Tác giả:

Cô là người vừa nghèo vừa xấu, chỉ cao một mét bốn chín. Cô còn chưa được gả chồng thì cha mẹ đã quy thiên, chỉ để lại cho cô một căn nhà hai phòng và một con lợn nái. Kim Đản Đản mới vừa chôn cất cha mẹ xong, nhìn thấy đáy lu gạo mà thở dài. Cô đi ra ngoài khóa cửa gỗ lại, trên cửa dán hai bức tranh thần giữ cửa đã phai màu. Ổ khóa đã hoen rỉ, chỉ cần một cú đá nhẹ nhàng thì cánh cửa sẽ rơi xuống. Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua ngôi nhà đất đã lâu năm sắp trở thành cổ kính. Dầm mái sẽ rơi ngói khi có gió thổi, trong phòng bị dột nếu trời mưa, ngày thường không có việc gì thì rơi vãi đất! Cô đi ra ngoài tính toán đem con lợn nái gầy ốm không đến năm chục ký chỉ còn lại có xương sườn trong chuồng lợn, dắt ra chợ bán đi, đổi chút tiền lệ phí trước bạ. Cô mới mười sáu tuổi, vừa mới học xong lớp mười. Cô bị suy dinh dưỡng, vóc dáng lại lùn, bây giờ nếu không học thì tìm không được việc làm. Kim Đản Đản dắt con lợn nái đi ở trên đường với mặt ủ mày ê, nghĩ thầm sau này mình nên sống như…

