"Đoàng...Đoàng...Đoàng".Nhiều tiếng súng vang lên khiến cho khu rừng tĩnh lặng trở nên ồn ào. Ái Linh cảm thấy ở ngay lồ ng ngực nhói lên, sau đó là cơn đau dần dần lan ra. Khung cảnh xung quanh dần trở nên mơ hồ và rồi cô không còn nhớ gì nữa. Khi tỉnh lại lần nữa Ái Linh chỉ thấy mình nằm ở một nơi trắng xóa. Cô nhớ là mình đã bị bắn một phát xuyên tim rồi mà sao cô vẫn còn sống. Trong thời khắc đó có một âm thanh vang lên một cách rập khuôn. "Ký chủ, người đã tỉnh". Ái Linh giật mình ngó xung quanh xem tiếng nói đó ở đâu, nhưng cô lại không thấy ai cả.Cô thấy kì lạ chẳng lẽ là nghe nhầm. Sau đó âm thanh kì lạ đó lại vang lên lần nữa: " Ký chủ người sẽ không thấy đc tôi. Tôi là hệ thống thứ 690 trong chuỗi Hệ Thống Thăng Chức. Tôi có nhiệm vụ là sẽ chỉ dẫn ký chủ đi đến các thế giới và hoàn thành các nguyện vọng của người ủy thác. Sau khi hoàn thành các nhiệm vụ, người ủy thác sẽ đánh giá nhiệm vụ.Dựa theo đó hệ thống sẽ tổng kê số điểm và giá trị thuộc tính của ký chủ.Hệ thống đã…
Chương 11: 11: Ss1 Thôn Phụ Trả Thù 2
Thăng Chức Hệ ThốngTác giả: Lưu Ly MâyTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Đoàng...Đoàng...Đoàng".Nhiều tiếng súng vang lên khiến cho khu rừng tĩnh lặng trở nên ồn ào. Ái Linh cảm thấy ở ngay lồ ng ngực nhói lên, sau đó là cơn đau dần dần lan ra. Khung cảnh xung quanh dần trở nên mơ hồ và rồi cô không còn nhớ gì nữa. Khi tỉnh lại lần nữa Ái Linh chỉ thấy mình nằm ở một nơi trắng xóa. Cô nhớ là mình đã bị bắn một phát xuyên tim rồi mà sao cô vẫn còn sống. Trong thời khắc đó có một âm thanh vang lên một cách rập khuôn. "Ký chủ, người đã tỉnh". Ái Linh giật mình ngó xung quanh xem tiếng nói đó ở đâu, nhưng cô lại không thấy ai cả.Cô thấy kì lạ chẳng lẽ là nghe nhầm. Sau đó âm thanh kì lạ đó lại vang lên lần nữa: " Ký chủ người sẽ không thấy đc tôi. Tôi là hệ thống thứ 690 trong chuỗi Hệ Thống Thăng Chức. Tôi có nhiệm vụ là sẽ chỉ dẫn ký chủ đi đến các thế giới và hoàn thành các nguyện vọng của người ủy thác. Sau khi hoàn thành các nhiệm vụ, người ủy thác sẽ đánh giá nhiệm vụ.Dựa theo đó hệ thống sẽ tổng kê số điểm và giá trị thuộc tính của ký chủ.Hệ thống đã… Khi nội tâm đang kêu gào thấu trời, cô liền nhớ đến hệ thống " Hệ thống ngươi ra đây cho ta ".[....] 690 rụt rè trả lời " Ký chủ người kêu tôi ".Cô tức giận gằn từng chữ " Chuyện này là sao, câu chuyện sắp đi đến kết thúc rồi.Ngươi còn truyền tống ta tới đây để làm gì.Nhìn bản thân lên lò nướng hả ".[....] sảng khoái trả lời " Đúng vậy.À không, tôi quên nói với cô là đây là thế giới hai sao.Chính là do cô chấp nhận tôi làm hệ thống chính thức mà nâng độ khó lên ".Mặt cô đen kịt " Ý ngươi nói là, ta bị truyền tống tới gần cuối cốt truyện.Là do ta chấp nhận ngươi làm hệ thống chính thức của ta?".