Tác giả:

Sắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để…

Chương 35: Chương 35

Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80Tác giả: Mâm XôiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để… Lần này về quê cô ta muốn Trần Quốc Khanh phải ly hôn với người vợ trước và cưới cô ta thành vợ chính thức, cô ta không muốn sống trong bóng tối, làm vợ không hợp pháp, đằng nào sau này cô ta cũng trở về thành phố sống, chứ không sống ở đây, nên cô ta cũng không lo có người gièm pha, còn phía trên thành phố cô ta vẫn là người vợ Trần Quốc Khanh cưới hỏi đàng hoàng.Cô ta thấy cả nhà Mã thị này là người tham lợi, rất dễ đối phó, chỉ cần cho chút tiền là nghe theo răm rắp" Thím Mã, cháu và Quốc Khanh yêu nhau thật lòng, mong thím và mọi người chấp nhận, cháu biết Quốc Khánh đã có vợ ở quê rồi, nhưng vì quá yêu anh ấy nên ! " Cô ta vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt trên mặt"Cháu yên tâm, cô ta đã phân gia rồi, thím sẽ để Quốc Khanh ly hôn với cô ta, cô ta làm sao mà có thể bằng cháu được, người thì ốm yếu, lại còn sinh ra hai cái hàng bồi tiền" Mã thị nói xong còn phun nước miếngCô ta thấy thế thì cảm thấy ghê tởm, mụ già này làm cô ta buồn nôn, cô ta nhịn.Trần Quốc Khanh ngồi bên cạnh không nói một câu nào, mặt mày cau co, có vẻ như đang lo lắng, hơn là chột dạVì đi vào quân đội nên người vợ hiện tại là mẹ anh ta mối hôn, ban đầu anh ta cũng chỉ nghĩ muốn có một người vợ để yên tâm công tác, nên thời gian gặp cũng không nhiều, sau đó mỗi năm chỉ về nhà được 1 lần, mỗi lần 10 ngày là nhiều rồi.Vậy nên tính cảm cũng không phải nhiều, hai đứa con gái cũng vậy, mỗi lần về đứa lớn chỉ nhìn anh rồi chạy đi, còn đứa bé, từ khi sinh ra anh ra cũng chỉ nhìn mặt một lần lúc 1 tuổi.Một năm trước anh ta bị thương phải chuyển tới bệnh viên thành phố điều trị, gần một năm, anh ta và Mai Kim Ngọc, gặp nhau tại đó, biết được cô ta là con gái chủ nhiệm khoa, mặc dù không tính là xinh đẹp nhưng gia cảnh tốt.Anh ta biết mình là người đã có vợ nhưng lâu ngày được cô ta chăm sóc, anh ta cũng nảy sinh tình cảm.Đặc biệt một lần Mai Kim Ngọc tỏ lòng mình, anh ta lúc đấy rất vui mừng, nhưng nghĩ tới mình đã có vợ con rồi, nên cũng thành thật với cô ta, không ngờ, Mai Kim Ngọc không để ý, mà vẫn muốn tiến tới, anh ta bị hãm sâu vào, nghĩ rằng sau này về quê sẽ bù đắp cho người vợ ở quê nhiều hơn.Nhưng không ngờ Mai Kim Ngọc lại muốn anh ta phải ly hôn với vợ để cưới cô ta, anh ta không muốn, nhưng cô ta lấy đứa con trong bụng uy h**p, còn hứa hẹn nhờ ba cô ta xin việc trong thành phố và mua nhà sau khi hai người cưới nhau.Anh ta đồng ý, cùng lắm sau khi ly hôn anh ta sẽ bồi thường cho người vợ hiện tại nhiều tiền hơn một chút.Bên này, Trương Tiểu Ngư dắt tay hai đứa con tới cổng, thấy trong sân nhà họ Trần rất náo nhiệt, Mã thị đang cười tươi không khép miệng lại, vây quanh người phụ nữ mang bầu, cô ta khoảng 23-24 tuổi, có thể do mang bầu nên hơi mập, da cũng không quá trắng, ngồi cạnh đó là mặt người đàn ông, gương mặt trông da ngăm cao to, trông có vẻ thành thật, cô nghĩ chắc đây là chồng nguyên chủ..

Lần này về quê cô ta muốn Trần Quốc Khanh phải ly hôn với người vợ trước và cưới cô ta thành vợ chính thức, cô ta không muốn sống trong bóng tối, làm vợ không hợp pháp, đằng nào sau này cô ta cũng trở về thành phố sống, chứ không sống ở đây, nên cô ta cũng không lo có người gièm pha, còn phía trên thành phố cô ta vẫn là người vợ Trần Quốc Khanh cưới hỏi đàng hoàng.

