Vào một ngày đẹp trời, trong một ngôi biệt thự to lớn và hoành tráng có một cô bé khoảng 5 tuổi đang ngồi chơi búp bê. Trong bếp là người mẹ đang nấu cơm. Lúc đó cũng đã xế trưa nên người cha và anh trai cũng vừa mới đi học và đi làm về cùng nói: - Anh/Con về rồi! Người mẹ và cô bé nghe thấy tiếng thì liền tắt bếp và bỏ đồ chơi lại mà chạy ra phòng khách: - Anh đi làm về có mệt không? Người phụ nữ dịu dàng hỏi. - À...Cũng hơi mệt nhưng không sao đâu em à!Người đàn ông dịu dàng mỉm cười trả lời vợ của mình. - Vậy anh lên phòng thay đồ rồi rửa mặt cho khoẻ, sau đó xuống ăn cơm nhé! Người phụ nữ ôn tồn nói. Người cha mỉm cười gật đầu rồi đi lên lầu. Người mẹ liền quay sang người con trai dịu dàng bảo: - Con cũng vậy nhé? Người con trai chỉ lãnh đạm không nói gì và đi lên lầu. Cô bé thấy vậy cũng chạy với theo anh mình lên lầu và nói: - Anh hai chờ em với, anh có mua bánh cho em không? Người anh nghe vậy thì mới quay đầu lại và đáp: -Không! Rồi tiếp tục lên lầu. Cô bé thấy vậy liền phùng…
Chương 46: 46: Về Thăm Nhà!
Này Oan Gia!! Tôi Không Bị NgốcTác giả: Ry TrầnTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcVào một ngày đẹp trời, trong một ngôi biệt thự to lớn và hoành tráng có một cô bé khoảng 5 tuổi đang ngồi chơi búp bê. Trong bếp là người mẹ đang nấu cơm. Lúc đó cũng đã xế trưa nên người cha và anh trai cũng vừa mới đi học và đi làm về cùng nói: - Anh/Con về rồi! Người mẹ và cô bé nghe thấy tiếng thì liền tắt bếp và bỏ đồ chơi lại mà chạy ra phòng khách: - Anh đi làm về có mệt không? Người phụ nữ dịu dàng hỏi. - À...Cũng hơi mệt nhưng không sao đâu em à!Người đàn ông dịu dàng mỉm cười trả lời vợ của mình. - Vậy anh lên phòng thay đồ rồi rửa mặt cho khoẻ, sau đó xuống ăn cơm nhé! Người phụ nữ ôn tồn nói. Người cha mỉm cười gật đầu rồi đi lên lầu. Người mẹ liền quay sang người con trai dịu dàng bảo: - Con cũng vậy nhé? Người con trai chỉ lãnh đạm không nói gì và đi lên lầu. Cô bé thấy vậy cũng chạy với theo anh mình lên lầu và nói: - Anh hai chờ em với, anh có mua bánh cho em không? Người anh nghe vậy thì mới quay đầu lại và đáp: -Không! Rồi tiếp tục lên lầu. Cô bé thấy vậy liền phùng… Sáng hôm sau Ryn tỉnh dậy cũng đã xế trưa, cô ngồi dậy sửa soạn rồi ra ngoài tìm Will.Thật trùng hợp anh cũng đang ở phòng nội bộ chờ! Thấy cô xuất hiện khuôn mặt đang xám xịt với hai quầng thâm mắt như con gấu trúc của anh lại càng thêm ũ rũ.Ryn thấy vậy thì không khỏi phì cười, anh liền mè nheo với cô:- Rynnn! Tha cho anh đi, anh điều tra cả từ tối đến giờ mà vẫn không tra ra được!Nghe vậy mặt cô liền đanh lại.