[....] khó khăn mở miệng " Đúng vậy, có thể nói là thử thách của cả ký chủ và tôi ".Ái Linh bây giờ thật sự cảm thán sự ngu ngốc của chính mình.Tại sao lúc trước cô có thể cảm tính mà đồng ý để cho cái hệ thống *thiểu năng trí tuệ* này đi theo cô chứ[....] làm nũng nói " Ký chủ, cô đừng tức giận.Dù sao thì cô cũng còn tôi, hệ thống quân tôi sẽ luôn đồng hành cùng cô trên mọi nẽo đường ".Cơ mặt cô vừa co rút vừa nói " Cũng bởi vì cùng ngươi đồng hành nên ta mới bị như thế này đây".Đang giao lưu thân thiện với hệ thống thì cô liền nghe được một giọng nói quen thuộc.Cô mở mắt ra nhìn.Thấy thân ảnh của nữ nhân đang đứng trước ba nam nhân.Bởi vì trời đã tối, nên cô không nhìn rõ gương mặt của nữ nhân kia.Nhưng dựa theo giọng nói kia và ký ức của nguyên chủ thì chắc chắn là Võ Tuyết.Võ Tuyết nói " Đưa nàng qua trấn kế bên, bán vào thanh lâu ".Ba nam nhân kia liền trả lời " Hoàn thành thì nhớ phải đưa số tiền còn lại cho bọn ta"Võ Tuyết nhăn mặt, khó chịu " Ta biết rồi" sau đó xoay bước định đi.Tên cầm đầu thấy vậy liền lôi nàng lại rồi ôm vào lòng " Nàng đi đâu mà vội thế, ở lại phụng bồi chúng ta đi ".Võ Tuyết trong lòng khó chịu " Hôm khác đi, hôm nay ta mệt với lại trời cũng sắp tối rồi".Ái Linh đang ở trong hang động nghe vậy liền hết hồn.Cô không ngờ nàng ta vì hại tỷ tỷ của mình mà làm tới bước này.Nhưng khi nghe như vậy, cô liền biết kế hoạch tiếp theo phải làm như nào rồi.Cô luồn tay qua lại liền tháo được dây trói.[....] ngốc nghếch thấy vậy liền tán thưởng " Ký chủ, cô giỏi thật còn biết cả chiêu cởi trói ".Nghe như vậy cô liền không biết phải nói gì nữa.Đang nói chuyện với hệ thống thì nghe tiếng nỉ non của nữ nhân.Cô liền giật mình, cái gì vậy,lúc nãy không phải còn cự tuyệt sao.Ái Linh trầm mặt sau đó liền nhếch mép cười.[ Hệ thống thấy vậy liền tỏ ra sợ hãi, nó trước giờ chưa thấy ký chủ như vậy ]Ái Linh thấy vậy liền lập tức cầm cục đá ở bên cạnh đi tới gần.Cô giơ cao tay lên, đập thật mạnh vào thân ảnh của tên cầm đầu.Lúc này tên cầm đầu liền từ trên người Võ Tuyết trượt xuống.Trên đầu hắn có dòng máu tươi chảy ra.Lúc này trên mặt muội muội bạch liên hoa toàn là vẻ sợ hãi, nhìn thấy thập phần đáng thương.Ái Linh cười một cách nham hiểm.Do đang bàng hoàng trước sự việc đang diễn ra nên Võ Tuyết không nhìn thấy.Sau đó chưa đầy ba giây Ái Linh liền quay sang vẻ mặt quan tâm và lo sợ.[ Hệ thống nó đối với trình độ lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng tỏ ra đã sớm quen ]Ái Linh dìu Võ Tuyết đứng dậy, quan tâm hỏi " Muội không sao chứ, có bị thương ở đâu không ".Vừa mới nói dứt câu thì hai tên thuộc hạ ở đằng xa đã chạy đến.