Khương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô…
Chương 7: Chương 7
Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu Xuyên SáchTác giả: Lục Nhất SaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô… "Anh trai nhỏ xem thử nè." Sau khi tự giác hoàn thành yêu cầu của đối phương thì Khương Thi chỉ vào quyển sổ trong tay anh, ý kêu anh mở ra lại trang trước.Sau khoảng chừng nửa tiếng, Lục Kính ngẩng đầu lên: "! Cô muốn tôi làm bạn trai của cô?"Khương Thi gật gật đầu, cuối cùng còn thân thiết mà chỉ vào giá: "Thật ra là tôi muốn anh đóng vai làm bạn trai của tôi, tôi sẽ trả thù lao cho anh, tôi cam đoan sẽ phát huy hết khả năng diễn xuất của anh."Đôi mắt trong veo sáng ngời chớp chớp, lòng tràn đầy mong đợi.Lục Kính khẽ nhíu mày, nhìn vẻ mặt mong chờ của cô gái mà tâm tình trở nên phức tạp.Sau khi ra mắt nhiều năm, đây không phải là lần đầu tiên anh gặp một người hâm mộ muốn yêu đương với thần tượng, nhưng đây lại là lần đầu tiên anh gặp phải một người hâm mộ có suy nghĩ như vậy.Thoạt nhìn trông cô có vẻ vẫn còn nhỏ, ánh mắt cũng rất ngây thơ, giống như là thật sự không biết đến anh, vậy mà còn muốn tiêu tiền để yêu đương với anh.Khương Thi cảm thấy sau khi đọc xong bản hợp đồng thì chàng trai lại nhìn cô bằng ánh mắt khoan dung và buồn rầu, còn có hai phần khó hiểu! Là từ ái, giống như một người bố đang nhìn đứa nhỏ cố tình gây sự vì muốn có một món đồ chơi mới, cũng vừa giống một thanh niên ngay thẳng gặp được một cô gái lêu lổng đang sa ngã, còn có vài phần đau lòng.Đối phương đưa lại quyển sổ nhỏ và bút cho cô, rồi cười với cô một nụ cười thật tươi, rộng lượng và thản nhiên: "Tôi không cần tiền của cô, cũng sẽ không làm bạn trai của cô, cầm tiền này mà đi học cho thật tốt, đối xử với bản thân tốt một chút."Lời từ chối cũng nằm trong dự đoán của cô, nữ chính trong phim cũng từng từ chối nam chính một lần, cuối cùng khi bước đến đường cùng thì mới gia hạn hợp đồng, quả nhiên có thể dựa vào tình tiết kịch tính trong truyện.Khương Thi không hề cảm thấy thất vọng, nhanh chóng dùng bút viết gì đó vào sổ, sau đó xé ra rồi nhét vào tay chàng trai: "Tôi tên là Khương Thi, nếu anh thay đổi quyết định thì có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào."Nói xong thì cô xoay người bỏ chạy, giống như là sợ anh lại từ chối nữa vậy.Lục Kính mở tờ giấy ghi thông tin liên lạc ra, khóe miệng hiện lên một chút bất đắc dĩ, năm ngón tay siết chặt lại, vo tròn tờ giấy kia lại rồi thuận tay ném vào thùng rác bên cạnh, sau đó thì xoay người để đi về hướng ngược lại.…Khi Khương Thi về đến nhà thì lập tức ngồi xuống trước máy tính rồi mở tài liệu ra.Trong đầu hiện lên vài hình ảnh hỗn loạn, cô muốn miêu tả chúng, bởi vì cô cho rằng nếu như không lập tức viết ra thì những hình ảnh này sẽ biến mất ngay lập tức.Cạch cạch cạch… Sau khi gõ được vài đoạn thì dừng lại, nếu như mới vừa rồi giống như là được nữ thần Muse nhập vào, linh cảm và nguồn cảm hứng không ngừng trào ra như suối, thì bây giờ đầu óc cô lại trống rỗng.Linh cảm dần dần biến mất.Cô đọc lại đoạn văn vừa viết, là cảnh nam chính và nữ chính gặp nhau, lời kể lộn xộn, khung cảnh mơ hồ, lời thoại vẫn còn nóng!.
