Sắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để…
Chương 29: Chương 29
Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80Tác giả: Mâm XôiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để… Đánh bay một tô ít cơm nhiều sườn, cô vác các bụng vì quá nó mà phải đi lại để tiêu bớt.Nghĩ lần này đưa nhiều đồ cho Phạm Ngũ như thế này có thể một thời gian dài nữa, anh ta sẽ chưa nhập hàng.Từ giờ tới tết cô sẽ tất trung làm mứt và bán các loại đồ tết thôi.Bán nhiều đồ thì không được chứ, mấy cái loại nhà làm như mứt thì bây giờ cũng có thể được bán một hai rồi.Cô đợi tới khoảng 7h tối thì thấy Phạm Ngũ dẫn một vài người tới, cô mở cửa kho để họ vào kiểm hàngAnh ta cũng choáng với đống đồ này: " Bạn cô giỏi thật bằng này đồ mà có thể chót lọt được""Tôi cũng không rõ lắm, bạn tôi chuyển đồ tới đây, tôi chỉ phụ trách báo cho anhh thôi" Cô bình tĩnh nói" Hôm nay có cả đồ hộp, đồ xông khói...!tất cả được đóng gói hết rồi.Đồ này bán dịp tết là chạy lắm"" Tôi lấy hết chỗ này, đợt này tôi sẽ đi một chuyến lên thành phố để bán, tôi cũng về nhà trên đó luôn, khi nào cần hàng tôi liên hệ cô bằng cách nào.Anh yên tâm, từ giờ tói tháng 3 năm sau sẽ không còn hàng đâu, bạn tôi đã bán hết đợt hàng lần này rồi"" Được vậy khi nào có hàng tiếp cô tới báo cho tôi, địa điểm giao hàng vẫn tại kho này"" Được cứ quyết định như vậy đi"Sau khi bên Phạm Ngũ kiểm tra hàng và thanh toán đầy đủ, cô để vàng và tiền vào giỏ giao chìa khoá cho anh ta, sau đó về nhà, hiện tại trời đã rất tối rồi"Cô chưa đi đường tối như thế này, có hơi lo sợ, vậy nên quyết định thuê xe để về, về tới cổng thôn cô xuống đi bộ.sợ ảnh hướng tới người dân trong thôn, cái thôn bé tý, nhà cái có chuyện gì đều biết.Cô lo lắng hai đứa bé ở nhà, bây giờ cũng khá là muộn rồi, về tới cổng, thấy hai cái đầu nhỏ, đang chụm lại gần nhau trên bậc cửa, cô nhìn mà thấy thương.Cô khẽ gọi: " Tiểu Nhất, Tiểu Tiểu, hai con mau vào nhà khỏi lạnh, sao lại ra đây ngồi"Hai đứa bé thấy cô thì reo hò, chạy lại mỗi đứa một chân ôm, miệng gọi " mẹ đã về"Cô ngồi xuống ôm hai đứa, thơm mỗi đứa một cái rồi dẫn cả hai đóng cổng, đi vào nhà"Mau vào nhà với mẹ, lần sai mẹ về muộn, hai đứa nhớ đóng cửa rồi vào nhà ngồi biết chưa, khi nào mẹ về thì sẽ gọi con ra mở cổng"" Vâng con nhớ rồi, nhưng mà hôm nay mẹ về muộn, con và Tiểu Tiểu ngồi trong nhà hơi sợ" Tiểu Nhất tủi thân nói" Mẹ xin lỗi, hôm nay mẹ có chút việc về chễ, sau này sẽ không như vậy nữa"" Không sao ạ, lần sau con sẽ ở trong nhà chờ mẹ"" Được rồi, hai bảo bổi, các con lại đây mẹ lấy đồ ăn cho hai đứa""Oa có đồ ăn ngon hả mẹ?"" Đúng vậy bạn Tiểu Nhất đoán quá chính xác, thưởng một cái hôn nào", chụt" Mẹ con cũng muốn hôn má" Tiểu Tiểu cũng nhào lên đòi hôn má"Rồi bạn Tiểu Tiểu cũng thật ngoan, nên được thưởng một cái thơm má" chụt" Bây giờ ngồi đây chờ mẹ chút, mẹ xuống bếp làm đồ ăn ngon nhé"" vâng ạ".
