Tác giả:

Thẩm Cẩm Nhiên đang tuần tra kho hàng và bến cảng như thường lệ. Là một cô nàng nhân viên cắc ké, ngày nào cô cũng phải cẩn thận kiểm tra toàn bộ bến tàu một lần. Hôm nay, cô cũng cẩn thận tuần tra như mọi khi, nhớ tới nay là ngày phát lương, sau khi tan làm cô phải đi ăn một bữa thịt nướng tự khao bản thân mới được. Đương lúc cô đang vui vẻ tưởng tượng mình sẽ ăn gì buổi tối, thì đột nhiên cách đó không xa vang lên tiếng nổ to đùng dữ dội, ngay sau đó cô mất ý thức. Trước khi nhắm mắt, trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ, sợ là không được ăn bữa nướng này nữa rồi. Chờ khi tỉnh lại, cô phát hiện mình đang ở trong một rừng cây vắng vẻ ít người lui tới. Thẩm Cẩm Nhiên thì thào lẩm bẩm: "Chẳng lẽ vụ nổ kia đã hất văng mình tới bên này sao?"Cô cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé gầy tong teo, toàn thân chợt khó chịu, đây chắc chắn không phải đôi tay núc ních màu mỡ của cô rồi. Chẳng lẽ cô đã xuyên không?Hợp mốt ghê!Ngoài việc nuối tiếc không được chén bữa thịt nướng ra thì Thẩm Cẩm Nhiên chẳng còn gì…

