Tác giả:

Cô là người vừa nghèo vừa xấu, chỉ cao một mét bốn chín. Cô còn chưa được gả chồng thì cha mẹ đã quy thiên, chỉ để lại cho cô một căn nhà hai phòng và một con lợn nái. Kim Đản Đản mới vừa chôn cất cha mẹ xong, nhìn thấy đáy lu gạo mà thở dài. Cô đi ra ngoài khóa cửa gỗ lại, trên cửa dán hai bức tranh thần giữ cửa đã phai màu. Ổ khóa đã hoen rỉ, chỉ cần một cú đá nhẹ nhàng thì cánh cửa sẽ rơi xuống. Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua ngôi nhà đất đã lâu năm sắp trở thành cổ kính. Dầm mái sẽ rơi ngói khi có gió thổi, trong phòng bị dột nếu trời mưa, ngày thường không có việc gì thì rơi vãi đất! Cô đi ra ngoài tính toán đem con lợn nái gầy ốm không đến năm chục ký chỉ còn lại có xương sườn trong chuồng lợn, dắt ra chợ bán đi, đổi chút tiền lệ phí trước bạ. Cô mới mười sáu tuổi, vừa mới học xong lớp mười. Cô bị suy dinh dưỡng, vóc dáng lại lùn, bây giờ nếu không học thì tìm không được việc làm. Kim Đản Đản dắt con lợn nái đi ở trên đường với mặt ủ mày ê, nghĩ thầm sau này mình nên sống như…