- Gì cơ? Không điều tra được?Will bắt đầu "bán thảm" gật gật đầu tỏ vẻ tội nghiệp.Ai đó hãy cứu vớt tấm thân "hao mòn" này của anh đi!! Anh đã làm việc cực lực suốt mấy đêm rồi đó.Lúc này trong đầu cô lại đang nghĩ "chỉ là một cô gái mà lại bí ẩn đến vậy? Có chút thú vị rồi đây!" Rồi Ryn quay qua nhìn Will thấy anh vẫn còn "bán thảm" dữ quá nên đành nói:- Thôi được rồi! Hôm nay cho anh nghỉ nửa ngày, để em quản lí bang thay anh.- Thật sao??- Nhanh không em đổi ý bây giờ!Nghe Ryn đe doạ Will liền "tốc biến" chạy mất trong vòng một nốt nhạc mà không kịp để cô dặn dò gì thêm.Ryn chỉ nhìn anh rồi lắc đầu cười khổ "con người này biết bao giờ mới có người trị được thói ham ngủ và trẻ con đó của anh đây?" Cô chép miệng rồi cũng ra ngoài đi kím gì ăn.Hôm nay cô cũng muốn về thăm nhà một chuyến, cũng khá lâu rồi cô không về nhà không biết mọi người có nhớ cô không.Nghĩ rồi ăn trưa xong Ryn liền chạy về nhà, đến nơi cô thấy cánh cửa vẫn còn đang đóng chặt lại.Thì ra ba mẹ cô về nước thì cũng liền niêm phong nơi này! Ryn đứng ngoài cổng nhìn một lúc thì từ đằng sau cô có một người phụ nữ trẻ tuổi đi tới, đặt tay lên vai cô rồi hỏi:- Cô gái, cô tìm ai?Ryn ngay lập tức quay người lại thì đập vào mắt cô chính là gương mặt thân thuộc...đó là chị Hương! Là chị giúp việc mà cô rất thân thuộc khi còn ở Mỹ.Nhìn thấy chị mà cô không khỏi vui mừng! Chị Hương nhìn thấy cô thì cũng liền nhận ra mà nói:- My...là My phải không?- Chị Hương! Là em đây!Ryn cười tươi nhìn chị giúp việc, không ngờ khi cánh cửa nhà cô đã khép lại rồi mà cô vẫn có thể gặp lại Chị Hương ở đây.Ryn liền lại gần ôm chầm lấy chị nói:- Em nhớ chị quá đi mất! Ba mẹ em đã về nước rồi sao chị vẫn còn ở đây?- À ông bà chủ đã về nhưng vẫn thuê chị qua lại coi nhà cửa và dọn dẹp cho sạch sẽ! Phòng khi em hoặc ông bà quay lại thì nhà vẫn còn hơi người ở!Cô nghe vậy thì liền à lên một tiếng và hiểu ra mọi chuyện.- Vậy chị có thể vào nhà đúng không? Cho em đi ké với.- Ôi trời con bé này, em quên rằng em cũng là chủ căn nhà này à? Chị làm sao dám cấm em chứ!Chị Hương trêu đùa cô mà nói.Nhưng nửa chừng chị lại như vừa nhớ ra chuyện gì đó mà quay qua Ryn hỏi:- Ủa mà sao em về đây mà lại không có chìa khoá? Em bỏ nhà đi bụi sao?Ryn nghe vậy thì liền bật cười khanh khách, lí do khó như vậy mà chị cũng nghĩ ra được, Ryn đành chịu thua chị mà giải thích:- Em không có, em có việc nên chỉ quay về tầm một hay hai ngày em lại về đó nữa à nên không cầm theo chìa khoá ạ.- Con bé này, về một hay hai ngày thì cũng phải có chỗ ở hẵn hoi chứ! Vào trong nhanh lên.Chị nấu vài món ngon cho em!Cô nghe vậy thì liền lắc đầu bảo:- Dạ thôi em chỉ ghé thăm nhà một chút rồi đi, tại em vẫn còn công việc dang dở nên không thể ở lại lâu được.Chị đừng nấu nướng gì cho mệt.