Sắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để…
Chương 20: 20: Thuê Kho
Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80Tác giả: Mâm XôiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để… Nghỉ một lúc cô đi tắm rửa gội đầu, vào không gian lấy đồ ăn sẵn ra ăn rồi đi ngủ.Sáng mai cô sẽ lên trấn vào chợ đen một lần nữa.Sáng sớm, cô dậy ăn sáng xong, để lại đồ ăn sáng và trưa cho hai con gái, dặn dò xong cô cõng giỏ lên trấn, cô đi thẳng tới chỗ Phạm Ngũ, đến cổng chợ, cô không thấy Phạm Ngũ mà là một người khác."Tôi muốn tìm Phạm Ngũ, tôi muốn giao dịch đồ"Canh gác nghi ngờ nhìn cô, sau đó nói: "Cô chờ ở đây"Một lúc sau cô thấy Phạm Ngũ đi sau anh ta tới, thấy cô hắn có vẻ rất vui mừng."Lâu lắm rồi không gặp, nào tới nhà tôi rồi nói tiếp"Vào nhà Phạm Ngũ đã hỏi: "Hôm nay đến cô có thứ gì tốt giao dịch hay không"Cô vào luôn chủ đề chính: "Tôi có 10 chiếc quần bò, như lần trước, 2 chiếc đồng hồ, 2 chiếc đài, 20 đôi dép cao su, anh có muốn giao dịch hay không"Phạm Ngũ lập tức nghiêm túc lên: " Thật sự? cô sao lại có nhiều món đồ như vậy""Đây là một người bạn của tôi cầm từ nước ngoài về, hắn ta có cách, tôi chỉ làm trung gian giao dịch mà thôi, nếu anh muốn thứ gì tôi có thể giúp anh liên hệ""Có thể, hiện tại tôi muốn tất cả những thứ này, nếu về sau cô có thì cứ mang tới chỗ tôi"" Ngoài ra tôi muốn đồ đóng hộp, đồ khô mấy loại có thể để lâu được, nếu được cô đặt hắn 50 chiếc quần bò, 10 chiếc radio, nếu có xe đạp thì càng tốt, tôi cũng cần lương thực"" Được tôi sẽ hỏi lại và trả lời anh vào lần sau""Bây giờ những món đồ hôm nay tôi mang, anh có muốn thu không"" Có chứ, quần bò và đồng hồ vẫn giá như hôm trước, đài radio tôi trả 5 cây vàng và 100 đồng, dép cao su thì 20 đồng một đôi, cô vẫn lấy vàng hay là lấy tiền mặt""Anh đưa tôi 500 đồng tiền mặt còn lại đổi ra vàng"" Vậy được anh chuẩn bị đi, chiều nay tôi sẽ mang hàng tới cho anh"Sau khi hẹn với anh ta, cô không vội vào trung tâm lấy đồ, mà đi tới cửa hàng cung tiêu mua chút đồ cho hai đứa trẻ.Trời hiện tại đã lạnh, ba mẹ con đang mặc quần áo mỏng rách nát, không đủ giữ ấm.Đồ trong không gian quá tốt, cô không dám bỏ ra mặc." A chị dâu Trương, lâu lắm rồi không thấy chị tới trấn, ngày nào em cũng ngóng chị, hôm nay chị đến đây mua thứ gì"Lý Thanh Tú thấy cô thì hào hứng đi qua hỏi han"Đợt này vào vụ thu hoạch nên chị không có thời gian đi lên trấn, hôm qua mới kết thúc mà trời lạnh rồi, chị muốn mua ít vải về may quần áo nhưng chị không có phiếu vải, em có cách nào không"Cô thử hỏi Lý Thanh Tú xem vì cô ấy làm tại Cung Tiêu xã sẽ biết mấy thứ này"Chị qua đây, em có người bạn làm bên xưởng dệt, cô ấy có một ít vải lỗi, để em bảo cô ấy, trưa nay em với chị sang nhà bạn em để chọn""Vậy được, cảm ơn em, hôm