Tại nhà chính Diệp gia một bé gái đáng yêu đang ngoan ngoản ngồi trên ghế mà đưa đôi mắt tròn xoe nhìn ba mẹ mình. Nếu như hiện tại trên mặt cô bé không có đầy vết xanh tím thì có khi ba mẹ cô cũng tin là cô ngoan ngoãn thật. "Diệp Thi Nghi tại sao con lại đánh bạn?" Giọng người đàn ông có chút tức giận Cô bé bị hỏi cũng không chút lo lắng mà đáp trả" Con không ưa cậu ta ba mẹ đều biết mà, với lại ai bảo cậu ta cứ sàn qua sàn lại trước mặt con làm gì" cô bé vừa nói vừa nhìn cậu bé ngồi cách không xa mà trừng mắt. Ba cô bé nghe thế lại thêm phần tức giận, nhưng dù giận đến mấy ông chỉ có thể mắng chứ không thể ra tay đánh được dù sao đây cũng là tiểu bảo bối của cả Diệp gia, ông mà đánh một cái chắc nguyên cái Diệp gia này không để ông yên đâu. Hết cách ông đành quay sang nhỏ giọng với ba mẹ của cậu bé kia "Anh chị thông cảm cho con bé còn nhỏ chưa hiểu chuyện, xin hai người đừng có tức giận" Ông nói xong lại nhìn xuống cậu bé đẹp trài mà thì thào "Thế Hạo đừng giận Thi Nghi có được…
Chương 108: Chương 108
Tình Đầu Là Oan GiaTác giả: Nàng LườiTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngTại nhà chính Diệp gia một bé gái đáng yêu đang ngoan ngoản ngồi trên ghế mà đưa đôi mắt tròn xoe nhìn ba mẹ mình. Nếu như hiện tại trên mặt cô bé không có đầy vết xanh tím thì có khi ba mẹ cô cũng tin là cô ngoan ngoãn thật. "Diệp Thi Nghi tại sao con lại đánh bạn?" Giọng người đàn ông có chút tức giận Cô bé bị hỏi cũng không chút lo lắng mà đáp trả" Con không ưa cậu ta ba mẹ đều biết mà, với lại ai bảo cậu ta cứ sàn qua sàn lại trước mặt con làm gì" cô bé vừa nói vừa nhìn cậu bé ngồi cách không xa mà trừng mắt. Ba cô bé nghe thế lại thêm phần tức giận, nhưng dù giận đến mấy ông chỉ có thể mắng chứ không thể ra tay đánh được dù sao đây cũng là tiểu bảo bối của cả Diệp gia, ông mà đánh một cái chắc nguyên cái Diệp gia này không để ông yên đâu. Hết cách ông đành quay sang nhỏ giọng với ba mẹ của cậu bé kia "Anh chị thông cảm cho con bé còn nhỏ chưa hiểu chuyện, xin hai người đừng có tức giận" Ông nói xong lại nhìn xuống cậu bé đẹp trài mà thì thào "Thế Hạo đừng giận Thi Nghi có được… Kể từ ngày hôm đó hắn vẫn đến nhà đưa đó cô nhưng cứ có cảm giác vô cùng kì lạ, cô chẳng còn nói nói cười cười với hắn như mấy hôm trước nữa.Lúc này đây hắn có ngu mới không nhận ra điểm kì lạ bất thường ấy."Nghi Nghi dạo gần đây cậu sau vậy?" Hắn lo lắng mà lên tiếng hỏi cô nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu."Không có gì, cậu cô mà học bài đi còn vài ngày nữa thi cuối kì rồi đấy" Cô mĩm cười mà nhìn hắn cố dùng dọng điệu nhỏ nhẹ nhất để bảo hắn học bài.Hắn nghe thế cũng đi học bài cẩn thận nhưng mà không có con chữ nào chui được vào đầu hắn cả, hắn cứ mãi nghĩ về thái độ của cô trong mấy ngày hôm nay thì làm gì có tâm trí đâu mà học hành gì nữa.Mà cô thì đã sớm đưa ra quyết định cho bản thân mình nhưng hiện tại cô chưa nói ra, cô cảm thấy nói ra vào thời điểm này thì rất không nên.