- Thôi được rồi, thế vào uống tách trà rồi hẵn đi nhé?- Dạ vâng!Ryn mỉm cười dịu dàng với chị rồi cùng theo chị vào nhà, từ nhỏ tới lớn chị Hương cứ như chị gái ruột của cô vậy! Chăm lo cho cô từng chút một.Ryn bước vào nhà thì nơi đầu tiên cô ghé tới chính là vườn hoa Violet do chính tay cô vun trồng.Từ ngày cô đi thì chị Hương vẫn luôn thay cô chăm sóc nó, nên những bông hoa vẫn luôn tươi tốt đợi cô trở về! Ryn thấy vậy thì liền thở phào nhẹ nhõm, thật may mắn là khi không có cô chúng nó vẫn vươn mình mạnh mẽ sống như vậy! Sau đó Ryn vào nhà cùng với chị Hương uống tách trà của chị pha với hương vị ngày nào và ngồi ôn lại chuyện cũ với chị một chút rồi cô cũng tạm biệt chị mà rời đi!Hôm nay được về thăm nhà cô rất vui, còn gặp lại được chị Hương, người chị yêu quý của cô bao lâu nay nữa! Đến lúc cô phải trở về công việc của mình rồi.Ryn lên xe và trở về trụ sở bang Noblesse, lúc đó cũng đã xế chiều chắc Will cũng đã quay lại rồi.Nghĩ rồi cô liền phóng nhanh về bang.Về đến nơi Ryn thấy anh đã ngồi sẵn trong phòng nội bộ nên nổi hứng trêu đùa anh một tí:- Đúng giờ phết nhỉ?- Không thì chắc em bỏ các bang này nhà hoang mất!Will đáp trả lại hàm ý nói cô bỏ bang đi chơi từ sáng đến giờ làm cô tức nghẹn họng mà không cãi lại được.Ryn đành nuốt cục tức và ngồi xuống bàn cùng anh nói:- Ngày mai em sẽ quay về!- Nhanh vậy sao?- Phải tranh thủ còn đưa lô hàng này về bên đó nữa.- À, cũng đúng!- Em định đưa thêm một nhóm người của mình về bên đó, anh thấy thế nào?- Có phải bên đó đang thiếu người không?- Phải, chiêu mộ người cũng có nhưng không đủ lực lượng để đào tạo.- Được, vậy để anh tuyển chọn cho em những người có tố chất cao nhất để về bên đó hỗ trợ!- Được, nhưng một mình anh có thể gánh vác hết không?- Xời em đang xem thường người chiến tướng của em đấy à?Cô nghe vậy liền bật cười, phải anh ấy thật sự không tầm thường.Phải nói trong bang thực lực của anh chỉ đứng sau mỗi cô thôi!
Sáng hôm sau Ryn tỉnh dậy cũng đã xế trưa, cô ngồi dậy sửa soạn rồi ra ngoài tìm Will.
Thật trùng hợp anh cũng đang ở phòng nội bộ chờ! Thấy cô xuất hiện khuôn mặt đang xám xịt với hai quầng thâm mắt như con gấu trúc của anh lại càng thêm ũ rũ.
Ryn thấy vậy thì không khỏi phì cười, anh liền mè nheo với cô:
- Rynnn! Tha cho anh đi, anh điều tra cả từ tối đến giờ mà vẫn không tra ra được!
Nghe vậy mặt cô liền đanh lại.
- Gì cơ? Không điều tra được?
Will bắt đầu "bán thảm" gật gật đầu tỏ vẻ tội nghiệp.
Ai đó hãy cứu vớt tấm thân "hao mòn" này của anh đi!! Anh đã làm việc cực lực suốt mấy đêm rồi đó.
