“Mãn Nguyệt, như thế nào? Tống Gia Bảo được đúng không?”Kiều Mãn Nguyệt từ công xã Hồng Kỳ ra, vừa bước đến cửa thôn của thôn Kiều Gia, một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ vội vàng bước lên nghênh đón. “Không như thế nào cả. ” Kiều Mãn Nguyệt lau mồ hôi trên trán, lại nhận lấy bình nước đứa trẻ đưa qua, mở ra uống vài ngụm, lời ít ý nhiều nói: “Cháu với anh ta không hợp nhau. ”Lời nói vừa dứt, hai đứa trẻ ốm đến nỗi chỉ còn lại da bọc xương thở phào nhẹ nhõm rất rõ ràng. “Sao mà không thích hợp? Nhà họ Tống làm lương thực hàng hóa, cha mẹ của Tống Gia Bảo đều là nhân viên nhà nước, chỉ cần cháu gả qua đó, thì không cần ra đồng nữa. ”Trong giọng điệu của bác gái Kiều chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Khuôn mặt nhỏ nhắn của hai đứa trẻ lại trở nên căng thẳng. “Bác gái à, bác không cần khuyên nữa, cháu thà rằng mỗi bữa đều đói bụng cũng sẽ không gả cho Tống Gia Bảo. ” Kiều Mãn Nguyệt nói xong, dắt hai đứa em trai tiện nghi đi về nhà. Bác gái Kiều thấy bộ dạng thờ ơ này của cô, gấp đến…
Chương 13: Chương 13
Thập Niên 70 Xuyên Qua Nuôi Con Nằm ThẳngTác giả: Tam Quyển Thành SáchTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Mãn Nguyệt, như thế nào? Tống Gia Bảo được đúng không?”Kiều Mãn Nguyệt từ công xã Hồng Kỳ ra, vừa bước đến cửa thôn của thôn Kiều Gia, một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ vội vàng bước lên nghênh đón. “Không như thế nào cả. ” Kiều Mãn Nguyệt lau mồ hôi trên trán, lại nhận lấy bình nước đứa trẻ đưa qua, mở ra uống vài ngụm, lời ít ý nhiều nói: “Cháu với anh ta không hợp nhau. ”Lời nói vừa dứt, hai đứa trẻ ốm đến nỗi chỉ còn lại da bọc xương thở phào nhẹ nhõm rất rõ ràng. “Sao mà không thích hợp? Nhà họ Tống làm lương thực hàng hóa, cha mẹ của Tống Gia Bảo đều là nhân viên nhà nước, chỉ cần cháu gả qua đó, thì không cần ra đồng nữa. ”Trong giọng điệu của bác gái Kiều chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Khuôn mặt nhỏ nhắn của hai đứa trẻ lại trở nên căng thẳng. “Bác gái à, bác không cần khuyên nữa, cháu thà rằng mỗi bữa đều đói bụng cũng sẽ không gả cho Tống Gia Bảo. ” Kiều Mãn Nguyệt nói xong, dắt hai đứa em trai tiện nghi đi về nhà. Bác gái Kiều thấy bộ dạng thờ ơ này của cô, gấp đến… Kiều Quế Lan nghẹn họng một cái, vốn dĩ cô ta cho rằng Kiều Mãn Nguyệt không muốn nói, sắc mặt trở nên có chút khó coi.Chẳng qua thay đổi suy nghĩ một chút, Kiều Mãn Nguyệt nói đúng, Cố Thừa Phong có điều kiện tốt như vậy, coi như Kiều Mãn Nguyệt vừa ý anh ta, anh ta cũng không nhất định nguyện ý.Nghĩ như vậy, cô ta nhíu mày, từ trên cao nhìn xuống Kiều Mãn Nguyệt, "Không phải cô vẫn cho rằng mình rất thông minh? Sao ngay cả một người đàn ông cũng không giải quyết được?"Kiều Mãn Nguyệt lạnh lùng nhìn cô