Ái Linh thấy vậy liền kéo tay Võ Tuyết thẳng một đường mà chạy.Mặt dù cô có thể đánh thắng bọn chúng.Nhưng vấn đề là còn có một muội muội bạch liên hoa ở đây.Vì thế cô chỉ có thể thẳng tiến mà chạy.Nhưng có phải là do ông trời đã muốn giết ai thì người đó phải chết không.Tại sao chạy đi chạy lại thế quần nào lại chạy đến vách núi chứ.Nếu đã vậy thì cô chỉ có thể đánh hạ mấy tên đó trước vậy.Chỉ là có điều cô không ngờ là muội muội thân yêu lại đẩy cô xuống vách núi.Lúc này đây " Hệ thống, hệ thống mau cứu ta "[....] " Ký chủ, mở ra lớp màng bảo vệ cần 50 điểm tích phân ".Ái Linh lúc này có cảm giác hệ thống nhân lúc cháy nhà mà hôi của " Ta khó khăn lắm mới kiếm được 90 điểm, ngươi mở miệng liền muốn hơn phân nửa ".[....] bỉ ổi " Ký chủ, cô sắp tới nơi rồi ".Ái Linh liền hốt hoảng " Mua, mua, ta mua ".Sau khi đáp đất ổn thoả, ai đó liền vì mất một chút điểm mà tức giận "Cũng bởi vì Võ Tuyết chết tiệt kia.Mà ta bị mất 50 điểm tích phân, trở về ta sẽ tính sổ nàng ta ".Nói xong cô liền kêu " Hệ thống, ngươi ra đây cho ta ".[....] 669 " Ký chủ, ngươi kêu ta ".Cô liền oán trách nói " Bình thường ta đối vớingươi không tệ.Nhưng ta không ngờ là ngươithật có công phu sư tử ngoạm ".[....] ủy khuất " Ký chủ, cái này không phải do ta.Vốn dĩ vòng bảo hộ này giá của nó còn đắt hơn, ta lấy như vậy là đã rẻ rồi ".Cô lúc này hơi lớn tiếng với hệ thống " Ngươi ủy khuất cái cù lôi, ta thành cớ sự như vầy đều có một phần của ngươi đó ".Hệ thống bất lực chỉ đành câm nín.Ái Linh bây giờ mới dáo dác nhìn xung quanh.Cô ngơ ngác phát hiện, bây giờ cô đang ở trong rừng, xung quanh chỉ toàn là cây cối.Hiện tại cô hơi bất lực vì cô là một con mù đường chính hiệu.[....] lúc này thấy ký chủ hơi đen mặt thì liền hỏi " Ký chủ, cô bị sao thế ".Cô bình thản trả lời " Ta bị mù đường "..
Khi nội tâm đang kêu gào thấu trời, cô liền nhớ đến hệ thống " Hệ thống ngươi ra đây cho ta ".
[....] 690 rụt rè trả lời " Ký chủ người kêu tôi ".
Cô tức giận gằn từng chữ " Chuyện này là sao, câu chuyện sắp đi đến kết thúc rồi.Ngươi còn truyền tống ta tới đây để làm gì.
Nhìn bản thân lên lò nướng hả ".
[....] sảng khoái trả lời " Đúng vậy.
À không, tôi quên nói với cô là đây là thế giới hai sao.
Chính là do cô chấp nhận tôi làm hệ thống chính thức mà nâng độ khó lên ".
Mặt cô đen kịt " Ý ngươi nói là, ta bị truyền tống tới gần cuối cốt truyện.Là do ta chấp nhận ngươi làm hệ thống chính thức của ta?".
[....] khó khăn mở miệng " Đúng vậy, có thể nói là thử thách của cả ký chủ và tôi ".