qua dưới chị chia lương thực, vài người nhờ chị bán một ít, em có muốn lấy không, chị có khoảng 20 cân thịt, 20 cân gạo"" Muốn muốn em lấy chứ, vậy chút nữa chị qua nhà em trước, em sẽ nhắn bạn em mang vải sang cho chị, cô ấy cũng muốn mua thịt nhưng mà em không có cách nào liên lạc với chị" Lý Thanh Tú vui mừng nóiCô tạm biệt Lý Thanh Tú, hẹn cô ấy tan làm sẽ gặp, vì muốn làm giao dịch lớn với Phạm Ngũ, cô dự tính tìm một cái kho cũ để đựng đồ, vì thể cô đi loanh quanh hỏi thăm." Chào thím gần đây có nhà ai có sân kho cho thuê không ạ" Cô hỏi một thím đang ngồi chơi cùng cháu ngoài cửa" Cháu muốn tìm sân kho thì có thể đến nhà lão Thẩm, ông ấy ngày trước là địa chủ, giờ trong nhà chỉ có một căn nhà và cái kho rộng, do ngày trước ông ấy quyên hết tài sản nên nhà nước cho giữ lại, bây giờ hai vợ chồng cũng khó khăn, đã muốn cho thuê lâu rồi, nhưng thời buổi này, hiếm người cần lắm.Cháu theo thím, thím chỉ nhà cho".
Nghỉ một lúc cô đi tắm rửa gội đầu, vào không gian lấy đồ ăn sẵn ra ăn rồi đi ngủ.
Sáng mai cô sẽ lên trấn vào chợ đen một lần nữa.
Sáng sớm, cô dậy ăn sáng xong, để lại đồ ăn sáng và trưa cho hai con gái, dặn dò xong cô cõng giỏ lên trấn, cô đi thẳng tới chỗ Phạm Ngũ, đến cổng chợ, cô không thấy Phạm Ngũ mà là một người khác.
"Tôi muốn tìm Phạm Ngũ, tôi muốn giao dịch đồ"Canh gác nghi ngờ nhìn cô, sau đó nói: "Cô chờ ở đây"Một lúc sau cô thấy Phạm Ngũ đi sau anh ta tới, thấy cô hắn có vẻ rất vui mừng.
"Lâu lắm rồi không gặp, nào tới nhà tôi rồi nói tiếp"Vào nhà Phạm Ngũ đã hỏi: "Hôm nay đến cô có thứ gì tốt giao dịch hay không"Cô vào luôn chủ đề chính: "Tôi có 10 chiếc quần bò, như lần trước, 2 chiếc đồng hồ, 2 chiếc đài, 20 đôi dép cao su, anh có muốn giao dịch hay không"Phạm Ngũ lập tức nghiêm túc lên: " Thật sự? cô sao lại có nhiều món đồ như vậy""Đây là một người bạn của tôi cầm từ nước ngoài về, hắn ta có cách, tôi chỉ làm trung gian giao dịch mà thôi, nếu anh muốn thứ gì tôi có thể giúp anh liên hệ""Có thể, hiện tại tôi muốn tất cả những thứ này, nếu về sau cô có thì cứ mang tới chỗ tôi"" Ngoài ra tôi muốn đồ đóng hộp, đồ khô mấy loại có thể để lâu được, nếu được cô đặt hắn 50 chiếc quần bò, 10 chiếc radio, nếu có xe đạp thì càng tốt, tôi cũng cần lương thực"" Được tôi sẽ hỏi lại và trả lời anh vào lần sau""Bây giờ những món đồ hôm nay tôi mang, anh có muốn thu không"" Có chứ, quần bò và đồng hồ vẫn giá như hôm trước, đài radio tôi trả 5 cây vàng và 100 đồng, dép cao su thì 20 đồng một đôi, cô vẫn lấy vàng hay là lấy tiền mặt""Anh đưa tôi 500 đồng tiền mặt còn lại đổi ra vàng"" Vậy được anh chuẩn bị đi, chiều nay tôi sẽ mang hàng tới cho anh"Sau khi hẹn với anh ta, cô không vội vào trung tâm lấy đồ, mà đi tới cửa hàng cung tiêu mua chút đồ cho hai đứa trẻ.