Lúc này trong đầu cô lại đang nghĩ "chỉ là một cô gái mà lại bí ẩn đến vậy? Có chút thú vị rồi đây!" Rồi Ryn quay qua nhìn Will thấy anh vẫn còn "bán thảm" dữ quá nên đành nói:
- Thôi được rồi! Hôm nay cho anh nghỉ nửa ngày, để em quản lí bang thay anh.
- Thật sao??
- Nhanh không em đổi ý bây giờ!
Nghe Ryn đe doạ Will liền "tốc biến" chạy mất trong vòng một nốt nhạc mà không kịp để cô dặn dò gì thêm.
Ryn chỉ nhìn anh rồi lắc đầu cười khổ "con người này biết bao giờ mới có người trị được thói ham ngủ và trẻ con đó của anh đây?" Cô chép miệng rồi cũng ra ngoài đi kím gì ăn.
Hôm nay cô cũng muốn về thăm nhà một chuyến, cũng khá lâu rồi cô không về nhà không biết mọi người có nhớ cô không.
Nghĩ rồi ăn trưa xong Ryn liền chạy về nhà, đến nơi cô thấy cánh cửa vẫn còn đang đóng chặt lại.
Thì ra ba mẹ cô về nước thì cũng liền niêm phong nơi này! Ryn đứng ngoài cổng nhìn một lúc thì từ đằng sau cô có một người phụ nữ trẻ tuổi đi tới, đặt tay lên vai cô rồi hỏi:
- Cô gái, cô tìm ai?
Ryn ngay lập tức quay người lại thì đập vào mắt cô chính là gương mặt thân thuộc...đó là chị Hương! Là chị giúp việc mà cô rất thân thuộc khi còn ở Mỹ.
Nhìn thấy chị mà cô không khỏi vui mừng! Chị Hương nhìn thấy cô thì cũng liền nhận ra mà nói:
- My...là My phải không?
- Chị Hương! Là em đây!
Ryn cười tươi nhìn chị giúp việc, không ngờ khi cánh cửa nhà cô đã khép lại rồi mà cô vẫn có thể gặp lại Chị Hương ở đây.
Ryn liền lại gần ôm chầm lấy chị nói:
- Em nhớ chị quá đi mất! Ba mẹ em đã về nước rồi sao chị vẫn còn ở đây?
- À ông bà chủ đã về nhưng vẫn thuê chị qua lại coi nhà cửa và dọn dẹp cho sạch sẽ! Phòng khi em hoặc ông bà quay lại thì nhà vẫn còn hơi người ở!
Cô nghe vậy thì liền à lên một tiếng và hiểu ra mọi chuyện.
- Vậy chị có thể vào nhà đúng không? Cho em đi ké với.
- Ôi trời con bé này, em quên rằng em cũng là chủ căn nhà này à? Chị làm sao dám cấm em chứ!
Chị Hương trêu đùa cô mà nói.
Nhưng nửa chừng chị lại như vừa nhớ ra chuyện gì đó mà quay qua Ryn hỏi:
- Ủa mà sao em về đây mà lại không có chìa khoá? Em bỏ nhà đi bụi sao?
Ryn nghe vậy thì liền bật cười khanh khách, lí do khó như vậy mà chị cũng nghĩ ra được, Ryn đành chịu thua chị mà giải thích:
- Em không có, em có việc nên chỉ quay về tầm một hay hai ngày em lại về đó nữa à nên không cầm theo chìa khoá ạ.
- Con bé này, về một hay hai ngày thì cũng phải có chỗ ở hẵn hoi chứ! Vào trong nhanh lên.
Chị nấu vài món ngon cho em!
Cô nghe vậy thì liền lắc đầu bảo:
- Dạ thôi em chỉ ghé thăm nhà một chút rồi đi, tại em vẫn còn công việc dang dở nên không thể ở lại lâu được.
Chị đừng nấu nướng gì cho mệt.
- Thôi được rồi, thế vào uống tách trà rồi hẵn đi nhé?
- Dạ vâng!