Cô ta thấy cả nhà Mã thị này là người tham lợi, rất dễ đối phó, chỉ cần cho chút tiền là nghe theo răm rắp" Thím Mã, cháu và Quốc Khanh yêu nhau thật lòng, mong thím và mọi người chấp nhận, cháu biết Quốc Khánh đã có vợ ở quê rồi, nhưng vì quá yêu anh ấy nên ! " Cô ta vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt trên mặt"Cháu yên tâm, cô ta đã phân gia rồi, thím sẽ để Quốc Khanh ly hôn với cô ta, cô ta làm sao mà có thể bằng cháu được, người thì ốm yếu, lại còn sinh ra hai cái hàng bồi tiền" Mã thị nói xong còn phun nước miếngCô ta thấy thế thì cảm thấy ghê tởm, mụ già này làm cô ta buồn nôn, cô ta nhịn.

Trần Quốc Khanh ngồi bên cạnh không nói một câu nào, mặt mày cau co, có vẻ như đang lo lắng, hơn là chột dạVì đi vào quân đội nên người vợ hiện tại là mẹ anh ta mối hôn, ban đầu anh ta cũng chỉ nghĩ muốn có một người vợ để yên tâm công tác, nên thời gian gặp cũng không nhiều, sau đó mỗi năm chỉ về nhà được 1 lần, mỗi lần 10 ngày là nhiều rồi.

Vậy nên tính cảm cũng không phải nhiều, hai đứa con gái cũng vậy, mỗi lần về đứa lớn chỉ nhìn anh rồi chạy đi, còn đứa bé, từ khi sinh ra anh ra cũng chỉ nhìn mặt một lần lúc 1 tuổi.

Một năm trước anh ta bị thương phải chuyển tới bệnh viên thành phố điều trị, gần một năm, anh ta và Mai Kim Ngọc, gặp nhau tại đó, biết được cô ta là con gái chủ nhiệm khoa, mặc dù không tính là xinh đẹp nhưng gia cảnh tốt.

Anh ta biết mình là người đã có vợ nhưng lâu ngày được cô ta chăm sóc, anh ta cũng nảy sinh tình cảm.

Đặc biệt một lần Mai Kim Ngọc tỏ lòng mình, anh ta lúc đấy rất vui mừng, nhưng nghĩ tới mình đã có vợ con rồi, nên cũng thành thật với cô ta, không ngờ, Mai Kim Ngọc không để ý, mà vẫn muốn tiến tới, anh ta bị hãm sâu vào, nghĩ rằng sau này về quê sẽ bù đắp cho người vợ ở quê nhiều hơn.

Nhưng không ngờ Mai Kim Ngọc lại muốn anh ta phải ly hôn với vợ để cưới cô ta, anh ta không muốn, nhưng cô ta lấy đứa con trong bụng uy h**p, còn hứa hẹn nhờ ba cô ta xin việc trong thành phố và mua nhà sau khi hai người cưới nhau.

Anh ta đồng ý, cùng lắm sau khi ly hôn anh ta sẽ bồi thường cho người vợ hiện tại nhiều tiền hơn một chút.

Bên này, Trương Tiểu Ngư dắt tay hai đứa con tới cổng, thấy trong sân nhà họ Trần rất náo nhiệt, Mã thị đang cười tươi không khép miệng lại, vây quanh người phụ nữ mang bầu, cô ta khoảng 23-24 tuổi, có thể do mang bầu nên hơi mập, da cũng không quá trắng, ngồi cạnh đó là mặt người đàn ông, gương mặt trông da ngăm cao to, trông có vẻ thành thật, cô nghĩ chắc đây là chồng nguyên chủ.

.