Chương 56: 56: Vương Gia Vương Phi Ôm Hài Nhi Bỏ Chạy Rồi 26

Xuyên Nhanh Bách Biến Nam Thần Nhẹ Điểm LiêuTác giả: Hỏa Huỳnh NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô là người vừa nghèo vừa xấu, chỉ cao một mét bốn chín. Cô còn chưa được gả chồng thì cha mẹ đã quy thiên, chỉ để lại cho cô một căn nhà hai phòng và một con lợn nái. Kim Đản Đản mới vừa chôn cất cha mẹ xong, nhìn thấy đáy lu gạo mà thở dài. Cô đi ra ngoài khóa cửa gỗ lại, trên cửa dán hai bức tranh thần giữ cửa đã phai màu. Ổ khóa đã hoen rỉ, chỉ cần một cú đá nhẹ nhàng thì cánh cửa sẽ rơi xuống. Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua ngôi nhà đất đã lâu năm sắp trở thành cổ kính. Dầm mái sẽ rơi ngói khi có gió thổi, trong phòng bị dột nếu trời mưa, ngày thường không có việc gì thì rơi vãi đất! Cô đi ra ngoài tính toán đem con lợn nái gầy ốm không đến năm chục ký chỉ còn lại có xương sườn trong chuồng lợn, dắt ra chợ bán đi, đổi chút tiền lệ phí trước bạ. Cô mới mười sáu tuổi, vừa mới học xong lớp mười. Cô bị suy dinh dưỡng, vóc dáng lại lùn, bây giờ nếu không học thì tìm không được việc làm. Kim Đản Đản dắt con lợn nái đi ở trên đường với mặt ủ mày ê, nghĩ thầm sau này mình nên sống như… “Đa tạ muội muội!” Kim Đản Đản nhận lấy trà từ Mộ Dung Vân, thầm nghĩ nàng cũng không có hiếm lạ gì, ai mà biết trong này có bỏ thêm nguyên liệu gì hay không chứ.Nàng liếc mắt nhìn bụng Mộ Dung Vân với vẻ mặt tự trách: “Muội muội, đều do tỷ tỷ không tốt, khiến cho Thái tử nhìn trúng nha hoàn Liên Nhi kia.Bây giờ nàng ta có thai, muội cần phải cố gắng một chút!”Sắc mặt Mộ Dung Vân lúc đỏ lúc trắng, trong lòng thầm mắng: Tiện nhân, thật đúng là cái hay không nói, chỉ biết nói cái dở.Ai biết hài tử trong bụng của ngươi có thể được sinh ra an toàn hay không chứ!“Tỷ tỷ, trong phủ muội muội còn có việc, muội đi trước!” Mộ Dung Vân đứng dậy, bước đi có chút hấp tấp, dưới chân mất thăng bằng liền té ngã.Trong chớp mắt, nàng ta kéo theo cả Kim Đản Đản, hai người cùng ngã trên mặt đất.Mộ Dung Vân khẽ nhếch khóe miệng.Chuyện này không thể trách nàng ta được, nàng ta thật sự không cố ý ngã.Nàng ta bắt lấy Mộ Dung Tuyết cũng chỉ là bản năng cầu cứu.Kim Đản Đản có chút hoảng sợ, nếu nàng ngã trên mặt đất, hài tử chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm!Nàng lập tức điều chỉnh tư thế, ngã trên người Mộ Dung Vân.Mộ Dung Vân bị nàng đè khiến cho sắc mặt đỏ bừng, thật đúng là xui xẻo.Kim Đản Đản bò dậy, không biết là vô tình hay là cố ý lại ngã ở trên người Mộ Dung Vân.Vẻ mặt của nàng tràn đầy áy náy: “Thật sự xin lỗi muội muội, sau khi tỷ tỷ mang thai có hơi yếu, trong chốc lát không thể đứng dậy được.” Nàng dứt khoát ngồi ở trên người Mộ Dung Vân.Mộ Dung Vân quả thực sắp bị chọc tức đến hộc máu.Nàng ta trở thành đệm thịt miễn phí, đã thế Mộ Dung Tuyết lại còn ngồi ở trên người nàng không chịu đứng dậy.Nàng gân cổ kêu lên: “Người đâu, mau tới đỡ Vương phi dậy!”Những hạ nhân đó nhìn thấy Vương phi thế mà lại ngồi ở trên người Thái tử phi, nguyên một đám tràn đầy bội phục, vội vàng chạy lại đỡ nàng dậy.Sắc mặt Mộ Dung Vân vô cùng thối: “Tỷ tỷ, tỷ cố ý phải không?”Kim Đản Đản nhíu mày: “Muội muội, vừa rồi rõ ràng là muội té ngã kéo theo tỷ tỷ, sao lại là tỷ tỷ cố ý được chứ?”Sắc mặt Mộ Dung Vân tức đến nỗi đỏ bừng, nổi giận đùng đùng rời đi.Kim Đản Đản nhìn bóng dáng nàng rời đi mắng: “Tiểu tiện nhân, tâm cơ thật là sâu.Nếu không phải ta lanh trí, chỉ sợ là đứa nhỏ này không thể giữ nổi.”Mộ Dung Vân hãm hại Kim Đản Đản không thành, liền trở về tìm biện pháp khác, nàng nhất định phải mang thai hài tử của Thái tử.Nàng lén hạ dược Thái tử, rồi lại giả vờ như lơ đãng đến chỗ của hắn lúc dược liệu bắt đầu phát huy tác dụng.Nhiều lần như vậy, khiến cho Thái tử hoài nghi, hắn càng thêm chán ghét Mộ Dung Vân.Mộ Dung Vân thấy Thái tử cưng chiều Hoa Ưu Liên như vậy, hiện giờ đã mang thai được một tháng.Nàng lại không có động tĩnh gì.Nếu như hài tử do Hoa Ưu Liên sinh ra là nam tử, nói không chừng vị trí Thái tử phi này chính là của nàng ta.Làm cho nàng bí quá hoá liều, mua thuốc của y phủ giả bộ mang thai.Sau khi biết được nàng mang thai, Thái tử cưng chiều nàng hơn rất nhiều.Trong lúc Mộ Dung Vân hưởng thụ sự cưng chiều này, trong lòng nàng cũng có chút bất an.Ngày đó Hoa Ưu Liên sinh con, Mộ Dung Vân cũng giả vờ như sinh non.Nàng mua chuộc được bà đỡ, sau đó dùng một con hồ ly tráo đổi với nam hài mà Hoa Ưu Liên sinh hạ.Chiếm nam hài kia thành của mình, mà Hoa Ưu Liên lại bị truyền đi là hồ ly tinh hút dương khí của nam tử.Hiên Viên Dật tuy rằng cưng chiều Hoa Ưu Liên, nhưng nghĩ đến khi nàng ta sinh hạ hồ ly cả người đều là máu, trong lòng hắn khiếp sợ bèn ném nàng ta vào lãnh cung.Mà Mộ Dung Vân vì sinh một nam hài cho hắn, liền được hưởng thụ sự cưng chiều.Không lâu sau, Kim Đản Đản sinh hạ một nữ hài khỏe mạnh, người một nhà thật sự rất hạnh phúc.Không ngờ tới hệ thống quân lại giao cho nàng một nhiệm vụ khác:【Hạ gục nữ phụ ác độc Mộ Dung Vân 】.