Chương 58: 58: Nhiếp Chính Vương Đừng Mà! 1

Xuyên Nhanh Bách Biến Nam Thần Nhẹ Điểm LiêuTác giả: Hỏa Huỳnh NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô là người vừa nghèo vừa xấu, chỉ cao một mét bốn chín. Cô còn chưa được gả chồng thì cha mẹ đã quy thiên, chỉ để lại cho cô một căn nhà hai phòng và một con lợn nái. Kim Đản Đản mới vừa chôn cất cha mẹ xong, nhìn thấy đáy lu gạo mà thở dài. Cô đi ra ngoài khóa cửa gỗ lại, trên cửa dán hai bức tranh thần giữ cửa đã phai màu. Ổ khóa đã hoen rỉ, chỉ cần một cú đá nhẹ nhàng thì cánh cửa sẽ rơi xuống. Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua ngôi nhà đất đã lâu năm sắp trở thành cổ kính. Dầm mái sẽ rơi ngói khi có gió thổi, trong phòng bị dột nếu trời mưa, ngày thường không có việc gì thì rơi vãi đất! Cô đi ra ngoài tính toán đem con lợn nái gầy ốm không đến năm chục ký chỉ còn lại có xương sườn trong chuồng lợn, dắt ra chợ bán đi, đổi chút tiền lệ phí trước bạ. Cô mới mười sáu tuổi, vừa mới học xong lớp mười. Cô bị suy dinh dưỡng, vóc dáng lại lùn, bây giờ nếu không học thì tìm không được việc làm. Kim Đản Đản dắt con lợn nái đi ở trên đường với mặt ủ mày ê, nghĩ thầm sau này mình nên sống như… Hiên Viên Dật gắng gượng nâng thân mình lên, tức giận chỉ vào nàng: “Nàng… khụ khụ~”Sau đó hắn nằm ở trên giường, đôi mắt nhìn chằm chằm Kim Đản Đản, không còn hô hấp.Kim Đản Đản sờ vào khóe miệng nhăn như vỏ cây, dịu dàng đưa tay ra giúp Hiên Viên Dật khép mắt lại.Nàng tiến lại gần rồi ôm hắn, bất đắc dĩ nói: “Lão già ngốc, Quân Mạch chính là chàng đó.Nếu như chàng không còn nữa thì ta chắc chắn sẽ đi cùng chàng!”Không bao lâu sau thì Kim Đản Đản cũng đi theo Hiên Viên Dật.*Mở mắt ra lần nữa thì cô lại trở về không gian viễn tưởng kia và trở thành linh hồn nửa trong suốt.Hai đời cô đều gặp cùng một người, vận mệnh buộc hai người bọn họ lại với nhau.Cô yêu anh, gấp gáp không chờ nổi muốn đi đến thế giới tiếp theo để tìm anh.Nhìn hệ thống quân dễ thương, Kim Đản Đản tò mò hỏi: “Hệ thống quân, vì sao hai đời tôi đều gặp Quân Mạch? Anh ấy là ai, cũng là người làm nhiệm vụ ký chủ giống tôi sao?”Hệ thống quân lắc cái đầu nhỏ 【 Bổn hệ thống quân chỉ tra được anh ta và cô khác nhau, cũng không biết anh ta là ai! 】“Được rồi!” Kim Đản Đản niết căng cái miệng nhỏ của mình.Hệ thống quân nở một nụ cười【 Ký chủ, chúc mừng cô hoàn thành nhiệm vụ thứ hai! 】【Mời cô quay đ ĩa quay may mắn để lấy phần thưởng! 】Kim Đản Đản nhìn chữ trên màn hình, đôi mắt lấp lánh tỏa sáng, cầu trời phù hộ cho cô quay được một phần thưởng tốt!Cô ấn chốt mở, đôi mắt nhìn chằm chằm vào nó, cuối cùng mũi tên ngừng ở chữ【Người gặp người thích 】Mặt Kim Đản Đản nghệch ra, sau phút ngây ngốc thì lập tức phản ứng lại nói: “Hình như cái này cũng không tệ nhỉ!”Vừa nhìn thấy mình thì đã thích, khà khà khà!【 Có truyền tống đến giới tiếp theo luôn không? 】“Ừm”【 Bắt đầu truyền tống 】Trong khi truyền tống…Lúc tỉnh lại thì Kim Đản Đản đang nằm ở một nơi vô cùng mềm mại, hơn nữa còn nóng hôi hổi!Cô cũng không mở mắt ra, duỗi người, trong tay là một cái gì đó rất mềm.Cô động đậy ngón tay nhéo nhéo, cảm xúc này có chút quen thuộc.Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói ngượng ngùng của phụ nữ: “Ừm ~ công tử, ngài xấu quá đi~”Kim Đản Đản hơi nhíu mày, cô mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt chính là một người phụ nữ trang điểm vô cùng đậm, xinh đẹp như hoa, có điều dáng người cũng siêu cấp nóng bỏng.Mà lúc này, cô nằm trên đùi người phụ nữ đó, tay cô đang nắm lấy cái mềm mại trước ngực của người đó.Kim Đản Đản ngơ người, một giây sau cô phản ứng lại vội vàng ngồi dậy, khuôn mặt đỏ lên nói: “Thật… xin lỗi…”Nhưng vừa mở miệng thì cô đã bị chính giọng nói của mình dọa sợ rồi, giọng nói của cô trầm thấp, có chút khàn khàn, giống nam cũng giống nữ.Cô đưa tay lên ngực vỗ vỗ, phẳng quá rồi!Cô kéo cổ áo ra nhìn th… em gái nó, cô nhìn thấy hai viên đậu hồng phấn, có khả năng, đại khái, cái này giống một người đàn ông, còn có cơ ngực.Mẹ nó!Lần này không phải xuyên thành đàn ông chứ?Kim Đản Đản xuống giường, chân chỉ mang một đôi vớ.Cô dẫm lên trên mặt đất, tức khắc cả người đều không ổn.Cô cảm giác rõ ràng trên đùi mình có nhiều thêm một thứ, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch.Lúc này người phụ nữ trên giường cũng bước tới, muốn ôm cô từ phía sau: “Công tử, nô gia sẽ hầu hạ chàng thật tốt!”Kim Đản Đản nhanh chóng tránh đi, bực bội nói: “Cút!”Bây giờ cô cũng không biết bản thân mình là nam hay nữ nên làm gì có tâm tình nghe người phụ nữ này nói chuyện.Lúc này khí thế của cô vô cùng mạnh mẽ dọa cho người phụ nữ kia sợ đến mức không dám nói lời nào, lập tức lui về trong góc đề phòng nhìn cô.Kim Đản Đản đưa lưng về phía người kia, sau đó duỗi tay kiểm tra một chút, tức khắc cả người đều không ổn, cảm xúc này hàng thật giá thật đó!Nhưng vì sao chỉ có tay cô có cảm giác còn chỗ đó thì không hề có cảm giác gì, tựa như đó không phải thật sự là thịt của cô vậy..