Đánh bay một tô ít cơm nhiều sườn, cô vác các bụng vì quá nó mà phải đi lại để tiêu bớt.
Nghĩ lần này đưa nhiều đồ cho Phạm Ngũ như thế này có thể một thời gian dài nữa, anh ta sẽ chưa nhập hàng.
Từ giờ tới tết cô sẽ tất trung làm mứt và bán các loại đồ tết thôi.
Bán nhiều đồ thì không được chứ, mấy cái loại nhà làm như mứt thì bây giờ cũng có thể được bán một hai rồi.Cô đợi tới khoảng 7h tối thì thấy Phạm Ngũ dẫn một vài người tới, cô mở cửa kho để họ vào kiểm hàngAnh ta cũng choáng với đống đồ này: " Bạn cô giỏi thật bằng này đồ mà có thể chót lọt được""Tôi cũng không rõ lắm, bạn tôi chuyển đồ tới đây, tôi chỉ phụ trách báo cho anhh thôi" Cô bình tĩnh nói" Hôm nay có cả đồ hộp, đồ xông khói...!tất cả được đóng gói hết rồi.
Đồ này bán dịp tết là chạy lắm"" Tôi lấy hết chỗ này, đợt này tôi sẽ đi một chuyến lên thành phố để bán, tôi cũng về nhà trên đó luôn, khi nào cần hàng tôi liên hệ cô bằng cách nào.
Anh yên tâm, từ giờ tói tháng 3 năm sau sẽ không còn hàng đâu, bạn tôi đã bán hết đợt hàng lần này rồi"" Được vậy khi nào có hàng tiếp cô tới báo cho tôi, địa điểm giao hàng vẫn tại kho này"" Được cứ quyết định như vậy đi"Sau khi bên Phạm Ngũ kiểm tra hàng và thanh toán đầy đủ, cô để vàng và tiền vào giỏ giao chìa khoá cho anh ta, sau đó về nhà, hiện tại trời đã rất tối rồi"Cô chưa đi đường tối như thế này, có hơi lo sợ, vậy nên quyết định thuê xe để về, về tới cổng thôn cô xuống đi bộ.
sợ ảnh hướng tới người dân trong thôn, cái thôn bé tý, nhà cái có chuyện gì đều biết.Cô lo lắng hai đứa bé ở nhà, bây giờ cũng khá là muộn rồi, về tới cổng, thấy hai cái đầu nhỏ, đang chụm lại gần nhau trên bậc cửa, cô nhìn mà thấy thương.
Cô khẽ gọi: " Tiểu Nhất, Tiểu Tiểu, hai con mau vào nhà khỏi lạnh, sao lại ra đây ngồi"Hai đứa bé thấy cô thì reo hò, chạy lại mỗi đứa một chân ôm, miệng gọi " mẹ đã về"Cô ngồi xuống ôm hai đứa, thơm mỗi đứa một cái rồi dẫn cả hai đóng cổng, đi vào nhà"Mau vào nhà với mẹ, lần sai mẹ về muộn, hai đứa nhớ đóng cửa rồi vào nhà ngồi biết chưa, khi nào mẹ về thì sẽ gọi con ra mở cổng"" Vâng con nhớ rồi, nhưng mà hôm nay mẹ về muộn, con và Tiểu Tiểu ngồi trong nhà hơi sợ" Tiểu Nhất tủi thân nói" Mẹ xin lỗi, hôm nay mẹ có chút việc về chễ, sau này sẽ không như vậy nữa"" Không sao ạ, lần sau con sẽ ở trong nhà chờ mẹ"" Được rồi, hai bảo bổi, các con lại đây mẹ lấy đồ ăn cho hai đứa""Oa có đồ ăn ngon hả mẹ?"" Đúng vậy bạn Tiểu Nhất đoán quá chính xác, thưởng một cái hôn nào", chụt" Mẹ con cũng muốn hôn má" Tiểu Tiểu cũng nhào lên đòi hôn má"Rồi bạn Tiểu Tiểu cũng thật ngoan, nên được thưởng một cái thơm má" chụt" Bây giờ ngồi đây chờ mẹ chút, mẹ xuống bếp làm đồ ăn ngon nhé"" vâng ạ".
Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80Tác giả: Mâm XôiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để… Đánh bay một tô ít cơm nhiều sườn, cô vác các bụng vì quá nó mà phải đi lại để tiêu bớt.Nghĩ lần này đưa nhiều đồ cho Phạm Ngũ như thế này có thể một thời gian dài nữa, anh ta sẽ chưa nhập hàng.Từ giờ tới tết cô sẽ tất trung làm mứt và bán các loại đồ tết thôi.Bán nhiều đồ thì không được chứ, mấy cái loại nhà làm như mứt thì bây giờ cũng có thể được bán một hai rồi.Cô đợi tới khoảng 7h tối thì thấy Phạm Ngũ dẫn một vài người tới, cô mở cửa kho để họ vào kiểm hàngAnh ta cũng choáng với đống đồ này: " Bạn cô giỏi thật bằng này đồ mà có thể chót lọt được""Tôi cũng không rõ lắm, bạn tôi chuyển đồ tới đây, tôi chỉ phụ trách báo cho anhh thôi" Cô bình tĩnh nói" Hôm nay có cả đồ hộp, đồ xông khói...!tất cả được đóng gói hết rồi.Đồ này bán dịp tết là chạy lắm"" Tôi lấy hết chỗ này, đợt này tôi sẽ đi một chuyến lên thành phố để bán, tôi cũng về nhà trên đó luôn, khi nào cần hàng tôi liên hệ cô bằng cách nào.Anh yên tâm, từ giờ tói tháng 3 năm sau sẽ không còn hàng đâu, bạn tôi đã bán hết đợt hàng lần này rồi"" Được vậy khi nào có hàng tiếp cô tới báo cho tôi, địa điểm giao hàng vẫn tại kho này"" Được cứ quyết định như vậy đi"Sau khi bên Phạm Ngũ kiểm tra hàng và thanh toán đầy đủ, cô để vàng và tiền vào giỏ giao chìa khoá cho anh ta, sau đó về nhà, hiện tại trời đã rất tối rồi"Cô chưa đi đường tối như thế này, có hơi lo sợ, vậy nên quyết định thuê xe để về, về tới cổng thôn cô xuống đi bộ.sợ ảnh hướng tới người dân trong thôn, cái thôn bé tý, nhà cái có chuyện gì đều biết.Cô lo lắng hai đứa bé ở nhà, bây giờ cũng khá là muộn rồi, về tới cổng, thấy hai cái đầu nhỏ, đang chụm lại gần nhau trên bậc cửa, cô nhìn mà thấy thương.Cô khẽ gọi: " Tiểu Nhất, Tiểu Tiểu, hai con mau vào nhà khỏi lạnh, sao lại ra đây ngồi"Hai đứa bé thấy cô thì reo hò, chạy lại mỗi đứa một chân ôm, miệng gọi " mẹ đã về"Cô ngồi xuống ôm hai đứa, thơm mỗi đứa một cái rồi dẫn cả hai đóng cổng, đi vào nhà"Mau vào nhà với mẹ, lần sai mẹ về muộn, hai đứa nhớ đóng cửa rồi vào nhà ngồi biết chưa, khi nào mẹ về thì sẽ gọi con ra mở cổng"" Vâng con nhớ rồi, nhưng mà hôm nay mẹ về muộn, con và Tiểu Tiểu ngồi trong nhà hơi sợ" Tiểu Nhất tủi thân nói" Mẹ xin lỗi, hôm nay mẹ có chút việc về chễ, sau này sẽ không như vậy nữa"" Không sao ạ, lần sau con sẽ ở trong nhà chờ mẹ"" Được rồi, hai bảo bổi, các con lại đây mẹ lấy đồ ăn cho hai đứa""Oa có đồ ăn ngon hả mẹ?"" Đúng vậy bạn Tiểu Nhất đoán quá chính xác, thưởng một cái hôn nào", chụt" Mẹ con cũng muốn hôn má" Tiểu Tiểu cũng nhào lên đòi hôn má"Rồi bạn Tiểu Tiểu cũng thật ngoan, nên được thưởng một cái thơm má" chụt" Bây giờ ngồi đây chờ mẹ chút, mẹ xuống bếp làm đồ ăn ngon nhé"" vâng ạ".