Ái Linh bây giờ thật sự cảm thán sự ngu ngốc của chính mình.
Tại sao lúc trước cô có thể cảm tính mà đồng ý để cho cái hệ thống *thiểu năng trí tuệ* này đi theo cô chứ
[....] làm nũng nói " Ký chủ, cô đừng tức giận.
Dù sao thì cô cũng còn tôi, hệ thống quân tôi sẽ luôn đồng hành cùng cô trên mọi nẽo đường ".
Cơ mặt cô vừa co rút vừa nói " Cũng bởi vì cùng ngươi đồng hành nên ta mới bị như thế này đây".
Đang giao lưu thân thiện với hệ thống thì cô liền nghe được một giọng nói quen thuộc.Cô mở mắt ra nhìn.
Thấy thân ảnh của nữ nhân đang đứng trước ba nam nhân.Bởi vì trời đã tối, nên cô không nhìn rõ gương mặt của nữ nhân kia.Nhưng dựa theo giọng nói kia và ký ức của nguyên chủ thì chắc chắn là Võ Tuyết.
Võ Tuyết nói " Đưa nàng qua trấn kế bên, bán vào thanh lâu ".
Ba nam nhân kia liền trả lời " Hoàn thành thì nhớ phải đưa số tiền còn lại cho bọn ta"
Võ Tuyết nhăn mặt, khó chịu " Ta biết rồi" sau đó xoay bước định đi.
Tên cầm đầu thấy vậy liền lôi nàng lại rồi ôm vào lòng " Nàng đi đâu mà vội thế, ở lại phụng bồi chúng ta đi ".
Võ Tuyết trong lòng khó chịu " Hôm khác đi, hôm nay ta mệt với lại trời cũng sắp tối rồi".
Ái Linh đang ở trong hang động nghe vậy liền hết hồn.
Cô không ngờ nàng ta vì hại tỷ tỷ của mình mà làm tới bước này.
Nhưng khi nghe như vậy, cô liền biết kế hoạch tiếp theo phải làm như nào rồi.
Cô luồn tay qua lại liền tháo được dây trói.
[....] ngốc nghếch thấy vậy liền tán thưởng " Ký chủ, cô giỏi thật còn biết cả chiêu cởi trói ".Nghe như vậy cô liền không biết phải nói gì nữa.
Đang nói chuyện với hệ thống thì nghe tiếng nỉ non của nữ nhân.
Cô liền giật mình, cái gì vậy,lúc nãy không phải còn cự tuyệt sao.
Ái Linh trầm mặt sau đó liền nhếch mép cười.
[ Hệ thống thấy vậy liền tỏ ra sợ hãi, nó trước giờ chưa thấy ký chủ như vậy ]
Ái Linh thấy vậy liền lập tức cầm cục đá ở bên cạnh đi tới gần.
Cô giơ cao tay lên, đập thật mạnh vào thân ảnh của tên cầm đầu.
Lúc này tên cầm đầu liền từ trên người Võ Tuyết trượt xuống.
Trên đầu hắn có dòng máu tươi chảy ra.
Lúc này trên mặt muội muội bạch liên hoa toàn là vẻ sợ hãi, nhìn thấy thập phần đáng thương.
Ái Linh cười một cách nham hiểm.Do đang bàng hoàng trước sự việc đang diễn ra nên Võ Tuyết không nhìn thấy.
Sau đó chưa đầy ba giây Ái Linh liền quay sang vẻ mặt quan tâm và lo sợ.
[ Hệ thống nó đối với trình độ lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng tỏ ra đã sớm quen ]
Ái Linh dìu Võ Tuyết đứng dậy, quan tâm hỏi " Muội không sao chứ, có bị thương ở đâu không ".
Vừa mới nói dứt câu thì hai tên thuộc hạ ở đằng xa đã chạy đến.
Ái Linh thấy vậy liền kéo tay Võ Tuyết thẳng một đường mà chạy.