Hiên Viên Dật gắng gượng nâng thân mình lên, tức giận chỉ vào nàng: “Nàng… khụ khụ~”

Sau đó hắn nằm ở trên giường, đôi mắt nhìn chằm chằm Kim Đản Đản, không còn hô hấp.

Kim Đản Đản sờ vào khóe miệng nhăn như vỏ cây, dịu dàng đưa tay ra giúp Hiên Viên Dật khép mắt lại.

Nàng tiến lại gần rồi ôm hắn, bất đắc dĩ nói: “Lão già ngốc, Quân Mạch chính là chàng đó.

Nếu như chàng không còn nữa thì ta chắc chắn sẽ đi cùng chàng!”

Không bao lâu sau thì Kim Đản Đản cũng đi theo Hiên Viên Dật.

Mở mắt ra lần nữa thì cô lại trở về không gian viễn tưởng kia và trở thành linh hồn nửa trong suốt.

Hai đời cô đều gặp cùng một người, vận mệnh buộc hai người bọn họ lại với nhau.

Cô yêu anh, gấp gáp không chờ nổi muốn đi đến thế giới tiếp theo để tìm anh.

Nhìn hệ thống quân dễ thương, Kim Đản Đản tò mò hỏi: “Hệ thống quân, vì sao hai đời tôi đều gặp Quân Mạch? Anh ấy là ai, cũng là người làm nhiệm vụ ký chủ giống tôi sao?”

Hệ thống quân lắc cái đầu nhỏ 【 Bổn hệ thống quân chỉ tra được anh ta và cô khác nhau, cũng không biết anh ta là ai! 】

“Được rồi!” Kim Đản Đản niết căng cái miệng nhỏ của mình.

Hệ thống quân nở một nụ cười【 Ký chủ, chúc mừng cô hoàn thành nhiệm vụ thứ hai! 】

【Mời cô quay đ ĩa quay may mắn để lấy phần thưởng! 】

Kim Đản Đản nhìn chữ trên màn hình, đôi mắt lấp lánh tỏa sáng, cầu trời phù hộ cho cô quay được một phần thưởng tốt!

Cô ấn chốt mở, đôi mắt nhìn chằm chằm vào nó, cuối cùng mũi tên ngừng ở chữ【Người gặp người thích 】

Mặt Kim Đản Đản nghệch ra, sau phút ngây ngốc thì lập tức phản ứng lại nói: “Hình như cái này cũng không tệ nhỉ!”

Vừa nhìn thấy mình thì đã thích, khà khà khà!

【 Có truyền tống đến giới tiếp theo luôn không? 】

“Ừm”

【 Bắt đầu truyền tống 】

Trong khi truyền tống…

Lúc tỉnh lại thì Kim Đản Đản đang nằm ở một nơi vô cùng mềm mại, hơn nữa còn nóng hôi hổi!

Cô cũng không mở mắt ra, duỗi người, trong tay là một cái gì đó rất mềm.

Cô động đậy ngón tay nhéo nhéo, cảm xúc này có chút quen thuộc.

Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói ngượng ngùng của phụ nữ: “Ừm ~ công tử, ngài xấu quá đi~”

Kim Đản Đản hơi nhíu mày, cô mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt chính là một người phụ nữ trang điểm vô cùng đậm, xinh đẹp như hoa, có điều dáng người cũng siêu cấp nóng bỏng.

Mà lúc này, cô nằm trên đùi người phụ nữ đó, tay cô đang nắm lấy cái mềm mại trước ngực của người đó.

Kim Đản Đản ngơ người, một giây sau cô phản ứng lại vội vàng ngồi dậy, khuôn mặt đỏ lên nói: “Thật… xin lỗi…”

Nhưng vừa mở miệng thì cô đã bị chính giọng nói của mình dọa sợ rồi, giọng nói của cô trầm thấp, có chút khàn khàn, giống nam cũng giống nữ.

Cô đưa tay lên ngực vỗ vỗ, phẳng quá rồi!

Cô kéo cổ áo ra nhìn th… em gái nó, cô nhìn thấy hai viên đậu hồng phấn, có khả năng, đại khái, cái này giống một người đàn ông, còn có cơ ngực.