Đợi sau khi thi xong cô nói với hắn cũng không muộn chút nào.Còn 4 ngày nữa là tiếng vào kì thi cuối kì nên bất kì ai cũng đang cố chạy nước rút cho kịp tiếng trình.Trong trường ngoài mấy học bá luôn đứng hạng đầu trong các kì thi ra thì ai nấy đều áp lực.Mấy thầy cô cũng không ngoại lệ, ai ai cũng muốn lớp của mình có tổng điểm trung bình cao như thế vừa có lợi cho lớp vừa có lợi cho bọn họ.Cái lớp hiện tại nhận được ánh mắt nhòm ngó nhiều nhất chắc chính là cái lớp cô, trước khi cô và hai người kia chuyển đến thì trong lớp đã chiếm 1/3 số lượng học bá của trường lần này thêm 3 người các cô vào vậy những lớp khác muốn tranh hạn nhất e rằng cũng phải sức đầu mẻ tráng."Tiểu Nghi ơi, đại lão gọi cậu lên giải bài tập kìa" Đại lão từ nãy đến giờ đứng trên bụp giảng gọi cô nhưng cô đang thả hồn theo gió nên chẳng hay biết gì.Thế Hạo hắn ngồi cạnh bên cũng phải gọi cô vài lần mới được.Cô sau khi bị kéo hồn về liền từ từ bước lên bảng mà bắt đầu giải bài tập.Cô căn bản không biết đây là bài tập nâng cao mà đại lão cố tình đưa vào giải cho mọi người hiểu vì năm nay nghe nói trong đề thi có một bài năng cao, do đại lão chẳng phải người soạn đề nên chỉ nghe phong phanh thế là lập tức chọn đại một đề.Thì theo cảm tính của cô sau khi đọc sơ lượt đề một lần cô cảm thấy nó dễ nên ngay lập tức dùng cách nhanh gọn lẹ nhất để giải.Mãi đến khi giải xong đại lão mới phát hiện cô giải ngắn gọn quá sợ mọi người không hiểu nên là cô đành phải giải nó lại thêm một lần nữa thì mới được về chổ.Lúc về chổ Vi Vi liền quay xuống nhỏ giọng với cô "tớ để ý nha, mấy hôm nay cậu cứ lạ lạ sao ấy suốt ngày ngồi thả hồn theo gió chẳng tập chung gì cả có phải đã gặp chuyện gì phiền long rồi hay không?"Nghe hỏi thế cô liền hơi lắc đầu, "Không có gì đâu, chỉ là đang nghĩ tới một vài việc cần làm trong tương lai thôi mà"Vi Vi nghe cô nói thế thì rất là không tin muốn hỏi thêm nhưng lại lo sợ bản thân nhiều chuyện quá cũng không tốt nên đành ôm một bụng tò mò quay lên, không riêng gì Vi Vi mà còn rất nhiều người tò mò vì trạng thái này của cô."Tiểu Nghi, tớ thấy dạo này cậu lạ lắm ấy có phải đang phiền muộn việc gì không? Nếu được thì nói với tớ, tớ giúp cậu nghĩ cách giải quyết" Nhã Như nhân lúc ra chơi liền chạy đến gần cô quan tâm hỏi.Đồng thời hai người Di Di và Vi Vi cũng quay xuống hòng ngóng trong câu trả lời từ cô, thấy bọn họ quan tâm mình như vậy cô có chút cảm động nhưng đó là chuyện riêng tư của cô nên không thể tùy tiện nói ra được."Tớ thật sự không có gì đâu, các cậu không cần lo lắng.Các cậu lo cho kì thi sắp tới còn tốt hơn lo cho tớ nữa đấy" cô hơi thở dài mà lên tiếng."Kì thi quan trọng thật nhưng mà cậu cũng rất quan trọng nên thấy cậu kì lạ như thế chúng tớ mới lo đấy" Di Di cực kì tình nghĩa mà lên tiếng."Được được tớ biết các cậu quan tâm tớ điều này tớ lấy làm vui vẻ nha, nhưng mà tớ thật không có việc gì cả mà" vừa nói cô vừa nhoẻn miệng cười với bọn họ."Tốt nhất là cậu thật sự không có việc gì nếu mà để chúng tớ biết cậu có chuyện gì mà dấu thì đảm bảo cậu không xong với chúng tớ đâu đấy" Nhã Như thấy cô như vậy rồi thì tôn trọng cô không muốn hỏi tới nữa nhưng vẫn lên tiếng đe dọa cô.Thấy thế cô liền mĩm cười gật đầu với ba người bọn họ sau đó tìm qua việc khác để nói "Nghe nói sau khi thi xong một ngày chúng ta liền xuất phát đến Mộc Châu, không biết trường sẻ cho chúng ta duy chuyển bằng phương tiện gì đây nữa"Như Di thân là lớp trưởng của lớp liền lập tức mở thông báo vừa được gửi ra xem thử, vừa xem xong sắc mặt liền cực kì khó diễn tả..
