Tác giả:

Sắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để…

Chương 23: 23: Nhà Mẹ Đẻ Tới Thăm

Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80Tác giả: Mâm XôiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để… Bên nhà Lý Thanh Tú cũng như vậy, cũng gần hai tháng này nhà có không có nhiều thịt như vậy rồi, bình quân một tháng chỉ có nửa cân thịt chỉ tiêu, nhưng không phải lúc nào cũng mua được, mẹ cô nhiều lúc xếp hàng từ sáng lúc tới lượt thì hết.Sau khi lấy xong tiền và giao đồ cho bên Lý Thanh Tú, cô lại tiếp tục và không gian lấy đồ như đã hứa với Pham Ngũ, dạo trong trung tâm một lúc, thấy thời gian đã đến, cô trực tiếp tới nhà anh ta luôn.Anh ta cũng đang chờ cô, thấy cô đến người gác cổng dẫn cô vào luôn.Giao đồ và thanh toán tiền xong, cô để mọi thứ vào không gian sau đó nhanh chóng đi về nhà.Hôm nay có thêm vải và bông và một món tiền lớn cô đi trên đường mà bước chân nhẹ nhàng, tinh thần phấn chấn, đến đầu cửa thôn, cô lấy đồ từ trung tâm giỏ đeo lên lưng rồi mới về nhà." Tiểu Ngư mau về nhà mẹ cháu và anh trai tới thăm cháu đấy"Cô giật mình,kể từ khi cô tới đây, cô không nghe nói tới nhà mẹ đẻ, sao giờ tự dưng lại có mẹ đẻ tới, không biết cô thay đổi thế này, họ có phát hiện ra hay không, quan trọng là nhân cách người nhà mẹ đẻ ra sao.Cô chào hỏi và cảm ơn sau đó đi nhanh về phía nhà.Từ xa thấy hai cái bảo bối đứng ngoài cửa ngóng về phía này, bên cạnh là một người phụ nữ trung niên khoảng 50 tuổi, một người đàn ông khoảng 30 tuổi cũng đang ngó nhìn bên này, thấy cô hai con gái vừa chạy tới vừa gọi cô " Mẹ mẹ về rồi, bà ngoại và bác cả tới thăm, mang rất nhiều đồ tới"Người phụ nữ vừa thấy cô liên khóc làm cô luống cuống tay chân" Ai con gái số khổ của mẹ, sao con bị như vậy mà không nói với trong nhà một tiếng, nếu không phải mẹ và anh trai con tới đây thăm con, thì con cứ giấu thế à""Em gái, em ở nhà được ba mẹ cưng chiều, còn có mấy người anh trai bảo vệ, nếu em chịu ủy khuất gì, đã có các anh trai đứng ra, lúc nãy anh đi qua nhà mẹ chồng em thì người ta nói Trần Quốc Khanh mất tích, sau đó ba mẹ con bị phân gia tới đây, mẹ và anh mới qua đây xem em.ba mẹ con sống khó khăn sao em không về nhà"" Mẹ, anh trai mọi người vào nhà đã, con sẽ kể lại đầu đuôi ạ" Cô thấy mẹ và anh trai nguyên chủ quan tâm cô ấy như vậy thì hơi chột dạ, nhưng cô đã xuyên vào thân thể cô ấy, nếu gia đình cô ấy đối xử tốt với cô thì cô sẽ đối đãi lại tốt gấp trăm lần, coi như để báo đáp nguyên chủ.Mẹ cô là Tôn Thục Phấn, anh trai cả là Trương Kiến Xương, ngoài ra cô còn có anh hai Trương Văn Dân, anh ba Trương Quốc Đống.Cả ba đều lập gia đình và có con rồi." Mau vào nhà đi con"Sau khi vào nhà rót cho mỗi người một cốc nước, cô uống một ngụm cho đỡ khát, rồi tóm lược lại chuyện cho mẹ và anh trai nghe.Mẹ cô nghe xong thì khóc nức nở, than số con gái khổ, anh trai cô thì mặt đau xót nhìn cô."mẹ con không sao hiện tại phân gia ra con và hai bảo bối sống rất tốt, không cần nhìn sắc mặt người khác sống"Cô an ủi mẹ và anh trai nguyên thân, sự thật là từ khi tới đây cô cũng chưa chịu thiệt lần nào, ăn thì ăn, ngủ thì ngủ.Mẹ và anh lâu mới tới, mọi người ở lại mấy ngày nhé.Thôn con mới phân lương thực và chia thịt, con xuống bếp nấu cơm ngay đây." Rồi con đừng lãng phí"" Để mẹ nấu cơm cùng con"" Mẹ không cần đâu ạ, mẹ ngồi nghỉ đi, cũng không có thứ gì khó mà".