Mẹ nó!

Lần này không phải xuyên thành đàn ông chứ?

Kim Đản Đản xuống giường, chân chỉ mang một đôi vớ.

Cô dẫm lên trên mặt đất, tức khắc cả người đều không ổn.

Cô cảm giác rõ ràng trên đùi mình có nhiều thêm một thứ, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch.

Lúc này người phụ nữ trên giường cũng bước tới, muốn ôm cô từ phía sau: “Công tử, nô gia sẽ hầu hạ chàng thật tốt!”

Kim Đản Đản nhanh chóng tránh đi, bực bội nói: “Cút!”

Bây giờ cô cũng không biết bản thân mình là nam hay nữ nên làm gì có tâm tình nghe người phụ nữ này nói chuyện.

Lúc này khí thế của cô vô cùng mạnh mẽ dọa cho người phụ nữ kia sợ đến mức không dám nói lời nào, lập tức lui về trong góc đề phòng nhìn cô.

Kim Đản Đản đưa lưng về phía người kia, sau đó duỗi tay kiểm tra một chút, tức khắc cả người đều không ổn, cảm xúc này hàng thật giá thật đó!

Nhưng vì sao chỉ có tay cô có cảm giác còn chỗ đó thì không hề có cảm giác gì, tựa như đó không phải thật sự là thịt của cô vậy..