Kể từ ngày hôm đó hắn vẫn đến nhà đưa đó cô nhưng cứ có cảm giác vô cùng kì lạ, cô chẳng còn nói nói cười cười với hắn như mấy hôm trước nữa.
Lúc này đây hắn có ngu mới không nhận ra điểm kì lạ bất thường ấy.
"Nghi Nghi dạo gần đây cậu sau vậy?" Hắn lo lắng mà lên tiếng hỏi cô nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu.
"Không có gì, cậu cô mà học bài đi còn vài ngày nữa thi cuối kì rồi đấy" Cô mĩm cười mà nhìn hắn cố dùng dọng điệu nhỏ nhẹ nhất để bảo hắn học bài.
Hắn nghe thế cũng đi học bài cẩn thận nhưng mà không có con chữ nào chui được vào đầu hắn cả, hắn cứ mãi nghĩ về thái độ của cô trong mấy ngày hôm nay thì làm gì có tâm trí đâu mà học hành gì nữa.
Mà cô thì đã sớm đưa ra quyết định cho bản thân mình nhưng hiện tại cô chưa nói ra, cô cảm thấy nói ra vào thời điểm này thì rất không nên.
Đợi sau khi thi xong cô nói với hắn cũng không muộn chút nào.
Còn 4 ngày nữa là tiếng vào kì thi cuối kì nên bất kì ai cũng đang cố chạy nước rút cho kịp tiếng trình.
Trong trường ngoài mấy học bá luôn đứng hạng đầu trong các kì thi ra thì ai nấy đều áp lực.
Mấy thầy cô cũng không ngoại lệ, ai ai cũng muốn lớp của mình có tổng điểm trung bình cao như thế vừa có lợi cho lớp vừa có lợi cho bọn họ.
Cái lớp hiện tại nhận được ánh mắt nhòm ngó nhiều nhất chắc chính là cái lớp cô, trước khi cô và hai người kia chuyển đến thì trong lớp đã chiếm 1/3 số lượng học bá của trường lần này thêm 3 người các cô vào vậy những lớp khác muốn tranh hạn nhất e rằng cũng phải sức đầu mẻ tráng.
"Tiểu Nghi ơi, đại lão gọi cậu lên giải bài tập kìa" Đại lão từ nãy đến giờ đứng trên bụp giảng gọi cô nhưng cô đang thả hồn theo gió nên chẳng hay biết gì.
Thế Hạo hắn ngồi cạnh bên cũng phải gọi cô vài lần mới được.
Cô sau khi bị kéo hồn về liền từ từ bước lên bảng mà bắt đầu giải bài tập.
Cô căn bản không biết đây là bài tập nâng cao mà đại lão cố tình đưa vào giải cho mọi người hiểu vì năm nay nghe nói trong đề thi có một bài năng cao, do đại lão chẳng phải người soạn đề nên chỉ nghe phong phanh thế là lập tức chọn đại một đề.
Thì theo cảm tính của cô sau khi đọc sơ lượt đề một lần cô cảm thấy nó dễ nên ngay lập tức dùng cách nhanh gọn lẹ nhất để giải.
Mãi đến khi giải xong đại lão mới phát hiện cô giải ngắn gọn quá sợ mọi người không hiểu nên là cô đành phải giải nó lại thêm một lần nữa thì mới được về chổ.
Lúc về chổ Vi Vi liền quay xuống nhỏ giọng với cô "tớ để ý nha, mấy hôm nay cậu cứ lạ lạ sao ấy suốt ngày ngồi thả hồn theo gió chẳng tập chung gì cả có phải đã gặp chuyện gì phiền long rồi hay không?"
Nghe hỏi thế cô liền hơi lắc đầu, "Không có gì đâu, chỉ là đang nghĩ tới một vài việc cần làm trong tương lai thôi mà"
Vi Vi nghe cô nói thế thì rất là không tin muốn hỏi thêm nhưng lại lo sợ bản thân nhiều chuyện quá cũng không tốt nên đành ôm một bụng tò mò quay lên, không riêng gì Vi Vi mà còn rất nhiều người tò mò vì trạng thái này của cô.
"Tiểu Nghi, tớ thấy dạo này cậu lạ lắm ấy có phải đang phiền muộn việc gì không? Nếu được thì nói với tớ, tớ giúp cậu nghĩ cách giải quyết" Nhã Như nhân lúc ra chơi liền chạy đến gần cô quan tâm hỏi.
Đồng thời hai người Di Di và Vi Vi cũng quay xuống hòng ngóng trong câu trả lời từ cô, thấy bọn họ quan tâm mình như vậy cô có chút cảm động nhưng đó là chuyện riêng tư của cô nên không thể tùy tiện nói ra được.