ta một cái, "Chuyện này thì có gì to tát? Cùng lắm tôi lại trở về xem mắt nhà họ Tống."Kiều Quế Lan trợn to mắt, buột miệng nói ra: "Không thể!"Kiều Mãn Nguyệt cười: "Tại sao không thể? Nếu không thể, tại sao cô vẫn muốn tìm Tống Gia Bảo? Đừng nói với tôi là, cô không đành lòng nhìn tôi nhảy vào hố lửa, muốn chịu thay tôi, cô cảm thấy tôi có tin hay không?"Kiều Quế Lan bị một chuỗi vấn đề đập cho bối rối, mắt thường có thể thấy sự kinh hoảng và không biết làm sao trên mặt cô ta.Cô ta nắm chặt bàn tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay, định để cho mình bình tĩnh lại, cố gắng làm ra bộ dạng chân thành: "Tôi cũng là vì muốn tốt cho cô, nhà họ Tống không thể nào tiếp nhận Mãn Ý và Mãn Hoài, nhà họ Tống không thích hợp với cô."Kiều Quế Lan nhìn Kiều Mãn Nguyệt, trong lòng tràn đầy sự sợ hãi đồng thời còn có cả sự kinh ngờ, sao Kiều Mãn Nguyệt lại giống giống với trong tiểu thuyết viết?Thật ra Kiều Quế Lan là người xuyên thư, trong truyện nam chính là Tống Gia Bảo, nội dung chủ yếu viết về nam chính Tống Gia Bảo gây dựng sự nghiệp ở thập niên 80, cuối cùng trở thành đại lão thương giới.Mà Kiều Mãn Nguyệt là vợ trước của nam chính Tống Gia Bảo, vừa ngu xuẩn lại hư vinh, cho rằng gả đến nhà họ Tống có thể hưởng phúc, lại bị cha mẹ nhà họ Tống buộc phải sinh con trai, cuối cùng khó sinh mà chết.Tống Gia Bảo là một người si tình, sau khi Kiều Mãn Nguyệt chết thì cả đời không lập gia đình, cho dù tương lai anh ta có một chỗ đứng vững chắc trong thương giới, có vô số đàn ông phụ nữ nhào vào lòng của mình, anh ta cũng chưa bao giờ có tin đồn tình ái nào truyền ra.Lúc Kiều Mãn Nguyệt đọc quyển tiểu thuyết này đã bị sự chung tình của nam chính làm cho khóc vô số lần, lại vô cùng hâm mộ người vợ đã chết của nam chính trong tiểu thuyết.Lúc biết mình xuyên vào trong tiểu thuyết, Kiều Quế Lan mừng nhu điên, cô ta muốn trở thành vợ của nam chính Tống Gia Bảo, trở thành người phụ nữ mà nam chính yêu.Còn về Cố Thừa Phong, Kiều Quế Lan cảm thấy mình là nữ chính mà ông trời chọn, sao có thể gả cho Cố Thừa Phong - một nhân vật chưa từng xuất hiện trong nội dung của truyện chứ?Hơn nữa ở trong mắt cô ta, cái chức Đoàn trưởng của Cố Thừa Phong hoàn toàn không đủ nhìn.Bởi vì cô ta biết tương lai Tống Gia Bảo sẽ quen biết một nhân vật lớn chỉ có thể nhìn thấy trên tivi.Mặc dù nhân vật lớn này không có tên cụ thể, nhưng là quý nhân của Tống Gia Bảo, một đường giúp đỡ Tống Gia Bảo đặt chân ở thương giới..
Kiều Quế Lan nghẹn họng một cái, vốn dĩ cô ta cho rằng Kiều Mãn Nguyệt không muốn nói, sắc mặt trở nên có chút khó coi.
Chẳng qua thay đổi suy nghĩ một chút, Kiều Mãn Nguyệt nói đúng, Cố Thừa Phong có điều kiện tốt như vậy, coi như Kiều Mãn Nguyệt vừa ý anh ta, anh ta cũng không nhất định nguyện ý.