“Đa tạ muội muội!” Kim Đản Đản nhận lấy trà từ Mộ Dung Vân, thầm nghĩ nàng cũng không có hiếm lạ gì, ai mà biết trong này có bỏ thêm nguyên liệu gì hay không chứ.

Nàng liếc mắt nhìn bụng Mộ Dung Vân với vẻ mặt tự trách: “Muội muội, đều do tỷ tỷ không tốt, khiến cho Thái tử nhìn trúng nha hoàn Liên Nhi kia.

Bây giờ nàng ta có thai, muội cần phải cố gắng một chút!”

Sắc mặt Mộ Dung Vân lúc đỏ lúc trắng, trong lòng thầm mắng: Tiện nhân, thật đúng là cái hay không nói, chỉ biết nói cái dở.

Ai biết hài tử trong bụng của ngươi có thể được sinh ra an toàn hay không chứ!

“Tỷ tỷ, trong phủ muội muội còn có việc, muội đi trước!” Mộ Dung Vân đứng dậy, bước đi có chút hấp tấp, dưới chân mất thăng bằng liền té ngã.

Trong chớp mắt, nàng ta kéo theo cả Kim Đản Đản, hai người cùng ngã trên mặt đất.

Mộ Dung Vân khẽ nhếch khóe miệng.

Chuyện này không thể trách nàng ta được, nàng ta thật sự không cố ý ngã.

Nàng ta bắt lấy Mộ Dung Tuyết cũng chỉ là bản năng cầu cứu.

Kim Đản Đản có chút hoảng sợ, nếu nàng ngã trên mặt đất, hài tử chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm!

Nàng lập tức điều chỉnh tư thế, ngã trên người Mộ Dung Vân.

Mộ Dung Vân bị nàng đè khiến cho sắc mặt đỏ bừng, thật đúng là xui xẻo.

Kim Đản Đản bò dậy, không biết là vô tình hay là cố ý lại ngã ở trên người Mộ Dung Vân.

Vẻ mặt của nàng tràn đầy áy náy: “Thật sự xin lỗi muội muội, sau khi tỷ tỷ mang thai có hơi yếu, trong chốc lát không thể đứng dậy được.” Nàng dứt khoát ngồi ở trên người Mộ Dung Vân.

Mộ Dung Vân quả thực sắp bị chọc tức đến hộc máu.

Nàng ta trở thành đệm thịt miễn phí, đã thế Mộ Dung Tuyết lại còn ngồi ở trên người nàng không chịu đứng dậy.

Nàng gân cổ kêu lên: “Người đâu, mau tới đỡ Vương phi dậy!”

Những hạ nhân đó nhìn thấy Vương phi thế mà lại ngồi ở trên người Thái tử phi, nguyên một đám tràn đầy bội phục, vội vàng chạy lại đỡ nàng dậy.

Sắc mặt Mộ Dung Vân vô cùng thối: “Tỷ tỷ, tỷ cố ý phải không?”

Kim Đản Đản nhíu mày: “Muội muội, vừa rồi rõ ràng là muội té ngã kéo theo tỷ tỷ, sao lại là tỷ tỷ cố ý được chứ?”

Sắc mặt Mộ Dung Vân tức đến nỗi đỏ bừng, nổi giận đùng đùng rời đi.

Kim Đản Đản nhìn bóng dáng nàng rời đi mắng: “Tiểu tiện nhân, tâm cơ thật là sâu.

Nếu không phải ta lanh trí, chỉ sợ là đứa nhỏ này không thể giữ nổi.”

Mộ Dung Vân hãm hại Kim Đản Đản không thành, liền trở về tìm biện pháp khác, nàng nhất định phải mang thai hài tử của Thái tử.

Nàng lén hạ dược Thái tử, rồi lại giả vờ như lơ đãng đến chỗ của hắn lúc dược liệu bắt đầu phát huy tác dụng.

Nhiều lần như vậy, khiến cho Thái tử hoài nghi, hắn càng thêm chán ghét Mộ Dung Vân.

Mộ Dung Vân thấy Thái tử cưng chiều Hoa Ưu Liên như vậy, hiện giờ đã mang thai được một tháng.

Nàng lại không có động tĩnh gì.

Nếu như hài tử do Hoa Ưu Liên sinh ra là nam tử, nói không chừng vị trí Thái tử phi này chính là của nàng ta.

