Khương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô…
Chương 53: Chương 53
Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu Xuyên SáchTác giả: Lục Nhất SaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô… Trương Dương đẩy tóc vàng ra, tiếp tục nói: "Học sinh chuyển trường tên là Hứa Nhan, một tuần trước mới chuyển tới trường, cùng năm với Cố Đình Lạc, nhưng không cùng lớp.Cố Đình Lạc từ trước đến nay luôn lịch sự nhưng lại xa cách với con gái lại vô cùng săn sóc cho Hứa Nhan, dẫn tới nhiều người ngưỡng mộ anh ấy rất bất mãn, Cố Đình Lạc ở trường học lại bảo vệ cho Hứa Nhan rất chặt chẽ, cho nên mới có người kiếm bọn em tìm một cơ hội cảnh cáo cô ta một chút.""Chỉ như vậy?""Ừm, chỉ như vậy."Khương Thi đứng lên: "Người khác yêu đương nghiêm túc mà, các cậu cũng thật không hiểu chuyện gì cả."Trương Dương và tóc vàng mặt đỏ tai hồng, bọn họ cho rằng chị gái này sẽ giảng đạo lý gì đó với bọn họ, hoàn toàn không nghĩ tới trọng điểm của cô lại là như thế, nhất thời cũng không biết nên nói cái gì."Được rồi, đi giải quyết điện thoại với tôi trước." Khương Thi cầm bảng tên của Trương Dương trong tay, bọn họ cũng không đánh lại cô, chỉ đành ngoan ngoãn đi cùng cô.Khi bọn họ đi từ ngõ nhỏ ra, Mạnh Tri Hạc trộm theo dõi toàn bộ quá trình, trộm giả bộ làm người qua đường, không bị phát hiện.Sau khi nhìn bọn họ ra tới lại quay sang một hướng khác, sau đó yên lặng đi theo sau.…"Má nó mày là ai? Bạn gái của ông đây cũng dám chạm vào ư?" Ven đường, thiếu niên cao lớn mặc áo sơ mi kẻ sọc nắm lấy cổ áo sơ mi trắng của một thiếu niên khác, tức giận rống to.Cô gái tóc ngắn mặc sơ mi trắng váy xanh đứng đứng bên cạnh, dường như bị dọa sợ, ngây ngốc không nhúc nhích.Cậu trai mặc áo sơ mi kẻ sọc liếc mắt nhìn cô gái một cái, ánh mắt lộ ra bi thương tức giận, giơ nắm đấm lên đánh vào mặt của thiếu niên sơ mi trắng.Thiếu niên sơ mi trắng dáng người mảnh khảnh yếu ớt, có vẻ yếu đuối mong manh, không nghĩ tới lại nhẹ nhàng tiếp được nắm đấm của chàng trai áo sơ mi kẻ sọc, xoay cổ tay một cái, bắt chéo hai cánh tay này ra sau lưng, giọng nói trầm thấp dễ nghe: "Bình tĩnh một chút, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng động thủ."Khương Thi dẫn theo mấy tên thiếu niên côn đồ đi qua một con phố, chuẩn bị đi đến cửa hàng điện thoại gần đó kiểm tra điện thoại, lại gặp được tình huống trước mắt, lập tức lấy ra cuốn sổ nhỏ nhanh chóng ghi lại hiện trường, mãi đến nghe thấy giọng nói của chàng trai sơ mi trắng, mới giật mình bước qua: "Tiểu Lục?".
Trương Dương đẩy tóc vàng ra, tiếp tục nói: "Học sinh chuyển trường tên là Hứa Nhan, một tuần trước mới chuyển tới trường, cùng năm với Cố Đình Lạc, nhưng không cùng lớp.
Cố Đình Lạc từ trước đến nay luôn lịch sự nhưng lại xa cách với con gái lại vô cùng săn sóc cho Hứa Nhan, dẫn tới nhiều người ngưỡng mộ anh ấy rất bất mãn, Cố Đình Lạc ở trường học lại bảo vệ cho Hứa Nhan rất chặt chẽ, cho nên mới có người kiếm bọn em tìm một cơ hội cảnh cáo cô ta một chút.
""Chỉ như vậy?""Ừm, chỉ như vậy.
"Khương Thi đứng lên: "Người khác yêu đương nghiêm túc mà, các cậu cũng thật không hiểu chuyện gì cả.
"Trương Dương và tóc vàng mặt đỏ tai hồng, bọn họ cho rằng chị gái này sẽ giảng đạo lý gì đó với bọn họ, hoàn toàn không nghĩ tới trọng điểm của cô lại là như thế, nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.
"Được rồi, đi giải quyết điện thoại với tôi trước.
" Khương Thi cầm bảng tên của Trương Dương trong tay, bọn họ cũng không đánh lại cô, chỉ đành ngoan ngoãn đi cùng cô.
Khi bọn họ đi từ ngõ nhỏ ra, Mạnh Tri Hạc trộm theo dõi toàn bộ quá trình, trộm giả bộ làm người qua đường, không bị phát hiện.