"Tớ thật sự không có gì đâu, các cậu không cần lo lắng.
Các cậu lo cho kì thi sắp tới còn tốt hơn lo cho tớ nữa đấy" cô hơi thở dài mà lên tiếng.
"Kì thi quan trọng thật nhưng mà cậu cũng rất quan trọng nên thấy cậu kì lạ như thế chúng tớ mới lo đấy" Di Di cực kì tình nghĩa mà lên tiếng.
"Được được tớ biết các cậu quan tâm tớ điều này tớ lấy làm vui vẻ nha, nhưng mà tớ thật không có việc gì cả mà" vừa nói cô vừa nhoẻn miệng cười với bọn họ.
"Tốt nhất là cậu thật sự không có việc gì nếu mà để chúng tớ biết cậu có chuyện gì mà dấu thì đảm bảo cậu không xong với chúng tớ đâu đấy" Nhã Như thấy cô như vậy rồi thì tôn trọng cô không muốn hỏi tới nữa nhưng vẫn lên tiếng đe dọa cô.
Thấy thế cô liền mĩm cười gật đầu với ba người bọn họ sau đó tìm qua việc khác để nói "Nghe nói sau khi thi xong một ngày chúng ta liền xuất phát đến Mộc Châu, không biết trường sẻ cho chúng ta duy chuyển bằng phương tiện gì đây nữa"
Như Di thân là lớp trưởng của lớp liền lập tức mở thông báo vừa được gửi ra xem thử, vừa xem xong sắc mặt liền cực kì khó diễn tả..
Tình Đầu Là Oan GiaTác giả: Nàng LườiTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngTại nhà chính Diệp gia một bé gái đáng yêu đang ngoan ngoản ngồi trên ghế mà đưa đôi mắt tròn xoe nhìn ba mẹ mình. Nếu như hiện tại trên mặt cô bé không có đầy vết xanh tím thì có khi ba mẹ cô cũng tin là cô ngoan ngoãn thật. "Diệp Thi Nghi tại sao con lại đánh bạn?" Giọng người đàn ông có chút tức giận Cô bé bị hỏi cũng không chút lo lắng mà đáp trả" Con không ưa cậu ta ba mẹ đều biết mà, với lại ai bảo cậu ta cứ sàn qua sàn lại trước mặt con làm gì" cô bé vừa nói vừa nhìn cậu bé ngồi cách không xa mà trừng mắt. Ba cô bé nghe thế lại thêm phần tức giận, nhưng dù giận đến mấy ông chỉ có thể mắng chứ không thể ra tay đánh được dù sao đây cũng là tiểu bảo bối của cả Diệp gia, ông mà đánh một cái chắc nguyên cái Diệp gia này không để ông yên đâu. Hết cách ông đành quay sang nhỏ giọng với ba mẹ của cậu bé kia "Anh chị thông cảm cho con bé còn nhỏ chưa hiểu chuyện, xin hai người đừng có tức giận" Ông nói xong lại nhìn xuống cậu bé đẹp trài mà thì thào "Thế Hạo đừng giận Thi Nghi có được… Kể từ ngày hôm đó hắn vẫn đến nhà đưa đó cô nhưng cứ có cảm giác vô cùng kì lạ, cô chẳng còn nói nói cười cười với hắn như mấy hôm trước nữa.Lúc này đây hắn có ngu mới không nhận ra điểm kì lạ bất thường ấy."Nghi Nghi dạo gần đây cậu sau vậy?" Hắn lo lắng mà lên tiếng hỏi cô nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu."Không có gì, cậu cô mà học bài đi còn vài ngày nữa thi cuối kì rồi đấy" Cô mĩm cười mà nhìn hắn cố dùng dọng điệu nhỏ nhẹ nhất để bảo hắn học bài.Hắn nghe thế cũng đi học bài cẩn thận nhưng mà không có con chữ nào chui được vào đầu hắn cả, hắn cứ mãi nghĩ về thái độ của cô trong mấy ngày hôm nay thì làm gì có tâm trí đâu mà học hành gì nữa.Mà cô thì đã sớm đưa ra quyết định cho bản thân mình nhưng hiện tại cô chưa nói ra, cô cảm thấy nói ra vào thời điểm này thì rất không nên.