Ryn mỉm cười dịu dàng với chị rồi cùng theo chị vào nhà, từ nhỏ tới lớn chị Hương cứ như chị gái ruột của cô vậy! Chăm lo cho cô từng chút một.
Ryn bước vào nhà thì nơi đầu tiên cô ghé tới chính là vườn hoa Violet do chính tay cô vun trồng.
Từ ngày cô đi thì chị Hương vẫn luôn thay cô chăm sóc nó, nên những bông hoa vẫn luôn tươi tốt đợi cô trở về! Ryn thấy vậy thì liền thở phào nhẹ nhõm, thật may mắn là khi không có cô chúng nó vẫn vươn mình mạnh mẽ sống như vậy! Sau đó Ryn vào nhà cùng với chị Hương uống tách trà của chị pha với hương vị ngày nào và ngồi ôn lại chuyện cũ với chị một chút rồi cô cũng tạm biệt chị mà rời đi!
Hôm nay được về thăm nhà cô rất vui, còn gặp lại được chị Hương, người chị yêu quý của cô bao lâu nay nữa! Đến lúc cô phải trở về công việc của mình rồi.
Ryn lên xe và trở về trụ sở bang Noblesse, lúc đó cũng đã xế chiều chắc Will cũng đã quay lại rồi.
Nghĩ rồi cô liền phóng nhanh về bang.
Về đến nơi Ryn thấy anh đã ngồi sẵn trong phòng nội bộ nên nổi hứng trêu đùa anh một tí:
- Đúng giờ phết nhỉ?
- Không thì chắc em bỏ các bang này nhà hoang mất!
Will đáp trả lại hàm ý nói cô bỏ bang đi chơi từ sáng đến giờ làm cô tức nghẹn họng mà không cãi lại được.
Ryn đành nuốt cục tức và ngồi xuống bàn cùng anh nói:
- Ngày mai em sẽ quay về!
- Nhanh vậy sao?
- Phải tranh thủ còn đưa lô hàng này về bên đó nữa.
- À, cũng đúng!
- Em định đưa thêm một nhóm người của mình về bên đó, anh thấy thế nào?
- Có phải bên đó đang thiếu người không?
- Phải, chiêu mộ người cũng có nhưng không đủ lực lượng để đào tạo.
- Được, vậy để anh tuyển chọn cho em những người có tố chất cao nhất để về bên đó hỗ trợ!
- Được, nhưng một mình anh có thể gánh vác hết không?
- Xời em đang xem thường người chiến tướng của em đấy à?
Cô nghe vậy liền bật cười, phải anh ấy thật sự không tầm thường.
Phải nói trong bang thực lực của anh chỉ đứng sau mỗi cô thôi!
Này Oan Gia!! Tôi Không Bị NgốcTác giả: Ry TrầnTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcVào một ngày đẹp trời, trong một ngôi biệt thự to lớn và hoành tráng có một cô bé khoảng 5 tuổi đang ngồi chơi búp bê. Trong bếp là người mẹ đang nấu cơm. Lúc đó cũng đã xế trưa nên người cha và anh trai cũng vừa mới đi học và đi làm về cùng nói: - Anh/Con về rồi! Người mẹ và cô bé nghe thấy tiếng thì liền tắt bếp và bỏ đồ chơi lại mà chạy ra phòng khách: - Anh đi làm về có mệt không? Người phụ nữ dịu dàng hỏi. - À...Cũng hơi mệt nhưng không sao đâu em à!Người đàn ông dịu dàng mỉm cười trả lời vợ của mình. - Vậy anh lên phòng thay đồ rồi rửa mặt cho khoẻ, sau đó xuống ăn cơm nhé! Người phụ nữ ôn tồn nói. Người cha mỉm cười gật đầu rồi đi lên lầu. Người mẹ liền quay sang người con trai dịu dàng