Trời hiện tại đã lạnh, ba mẹ con đang mặc quần áo mỏng rách nát, không đủ giữ ấm.
Đồ trong không gian quá tốt, cô không dám bỏ ra mặc.
" A chị dâu Trương, lâu lắm rồi không thấy chị tới trấn, ngày nào em cũng ngóng chị, hôm nay chị đến đây mua thứ gì"Lý Thanh Tú thấy cô thì hào hứng đi qua hỏi han"Đợt này vào vụ thu hoạch nên chị không có thời gian đi lên trấn, hôm qua mới kết thúc mà trời lạnh rồi, chị muốn mua ít vải về may quần áo nhưng chị không có phiếu vải, em có cách nào không"Cô thử hỏi Lý Thanh Tú xem vì cô ấy làm tại Cung Tiêu xã sẽ biết mấy thứ này"Chị qua đây, em có người bạn làm bên xưởng dệt, cô ấy có một ít vải lỗi, để em bảo cô ấy, trưa nay em với chị sang nhà bạn em để chọn""Vậy được, cảm ơn em, hôm qua dưới chị chia lương thực, vài người nhờ chị bán một ít, em có muốn lấy không, chị có khoảng 20 cân thịt, 20 cân gạo"" Muốn muốn em lấy chứ, vậy chút nữa chị qua nhà em trước, em sẽ nhắn bạn em mang vải sang cho chị, cô ấy cũng muốn mua thịt nhưng mà em không có cách nào liên lạc với chị" Lý Thanh Tú vui mừng nóiCô tạm biệt Lý Thanh Tú, hẹn cô ấy tan làm sẽ gặp, vì muốn làm giao dịch lớn với Phạm Ngũ, cô dự tính tìm một cái kho cũ để đựng đồ, vì thể cô đi loanh quanh hỏi thăm.
" Chào thím gần đây có nhà ai có sân kho cho thuê không ạ" Cô hỏi một thím đang ngồi chơi cùng cháu ngoài cửa" Cháu muốn tìm sân kho thì có thể đến nhà lão Thẩm, ông ấy ngày trước là địa chủ, giờ trong nhà chỉ có một căn nhà và cái kho rộng, do ngày trước ông ấy quyên hết tài sản nên nhà nước cho giữ lại, bây giờ hai vợ chồng cũng khó khăn, đã muốn cho thuê lâu rồi, nhưng thời buổi này, hiếm người cần lắm.
Cháu theo thím, thím chỉ nhà cho".
Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80Tác giả: Mâm XôiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để… Nghỉ một lúc cô đi tắm rửa gội đầu, vào không gian lấy đồ ăn sẵn ra ăn rồi đi ngủ.Sáng mai cô sẽ lên trấn vào chợ đen một lần nữa.Sáng sớm, cô dậy ăn sáng xong, để lại đồ ăn sáng và trưa cho hai con gái, dặn dò xong cô cõng giỏ lên trấn, cô đi thẳng tới chỗ Phạm Ngũ, đến cổng chợ, cô không thấy Phạm Ngũ mà là một người khác."Tôi muốn tìm Phạm Ngũ, tôi muốn giao dịch đồ"Canh gác nghi ngờ nhìn cô, sau đó nói: "Cô chờ ở đây"Một lúc sau cô thấy Phạm Ngũ đi sau anh ta tới, thấy cô hắn có vẻ rất vui mừng."Lâu lắm rồi không gặp, nào tới nhà tôi rồi nói tiếp"Vào nhà Phạm Ngũ đã hỏi: "Hôm nay đến cô có thứ gì tốt giao dịch hay không"Cô vào luôn chủ đề chính: "Tôi có 10 chiếc quần bò, như lần trước, 2 chiếc đồng hồ, 2 chiếc đài, 20 đôi dép cao su, anh có muốn giao dịch hay không"Phạm Ngũ lập tức nghiêm túc lên: " Thật sự? cô