Mang Trung Tâm Thương Mại Về Thập Niên 80Tác giả: Mâm XôiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSắc trời ngả về chiều, trên không truyền đến từng đợt sấm, không khí dần dần có mùi nước mát mẻ. Cái nắng nóng gay gắt của ngày hè được thay thế bằng từng trận mát mẻ, có dấu hiệu sắp đổ mưa. Người trên ruộng tăng tốc độ làm việc trước khi mưa xuống.Khoảng nửa tiếng sau, từng hạt mưa lộp bộp rơi xuống nền đất, mặt đất bốc nên không khí nóng bức ngột ngạt, mưa càng lúc càng lớn kéo dài đã hơn hai giờ đồng hồ, nhưng không có dấu hiệu tanh. Trương Tiểu Ngư bị nước mưa nhỏ xuống mặt mà tỉnh lại. Cả người không có sức lực, cô chỉ có thể dịch người sang bên cạnh tránh nước mưa rơi xuống đầu. Sau đó, cẩn thận đánh giá căn phòng đang nằm. Cảm giác như đang nằm mộng vậy. Căn phòng này được đắp bằng đất, có thể quá lâu năm nên bị bở đất và nứt tạo ra nhiều lỗ hổng, trần nhà bằng cỏ, có chỗ đang dột nước như suối chảy, không chỗ nào lành lặn, duy chỉ có giường này là đỡ hơn một chút, nhưng cũng không khá hơn.Cô không biết đây là đâu, cô nhớ trước đó mình đang chuẩn bị đi trung tâm thương mại để… Lần này về quê cô ta muốn Trần Quốc Khanh phải ly hôn với người vợ trước và cưới cô ta thành vợ chính thức, cô ta không muốn sống trong bóng tối, làm vợ không hợp pháp, đằng nào sau này cô ta cũng trở về thành phố sống, chứ không sống ở đây, nên cô ta cũng không lo có người gièm pha, còn phía trên thành phố cô ta vẫn là người vợ Trần Quốc Khanh cưới hỏi đàng hoàng.Cô ta thấy cả nhà Mã thị này là người tham lợi, rất dễ đối phó, chỉ cần cho chút tiền là nghe theo răm rắp" Thím Mã, cháu và Quốc Khanh yêu nhau thật lòng, mong thím và mọi người chấp nhận, cháu biết Quốc Khánh đã có vợ ở quê rồi, nhưng vì quá yêu anh ấy nên ! " Cô ta vừa nói vừa đưa tay lau nước mắt trên mặt"Cháu yên tâm, cô ta đã phân gia rồi, thím sẽ để Quốc Khanh ly hôn với cô ta, cô ta làm sao mà có thể bằng cháu được, người thì ốm yếu, lại còn sinh ra hai cái hàng bồi tiền" Mã thị nói xong còn phun nước miếngCô ta thấy thế thì cảm thấy ghê tởm, mụ già này làm cô ta buồn nôn, cô ta nhịn.Trần Quốc Khanh ngồi bên cạnh không nói một câu nào, mặt mày cau co, có vẻ như đang lo lắng, hơn là chột dạVì đi vào quân đội nên người vợ hiện tại là mẹ anh ta mối hôn, ban đầu anh ta cũng chỉ nghĩ muốn có một người vợ để yên tâm công tác, nên thời gian gặp cũng không nhiều, sau đó mỗi năm chỉ về nhà được 1 lần, mỗi lần 10 ngày là nhiều rồi.Vậy nên tính cảm cũng không phải nhiều, hai đứa con gái cũng vậy, mỗi lần về đứa lớn chỉ nhìn anh rồi chạy đi, còn đứa bé, từ khi sinh ra anh ra cũng chỉ nhìn mặt một lần lúc 1 tuổi.Một năm trước anh ta bị thương phải chuyển tới bệnh viên thành phố điều trị, gần một năm, anh ta và Mai Kim Ngọc, gặp nhau tại đó, biết được cô ta là con gái chủ nhiệm khoa, mặc dù không tính là xinh đẹp nhưng gia cảnh tốt.Anh ta biết mình là người đã có vợ nhưng lâu ngày được cô ta chăm sóc, anh ta cũng nảy sinh tình cảm.Đặc biệt một lần Mai Kim Ngọc tỏ lòng mình, anh ta lúc đấy rất vui mừng, nhưng nghĩ tới mình đã có vợ con rồi, nên cũng thành thật với cô ta, không ngờ, Mai Kim Ngọc không để ý, mà vẫn muốn tiến tới, anh ta bị hãm sâu vào, nghĩ rằng sau này về quê sẽ bù đắp cho người vợ ở quê nhiều hơn.Nhưng không ngờ Mai Kim Ngọc lại muốn anh ta phải ly hôn với vợ để cưới cô ta, anh ta không muốn, nhưng cô ta lấy đứa con trong bụng uy h**p, còn hứa hẹn nhờ ba cô ta xin việc trong thành phố và mua nhà sau khi hai người cưới nhau.Anh ta đồng ý, cùng lắm sau khi ly hôn anh ta sẽ bồi thường cho người vợ hiện tại nhiều tiền hơn một chút.Bên này, Trương Tiểu Ngư dắt tay hai đứa con tới cổng, thấy trong sân nhà họ Trần rất náo nhiệt, Mã thị đang cười tươi không khép miệng lại, vây quanh người phụ nữ mang bầu, cô ta khoảng 23-24 tuổi, có thể do mang bầu nên hơi mập, da cũng không quá trắng, ngồi cạnh đó là mặt người đàn ông, gương mặt trông da ngăm cao to, trông có vẻ thành thật, cô nghĩ chắc đây là chồng nguyên chủ..

Chương 35: Chương 35