Sau khi nhìn bọn họ ra tới lại quay sang một hướng khác, sau đó yên lặng đi theo sau.
…"Má nó mày là ai? Bạn gái của ông đây cũng dám chạm vào ư?" Ven đường, thiếu niên cao lớn mặc áo sơ mi kẻ sọc nắm lấy cổ áo sơ mi trắng của một thiếu niên khác, tức giận rống to.
Cô gái tóc ngắn mặc sơ mi trắng váy xanh đứng đứng bên cạnh, dường như bị dọa sợ, ngây ngốc không nhúc nhích.
Cậu trai mặc áo sơ mi kẻ sọc liếc mắt nhìn cô gái một cái, ánh mắt lộ ra bi thương tức giận, giơ nắm đấm lên đánh vào mặt của thiếu niên sơ mi trắng.
Thiếu niên sơ mi trắng dáng người mảnh khảnh yếu ớt, có vẻ yếu đuối mong manh, không nghĩ tới lại nhẹ nhàng tiếp được nắm đấm của chàng trai áo sơ mi kẻ sọc, xoay cổ tay một cái, bắt chéo hai cánh tay này ra sau lưng, giọng nói trầm thấp dễ nghe: "Bình tĩnh một chút, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng động thủ.
"Khương Thi dẫn theo mấy tên thiếu niên côn đồ đi qua một con phố, chuẩn bị đi đến cửa hàng điện thoại gần đó kiểm tra điện thoại, lại gặp được tình huống trước mắt, lập tức lấy ra cuốn sổ nhỏ nhanh chóng ghi lại hiện trường, mãi đến nghe thấy giọng nói của chàng trai sơ mi trắng, mới giật mình bước qua: "Tiểu Lục?".
Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu Xuyên SáchTác giả: Lục Nhất SaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô… Trương Dương đẩy tóc vàng ra, tiếp tục nói: "Học sinh chuyển trường tên là Hứa Nhan, một tuần trước mới chuyển tới trường, cùng năm với Cố Đình Lạc, nhưng không cùng lớp.Cố Đình Lạc từ trước đến nay luôn lịch sự nhưng lại xa cách với con gái lại vô cùng săn sóc cho Hứa Nhan, dẫn tới nhiều người ngưỡng mộ anh ấy rất bất mãn, Cố Đình Lạc ở trường học lại bảo vệ cho Hứa Nhan rất chặt chẽ, cho nên mới có người kiếm bọn em tìm một cơ hội cảnh cáo cô ta một chút.""Chỉ như vậy?""Ừm, chỉ như vậy."Khương Thi đứng lên: "Người khác yêu đương nghiêm túc mà, các cậu cũng thật không hiểu chuyện gì cả."Trương Dương và tóc vàng mặt đỏ tai hồng, bọn họ cho rằng chị gái này sẽ giảng đạo lý gì đó với bọn họ, hoàn toàn không nghĩ tới trọng điểm của cô lại là như thế, nhất thời cũng không biết nên nói cái gì."Được rồi, đi giải quyết điện thoại với tôi trước." Khương Thi cầm bảng tên của Trương Dương trong tay, bọn họ cũng không đánh lại cô, chỉ đành ngoan ngoãn đi cùng cô.Khi bọn họ đi từ ngõ nhỏ ra, Mạnh Tri Hạc trộm theo dõi toàn bộ quá trình, trộm giả bộ làm người qua đường, không bị phát hiện.Sau khi nhìn bọn họ ra tới lại quay sang một hướng khác, sau đó yên lặng đi theo sau.…"Má nó mày là ai? Bạn gái của ông đây cũng dám chạm vào ư?" Ven đường, thiếu niên cao lớn mặc áo sơ mi kẻ sọc nắm lấy cổ áo sơ mi trắng của một thiếu niên khác, tức giận rống to.Cô gái tóc ngắn mặc sơ mi trắng váy xanh đứng đứng bên cạnh, dường như bị dọa sợ, ngây ngốc không nhúc nhích.Cậu trai mặc áo sơ mi kẻ sọc liếc mắt nhìn cô gái một cái, ánh mắt lộ ra bi thương tức giận, giơ nắm đấm lên đánh vào mặt của thiếu niên sơ mi trắng.Thiếu niên sơ mi trắng dáng người mảnh khảnh yếu ớt, có vẻ yếu đuối mong manh, không nghĩ tới lại nhẹ nhàng tiếp được nắm đấm của chàng trai áo sơ mi kẻ sọc, xoay cổ tay một cái, bắt chéo hai cánh tay này ra sau lưng, giọng nói trầm thấp dễ nghe: "Bình tĩnh một chút, có chuyện gì thì từ từ nói, đừng động thủ."Khương Thi dẫn theo mấy tên thiếu niên côn đồ đi qua một con phố, chuẩn bị đi đến cửa hàng điện thoại gần đó kiểm tra điện thoại, lại gặp được tình huống trước mắt, lập tức lấy ra cuốn sổ nhỏ nhanh chóng ghi lại hiện trường, mãi đến nghe thấy giọng nói của chàng trai sơ mi trắng, mới giật mình bước qua: "Tiểu Lục?".