Mặt dù cô có thể đánh thắng bọn chúng.
Nhưng vấn đề là còn có một muội muội bạch liên hoa ở đây.
Vì thế cô chỉ có thể thẳng tiến mà chạy.
Nhưng có phải là do ông trời đã muốn giết ai thì người đó phải chết không.
Tại sao chạy đi chạy lại thế quần nào lại chạy đến vách núi chứ.
Nếu đã vậy thì cô chỉ có thể đánh hạ mấy tên đó trước vậy.
Chỉ là có điều cô không ngờ là muội muội thân yêu lại đẩy cô xuống vách núi.
Lúc này đây " Hệ thống, hệ thống mau cứu ta "
[....] " Ký chủ, mở ra lớp màng bảo vệ cần 50 điểm tích phân ".
Ái Linh lúc này có cảm giác hệ thống nhân lúc cháy nhà mà hôi của " Ta khó khăn lắm mới kiếm được 90 điểm, ngươi mở miệng liền muốn hơn phân nửa ".
[....] bỉ ổi " Ký chủ, cô sắp tới nơi rồi ".
Ái Linh liền hốt hoảng " Mua, mua, ta mua ".
Sau khi đáp đất ổn thoả, ai đó liền vì mất một chút điểm mà tức giận "Cũng bởi vì Võ Tuyết chết tiệt kia.Mà ta bị mất 50 điểm tích phân, trở về ta sẽ tính sổ nàng ta ".
Nói xong cô liền kêu " Hệ thống, ngươi ra đây cho ta ".
[....] 669 " Ký chủ, ngươi kêu ta ".
Cô liền oán trách nói " Bình thường ta đối với
ngươi không tệ.
Nhưng ta không ngờ là ngươi
thật có công phu sư tử ngoạm ".
[....] ủy khuất " Ký chủ, cái này không phải do ta.
Vốn dĩ vòng bảo hộ này giá của nó còn đắt hơn, ta lấy như vậy là đã rẻ rồi ".
Cô lúc này hơi lớn tiếng với hệ thống " Ngươi ủy khuất cái cù lôi, ta thành cớ sự như vầy đều có một phần của ngươi đó ".
Hệ thống bất lực chỉ đành câm nín.
Ái Linh bây giờ mới dáo dác nhìn xung quanh.
Cô ngơ ngác phát hiện, bây giờ cô đang ở trong rừng, xung quanh chỉ toàn là cây cối.
Hiện tại cô hơi bất lực vì cô là một con mù đường chính hiệu.
[....] lúc này thấy ký chủ hơi đen mặt thì liền hỏi " Ký chủ, cô bị sao thế ".
Cô bình thản trả lời " Ta bị mù đường "..
Thăng Chức Hệ ThốngTác giả: Lưu Ly MâyTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Đoàng...Đoàng...Đoàng".Nhiều tiếng súng vang lên khiến cho khu rừng tĩnh lặng trở nên ồn ào. Ái Linh cảm thấy ở ngay lồ ng ngực nhói lên, sau đó là cơn đau dần dần lan ra. Khung cảnh xung quanh dần trở nên mơ hồ và rồi cô không còn nhớ gì nữa. Khi tỉnh lại lần nữa Ái Linh chỉ thấy mình nằm ở một nơi trắng xóa. Cô nhớ là mình đã bị bắn một phát xuyên tim rồi mà sao cô vẫn còn sống. Trong thời khắc đó có một âm thanh vang lên một cách rập khuôn. "Ký chủ, người đã tỉnh". Ái Linh giật mình ngó xung quanh xem tiếng nói đó ở đâu, nhưng cô lại không thấy ai cả.Cô thấy kì lạ chẳng lẽ là nghe nhầm. Sau đó âm thanh kì lạ đó lại vang lên lần nữa: " Ký chủ người sẽ không thấy đc tôi. Tôi là hệ thống thứ 690 trong chuỗi Hệ Thống Thăng Chức. Tôi có nhiệm vụ là sẽ chỉ dẫn ký chủ đi đến các thế giới và hoàn thành các nguyện vọng của người ủy thác. Sau khi hoàn thành các nhiệm vụ, người ủy thác sẽ đánh giá nhiệm vụ.Dựa theo đó hệ thống sẽ tổng kê số điểm và giá trị thuộc tính của ký chủ.Hệ thống đã… Khi nội tâm đang kêu gào thấu trời, cô liền nhớ đến hệ thống " Hệ thống ngươi ra đây cho ta ".