Đợi sau khi thi xong cô nói với hắn cũng không muộn chút nào.Còn 4 ngày nữa là tiếng vào kì thi cuối kì nên bất kì ai cũng đang cố chạy nước rút cho kịp tiếng trình.Trong trường ngoài mấy học bá luôn đứng hạng đầu trong các kì thi ra thì ai nấy đều áp lực.Mấy thầy cô cũng không ngoại lệ, ai ai cũng muốn lớp của mình có tổng điểm trung bình cao như thế vừa có lợi cho lớp vừa có lợi cho bọn họ.Cái lớp hiện tại nhận được ánh mắt nhòm ngó nhiều nhất chắc chính là cái lớp cô, trước khi cô và hai người kia chuyển đến thì trong lớp đã chiếm 1/3 số lượng học bá của trường lần này thêm 3 người các cô vào vậy những lớp khác muốn tranh hạn nhất e rằng cũng phải sức đầu mẻ tráng."Tiểu Nghi ơi, đại lão gọi cậu lên giải bài tập kìa" Đại lão từ nãy đến giờ đứng trên bụp giảng gọi cô nhưng cô đang thả hồn theo gió nên chẳng hay biết gì.Thế Hạo hắn ngồi cạnh bên cũng phải gọi cô vài lần mới được.Cô sau khi bị kéo hồn về liền từ từ bước lên bảng mà bắt đầu giải bài tập.Cô căn bản không biết đây là bài tập nâng cao mà đại lão cố tình đưa vào giải cho mọi người hiểu vì năm nay nghe nói trong đề thi có một bài năng cao, do đại lão chẳng phải người soạn đề nên chỉ nghe phong phanh thế là lập tức chọn đại một đề.Thì theo cảm tính của cô sau khi đọc sơ lượt đề một lần cô cảm thấy nó dễ nên ngay lập tức dùng cách nhanh gọn lẹ nhất để giải.Mãi đến khi giải xong đại lão mới phát hiện cô giải ngắn gọn quá sợ mọi người không hiểu nên là cô đành phải giải nó lại thêm một lần nữa thì mới được về chổ.Lúc về chổ Vi Vi liền quay xuống nhỏ giọng với cô "tớ để ý nha, mấy hôm nay cậu cứ lạ lạ sao ấy suốt ngày ngồi thả hồn theo gió chẳng tập chung gì cả có phải đã gặp chuyện gì phiền long rồi hay không?"Nghe hỏi thế cô liền hơi lắc đầu, "Không có gì đâu, chỉ là đang nghĩ tới một vài việc cần làm trong tương lai thôi mà"Vi Vi nghe cô nói thế thì rất là không tin muốn hỏi thêm nhưng lại lo sợ bản thân nhiều chuyện quá cũng không tốt nên đành ôm một bụng tò mò quay lên, không riêng gì Vi Vi mà còn rất nhiều người tò mò vì trạng thái này của cô."Tiểu Nghi, tớ thấy dạo này cậu lạ lắm ấy có phải đang phiền muộn việc gì không? Nếu được thì nói với tớ, tớ giúp cậu nghĩ cách giải quyết" Nhã Như nhân lúc ra chơi liền chạy đến gần cô quan tâm hỏi.Đồng thời hai người Di Di và Vi Vi cũng quay xuống hòng ngóng trong câu trả lời từ cô, thấy bọn họ quan tâm mình như vậy cô có chút cảm động nhưng đó là chuyện riêng tư của cô nên không thể tùy tiện nói ra được."Tớ thật sự không có gì đâu, các cậu không cần lo lắng.Các cậu lo cho kì thi sắp tới còn tốt hơn lo cho tớ nữa đấy" cô hơi thở dài mà lên tiếng."Kì thi quan trọng thật nhưng mà cậu cũng rất quan trọng nên thấy cậu kì lạ như thế chúng tớ mới lo đấy" Di Di cực kì tình nghĩa mà lên tiếng."Được được tớ biết các cậu quan tâm tớ điều này tớ lấy làm vui vẻ nha, nhưng mà tớ thật không có việc gì cả mà" vừa nói cô vừa nhoẻn miệng cười với bọn họ."Tốt nhất là cậu thật sự không có việc gì nếu mà để chúng tớ biết cậu có chuyện gì mà dấu thì đảm bảo cậu không xong với chúng tớ đâu đấy" Nhã Như thấy cô như vậy rồi thì tôn trọng cô không muốn hỏi tới nữa nhưng vẫn lên tiếng đe dọa cô.Thấy thế cô liền mĩm cười gật đầu với ba người bọn họ sau đó tìm qua việc khác để nói "Nghe nói sau khi thi xong một ngày chúng ta liền xuất phát đến Mộc Châu, không biết trường sẻ cho chúng ta duy chuyển bằng phương tiện gì đây nữa"Như Di thân là lớp trưởng của lớp liền lập tức mở thông báo vừa được gửi ra xem thử, vừa xem xong sắc mặt liền cực kì khó diễn tả..