa, anh mua ở đâu vậy ạ?""Phía bên nhà thiết kế ở nước ngoài còn một chiếc, anh lập tức cho người mua về." Lục Chi Hằng vỗ đầu cô, cười dịu dàng, "Em mau đi đổi đi, không còn nhiều thời gian đâu."Thời Noãn nhìn đồng hồ, thoáng cái đã mười một giờ rồi!Cô cầm váy chạy về phòng đóng cửa lại, một giây sau lại nhô cái đầu nhỏ ra nói: "Sau này có gì anh cứ hỏi em, không cần phải hỏi Thiến Thiến đâu ạ."Dù sao cũng đều là mách lẻo cho anh hết thôi.Lục Chi Hằng ngại ngùng đáp, "Ừm, anh biết rồi."Thời Noãn đóng cửa lại thay đồ, nghĩ đến việc anh tốn nhiều tiền chỉ để mua một chiếc váy cho mình thì rất cảm động.Cô đeo đôi bông tai trân châu dài(*) ngày hôm qua đã mua rồi đi ra ngoài khoác tay anh.(*) Bông tai trân châu dài: Là loại như vầy nè ạ, mình không biết mô tả như vậy có dễ hiểu không nên kèm hình ảnh cho mọi người:

Thời Noãn há hốc miệng không biết nói gì, cứ ngỡ như đang nằm mơ.

Không phải chiếc váy này đã hết hàng rồi sao? Không, chuyện đó không quan trọng, quan trọng là sao anh biết được cô thích nó?

Lục Chi Hằng trao chiếc váy cho cô, kéo cô về thực tế, "Thích không?"

"Có ạ." Thời Noãn gật đầu, lại nhìn anh, "Nhưng mà, sao anh biết em thích cái này ạ?"

Lục Chi Hằng giải thích với cô, "Trợ lý của em đã kể cho anh biết chuyện hôm qua."

Thời Noãn đoán là do Thiến Thiến đã báo cho anh biết trong cơn tức giận, hỏi thêm, "Lúc đó nhân viên có nói với em là trong nước không còn hàng nữa, anh mua ở đâu vậy ạ?"

"Phía bên nhà thiết kế ở nước ngoài còn một chiếc, anh lập tức cho người mua về." Lục Chi Hằng vỗ đầu cô, cười dịu dàng, "Em mau đi đổi đi, không còn nhiều thời gian đâu."

Thời Noãn nhìn đồng hồ, thoáng cái đã mười một giờ rồi!

Cô cầm váy chạy về phòng đóng cửa lại, một giây sau lại nhô cái đầu nhỏ ra nói: "Sau này có gì anh cứ hỏi em, không cần phải hỏi Thiến Thiến đâu ạ."

Dù sao cũng đều là mách lẻo cho anh hết thôi.

Lục Chi Hằng ngại ngùng đáp, "Ừm, anh biết rồi."

Thời Noãn đóng cửa lại thay đồ, nghĩ đến việc anh tốn nhiều tiền chỉ để mua một chiếc váy cho mình thì rất cảm động.

Cô đeo đôi bông tai trân châu dài(*) ngày hôm qua đã mua rồi đi ra ngoài khoác tay anh.

(*) Bông tai trân châu dài: Là loại như vầy nè ạ, mình không biết mô tả như vậy có dễ hiểu không nên kèm hình ảnh cho mọi người:

Nụ Hôn Ngọt Ngào - Hà Tằng Hữu HạnhTác giả: Hà Tằng Hữu HạnhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐầu tháng chín, thời tiết nóng bức chưa được xua tan, trong không khí vẫn còn vài phần oi bức khó chịu. Huân hương đặt trên bàn gỗ tử đàn đang lượn lờ khói, mũi Thời Noãn rất nhạy, ngửi một hồi lâu đã cảm giác như bị hun cho choáng váng đầu óc. Bộ phim này có tiếng là bộ phim cổ trang đầu tư hàng trăm triệu, nam nữ chính tiền cát xê một tập tận bảy, tám nghìn vạn vậy mà tổ đạo cụ lại bị mua loại đồ cũ rẻ tiền này. Đang âm thầm mắng tổ đạo cụ keo kiệt không đáng tin chút nào ở trong lòng, Thời Noãn nghe được giọng nói hùng hồn đầy nội lực của Phó đạo diễn qua loa. "Tốt! Mọi người mau vào chỗ, ba, hai, một, action!" Những nhân viên không liên quan đều đi ra ngoài. Thiến Thiến - cô trợ lý nhỏ làm động tác cố lên để cổ vũ cho Thời Noãn. Đây là lần đầu tiên mà lời thoại của Thời Noãn dài hơn một trang. Cô ổn định lại cảm xúc, giương nhẹ cái cằm tinh xảo lên, từ từ đi qua góc tường nơi nữ chính Thẩm Mộng đang núp. "Hiền Phi tỷ tỷ." Môi đỏ khẽ mở, đuôi mắt hơi giương lên, cô ôn nhu hỏi thăm… Thời Noãn há hốc miệng không biết nói gì, cứ ngỡ như đang nằm mơ.Không phải chiếc váy này đã hết hàng rồi sao? Không, chuyện đó không quan trọng, quan trọng là sao anh biết được cô thích nó?Lục Chi Hằng trao chiếc váy cho cô, kéo cô về thực tế, "Thích không?""Có ạ." Thời Noãn gật đầu, lại nhìn anh, "Nhưng mà, sao anh biết em thích cái này ạ?"Lục Chi Hằng giải thích với cô, "Trợ lý của em đã kể cho anh biết chuyện hôm qua."Thời Noãn đoán là do Thiến Thiến đã báo cho anh biết trong cơn tức giận, hỏi thêm, "Lúc đó nhân viên có nói với em là trong nước không còn hàng nữa, anh mua ở đâu vậy ạ?""Phía bên nhà thiết kế ở nước ngoài còn một chiếc, anh lập tức cho người mua về." Lục Chi Hằng vỗ đầu cô, cười dịu dàng, "Em mau đi đổi đi, không còn nhiều thời gian đâu."Thời Noãn nhìn đồng hồ, thoáng cái đã mười một giờ rồi!Cô cầm váy chạy về phòng đóng cửa lại, một giây sau lại nhô cái đầu nhỏ ra nói: "Sau này có gì anh cứ hỏi em, không cần phải hỏi Thiến Thiến đâu ạ."Dù sao cũng đều là mách lẻo cho anh hết thôi.Lục Chi Hằng ngại ngùng đáp, "Ừm, anh biết rồi."Thời Noãn đóng cửa lại thay đồ, nghĩ đến việc anh tốn nhiều tiền chỉ để mua một chiếc váy cho mình thì rất cảm động.Cô đeo đôi bông tai trân châu dài(*) ngày hôm qua đã mua rồi đi ra ngoài khoác tay anh.(*) Bông tai trân châu dài: Là loại như vầy nè ạ, mình không biết mô tả như vậy có dễ hiểu không nên kèm hình ảnh cho mọi người:

Chương 60