Sắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để…
Chương 31: Chương 31
Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80Tác giả: Mâm XôiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để… " Cháu chào bà Ngô ạ"" Ngoan quá"" Thím mang quần áo hôm trước tới đây, may được ba bộ và hai bộ lót bông của Tiểu Nhất và Tiểu Tiểu"" Vậy là tốt quá rồi ạ, cháu cảm ơn thím"Cô nhận đồ từ trong tay thím Ngô, may quá cuối cùng cũng có quần áo để mặc rồi, bình thường đi ngủ, mới dám mặc quần áo trong trung tâm, ra ngoài cái phải thay ra, nếu không đồ quá khác biệt, giờ không sợ nữa rồi phải mua thêm chút vải may 2 bộ nữa để thay đổi, bên trong thì cô vẫn mặc áo giữ nhiệt là được." Thím cháu gửi thím tiền may đồ, cháu không biết giá may như thế nào cháu gửi thím 5 đồng được không ạ"" Cháu nói gì vậy, 5 đồng quá nhiều rồi, cháu đưa 2 đồng là được"" Nhiều đâu ạ, bao nhiêu quần áo thế này cơ mà, thím cầm đi ạ"" Cái con bé này nhiều thật mà"" Thím không cầm cháu không dám nhờ thím lần sau đâu"" Lần tới cháu còn muốn may mấy bộ nữa, hôm đấy cháu sẽ lấy luôn vải về cho thím được không"" Vậy thì tốt quá"" Thím cháu mua được ít kẹo sữa, thím cầm về cho Cẩu Đản ăn, ở đây có 1 cân đường đỏ và táo đỏ, thím mang về cho chị dâu"" trời ơi, Tiểu Ngư cháu lấy thứ này ở đâu vậy"Kẹo sữa thì không nói còn đường đỏ và táo đỏ, mấy thứ này hiếm lắm, mà con bé này lấy cho bà hẳn mỗi thứ 1 cân.Bà Ngô sợ hãi rồi" Thím đây là bạn cháu đi xa về đưa cho, bạn cháu có mối hàng, nên giá cả không đắt, không cần phiếu, nên là cháu cũng mua một chút, thấy chị dâu sắp sinh cháu nghĩ chị ấy cần mấy cái này"" Tiểu Ngư cháu có lòng rồi, đường đỏ và táo này quy lắm, thời buổi này tìm được một hai lạng là quý lắm rồi, thay mặt Tiểu Tuyết cảm ơn cháu nhé, nhưng mà không thể nhận không thế được, thím đưa cháu 10 đồng"" Thím có coi cháu là hàng xóm tốt không vậy, thím giúp đỡ nhà cháu nhiều như vậy, cháu còn chưa có gì để báo đáp, thím mà không nhận cháu giận đấy"Cô giả vờ giận dỗi trên mặt, thím Ngô thấy thể cũng đành cầm" Được rồi, được rồi, coi như là nhà thím hưởng lợi"" Thím, giờ anh cả, anh hai Cố làm gì ạ"" Có làm được gì đâu, hết mùa thu hoạch là chúng nó không có việc gì làm, mỗi ngày ở nhà loanh quanh, thằng cả còn biết đan chút chổi lên trạm thu mua đổi chút tiền, giờ thời buổi này, tìm việc khó khăn, nhà ai mà không như vậy""Thím cháu nghe bạn cháu nói, gần đây phía trên đã nới lỏng quy định, cho phép người dân bán một ít đồ tự làm, chỉ cần không bán đồ gì quá mức quy định đều được cho phép, nhà thìm có đinh bán thứ gì hay không"" Thím cũng có nghe người ta nói như vậy, nhưng giờ mùa đông mỗi nhà cũng chỉ có ít rau củ tự trồng, đủ để ăn thôi, cũng không có gì để bán cả"" Cháu có đồ bán được, mấy nay không phải là cháu lên trấn sao, hôm trước cháu có mua nhà thím ít củ quả về làm mứt, không phải là sắp tới tết sao"" Nhưng nhà thím cũng không biết làm đồ ăn gì bán cả".