"Anh trai nhỏ xem thử nè.
" Sau khi tự giác hoàn thành yêu cầu của đối phương thì Khương Thi chỉ vào quyển sổ trong tay anh, ý kêu anh mở ra lại trang trước.
Sau khoảng chừng nửa tiếng, Lục Kính ngẩng đầu lên: "! Cô muốn tôi làm bạn trai của cô?"Khương Thi gật gật đầu, cuối cùng còn thân thiết mà chỉ vào giá: "Thật ra là tôi muốn anh đóng vai làm bạn trai của tôi, tôi sẽ trả thù lao cho anh, tôi cam đoan sẽ phát huy hết khả năng diễn xuất của anh.
"Đôi mắt trong veo sáng ngời chớp chớp, lòng tràn đầy mong đợi.
Lục Kính khẽ nhíu mày, nhìn vẻ mặt mong chờ của cô gái mà tâm tình trở nên phức tạp.
Sau khi ra mắt nhiều năm, đây không phải là lần đầu tiên anh gặp một người hâm mộ muốn yêu đương với thần tượng, nhưng đây lại là lần đầu tiên anh gặp phải một người hâm mộ có suy nghĩ như vậy.
Thoạt nhìn trông cô có vẻ vẫn còn nhỏ, ánh mắt cũng rất ngây thơ, giống như là thật sự không biết đến anh, vậy mà còn muốn tiêu tiền để yêu đương với anh.
Khương Thi cảm thấy sau khi đọc xong bản hợp đồng thì chàng trai lại nhìn cô bằng ánh mắt khoan dung và buồn rầu, còn có hai phần khó hiểu! Là từ ái, giống như một người bố đang nhìn đứa nhỏ cố tình gây sự vì muốn có một món đồ chơi mới, cũng vừa giống một thanh niên ngay thẳng gặp được một cô gái lêu lổng đang sa ngã, còn có vài phần đau lòng.
Đối phương đưa lại quyển sổ nhỏ và bút cho cô, rồi cười với cô một nụ cười thật tươi, rộng lượng và thản nhiên: "Tôi không cần tiền của cô, cũng sẽ không làm bạn trai của cô, cầm tiền này mà đi học cho thật tốt, đối xử với bản thân tốt một chút.
"Lời từ chối cũng nằm trong dự đoán của cô, nữ chính trong phim cũng từng từ chối nam chính một lần, cuối cùng khi bước đến đường cùng thì mới gia hạn hợp đồng, quả nhiên có thể dựa vào tình tiết kịch tính trong truyện.
Khương Thi không hề cảm thấy thất vọng, nhanh chóng dùng bút viết gì đó vào sổ, sau đó xé ra rồi nhét vào tay chàng trai: "Tôi tên là Khương Thi, nếu anh thay đổi quyết định thì có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào.
"Nói xong thì cô xoay người bỏ chạy, giống như là sợ anh lại từ chối nữa vậy.
Lục Kính mở tờ giấy ghi thông tin liên lạc ra, khóe miệng hiện lên một chút bất đắc dĩ, năm ngón tay siết chặt lại, vo tròn tờ giấy kia lại rồi thuận tay ném vào thùng rác bên cạnh, sau đó thì xoay người để đi về hướng ngược lại.
…Khi Khương Thi về đến nhà thì lập tức ngồi xuống trước máy tính rồi mở tài liệu ra.
Trong đầu hiện lên vài hình ảnh hỗn loạn, cô muốn miêu tả chúng, bởi vì cô cho rằng nếu như không lập tức viết ra thì những hình ảnh này sẽ biến mất ngay lập tức.
Cạch cạch cạch… Sau khi gõ được vài đoạn thì dừng lại, nếu như mới vừa rồi giống như là được nữ thần Muse nhập vào, linh cảm và nguồn cảm hứng không ngừng trào ra như suối, thì bây giờ đầu óc cô lại trống rỗng.
Linh cảm dần dần biến mất.
Cô đọc lại đoạn văn vừa viết, là cảnh nam chính và nữ chính gặp nhau, lời kể lộn xộn, khung cảnh mơ hồ, lời thoại vẫn còn nóng!.
Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu Xuyên SáchTác giả: Lục Nhất SaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô… "Anh trai nhỏ xem thử nè." Sau khi tự giác hoàn thành yêu cầu của đối phương thì Khương Thi chỉ vào quyển sổ trong tay anh, ý kêu anh mở ra lại trang trước.Sau khoảng chừng nửa tiếng, Lục Kính ngẩng đầu lên: "! Cô muốn tôi làm bạn trai của cô?"Khương Thi gật gật đầu, cuối cùng còn thân thiết mà chỉ vào giá: "Thật ra là tôi muốn anh đóng vai làm bạn trai của tôi, tôi sẽ trả thù lao cho anh, tôi cam đoan sẽ phát huy hết khả năng diễn xuất của anh."Đôi mắt trong veo sáng ngời chớp chớp, lòng tràn đầy mong đợi.Lục Kính khẽ nhíu mày, nhìn vẻ mặt mong chờ của cô gái mà tâm tình trở nên phức tạp.Sau khi ra mắt nhiều năm, đây không phải là lần đầu tiên anh gặp một người hâm mộ muốn yêu đương với thần tượng, nhưng đây lại là lần đầu tiên anh gặp phải một người hâm mộ có suy nghĩ như vậy.Thoạt nhìn trông cô có vẻ vẫn còn nhỏ, ánh mắt cũng rất ngây thơ, giống như là thật sự không biết đến anh, vậy mà còn muốn tiêu tiền để yêu đương với anh.Khương Thi cảm thấy sau khi đọc xong bản hợp đồng thì chàng trai lại nhìn cô bằng ánh mắt khoan dung và buồn rầu, còn có hai phần khó hiểu! Là từ ái, giống như một người bố đang nhìn đứa nhỏ cố tình gây sự vì muốn có một món đồ chơi mới, cũng vừa giống một thanh niên ngay thẳng gặp được một cô gái lêu lổng đang sa ngã, còn có vài phần đau lòng.Đối phương đưa lại quyển sổ nhỏ và bút cho cô, rồi cười với cô một nụ cười thật tươi, rộng lượng và thản nhiên: "Tôi không cần tiền của cô, cũng sẽ không làm bạn trai của cô, cầm tiền này mà đi học cho thật tốt, đối xử với bản thân tốt một chút."Lời từ chối cũng nằm trong dự đoán của cô, nữ chính trong phim cũng từng từ chối nam chính một lần, cuối cùng khi bước đến đường cùng thì mới gia hạn hợp đồng, quả nhiên có thể dựa vào tình tiết kịch tính trong truyện.Khương Thi không hề cảm thấy thất vọng, nhanh chóng dùng bút viết gì đó vào sổ, sau đó xé ra rồi nhét vào tay chàng trai: "Tôi tên là Khương Thi, nếu anh thay đổi quyết định thì có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào."Nói xong thì cô xoay người bỏ chạy, giống như là sợ anh lại từ chối nữa vậy.Lục Kính mở tờ giấy ghi thông tin liên lạc ra, khóe miệng hiện lên một chút bất đắc dĩ, năm ngón tay siết chặt lại, vo tròn tờ giấy kia lại rồi thuận tay ném vào thùng rác bên cạnh, sau đó thì xoay người để đi về hướng ngược lại.…Khi Khương Thi về đến nhà thì lập tức ngồi xuống trước máy tính rồi mở tài liệu ra.Trong đầu hiện lên vài hình ảnh hỗn loạn, cô muốn miêu tả chúng, bởi vì cô cho rằng nếu như không lập tức viết ra thì những hình ảnh này sẽ biến mất ngay lập tức.Cạch cạch cạch… Sau khi gõ được vài đoạn thì dừng lại, nếu như mới vừa rồi giống như là được nữ thần Muse nhập vào, linh cảm và nguồn cảm hứng không ngừng trào ra như suối, thì bây giờ đầu óc cô lại trống rỗng.Linh cảm dần dần biến mất.Cô đọc lại đoạn văn vừa viết, là cảnh nam chính và nữ chính gặp nhau, lời kể lộn xộn, khung cảnh mơ hồ, lời thoại vẫn còn nóng!.