Xuyên Nhanh Bách Biến Nam Thần Nhẹ Điểm LiêuTác giả: Hỏa Huỳnh NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCô là người vừa nghèo vừa xấu, chỉ cao một mét bốn chín. Cô còn chưa được gả chồng thì cha mẹ đã quy thiên, chỉ để lại cho cô một căn nhà hai phòng và một con lợn nái. Kim Đản Đản mới vừa chôn cất cha mẹ xong, nhìn thấy đáy lu gạo mà thở dài. Cô đi ra ngoài khóa cửa gỗ lại, trên cửa dán hai bức tranh thần giữ cửa đã phai màu. Ổ khóa đã hoen rỉ, chỉ cần một cú đá nhẹ nhàng thì cánh cửa sẽ rơi xuống. Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua ngôi nhà đất đã lâu năm sắp trở thành cổ kính. Dầm mái sẽ rơi ngói khi có gió thổi, trong phòng bị dột nếu trời mưa, ngày thường không có việc gì thì rơi vãi đất! Cô đi ra ngoài tính toán đem con lợn nái gầy ốm không đến năm chục ký chỉ còn lại có xương sườn trong chuồng lợn, dắt ra chợ bán đi, đổi chút tiền lệ phí trước bạ. Cô mới mười sáu tuổi, vừa mới học xong lớp mười. Cô bị suy dinh dưỡng, vóc dáng lại lùn, bây giờ nếu không học thì tìm không được việc làm. Kim Đản Đản dắt con lợn nái đi ở trên đường với mặt ủ mày ê, nghĩ thầm sau này mình nên sống như… Hiên Viên Dật gắng gượng nâng thân mình lên, tức giận chỉ vào nàng: “Nàng… khụ khụ~”Sau đó hắn nằm ở trên giường, đôi mắt nhìn chằm chằm Kim Đản Đản, không còn hô hấp.Kim Đản Đản sờ vào khóe miệng nhăn như vỏ cây, dịu dàng đưa tay ra giúp Hiên Viên Dật khép mắt lại.Nàng tiến lại gần rồi ôm hắn, bất đắc dĩ nói: “Lão già ngốc, Quân Mạch chính là chàng đó.Nếu như chàng không còn nữa thì ta chắc chắn sẽ đi cùng chàng!”Không bao lâu sau thì Kim Đản Đản cũng đi theo Hiên Viên Dật.*Mở mắt ra lần nữa thì cô lại trở về không gian viễn tưởng kia và trở thành linh hồn nửa trong suốt.Hai đời cô đều gặp cùng một người, vận mệnh buộc hai người bọn họ lại với nhau.Cô yêu anh, gấp gáp không chờ nổi muốn đi đến thế giới tiếp theo để tìm anh.Nhìn hệ thống quân dễ thương, Kim Đản Đản tò mò hỏi: “Hệ thống quân, vì sao hai đời tôi đều gặp Quân Mạch? Anh ấy là ai, cũng là người làm nhiệm vụ ký chủ giống tôi sao?”Hệ thống quân lắc cái đầu nhỏ 【 Bổn hệ thống quân chỉ tra được anh ta và cô khác nhau, cũng không biết anh ta là ai! 】“Được rồi!” Kim Đản Đản niết căng cái miệng nhỏ của mình.Hệ thống quân nở một nụ cười【 Ký chủ, chúc mừng cô hoàn thành nhiệm vụ thứ hai! 】【Mời cô quay đ ĩa quay may mắn để lấy phần thưởng! 】Kim Đản Đản nhìn chữ trên màn hình, đôi mắt lấp lánh tỏa sáng, cầu trời phù hộ cho cô quay được một phần thưởng tốt!Cô ấn chốt mở, đôi mắt nhìn chằm chằm vào nó, cuối cùng mũi tên ngừng ở chữ【Người gặp người thích 】Mặt Kim Đản Đản nghệch ra, sau phút ngây ngốc thì lập tức phản ứng lại nói: “Hình như cái này cũng không tệ nhỉ!”Vừa nhìn thấy mình thì đã thích, khà khà khà!【 Có truyền tống đến giới tiếp theo luôn không? 】“Ừm”【 Bắt đầu truyền tống 】Trong khi truyền tống…Lúc tỉnh lại thì Kim Đản Đản đang nằm ở một nơi vô cùng mềm mại, hơn nữa còn nóng hôi hổi!Cô cũng không mở mắt ra, duỗi người, trong tay là một cái gì đó rất mềm.Cô động đậy ngón tay nhéo nhéo, cảm xúc này có chút quen thuộc.Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói ngượng ngùng của phụ nữ: “Ừm ~ công tử, ngài xấu quá đi~”Kim Đản Đản hơi nhíu mày, cô mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt chính là một người phụ nữ trang điểm vô cùng đậm, xinh đẹp như hoa, có điều dáng người cũng siêu cấp nóng bỏng.Mà lúc này, cô nằm trên đùi người phụ nữ đó, tay cô đang nắm lấy cái mềm mại trước ngực của người đó.Kim Đản Đản ngơ người, một giây sau cô phản ứng lại vội vàng ngồi dậy, khuôn mặt đỏ lên nói: “Thật… xin lỗi…”Nhưng vừa mở miệng thì cô đã bị chính giọng nói của mình dọa sợ rồi, giọng nói của cô trầm thấp, có chút khàn khàn, giống nam cũng giống nữ.Cô đưa tay lên ngực vỗ vỗ, phẳng quá rồi!Cô kéo cổ áo ra nhìn th… em gái nó, cô nhìn thấy hai viên đậu hồng phấn, có khả năng, đại khái, cái này giống một người đàn ông, còn có cơ ngực.Mẹ nó!Lần này không phải xuyên thành đàn ông chứ?Kim Đản Đản xuống giường, chân chỉ mang một đôi vớ.Cô dẫm lên trên mặt đất, tức khắc cả người đều không ổn.Cô cảm giác rõ ràng trên đùi mình có nhiều thêm một thứ, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch.Lúc này người phụ nữ trên giường cũng bước tới, muốn ôm cô từ phía sau: “Công tử, nô gia sẽ hầu hạ chàng thật tốt!”Kim Đản Đản nhanh chóng tránh đi, bực bội nói: “Cút!”Bây giờ cô cũng không biết bản thân mình là nam hay nữ nên làm gì có tâm tình nghe người phụ nữ này nói chuyện.Lúc này khí thế của cô vô cùng mạnh mẽ dọa cho người phụ nữ kia sợ đến mức không dám nói lời nào, lập tức lui về trong góc đề phòng nhìn cô.Kim Đản Đản đưa lưng về phía người kia, sau đó duỗi tay kiểm tra một chút, tức khắc cả người đều không ổn, cảm xúc này hàng thật giá thật đó!Nhưng vì sao chỉ có tay cô có cảm giác còn chỗ đó thì không hề có cảm giác gì, tựa như đó không phải thật sự là thịt của cô vậy..

Chương 58: 58: Nhiếp Chính Vương Đừng Mà! 1