Nghĩ như vậy, cô ta nhíu mày, từ trên cao nhìn xuống Kiều Mãn Nguyệt, "Không phải cô vẫn cho rằng mình rất thông minh? Sao ngay cả một người đàn ông cũng không giải quyết được?"Kiều Mãn Nguyệt lạnh lùng nhìn cô ta một cái, "Chuyện này thì có gì to tát? Cùng lắm tôi lại trở về xem mắt nhà họ Tống.
"Kiều Quế Lan trợn to mắt, buột miệng nói ra: "Không thể!"Kiều Mãn Nguyệt cười: "Tại sao không thể? Nếu không thể, tại sao cô vẫn muốn tìm Tống Gia Bảo? Đừng nói với tôi là, cô không đành lòng nhìn tôi nhảy vào hố lửa, muốn chịu thay tôi, cô cảm thấy tôi có tin hay không?"Kiều Quế Lan bị một chuỗi vấn đề đập cho bối rối, mắt thường có thể thấy sự kinh hoảng và không biết làm sao trên mặt cô ta.
Cô ta nắm chặt bàn tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay, định để cho mình bình tĩnh lại, cố gắng làm ra bộ dạng chân thành: "Tôi cũng là vì muốn tốt cho cô, nhà họ Tống không thể nào tiếp nhận Mãn Ý và Mãn Hoài, nhà họ Tống không thích hợp với cô.
"Kiều Quế Lan nhìn Kiều Mãn Nguyệt, trong lòng tràn đầy sự sợ hãi đồng thời còn có cả sự kinh ngờ, sao Kiều Mãn Nguyệt lại giống giống với trong tiểu thuyết viết?Thật ra Kiều Quế Lan là người xuyên thư, trong truyện nam chính là Tống Gia Bảo, nội dung chủ yếu viết về nam chính Tống Gia Bảo gây dựng sự nghiệp ở thập niên 80, cuối cùng trở thành đại lão thương giới.
Mà Kiều Mãn Nguyệt là vợ trước của nam chính Tống Gia Bảo, vừa ngu xuẩn lại hư vinh, cho rằng gả đến nhà họ Tống có thể hưởng phúc, lại bị cha mẹ nhà họ Tống buộc phải sinh con trai, cuối cùng khó sinh mà chết.
Tống Gia Bảo là một người si tình, sau khi Kiều Mãn Nguyệt chết thì cả đời không lập gia đình, cho dù tương lai anh ta có một chỗ đứng vững chắc trong thương giới, có vô số đàn ông phụ nữ nhào vào lòng của mình, anh ta cũng chưa bao giờ có tin đồn tình ái nào truyền ra.
Lúc Kiều Mãn Nguyệt đọc quyển tiểu thuyết này đã bị sự chung tình của nam chính làm cho khóc vô số lần, lại vô cùng hâm mộ người vợ đã chết của nam chính trong tiểu thuyết.
Lúc biết mình xuyên vào trong tiểu thuyết, Kiều Quế Lan mừng nhu điên, cô ta muốn trở thành vợ của nam chính Tống Gia Bảo, trở thành người phụ nữ mà nam chính yêu.
Còn về Cố Thừa Phong, Kiều Quế Lan cảm thấy mình là nữ chính mà ông trời chọn, sao có thể gả cho Cố Thừa Phong - một nhân vật chưa từng xuất hiện trong nội dung của truyện chứ?Hơn nữa ở trong mắt cô ta, cái chức Đoàn trưởng của Cố Thừa Phong hoàn toàn không đủ nhìn.
Bởi vì cô ta biết tương lai Tống Gia Bảo sẽ quen biết một nhân vật lớn chỉ có thể nhìn thấy trên tivi.
Mặc dù nhân vật lớn này không có tên cụ thể, nhưng là quý nhân của Tống Gia Bảo, một đường giúp đỡ Tống Gia Bảo đặt chân ở thương giới.