sao lại có nhiều món đồ như vậy""Đây là một người bạn của tôi cầm từ nước ngoài về, hắn ta có cách, tôi chỉ làm trung gian giao dịch mà thôi, nếu anh muốn thứ gì tôi có thể giúp anh liên hệ""Có thể, hiện tại tôi muốn tất cả những thứ này, nếu về sau cô có thì cứ mang tới chỗ tôi"" Ngoài ra tôi muốn đồ đóng hộp, đồ khô mấy loại có thể để lâu được, nếu được cô đặt hắn 50 chiếc quần bò, 10 chiếc radio, nếu có xe đạp thì càng tốt, tôi cũng cần lương thực"" Được tôi sẽ hỏi lại và trả lời anh vào lần sau""Bây giờ những món đồ hôm nay tôi mang, anh có muốn thu không"" Có chứ, quần bò và đồng hồ vẫn giá như hôm trước, đài radio tôi trả 5 cây vàng và 100 đồng, dép cao su thì 20 đồng một đôi, cô vẫn lấy vàng hay là lấy tiền mặt""Anh đưa tôi 500 đồng tiền mặt còn lại đổi ra vàng"" Vậy được anh chuẩn bị đi, chiều nay tôi sẽ mang hàng tới cho anh"Sau khi hẹn với anh ta, cô không vội vào trung tâm lấy đồ, mà đi tới cửa hàng cung tiêu mua chút đồ cho hai đứa trẻ.Trời hiện tại đã lạnh, ba mẹ con đang mặc quần áo mỏng rách nát, không đủ giữ ấm.Đồ trong không gian quá tốt, cô không dám bỏ ra mặc." A chị dâu Trương, lâu lắm rồi không thấy chị tới trấn, ngày nào em cũng ngóng chị, hôm nay chị đến đây mua thứ gì"Lý Thanh Tú thấy cô thì hào hứng đi qua hỏi han"Đợt này vào vụ thu hoạch nên chị không có thời gian đi lên trấn, hôm qua mới kết thúc mà trời lạnh rồi, chị muốn mua ít vải về may quần áo nhưng chị không có phiếu vải, em có cách nào không"Cô thử hỏi Lý Thanh Tú xem vì cô ấy làm tại Cung Tiêu xã sẽ biết mấy thứ này"Chị qua đây, em có người bạn làm bên xưởng dệt, cô ấy có một ít vải lỗi, để em bảo cô ấy, trưa nay em với chị sang nhà bạn em để chọn""Vậy được, cảm ơn em, hôm qua dưới chị chia lương thực, vài người nhờ chị bán một ít, em có muốn lấy không, chị có khoảng 20 cân thịt, 20 cân gạo"" Muốn muốn em lấy chứ, vậy chút nữa chị qua nhà em trước, em sẽ nhắn bạn em mang vải sang cho chị, cô ấy cũng muốn mua thịt nhưng mà em không có cách nào liên lạc với chị" Lý Thanh Tú vui mừng nóiCô tạm biệt Lý Thanh Tú, hẹn cô ấy tan làm sẽ gặp, vì muốn làm giao dịch lớn với Phạm Ngũ, cô dự tính tìm một cái kho cũ để đựng đồ, vì thể cô đi loanh quanh hỏi thăm." Chào thím gần đây có nhà ai có sân kho cho thuê không ạ" Cô hỏi một thím đang ngồi chơi cùng cháu ngoài cửa" Cháu muốn tìm sân kho thì có thể đến nhà lão Thẩm, ông ấy ngày trước là địa chủ, giờ trong nhà chỉ có một căn nhà và cái kho rộng, do ngày trước ông ấy quyên hết tài sản nên nhà nước cho giữ lại, bây giờ hai vợ chồng cũng khó khăn, đã muốn cho thuê lâu rồi, nhưng thời buổi này, hiếm người cần lắm.Cháu theo thím, thím chỉ nhà cho".