Chương 15: 15: Ai Về Nhà Nấy

Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70Tác giả: Nhiên Nhiên AnTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThẩm Cẩm Nhiên đang tuần tra kho hàng và bến cảng như thường lệ. Là một cô nàng nhân viên cắc ké, ngày nào cô cũng phải cẩn thận kiểm tra toàn bộ bến tàu một lần. Hôm nay, cô cũng cẩn thận tuần tra như mọi khi, nhớ tới nay là ngày phát lương, sau khi tan làm cô phải đi ăn một bữa thịt nướng tự khao bản thân mới được. Đương lúc cô đang vui vẻ tưởng tượng mình sẽ ăn gì buổi tối, thì đột nhiên cách đó không xa vang lên tiếng nổ to đùng dữ dội, ngay sau đó cô mất ý thức. Trước khi nhắm mắt, trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ, sợ là không được ăn bữa nướng này nữa rồi. Chờ khi tỉnh lại, cô phát hiện mình đang ở trong một rừng cây vắng vẻ ít người lui tới. Thẩm Cẩm Nhiên thì thào lẩm bẩm: "Chẳng lẽ vụ nổ kia đã hất văng mình tới bên này sao?"Cô cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé gầy tong teo, toàn thân chợt khó chịu, đây chắc chắn không phải đôi tay núc ních màu mỡ của cô rồi. Chẳng lẽ cô đã xuyên không?Hợp mốt ghê!Ngoài việc nuối tiếc không được chén bữa thịt nướng ra thì Thẩm Cẩm Nhiên chẳng còn gì… Thẩm Diễm Hồng bị mắng tới mức đôi mắt đỏ bừng, phẫn nộ cãi:"Thím đây là già mà không nên nết, không phải chính con gái thím cũng không làm gì sao?"Vương Thúy Phân cười đắc chí:"Mày nhìn vỏ chăn phơi trong sân đi, đó là gì, là con gái tao giặt đấy.Vả lại tao nuôi nổi con gái tao, chứ không giống mẹ mày chỉ lo cho nhà mẹ đẻ.Nhà mẹ tao đều giúp đỡ tao, tao có hẳn năm anh trai cơ mà."Thẩm Cẩm Nhiên: "..."Thực ra không cần phải kiêu ngạo vậy đâu.Sau đó cô lại cảm thấy có hẳn năm người bác, vẫn có thể đắc chí một chút, bèn chống hai tay bên hông ~Lúc này mọi người đang lục tục về nhà.Nhìn cảnh tượng giương cung bạt kiếm trong sân, bà cụ Trần phá vỡ cục diện bế tắc: "Nói đi, chuyện gì thế này?"Thẩm Diễm Hồng khóc hu hu nói:"Thím ba thật vô lý quá, cứ chướng mắt cháu thôi.Cháu có làm gì sai? Cháu đã làm xong việc hết rồi, mới ra ngoài một lát, vừa về thím đã mắng cháu.Cháu từng này tuổi rồi, có còn cho cháu sống nữa không."Bác gái mất hứng nói:"Đây là thấy nhà bọn tôi dễ bắt nạt lắm phải không? Thật là, hai ngày trước mới đánh con bé, giờ lại bắt đầu bới móc gây sự rồi.Nếu cái nhà này không dung được bọn con, vậy thì nói sớm, đừng làm mấy cái trò mèo này chứ."Thẩm Cẩm Nhiên giơ tay tỏ vẻ muốn phát biểu ý kiến.Bà nội vừa muốn nổi giận, thấy Thẩm Cẩm Nhiên như vậy thì quên luôn mọi thứ, bà cười hỏi: "Ny Ny muốn nói gì vậy? Có phải cháu bị dọa rồi không?"Thẩm Cẩm Nhiên lắc đầu:"Không phải ạ, cháu chỉ muốn nói là không phải Thẩm Diễm Hồng ra ngoài một lúc, mà là chị ấy ra ngoài nhiều cái một lúc ạ."Thẩm Diễm Hồng: "..."Tao cảm ơn mày quá.Cuối cùng bà nội nhắm mắt làm ngơ cho tất cả mọi người đi nấu nướng, không giải quyết được việc gì.Thẩm Diễm Hồng lại càng căm tức.Đúng là bất công, cái nhà này phải tách ra thôi.Không thể tiếp tục như vậy, không thì cô ta sẽ phát điên mất.Buổi tối, ngoài khám phá không gian thì Thẩm Cẩm Nhiên dành thời gian học tập.Cuối cùng cô mất mấy ngày ôn tập xong hệ thống kiến thức tiểu học, bắt đầu chuyển sang kiến thức của cấp hai.Học tập khiến cô như muốn trọc đầu, vả lại cũng chẳng vui vẻ mấy.Tối hôm đó, lúc cả nhà tụ tập ăn cơm, Thẩm Diễm Hồng tung ra một quả bom: "Con muốn trở lại trường đi học."Người cả nhà đều kinh ngạc nhìn cô ta, mà cô ta lại tỏ ra như không có việc gì rồi nói tiếp:"Con tới tuổi này, kết hôn thì quá sớm, mà ra đồng làm việc thì con không muốn.Con nghĩ rồi, con tiếp tục học một năm lớp 9 là có thể vào thị trấn tìm việc, như vậy con cũng có thể phụ giúp gia đình.".

Thẩm Diễm Hồng bị mắng tới mức đôi mắt đỏ bừng, phẫn nộ cãi:"Thím đây là già mà không nên nết, không phải chính con gái thím cũng không làm gì sao?"Vương Thúy Phân cười đắc chí:"Mày nhìn vỏ chăn phơi trong sân đi, đó là gì, là con gái tao giặt đấy.

Vả lại tao nuôi nổi con gái tao, chứ không giống mẹ mày chỉ lo cho nhà mẹ đẻ.

Nhà mẹ tao đều giúp đỡ tao, tao có hẳn năm anh trai cơ mà."Thẩm Cẩm Nhiên: "..."Thực ra không cần phải kiêu ngạo vậy đâu.Sau đó cô lại cảm thấy có hẳn năm người bác, vẫn có thể đắc chí một chút, bèn chống hai tay bên hông ~Lúc này mọi người đang lục tục về nhà.Nhìn cảnh tượng giương cung bạt kiếm trong sân, bà cụ Trần phá vỡ cục diện bế tắc: "Nói đi, chuyện gì thế này?"Thẩm Diễm Hồng khóc hu hu nói:"Thím ba thật vô lý quá, cứ chướng mắt cháu thôi.