[....] 690 rụt rè trả lời " Ký chủ người kêu tôi ".Cô tức giận gằn từng chữ " Chuyện này là sao, câu chuyện sắp đi đến kết thúc rồi.Ngươi còn truyền tống ta tới đây để làm gì.Nhìn bản thân lên lò nướng hả ".[....] sảng khoái trả lời " Đúng vậy.À không, tôi quên nói với cô là đây là thế giới hai sao.Chính là do cô chấp nhận tôi làm hệ thống chính thức mà nâng độ khó lên ".Mặt cô đen kịt " Ý ngươi nói là, ta bị truyền tống tới gần cuối cốt truyện.Là do ta chấp nhận ngươi làm hệ thống chính thức của ta?".[....] khó khăn mở miệng " Đúng vậy, có thể nói là thử thách của cả ký chủ và tôi ".Ái Linh bây giờ thật sự cảm thán sự ngu ngốc của chính mình.Tại sao lúc trước cô có thể cảm tính mà đồng ý để cho cái hệ thống *thiểu năng trí tuệ* này đi theo cô chứ[....] làm nũng nói " Ký chủ, cô đừng tức giận.Dù sao thì cô cũng còn tôi, hệ thống quân tôi sẽ luôn đồng hành cùng cô trên mọi nẽo đường ".Cơ mặt cô vừa co rút vừa nói " Cũng bởi vì cùng ngươi đồng hành nên ta mới bị như thế này đây".Đang giao lưu thân thiện với hệ thống thì cô liền nghe được một giọng nói quen thuộc.Cô mở mắt ra nhìn.Thấy thân ảnh của nữ nhân đang đứng trước ba nam nhân.Bởi vì trời đã tối, nên cô không nhìn rõ gương mặt của nữ nhân kia.Nhưng dựa theo giọng nói kia và ký ức của nguyên chủ thì chắc chắn là Võ Tuyết.Võ Tuyết nói " Đưa nàng qua trấn kế bên, bán vào thanh lâu ".Ba nam nhân kia liền trả lời " Hoàn thành thì nhớ phải đưa số tiền còn lại cho bọn ta"Võ Tuyết nhăn mặt, khó chịu " Ta biết rồi" sau đó xoay bước định đi.Tên cầm đầu thấy vậy liền lôi nàng lại rồi ôm vào lòng " Nàng đi đâu mà vội thế, ở lại phụng bồi chúng ta đi ".Võ Tuyết trong lòng khó chịu " Hôm khác đi, hôm nay ta mệt với lại trời cũng sắp tối rồi".Ái Linh đang ở trong hang động nghe vậy liền hết hồn.Cô không ngờ nàng ta vì hại tỷ tỷ của mình mà làm tới bước này.Nhưng khi nghe như vậy, cô liền biết kế hoạch tiếp theo phải làm như nào rồi.Cô luồn tay qua lại liền tháo được dây trói.[....] ngốc nghếch thấy vậy liền tán thưởng " Ký chủ, cô giỏi thật còn biết cả chiêu cởi trói ".Nghe như vậy cô liền không biết phải nói gì nữa.Đang nói chuyện với hệ thống thì nghe tiếng nỉ non của nữ nhân.Cô liền giật mình, cái gì vậy,lúc nãy không phải còn cự tuyệt sao.Ái Linh trầm mặt sau đó liền nhếch mép cười.