bảo: - Con cũng vậy nhé? Người con trai chỉ lãnh đạm không nói gì và đi lên lầu. Cô bé thấy vậy cũng chạy với theo anh mình lên lầu và nói: - Anh hai chờ em với, anh có mua bánh cho em không? Người anh nghe vậy thì mới quay đầu lại và đáp: -Không! Rồi tiếp tục lên lầu. Cô bé thấy vậy liền phùng… Sáng hôm sau Ryn tỉnh dậy cũng đã xế trưa, cô ngồi dậy sửa soạn rồi ra ngoài tìm Will.Thật trùng hợp anh cũng đang ở phòng nội bộ chờ! Thấy cô xuất hiện khuôn mặt đang xám xịt với hai quầng thâm mắt như con gấu trúc của anh lại càng thêm ũ rũ.Ryn thấy vậy thì không khỏi phì cười, anh liền mè nheo với cô:- Rynnn! Tha cho anh đi, anh điều tra cả từ tối đến giờ mà vẫn không tra ra được!Nghe vậy mặt cô liền đanh lại.- Gì cơ? Không điều tra được?Will bắt đầu "bán thảm" gật gật đầu tỏ vẻ tội nghiệp.Ai đó hãy cứu vớt tấm thân "hao mòn" này của anh đi!! Anh đã làm việc cực lực suốt mấy đêm rồi đó.Lúc này trong đầu cô lại đang nghĩ "chỉ là một cô gái mà lại bí ẩn đến vậy? Có chút thú vị rồi đây!" Rồi Ryn quay qua nhìn Will thấy anh vẫn còn "bán thảm" dữ quá nên đành nói:- Thôi được rồi! Hôm nay cho anh nghỉ nửa ngày, để em quản lí bang thay anh.- Thật sao??- Nhanh không em đổi ý bây giờ!Nghe Ryn đe doạ Will liền "tốc biến" chạy mất trong vòng một nốt nhạc mà không kịp để cô dặn dò gì thêm.Ryn chỉ nhìn anh rồi lắc đầu cười khổ "con người này biết bao giờ mới có người trị được thói ham ngủ và trẻ con đó của anh đây?" Cô chép miệng rồi cũng ra ngoài đi kím gì ăn.Hôm nay cô cũng muốn về thăm nhà một chuyến, cũng khá lâu rồi cô không về nhà không biết mọi người có nhớ cô không.Nghĩ rồi ăn trưa xong Ryn liền chạy về nhà, đến nơi cô thấy cánh cửa vẫn còn đang đóng chặt lại.Thì ra ba mẹ cô về nước thì cũng liền niêm phong nơi này! Ryn đứng ngoài cổng nhìn một lúc thì từ đằng sau cô có một người phụ nữ trẻ tuổi đi tới, đặt tay lên vai cô rồi hỏi:- Cô gái, cô tìm ai?Ryn ngay lập tức quay người lại thì đập vào mắt cô chính là gương mặt thân thuộc...đó là chị Hương! Là chị giúp việc mà cô rất thân thuộc khi còn ở Mỹ.Nhìn thấy chị mà cô không khỏi vui mừng! Chị Hương nhìn thấy cô thì cũng liền nhận ra mà nói:- My...là My phải không?- Chị Hương! Là em đây!Ryn cười tươi nhìn chị giúp việc, không ngờ khi cánh cửa nhà cô đã khép lại rồi mà cô vẫn có thể gặp lại Chị Hương ở đây.Ryn liền lại gần ôm chầm lấy chị nói:- Em nhớ chị quá đi mất! Ba mẹ em đã về nước rồi sao chị vẫn còn ở đây?- À ông bà chủ đã về nhưng vẫn thuê chị qua lại coi nhà cửa và dọn dẹp cho sạch sẽ! Phòng khi em hoặc ông bà quay lại thì nhà vẫn còn hơi người ở!Cô nghe vậy thì liền à lên một tiếng và hiểu ra mọi chuyện.- Vậy chị có thể vào nhà đúng không? Cho em đi ké với.