Bên nhà Lý Thanh Tú cũng như vậy, cũng gần hai tháng này nhà có không có nhiều thịt như vậy rồi, bình quân một tháng chỉ có nửa cân thịt chỉ tiêu, nhưng không phải lúc nào cũng mua được, mẹ cô nhiều lúc xếp hàng từ sáng lúc tới lượt thì hết.Sau khi lấy xong tiền và giao đồ cho bên Lý Thanh Tú, cô lại tiếp tục và không gian lấy đồ như đã hứa với Pham Ngũ, dạo trong trung tâm một lúc, thấy thời gian đã đến, cô trực tiếp tới nhà anh ta luôn.

Anh ta cũng đang chờ cô, thấy cô đến người gác cổng dẫn cô vào luôn.Giao đồ và thanh toán tiền xong, cô để mọi thứ vào không gian sau đó nhanh chóng đi về nhà.

Hôm nay có thêm vải và bông và một món tiền lớn cô đi trên đường mà bước chân nhẹ nhàng, tinh thần phấn chấn, đến đầu cửa thôn, cô lấy đồ từ trung tâm giỏ đeo lên lưng rồi mới về nhà." Tiểu Ngư mau về nhà mẹ cháu và anh trai tới thăm cháu đấy"Cô giật mình,kể từ khi cô tới đây, cô không nghe nói tới nhà mẹ đẻ, sao giờ tự dưng lại có mẹ đẻ tới, không biết cô thay đổi thế này, họ có phát hiện ra hay không, quan trọng là nhân cách người nhà mẹ đẻ ra sao.Cô chào hỏi và cảm ơn sau đó đi nhanh về phía nhà.

Từ xa thấy hai cái bảo bối đứng ngoài cửa ngóng về phía này, bên cạnh là một người phụ nữ trung niên khoảng 50 tuổi, một người đàn ông khoảng 30 tuổi cũng đang ngó nhìn bên này, thấy cô hai con gái vừa chạy tới vừa gọi cô " Mẹ mẹ về rồi, bà ngoại và bác cả tới thăm, mang rất nhiều đồ tới"Người phụ nữ vừa thấy cô liên khóc làm cô luống cuống tay chân" Ai con gái số khổ của mẹ, sao con bị như vậy mà không nói với trong nhà một tiếng, nếu không phải mẹ và anh trai con tới đây thăm con, thì con cứ giấu thế à""Em gái, em ở nhà được ba mẹ cưng chiều, còn có mấy người anh trai bảo vệ, nếu em chịu ủy khuất gì, đã có các anh trai đứng ra, lúc nãy anh đi qua nhà mẹ chồng em thì người ta nói Trần Quốc Khanh mất tích, sau đó ba mẹ con bị phân gia tới đây, mẹ và anh mới qua đây xem em.

ba mẹ con sống khó khăn sao em không về nhà"" Mẹ, anh trai mọi người vào nhà đã, con sẽ kể lại đầu đuôi ạ" Cô thấy mẹ và anh trai nguyên chủ quan tâm cô ấy như vậy thì hơi chột dạ, nhưng cô đã xuyên vào thân thể cô ấy, nếu gia đình cô ấy đối xử tốt với cô thì cô sẽ đối đãi lại tốt gấp trăm lần, coi như để báo đáp nguyên chủ.

Mẹ cô là Tôn Thục Phấn, anh trai cả là Trương Kiến Xương, ngoài ra cô còn có anh hai Trương Văn Dân, anh ba Trương Quốc Đống.

Cả ba đều lập gia đình và có con rồi." Mau vào nhà đi con"Sau khi vào nhà rót cho mỗi người một cốc nước, cô uống một ngụm cho đỡ khát, rồi tóm lược lại chuyện cho mẹ và anh trai nghe.

Mẹ cô nghe xong thì khóc nức nở, than số con gái khổ, anh trai cô thì mặt đau xót nhìn cô."mẹ con không sao hiện tại phân gia ra con và hai bảo bối sống rất tốt, không cần nhìn sắc mặt người khác sống"Cô an ủi mẹ và anh trai nguyên thân, sự thật là từ khi tới đây cô cũng chưa chịu thiệt lần nào, ăn thì ăn, ngủ thì ngủ.

Mẹ và anh lâu mới tới, mọi người ở lại mấy ngày nhé.

Thôn con mới phân lương thực và chia thịt, con xuống bếp nấu cơm ngay đây." Rồi con đừng lãng phí"" Để mẹ nấu cơm cùng con"" Mẹ không cần đâu ạ, mẹ ngồi nghỉ đi, cũng không có thứ gì khó mà".

Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80Tác giả: Mâm XôiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để… Bên nhà Lý Thanh Tú cũng như vậy, cũng gần hai tháng này nhà có không có nhiều thịt như vậy rồi, bình quân một tháng chỉ có nửa cân thịt chỉ tiêu, nhưng không phải lúc nào cũng mua được, mẹ cô nhiều lúc xếp hàng từ sáng lúc tới lượt thì hết.Sau khi lấy xong tiền và giao đồ cho bên Lý Thanh Tú, cô lại tiếp tục và không gian lấy đồ như đã hứa với Pham Ngũ, dạo trong trung tâm một lúc, thấy thời gian đã đến, cô trực tiếp tới nhà anh ta luôn.Anh ta cũng đang chờ cô, thấy cô đến người gác cổng dẫn cô vào luôn.Giao đồ và thanh toán tiền xong, cô để mọi thứ vào không gian sau đó nhanh chóng đi về nhà.Hôm nay có thêm vải và bông và một món tiền lớn cô đi trên đường mà bước chân nhẹ nhàng, tinh thần phấn chấn, đến đầu cửa thôn, cô lấy đồ từ trung tâm giỏ đeo lên lưng rồi mới về nhà." Tiểu Ngư mau về nhà mẹ cháu và anh trai tới thăm cháu đấy"Cô giật mình,kể từ khi cô tới đây, cô không nghe nói tới nhà mẹ đẻ, sao giờ tự dưng lại có mẹ đẻ tới, không biết cô thay đổi thế này, họ có phát hiện ra hay không, quan trọng là nhân cách người nhà mẹ đẻ ra sao.Cô chào hỏi và cảm ơn sau đó đi nhanh về phía nhà.Từ xa thấy hai cái bảo bối đứng ngoài cửa ngóng về phía này, bên cạnh là một người phụ nữ trung niên khoảng 50 tuổi, một người đàn ông khoảng 30 tuổi cũng đang ngó nhìn bên này, thấy cô hai con gái vừa chạy tới vừa gọi cô " Mẹ mẹ về rồi, bà ngoại và bác cả tới thăm, mang rất nhiều đồ tới"Người phụ nữ vừa thấy cô liên khóc làm cô luống cuống tay chân" Ai con gái số khổ của mẹ, sao con bị như vậy mà không nói với trong nhà một tiếng, nếu không phải mẹ và anh trai con tới đây thăm con, thì con cứ giấu thế à""Em gái, em ở nhà được ba mẹ cưng chiều, còn có mấy người anh trai bảo vệ, nếu em chịu ủy khuất gì, đã có các anh trai đứng ra, lúc nãy anh đi qua nhà mẹ chồng em thì người ta nói Trần Quốc Khanh mất tích, sau đó ba mẹ con bị phân gia tới đây, mẹ và anh mới qua đây xem em.ba mẹ con sống khó khăn sao em không về nhà"" Mẹ, anh trai mọi người vào nhà đã, con sẽ kể lại đầu đuôi ạ" Cô thấy mẹ và anh trai nguyên chủ quan tâm cô ấy như vậy thì hơi chột dạ, nhưng cô đã xuyên vào thân thể cô ấy, nếu gia đình cô ấy đối xử tốt với cô thì cô sẽ đối đãi lại tốt gấp trăm lần, coi như để báo đáp nguyên chủ.Mẹ cô là Tôn Thục Phấn, anh trai cả là Trương Kiến Xương, ngoài ra cô còn có anh hai Trương Văn Dân, anh ba Trương Quốc Đống.Cả ba đều lập gia đình và có con rồi." Mau vào nhà đi con"Sau khi vào nhà rót cho mỗi người một cốc nước, cô uống một ngụm cho đỡ khát, rồi tóm lược lại chuyện cho mẹ và anh trai nghe.Mẹ cô nghe xong thì khóc nức nở, than số con gái khổ, anh trai cô thì mặt đau xót nhìn cô."mẹ con không sao hiện tại phân gia ra con và hai bảo bối sống rất tốt, không cần nhìn sắc mặt người khác sống"Cô an ủi mẹ và anh trai nguyên thân, sự thật là từ khi tới đây cô cũng chưa chịu thiệt lần nào, ăn thì ăn, ngủ thì ngủ.Mẹ và anh lâu mới tới, mọi người ở lại mấy ngày nhé.Thôn con mới phân lương thực và chia thịt, con xuống bếp nấu cơm ngay đây." Rồi con đừng lãng phí"" Để mẹ nấu cơm cùng con"" Mẹ không cần đâu ạ, mẹ ngồi nghỉ đi, cũng không có thứ gì khó mà".

Chương 23: 23: Nhà Mẹ Đẻ Tới Thăm