[ Hệ thống thấy vậy liền tỏ ra sợ hãi, nó trước giờ chưa thấy ký chủ như vậy ]Ái Linh thấy vậy liền lập tức cầm cục đá ở bên cạnh đi tới gần.Cô giơ cao tay lên, đập thật mạnh vào thân ảnh của tên cầm đầu.Lúc này tên cầm đầu liền từ trên người Võ Tuyết trượt xuống.Trên đầu hắn có dòng máu tươi chảy ra.Lúc này trên mặt muội muội bạch liên hoa toàn là vẻ sợ hãi, nhìn thấy thập phần đáng thương.Ái Linh cười một cách nham hiểm.Do đang bàng hoàng trước sự việc đang diễn ra nên Võ Tuyết không nhìn thấy.Sau đó chưa đầy ba giây Ái Linh liền quay sang vẻ mặt quan tâm và lo sợ.[ Hệ thống nó đối với trình độ lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng tỏ ra đã sớm quen ]Ái Linh dìu Võ Tuyết đứng dậy, quan tâm hỏi " Muội không sao chứ, có bị thương ở đâu không ".Vừa mới nói dứt câu thì hai tên thuộc hạ ở đằng xa đã chạy đến.Ái Linh thấy vậy liền kéo tay Võ Tuyết thẳng một đường mà chạy.Mặt dù cô có thể đánh thắng bọn chúng.Nhưng vấn đề là còn có một muội muội bạch liên hoa ở đây.Vì thế cô chỉ có thể thẳng tiến mà chạy.Nhưng có phải là do ông trời đã muốn giết ai thì người đó phải chết không.Tại sao chạy đi chạy lại thế quần nào lại chạy đến vách núi chứ.Nếu đã vậy thì cô chỉ có thể đánh hạ mấy tên đó trước vậy.Chỉ là có điều cô không ngờ là muội muội thân yêu lại đẩy cô xuống vách núi.Lúc này đây " Hệ thống, hệ thống mau cứu ta "[....] " Ký chủ, mở ra lớp màng bảo vệ cần 50 điểm tích phân ".Ái Linh lúc này có cảm giác hệ thống nhân lúc cháy nhà mà hôi của " Ta khó khăn lắm mới kiếm được 90 điểm, ngươi mở miệng liền muốn hơn phân nửa ".[....] bỉ ổi " Ký chủ, cô sắp tới nơi rồi ".Ái Linh liền hốt hoảng " Mua, mua, ta mua ".Sau khi đáp đất ổn thoả, ai đó liền vì mất một chút điểm mà tức giận "Cũng bởi vì Võ Tuyết chết tiệt kia.Mà ta bị mất 50 điểm tích phân, trở về ta sẽ tính sổ nàng ta ".Nói xong cô liền kêu " Hệ thống, ngươi ra đây cho ta ".[....] 669 " Ký chủ, ngươi kêu ta ".Cô liền oán trách nói " Bình thường ta đối vớingươi không tệ.Nhưng ta không ngờ là ngươithật có công phu sư tử ngoạm ".[....] ủy khuất " Ký chủ, cái này không phải do ta.Vốn dĩ vòng bảo hộ này giá của nó còn đắt hơn, ta lấy như vậy là đã rẻ rồi ".Cô lúc này hơi lớn tiếng với hệ thống " Ngươi ủy khuất cái cù lôi, ta thành cớ sự như vầy đều có một phần của ngươi đó ".Hệ thống bất lực chỉ đành câm nín.Ái Linh bây giờ mới dáo dác nhìn xung quanh.Cô ngơ ngác phát hiện, bây giờ cô đang ở trong rừng, xung quanh chỉ toàn là cây cối.Hiện tại cô hơi bất lực vì cô là một con mù đường chính hiệu.[....] lúc này thấy ký chủ hơi đen mặt thì liền hỏi " Ký chủ, cô bị sao thế ".Cô bình thản trả lời " Ta bị mù đường "..