Làm cho nàng bí quá hoá liều, mua thuốc của y phủ giả bộ mang thai.

Sau khi biết được nàng mang thai, Thái tử cưng chiều nàng hơn rất nhiều.

Trong lúc Mộ Dung Vân hưởng thụ sự cưng chiều này, trong lòng nàng cũng có chút bất an.

Ngày đó Hoa Ưu Liên sinh con, Mộ Dung Vân cũng giả vờ như sinh non.

Nàng mua chuộc được bà đỡ, sau đó dùng một con hồ ly tráo đổi với nam hài mà Hoa Ưu Liên sinh hạ.

Chiếm nam hài kia thành của mình, mà Hoa Ưu Liên lại bị truyền đi là hồ ly tinh hút dương khí của nam tử.

Hiên Viên Dật tuy rằng cưng chiều Hoa Ưu Liên, nhưng nghĩ đến khi nàng ta sinh hạ hồ ly cả người đều là máu, trong lòng hắn khiếp sợ bèn ném nàng ta vào lãnh cung.

Mà Mộ Dung Vân vì sinh một nam hài cho hắn, liền được hưởng thụ sự cưng chiều.

Không lâu sau, Kim Đản Đản sinh hạ một nữ hài khỏe mạnh, người một nhà thật sự rất hạnh phúc.

Không ngờ tới hệ thống quân lại giao cho nàng một nhiệm vụ khác:【Hạ gục nữ phụ ác độc Mộ Dung Vân 】.