" Cháu chào bà Ngô ạ"" Ngoan quá"" Thím mang quần áo hôm trước tới đây, may được ba bộ và hai bộ lót bông của Tiểu Nhất và Tiểu Tiểu"" Vậy là tốt quá rồi ạ, cháu cảm ơn thím"Cô nhận đồ từ trong tay thím Ngô, may quá cuối cùng cũng có quần áo để mặc rồi, bình thường đi ngủ, mới dám mặc quần áo trong trung tâm, ra ngoài cái phải thay ra, nếu không đồ quá khác biệt, giờ không sợ nữa rồi phải mua thêm chút vải may 2 bộ nữa để thay đổi, bên trong thì cô vẫn mặc áo giữ nhiệt là được.
" Thím cháu gửi thím tiền may đồ, cháu không biết giá may như thế nào cháu gửi thím 5 đồng được không ạ"" Cháu nói gì vậy, 5 đồng quá nhiều rồi, cháu đưa 2 đồng là được"" Nhiều đâu ạ, bao nhiêu quần áo thế này cơ mà, thím cầm đi ạ"" Cái con bé này nhiều thật mà"" Thím không cầm cháu không dám nhờ thím lần sau đâu"" Lần tới cháu còn muốn may mấy bộ nữa, hôm đấy cháu sẽ lấy luôn vải về cho thím được không"" Vậy thì tốt quá"" Thím cháu mua được ít kẹo sữa, thím cầm về cho Cẩu Đản ăn, ở đây có 1 cân đường đỏ và táo đỏ, thím mang về cho chị dâu"" trời ơi, Tiểu Ngư cháu lấy thứ này ở đâu vậy"Kẹo sữa thì không nói còn đường đỏ và táo đỏ, mấy thứ này hiếm lắm, mà con bé này lấy cho bà hẳn mỗi thứ 1 cân.
Bà Ngô sợ hãi rồi" Thím đây là bạn cháu đi xa về đưa cho, bạn cháu có mối hàng, nên giá cả không đắt, không cần phiếu, nên là cháu cũng mua một chút, thấy chị dâu sắp sinh cháu nghĩ chị ấy cần mấy cái này"" Tiểu Ngư cháu có lòng rồi, đường đỏ và táo này quy lắm, thời buổi này tìm được một hai lạng là quý lắm rồi, thay mặt Tiểu Tuyết cảm ơn cháu nhé, nhưng mà không thể nhận không thế được, thím đưa cháu 10 đồng"" Thím có coi cháu là hàng xóm tốt không vậy, thím giúp đỡ nhà cháu nhiều như vậy, cháu còn chưa có gì để báo đáp, thím mà không nhận cháu giận đấy"Cô giả vờ giận dỗi trên mặt, thím Ngô thấy thể cũng đành cầm" Được rồi, được rồi, coi như là nhà thím hưởng lợi"" Thím, giờ anh cả, anh hai Cố làm gì ạ"" Có làm được gì đâu, hết mùa thu hoạch là chúng nó không có việc gì làm, mỗi ngày ở nhà loanh quanh, thằng cả còn biết đan chút chổi lên trạm thu mua đổi chút tiền, giờ thời buổi này, tìm việc khó khăn, nhà ai mà không như vậy""Thím cháu nghe bạn cháu nói, gần đây phía trên đã nới lỏng quy định, cho phép người dân bán một ít đồ tự làm, chỉ cần không bán đồ gì quá mức quy định đều được cho phép, nhà thìm có đinh bán thứ gì hay không"" Thím cũng có nghe người ta nói như vậy, nhưng giờ mùa đông mỗi nhà cũng chỉ có ít rau củ tự trồng, đủ để ăn thôi, cũng không có gì để bán cả"" Cháu có đồ bán được, mấy nay không phải là cháu lên trấn sao, hôm trước cháu có mua nhà thím ít củ quả về làm mứt, không phải là sắp tới tết sao"" Nhưng nhà thím cũng không biết làm đồ ăn gì bán cả".
Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80Tác giả: Mâm XôiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để… " Cháu chào bà Ngô ạ"" Ngoan quá"" Thím mang quần áo hôm trước tới đây, may được ba bộ và hai bộ lót bông của Tiểu Nhất và Tiểu Tiểu"" Vậy là tốt quá rồi ạ, cháu cảm ơn thím"Cô nhận đồ từ trong tay thím Ngô, may quá cuối cùng cũng có quần áo để mặc rồi, bình thường đi ngủ, mới dám mặc quần áo trong trung tâm, ra ngoài cái phải thay ra, nếu không đồ quá khác biệt, giờ không sợ nữa rồi phải mua thêm chút vải may 2 bộ nữa để thay đổi, bên trong thì cô vẫn mặc áo giữ nhiệt là được." Thím cháu gửi thím tiền may đồ, cháu không biết giá may như thế nào cháu gửi thím 5 đồng được không ạ"" Cháu nói gì vậy, 5 đồng quá nhiều rồi, cháu đưa 2 đồng là được"" Nhiều đâu ạ, bao nhiêu quần áo thế này cơ mà, thím cầm đi ạ"" Cái con bé này nhiều thật mà"" Thím không cầm cháu không dám nhờ thím lần sau đâu"" Lần tới cháu còn muốn may mấy bộ nữa, hôm đấy cháu sẽ lấy luôn vải về cho thím được không"" Vậy thì tốt quá"" Thím cháu mua được ít kẹo sữa, thím cầm về cho Cẩu Đản ăn, ở đây có 1 cân đường đỏ và táo đỏ, thím mang về cho chị dâu"" trời ơi, Tiểu Ngư cháu lấy thứ này ở đâu vậy"Kẹo sữa thì không nói còn đường đỏ và táo đỏ, mấy thứ này hiếm lắm, mà con bé này lấy cho bà hẳn mỗi thứ 1 cân.Bà Ngô sợ hãi rồi" Thím đây là bạn cháu đi xa về đưa cho, bạn cháu có mối hàng, nên giá cả không đắt, không cần phiếu, nên là cháu cũng mua một chút, thấy chị dâu sắp sinh cháu nghĩ chị ấy cần mấy cái này"" Tiểu Ngư cháu có lòng rồi, đường đỏ và táo này quy lắm, thời buổi này tìm được một hai lạng là quý lắm rồi, thay mặt Tiểu Tuyết cảm ơn cháu nhé, nhưng mà không thể nhận không thế được, thím đưa cháu 10 đồng"" Thím có coi cháu là hàng xóm tốt không vậy, thím giúp đỡ nhà cháu nhiều như vậy, cháu còn chưa có gì để báo đáp, thím mà không nhận cháu giận đấy"Cô giả vờ giận dỗi trên mặt, thím Ngô thấy thể cũng đành cầm" Được rồi, được rồi, coi như là nhà thím hưởng lợi"" Thím, giờ anh cả, anh hai Cố làm gì ạ"" Có làm được gì đâu, hết mùa thu hoạch là chúng nó không có việc gì làm, mỗi ngày ở nhà loanh quanh, thằng cả còn biết đan chút chổi lên trạm thu mua đổi chút tiền, giờ thời buổi này, tìm việc khó khăn, nhà ai mà không như vậy""Thím cháu nghe bạn cháu nói, gần đây phía trên đã nới lỏng quy định, cho phép người dân bán một ít đồ tự làm, chỉ cần không bán đồ gì quá mức quy định đều được cho phép, nhà thìm có đinh bán thứ gì hay không"" Thím cũng có nghe người ta nói như vậy, nhưng giờ mùa đông mỗi nhà cũng chỉ có ít rau củ tự trồng, đủ để ăn thôi, cũng không có gì để bán cả"" Cháu có đồ bán được, mấy nay không phải là cháu lên trấn sao, hôm trước cháu có mua nhà thím ít củ quả về làm mứt, không phải là sắp tới tết sao"" Nhưng nhà thím cũng không biết làm đồ ăn gì bán cả".