Tác giả:

Khương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô…

Chương 42: Chương 42

Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu Xuyên SáchTác giả: Lục Nhất SaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô… Cô đứng ở ven đường một hồi lâu, cách đó không xa có một trạm xe công cộng, mấy sinh viên ở xa xa nhìn thấy cô.Một lát sau, có một nam sinh trong đám người chậm rãi đi đến chỗ cô: "Xin chào."Khương Thi quay đầu lại, lộ ra nụ cười lễ phép.Nụ cười đó cho nam sinh một sự cỗ vũ rất lớn, cậu ta lấy điện thoại ra: "Có thể thêm Wechat không?""..." Khương Thi liên tục nhắc nhở bản thân, hôm nay cô là Tiểu Li Tử mềm mại, dịu dàng, vì thế cúi đầu rũ mắt, uyển chuyển từ chối: "Xin lỗi, tôi đang đợi người khác."Khi cô cúi đầu, lông mi dài hơi chớp, giống như con bướm vỗ cánh, giọng nói nhẹ nhàng, dáng vẻ sợ hãi càng khiến nam sinh kia không kiềm chế được.Cậu ta lớn mật tiến lên từng biết: "Cô là học sinh trường bên cạnh sao? Học sinh trung học..."Chưa dứt lời, một chiếc Rolls-Royce dừng lại ở ven đường, một người đàn ông đẹp trai mặc áo da bước xuống xe, lập tức đi về phía hai người.Tóc ngắn của người đàn ông được vuốt lên, hai bên rìa trán nhuộm vài sợi tóc màu trắng, cơ thể cường tráng, vô cùng khí thế, tư thế đi đường rất ngông cuồng, khí thế bức người.Anh kéo Khương Thi qua, mang theo vài phần áp bách liếc nhìn nam sinh đang bắt chuyện, rồi mới nghiêng đầu nhìn Khương Thi, giọng nói khàn khàn mê người: "Chờ lâu rồi?""...!Tiểu Lục?" Không trách được Khương Thi khi không nhận ra anh, hôm nay anh đã thay đổi, toàn bộ ngũ quan lộ ra, thân thể cường tráng, khí chất cường ngạnh, không nhìn ra diện mạo ban đầu.Khương Thi bỗng rất muốn làm quen với thợ trang điểm cho anh, một trong ba bậc thầy trang điểm ở Châu Á cũng quá tài năng rồi."Ừ hử." Mạnh mẽ nhét cô vào trong xe, nam sinh bên cạnh đi đã chạy đi từ lâu, vô cùng xấu hổ."Sao tự dưng lại đổi xe?" Ánh mắt của Khương Thi vẫn không thể rời khỏi mặt Lục Kính, mặc dù diện mạo này là giả, nhưng không hề nhìn ra là đã trang điểm.So với bản thân anh, khuôn mặt này càng có tính công kích hơn, không đủ đẹp trai nhưng cũng rất có khí chất."Để phù hợp với hình tượng nam chính bá đạo cố chấp, chiếc xe này phù hợp với tính cách của anh ta."“… “Anh có đọc kỹ hình tượng của anh ta không vậy, tiểu chó săn bá đạo, cố chấp, cường thế nhưng anh ta vẫn là học sinh cấp ba, hơn nữa điều kiện kinh tế gia đình cũng không tốt.” Khương Thi nhìn Tiểu Lục một thân tổng tài bá đạo không chớp mắt, lời nói thấm thía: "Hoàn cảnh gia đình của anh ta có khác biệt rất lớn với nữ chính, khi còn bé anh ta cũng coi như không được hạnh phúc, không có điều kiện để ăn chơi như vậy.Tiểu Lục, tôi cảm thấy anh hiểu sai về nhân vật tiểu chó săn cố chấp dùng tiền tài để xây dựng vẻ bề ngoài của nhân vật tiểu chó săn không phải điều tôi muốn, anh ta chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi."Bàn bạc với thợ trang điểm hai giờ, làm tóc suốt đêm Tiểu Lục: "..."Quả thật đội tóc giả có nhiều chỗ không tiện, để phù hợp với hình tượng nhân vật, anh cố ý đi cắt tóc để tạo hình.Học xong về nhà, bảo trợ lý Trịnh hỗ trợ trang điểm gần hai tiếng, nhận được nhận xét thẳng thắn như vậy, bạn học Tiểu Lục tính tình tốt cũng phải tức giận..