Xuyên Nhanh Bách Biến Nam Thần Nhẹ Điểm LiêuTác giả: Hỏa Huỳnh NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô là người vừa nghèo vừa xấu, chỉ cao một mét bốn chín. Cô còn chưa được gả chồng thì cha mẹ đã quy thiên, chỉ để lại cho cô một căn nhà hai phòng và một con lợn nái. Kim Đản Đản mới vừa chôn cất cha mẹ xong, nhìn thấy đáy lu gạo mà thở dài. Cô đi ra ngoài khóa cửa gỗ lại, trên cửa dán hai bức tranh thần giữ cửa đã phai màu. Ổ khóa đã hoen rỉ, chỉ cần một cú đá nhẹ nhàng thì cánh cửa sẽ rơi xuống. Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua ngôi nhà đất đã lâu năm sắp trở thành cổ kính. Dầm mái sẽ rơi ngói khi có gió thổi, trong phòng bị dột nếu trời mưa, ngày thường không có việc gì thì rơi vãi đất! Cô đi ra ngoài tính toán đem con lợn nái gầy ốm không đến năm chục ký chỉ còn lại có xương sườn trong chuồng lợn, dắt ra chợ bán đi, đổi chút tiền lệ phí trước bạ. Cô mới mười sáu tuổi, vừa mới học xong lớp mười. Cô bị suy dinh dưỡng, vóc dáng lại lùn, bây giờ nếu không học thì tìm không được việc làm. Kim Đản Đản dắt con lợn nái đi ở trên đường với mặt ủ mày ê, nghĩ thầm sau này mình nên sống như… “Đa tạ muội muội!” Kim Đản Đản nhận lấy trà từ Mộ Dung Vân, thầm nghĩ nàng cũng không có hiếm lạ gì, ai mà biết trong này có bỏ thêm nguyên liệu gì hay không chứ.Nàng liếc mắt nhìn bụng Mộ Dung Vân với vẻ mặt tự trách: “Muội muội, đều do tỷ tỷ không tốt, khiến cho Thái tử nhìn trúng nha hoàn Liên Nhi kia.Bây giờ nàng ta có thai, muội cần phải cố gắng một chút!”Sắc mặt Mộ Dung Vân lúc đỏ lúc trắng, trong lòng thầm mắng: Tiện nhân, thật đúng là cái hay không nói, chỉ biết nói cái dở.Ai biết hài tử trong bụng của ngươi có thể được sinh ra an toàn hay không chứ!“Tỷ tỷ, trong phủ muội muội còn có việc, muội đi trước!” Mộ Dung Vân đứng dậy, bước đi có chút hấp tấp, dưới chân mất thăng bằng liền té ngã.Trong chớp mắt, nàng ta kéo theo cả Kim Đản Đản, hai người cùng ngã trên mặt đất.Mộ Dung Vân khẽ nhếch khóe miệng.Chuyện này không thể trách nàng ta được, nàng ta thật sự không cố ý ngã.Nàng ta bắt lấy Mộ Dung Tuyết cũng chỉ là bản năng cầu cứu.Kim Đản Đản có chút hoảng sợ, nếu nàng ngã trên mặt đất, hài tử chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm!Nàng lập tức điều chỉnh tư thế, ngã trên người Mộ Dung Vân.Mộ Dung Vân bị nàng đè khiến cho sắc mặt đỏ bừng, thật đúng là xui xẻo.Kim Đản Đản bò dậy, không biết là vô tình hay là cố ý lại ngã ở trên người Mộ Dung Vân.Vẻ mặt của nàng tràn đầy áy náy: “Thật sự xin lỗi muội muội, sau khi tỷ tỷ mang thai có hơi yếu, trong chốc lát không thể đứng dậy được.” Nàng dứt khoát ngồi ở trên người Mộ Dung Vân.Mộ Dung Vân quả thực sắp bị chọc tức đến hộc máu.Nàng ta trở thành đệm thịt miễn phí, đã thế Mộ Dung Tuyết lại còn ngồi ở trên người nàng không chịu đứng dậy.Nàng gân cổ kêu lên: “Người đâu, mau tới đỡ Vương phi dậy!”Những hạ nhân đó nhìn thấy Vương phi thế mà lại ngồi ở trên người Thái tử phi, nguyên một đám tràn đầy bội phục, vội vàng chạy lại đỡ nàng dậy.Sắc mặt Mộ Dung Vân vô cùng thối: “Tỷ tỷ, tỷ cố ý phải không?”Kim Đản Đản nhíu mày: “Muội muội, vừa rồi rõ ràng là muội té ngã kéo theo tỷ tỷ, sao lại là tỷ tỷ cố ý được chứ?”Sắc mặt Mộ Dung Vân tức đến nỗi đỏ bừng, nổi giận đùng đùng rời đi.Kim Đản Đản nhìn bóng dáng nàng rời đi mắng: “Tiểu tiện nhân, tâm cơ thật là sâu.Nếu không phải ta lanh trí, chỉ sợ là đứa nhỏ này không thể giữ nổi.”Mộ Dung Vân hãm hại Kim Đản Đản không thành, liền trở về tìm biện pháp khác, nàng nhất định phải mang thai hài tử của Thái tử.Nàng lén hạ dược Thái tử, rồi lại giả vờ như lơ đãng đến chỗ của hắn lúc dược liệu bắt đầu phát huy tác dụng.Nhiều lần như vậy, khiến cho Thái tử hoài nghi, hắn càng thêm chán ghét Mộ Dung Vân.Mộ Dung Vân thấy Thái tử cưng chiều Hoa Ưu Liên như vậy, hiện giờ đã mang thai được một tháng.Nàng lại không có động tĩnh gì.Nếu như hài tử do Hoa Ưu Liên sinh ra là nam tử, nói không chừng vị trí Thái tử phi này chính là của nàng ta.Làm cho nàng bí quá hoá liều, mua thuốc của y phủ giả bộ mang thai.Sau khi biết được nàng mang thai, Thái tử cưng chiều nàng hơn rất nhiều.Trong lúc Mộ Dung Vân hưởng thụ sự cưng chiều này, trong lòng nàng cũng có chút bất an.Ngày đó Hoa Ưu Liên sinh con, Mộ Dung Vân cũng giả vờ như sinh non.Nàng mua chuộc được bà đỡ, sau đó dùng một con hồ ly tráo đổi với nam hài mà Hoa Ưu Liên sinh hạ.Chiếm nam hài kia thành của mình, mà Hoa Ưu Liên lại bị truyền đi là hồ ly tinh hút dương khí của nam tử.Hiên Viên Dật tuy rằng cưng chiều Hoa Ưu Liên, nhưng nghĩ đến khi nàng ta sinh hạ hồ ly cả người đều là máu, trong lòng hắn khiếp sợ bèn ném nàng ta vào lãnh cung.Mà Mộ Dung Vân vì sinh một nam hài cho hắn, liền được hưởng thụ sự cưng chiều.Không lâu sau, Kim Đản Đản sinh hạ một nữ hài khỏe mạnh, người một nhà thật sự rất hạnh phúc.Không ngờ tới hệ thống quân lại giao cho nàng một nhiệm vụ khác:【Hạ gục nữ phụ ác độc Mộ Dung Vân 】.

Chương 56: 56: Vương Gia Vương Phi Ôm Hài Nhi Bỏ Chạy Rồi 26