Cháu có làm gì sai? Cháu đã làm xong việc hết rồi, mới ra ngoài một lát, vừa về thím đã mắng cháu.

Cháu từng này tuổi rồi, có còn cho cháu sống nữa không."Bác gái mất hứng nói:"Đây là thấy nhà bọn tôi dễ bắt nạt lắm phải không? Thật là, hai ngày trước mới đánh con bé, giờ lại bắt đầu bới móc gây sự rồi.

Nếu cái nhà này không dung được bọn con, vậy thì nói sớm, đừng làm mấy cái trò mèo này chứ."Thẩm Cẩm Nhiên giơ tay tỏ vẻ muốn phát biểu ý kiến.Bà nội vừa muốn nổi giận, thấy Thẩm Cẩm Nhiên như vậy thì quên luôn mọi thứ, bà cười hỏi: "Ny Ny muốn nói gì vậy? Có phải cháu bị dọa rồi không?"Thẩm Cẩm Nhiên lắc đầu:"Không phải ạ, cháu chỉ muốn nói là không phải Thẩm Diễm Hồng ra ngoài một lúc, mà là chị ấy ra ngoài nhiều cái một lúc ạ."Thẩm Diễm Hồng: "..."Tao cảm ơn mày quá.Cuối cùng bà nội nhắm mắt làm ngơ cho tất cả mọi người đi nấu nướng, không giải quyết được việc gì.Thẩm Diễm Hồng lại càng căm tức.Đúng là bất công, cái nhà này phải tách ra thôi.Không thể tiếp tục như vậy, không thì cô ta sẽ phát điên mất.Buổi tối, ngoài khám phá không gian thì Thẩm Cẩm Nhiên dành thời gian học tập.Cuối cùng cô mất mấy ngày ôn tập xong hệ thống kiến thức tiểu học, bắt đầu chuyển sang kiến thức của cấp hai.Học tập khiến cô như muốn trọc đầu, vả lại cũng chẳng vui vẻ mấy.Tối hôm đó, lúc cả nhà tụ tập ăn cơm, Thẩm Diễm Hồng tung ra một quả bom: "Con muốn trở lại trường đi học."Người cả nhà đều kinh ngạc nhìn cô ta, mà cô ta lại tỏ ra như không có việc gì rồi nói tiếp:"Con tới tuổi này, kết hôn thì quá sớm, mà ra đồng làm việc thì con không muốn.

Con nghĩ rồi, con tiếp tục học một năm lớp 9 là có thể vào thị trấn tìm việc, như vậy con cũng có thể phụ giúp gia đình.".

Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70Tác giả: Nhiên Nhiên AnTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThẩm Cẩm Nhiên đang tuần tra kho hàng và bến cảng như thường lệ. Là một cô nàng nhân viên cắc ké, ngày nào cô cũng phải cẩn thận kiểm tra toàn bộ bến tàu một lần. Hôm nay, cô cũng cẩn thận tuần tra như mọi khi, nhớ tới nay là ngày phát lương, sau khi tan làm cô phải đi ăn một bữa thịt nướng tự khao bản thân mới được. Đương lúc cô đang vui vẻ tưởng tượng mình sẽ ăn gì buổi tối, thì đột nhiên cách đó không xa vang lên tiếng nổ to đùng dữ dội, ngay sau đó cô mất ý thức. Trước khi nhắm mắt, trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ, sợ là không được ăn bữa nướng này nữa rồi. Chờ khi tỉnh lại, cô phát hiện mình đang ở trong một rừng cây vắng vẻ ít người lui tới. Thẩm Cẩm Nhiên thì thào lẩm bẩm: "Chẳng lẽ vụ nổ kia đã hất văng mình tới bên này sao?"Cô cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé gầy tong teo, toàn thân chợt khó chịu, đây chắc chắn không phải đôi tay núc ních màu mỡ của cô rồi. Chẳng lẽ cô đã xuyên không?Hợp mốt ghê!Ngoài việc nuối tiếc không được chén bữa thịt nướng ra thì Thẩm Cẩm Nhiên chẳng còn gì… Thẩm Diễm Hồng bị mắng tới mức đôi mắt đỏ bừng, phẫn nộ cãi:"Thím đây là già mà không nên nết, không phải chính con gái thím cũng không làm gì sao?"Vương Thúy Phân cười đắc chí:"Mày nhìn vỏ chăn phơi trong sân đi, đó là gì, là con gái tao giặt đấy.Vả lại tao nuôi nổi con gái tao, chứ không giống mẹ mày chỉ lo cho nhà mẹ đẻ.Nhà mẹ tao đều giúp đỡ tao, tao có hẳn năm anh trai cơ mà."Thẩm Cẩm Nhiên: "..."Thực ra không cần phải kiêu ngạo vậy đâu.Sau đó cô lại cảm thấy có hẳn năm người bác, vẫn có thể đắc chí một chút, bèn chống hai tay bên hông ~Lúc này mọi người đang lục tục về nhà.Nhìn cảnh tượng giương cung bạt kiếm trong sân, bà cụ Trần phá vỡ cục diện bế tắc: "Nói đi, chuyện gì thế này?"Thẩm Diễm Hồng khóc hu hu nói:"Thím ba thật vô lý quá, cứ chướng mắt cháu thôi.Cháu có làm gì sai? Cháu đã làm xong việc hết rồi, mới ra ngoài một lát, vừa về thím đã mắng cháu.Cháu từng này tuổi rồi, có còn cho cháu sống nữa không."Bác gái mất hứng nói:"Đây là thấy nhà bọn tôi dễ bắt nạt lắm phải không? Thật là, hai ngày trước mới đánh con bé, giờ lại bắt đầu bới móc gây sự rồi.Nếu cái nhà này không dung được bọn con, vậy thì nói sớm, đừng làm mấy cái trò mèo này chứ."Thẩm Cẩm Nhiên giơ tay tỏ vẻ muốn phát biểu ý kiến.Bà nội vừa muốn nổi giận, thấy Thẩm Cẩm Nhiên như vậy thì quên luôn mọi thứ, bà cười hỏi: "Ny Ny muốn nói gì vậy? Có phải cháu bị dọa rồi không?"Thẩm Cẩm Nhiên lắc đầu:"Không phải ạ, cháu chỉ muốn nói là không phải Thẩm Diễm Hồng ra ngoài một lúc, mà là chị ấy ra ngoài nhiều cái một lúc ạ."Thẩm Diễm Hồng: "..."Tao cảm ơn mày quá.Cuối cùng bà nội nhắm mắt làm ngơ cho tất cả mọi người đi nấu nướng, không giải quyết được việc gì.Thẩm Diễm Hồng lại càng căm tức.Đúng là bất công, cái nhà này phải tách ra thôi.Không thể tiếp tục như vậy, không thì cô ta sẽ phát điên mất.Buổi tối, ngoài khám phá không gian thì Thẩm Cẩm Nhiên dành thời gian học tập.Cuối cùng cô mất mấy ngày ôn tập xong hệ thống kiến thức tiểu học, bắt đầu chuyển sang kiến thức của cấp hai.Học tập khiến cô như muốn trọc đầu, vả lại cũng chẳng vui vẻ mấy.Tối hôm đó, lúc cả nhà tụ tập ăn cơm, Thẩm Diễm Hồng tung ra một quả bom: "Con muốn trở lại trường đi học."Người cả nhà đều kinh ngạc nhìn cô ta, mà cô ta lại tỏ ra như không có việc gì rồi nói tiếp:"Con tới tuổi này, kết hôn thì quá sớm, mà ra đồng làm việc thì con không muốn.Con nghĩ rồi, con tiếp tục học một năm lớp 9 là có thể vào thị trấn tìm việc, như vậy con cũng có thể phụ giúp gia đình.".

Chương 15: 15: Ai Về Nhà Nấy