- Ôi trời con bé này, em quên rằng em cũng là chủ căn nhà này à? Chị làm sao dám cấm em chứ!Chị Hương trêu đùa cô mà nói.Nhưng nửa chừng chị lại như vừa nhớ ra chuyện gì đó mà quay qua Ryn hỏi:- Ủa mà sao em về đây mà lại không có chìa khoá? Em bỏ nhà đi bụi sao?Ryn nghe vậy thì liền bật cười khanh khách, lí do khó như vậy mà chị cũng nghĩ ra được, Ryn đành chịu thua chị mà giải thích:- Em không có, em có việc nên chỉ quay về tầm một hay hai ngày em lại về đó nữa à nên không cầm theo chìa khoá ạ.- Con bé này, về một hay hai ngày thì cũng phải có chỗ ở hẵn hoi chứ! Vào trong nhanh lên.Chị nấu vài món ngon cho em!Cô nghe vậy thì liền lắc đầu bảo:- Dạ thôi em chỉ ghé thăm nhà một chút rồi đi, tại em vẫn còn công việc dang dở nên không thể ở lại lâu được.Chị đừng nấu nướng gì cho mệt.- Thôi được rồi, thế vào uống tách trà rồi hẵn đi nhé?- Dạ vâng!Ryn mỉm cười dịu dàng với chị rồi cùng theo chị vào nhà, từ nhỏ tới lớn chị Hương cứ như chị gái ruột của cô vậy! Chăm lo cho cô từng chút một.Ryn bước vào nhà thì nơi đầu tiên cô ghé tới chính là vườn hoa Violet do chính tay cô vun trồng.Từ ngày cô đi thì chị Hương vẫn luôn thay cô chăm sóc nó, nên những bông hoa vẫn luôn tươi tốt đợi cô trở về! Ryn thấy vậy thì liền thở phào nhẹ nhõm, thật may mắn là khi không có cô chúng nó vẫn vươn mình mạnh mẽ sống như vậy! Sau đó Ryn vào nhà cùng với chị Hương uống tách trà của chị pha với hương vị ngày nào và ngồi ôn lại chuyện cũ với chị một chút rồi cô cũng tạm biệt chị mà rời đi!Hôm nay được về thăm nhà cô rất vui, còn gặp lại được chị Hương, người chị yêu quý của cô bao lâu nay nữa! Đến lúc cô phải trở về công việc của mình rồi.Ryn lên xe và trở về trụ sở bang Noblesse, lúc đó cũng đã xế chiều chắc Will cũng đã quay lại rồi.Nghĩ rồi cô liền phóng nhanh về bang.Về đến nơi Ryn thấy anh đã ngồi sẵn trong phòng nội bộ nên nổi hứng trêu đùa anh một tí:- Đúng giờ phết nhỉ?- Không thì chắc em bỏ các bang này nhà hoang mất!Will đáp trả lại hàm ý nói cô bỏ bang đi chơi từ sáng đến giờ làm cô tức nghẹn họng mà không cãi lại được.Ryn đành nuốt cục tức và ngồi xuống bàn cùng anh nói:- Ngày mai em sẽ quay về!- Nhanh vậy sao?- Phải tranh thủ còn đưa lô hàng này về bên đó nữa.- À, cũng đúng!- Em định đưa thêm một nhóm người của mình về bên đó, anh thấy thế nào?- Có phải bên đó đang thiếu người không?- Phải, chiêu mộ người cũng có nhưng không đủ lực lượng để đào tạo.- Được, vậy để anh tuyển chọn cho em những người có tố chất cao nhất để về bên đó hỗ trợ!- Được, nhưng một mình anh có thể gánh vác hết không?- Xời em đang xem thường người chiến tướng của em đấy à?Cô nghe vậy liền bật cười, phải anh ấy thật sự không tầm thường.Phải nói trong bang thực lực của anh chỉ đứng sau mỗi cô thôi!