Cô đứng ở ven đường một hồi lâu, cách đó không xa có một trạm xe công cộng, mấy sinh viên ở xa xa nhìn thấy cô.

Một lát sau, có một nam sinh trong đám người chậm rãi đi đến chỗ cô: "Xin chào."Khương Thi quay đầu lại, lộ ra nụ cười lễ phép.Nụ cười đó cho nam sinh một sự cỗ vũ rất lớn, cậu ta lấy điện thoại ra: "Có thể thêm Wechat không?""..." Khương Thi liên tục nhắc nhở bản thân, hôm nay cô là Tiểu Li Tử mềm mại, dịu dàng, vì thế cúi đầu rũ mắt, uyển chuyển từ chối: "Xin lỗi, tôi đang đợi người khác."Khi cô cúi đầu, lông mi dài hơi chớp, giống như con bướm vỗ cánh, giọng nói nhẹ nhàng, dáng vẻ sợ hãi càng khiến nam sinh kia không kiềm chế được.Cậu ta lớn mật tiến lên từng biết: "Cô là học sinh trường bên cạnh sao? Học sinh trung học..."Chưa dứt lời, một chiếc Rolls-Royce dừng lại ở ven đường, một người đàn ông đẹp trai mặc áo da bước xuống xe, lập tức đi về phía hai người.Tóc ngắn của người đàn ông được vuốt lên, hai bên rìa trán nhuộm vài sợi tóc màu trắng, cơ thể cường tráng, vô cùng khí thế, tư thế đi đường rất ngông cuồng, khí thế bức người.

Anh kéo Khương Thi qua, mang theo vài phần áp bách liếc nhìn nam sinh đang bắt chuyện, rồi mới nghiêng đầu nhìn Khương Thi, giọng nói khàn khàn mê người: "Chờ lâu rồi?""...!Tiểu Lục?" Không trách được Khương Thi khi không nhận ra anh, hôm nay anh đã thay đổi, toàn bộ ngũ quan lộ ra, thân thể cường tráng, khí chất cường ngạnh, không nhìn ra diện mạo ban đầu.Khương Thi bỗng rất muốn làm quen với thợ trang điểm cho anh, một trong ba bậc thầy trang điểm ở Châu Á cũng quá tài năng rồi."Ừ hử." Mạnh mẽ nhét cô vào trong xe, nam sinh bên cạnh đi đã chạy đi từ lâu, vô cùng xấu hổ."Sao tự dưng lại đổi xe?" Ánh mắt của Khương Thi vẫn không thể rời khỏi mặt Lục Kính, mặc dù diện mạo này là giả, nhưng không hề nhìn ra là đã trang điểm.

So với bản thân anh, khuôn mặt này càng có tính công kích hơn, không đủ đẹp trai nhưng cũng rất có khí chất."Để phù hợp với hình tượng nam chính bá đạo cố chấp, chiếc xe này phù hợp với tính cách của anh ta."“… “Anh có đọc kỹ hình tượng của anh ta không vậy, tiểu chó săn bá đạo, cố chấp, cường thế nhưng anh ta vẫn là học sinh cấp ba, hơn nữa điều kiện kinh tế gia đình cũng không tốt.” Khương Thi nhìn Tiểu Lục một thân tổng tài bá đạo không chớp mắt, lời nói thấm thía: "Hoàn cảnh gia đình của anh ta có khác biệt rất lớn với nữ chính, khi còn bé anh ta cũng coi như không được hạnh phúc, không có điều kiện để ăn chơi như vậy.

Tiểu Lục, tôi cảm thấy anh hiểu sai về nhân vật tiểu chó săn cố chấp dùng tiền tài để xây dựng vẻ bề ngoài của nhân vật tiểu chó săn không phải điều tôi muốn, anh ta chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi."Bàn bạc với thợ trang điểm hai giờ, làm tóc suốt đêm Tiểu Lục: "..."Quả thật đội tóc giả có nhiều chỗ không tiện, để phù hợp với hình tượng nhân vật, anh cố ý đi cắt tóc để tạo hình.

Học xong về nhà, bảo trợ lý Trịnh hỗ trợ trang điểm gần hai tiếng, nhận được nhận xét thẳng thắn như vậy, bạn học Tiểu Lục tính tình tốt cũng phải tức giận..

Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu Xuyên SáchTác giả: Lục Nhất SaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô… Cô đứng ở ven đường một hồi lâu, cách đó không xa có một trạm xe công cộng, mấy sinh viên ở xa xa nhìn thấy cô.Một lát sau, có một nam sinh trong đám người chậm rãi đi đến chỗ cô: "Xin chào."Khương Thi quay đầu lại, lộ ra nụ cười lễ phép.Nụ cười đó cho nam sinh một sự cỗ vũ rất lớn, cậu ta lấy điện thoại ra: "Có thể thêm Wechat không?""..." Khương Thi liên tục nhắc nhở bản thân, hôm nay cô là Tiểu Li Tử mềm mại, dịu dàng, vì thế cúi đầu rũ mắt, uyển chuyển từ chối: "Xin lỗi, tôi đang đợi người khác."Khi cô cúi đầu, lông mi dài hơi chớp, giống như con bướm vỗ cánh, giọng nói nhẹ nhàng, dáng vẻ sợ hãi càng khiến nam sinh kia không kiềm chế được.Cậu ta lớn mật tiến lên từng biết: "Cô là học sinh trường bên cạnh sao? Học sinh trung học..."Chưa dứt lời, một chiếc Rolls-Royce dừng lại ở ven đường, một người đàn ông đẹp trai mặc áo da bước xuống xe, lập tức đi về phía hai người.Tóc ngắn của người đàn ông được vuốt lên, hai bên rìa trán nhuộm vài sợi tóc màu trắng, cơ thể cường tráng, vô cùng khí thế, tư thế đi đường rất ngông cuồng, khí thế bức người.Anh kéo Khương Thi qua, mang theo vài phần áp bách liếc nhìn nam sinh đang bắt chuyện, rồi mới nghiêng đầu nhìn Khương Thi, giọng nói khàn khàn mê người: "Chờ lâu rồi?""...!Tiểu Lục?" Không trách được Khương Thi khi không nhận ra anh, hôm nay anh đã thay đổi, toàn bộ ngũ quan lộ ra, thân thể cường tráng, khí chất cường ngạnh, không nhìn ra diện mạo ban đầu.Khương Thi bỗng rất muốn làm quen với thợ trang điểm cho anh, một trong ba bậc thầy trang điểm ở Châu Á cũng quá tài năng rồi."Ừ hử." Mạnh mẽ nhét cô vào trong xe, nam sinh bên cạnh đi đã chạy đi từ lâu, vô cùng xấu hổ."Sao tự dưng lại đổi xe?" Ánh mắt của Khương Thi vẫn không thể rời khỏi mặt Lục Kính, mặc dù diện mạo này là giả, nhưng không hề nhìn ra là đã trang điểm.So với bản thân anh, khuôn mặt này càng có tính công kích hơn, không đủ đẹp trai nhưng cũng rất có khí chất."Để phù hợp với hình tượng nam chính bá đạo cố chấp, chiếc xe này phù hợp với tính cách của anh ta."“… “Anh có đọc kỹ hình tượng của anh ta không vậy, tiểu chó săn bá đạo, cố chấp, cường thế nhưng anh ta vẫn là học sinh cấp ba, hơn nữa điều kiện kinh tế gia đình cũng không tốt.” Khương Thi nhìn Tiểu Lục một thân tổng tài bá đạo không chớp mắt, lời nói thấm thía: "Hoàn cảnh gia đình của anh ta có khác biệt rất lớn với nữ chính, khi còn bé anh ta cũng coi như không được hạnh phúc, không có điều kiện để ăn chơi như vậy.Tiểu Lục, tôi cảm thấy anh hiểu sai về nhân vật tiểu chó săn cố chấp dùng tiền tài để xây dựng vẻ bề ngoài của nhân vật tiểu chó săn không phải điều tôi muốn, anh ta chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi."Bàn bạc với thợ trang điểm hai giờ, làm tóc suốt đêm Tiểu Lục: "..."Quả thật đội tóc giả có nhiều chỗ không tiện, để phù hợp với hình tượng nhân vật, anh cố ý đi cắt tóc để tạo hình.Học xong về nhà, bảo trợ lý Trịnh hỗ trợ trang điểm gần hai tiếng, nhận được nhận xét thẳng thắn như vậy, bạn học Tiểu Lục tính tình tốt cũng phải tức giận..

Chương 42: Chương 42