.
Thập Niên 70 Xuyên Qua Nuôi Con Nằm ThẳngTác giả: Tam Quyển Thành SáchTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Mãn Nguyệt, như thế nào? Tống Gia Bảo được đúng không?”Kiều Mãn Nguyệt từ công xã Hồng Kỳ ra, vừa bước đến cửa thôn của thôn Kiều Gia, một người phụ nữ dẫn theo hai đứa trẻ vội vàng bước lên nghênh đón. “Không như thế nào cả. ” Kiều Mãn Nguyệt lau mồ hôi trên trán, lại nhận lấy bình nước đứa trẻ đưa qua, mở ra uống vài ngụm, lời ít ý nhiều nói: “Cháu với anh ta không hợp nhau. ”Lời nói vừa dứt, hai đứa trẻ ốm đến nỗi chỉ còn lại da bọc xương thở phào nhẹ nhõm rất rõ ràng. “Sao mà không thích hợp? Nhà họ Tống làm lương thực hàng hóa, cha mẹ của Tống Gia Bảo đều là nhân viên nhà nước, chỉ cần cháu gả qua đó, thì không cần ra đồng nữa. ”Trong giọng điệu của bác gái Kiều chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Khuôn mặt nhỏ nhắn của hai đứa trẻ lại trở nên căng thẳng. “Bác gái à, bác không cần khuyên nữa, cháu thà rằng mỗi bữa đều đói bụng cũng sẽ không gả cho Tống Gia Bảo. ” Kiều Mãn Nguyệt nói xong, dắt hai đứa em trai tiện nghi đi về nhà. Bác gái Kiều thấy bộ dạng thờ ơ này của cô, gấp đến… Kiều Quế Lan nghẹn họng một cái, vốn dĩ cô ta cho rằng Kiều Mãn Nguyệt không muốn nói, sắc mặt trở nên có chút khó coi.Chẳng qua thay đổi suy nghĩ một chút, Kiều Mãn Nguyệt nói đúng, Cố Thừa Phong có điều kiện tốt như vậy, coi như Kiều Mãn Nguyệt vừa ý anh ta, anh ta cũng không nhất định nguyện ý.Nghĩ như vậy, cô ta nhíu mày, từ trên cao nhìn xuống Kiều Mãn Nguyệt, "Không phải cô vẫn cho rằng mình rất thông minh? Sao ngay cả một người đàn ông cũng không giải quyết được?"Kiều Mãn Nguyệt lạnh lùng nhìn cô ta một cái, "Chuyện này thì có gì to tát? Cùng lắm tôi lại trở về xem mắt nhà họ Tống."Kiều Quế Lan trợn to mắt, buột miệng nói ra: "Không thể!"Kiều Mãn Nguyệt cười: "Tại sao không thể? Nếu không thể, tại sao cô vẫn muốn tìm Tống Gia Bảo? Đừng nói với tôi là, cô không đành lòng nhìn tôi nhảy vào hố lửa, muốn chịu thay tôi, cô cảm thấy tôi có tin hay không?"Kiều Quế Lan bị một chuỗi vấn đề đập cho bối rối, mắt thường có thể thấy sự kinh hoảng và không biết làm sao trên mặt cô ta.Cô ta nắm chặt bàn tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay, định để cho mình bình tĩnh lại, cố gắng làm ra bộ dạng chân thành: "Tôi cũng là vì muốn tốt cho cô, nhà họ Tống không thể nào tiếp nhận Mãn Ý và Mãn Hoài, nhà họ Tống không thích hợp với cô."Kiều Quế Lan nhìn Kiều Mãn Nguyệt, trong lòng tràn đầy sự sợ hãi đồng thời còn có cả sự kinh ngờ, sao Kiều Mãn Nguyệt lại giống giống với trong tiểu thuyết viết?Thật ra Kiều Quế Lan là người xuyên thư, trong truyện nam chính là Tống Gia Bảo, nội dung chủ yếu viết về nam chính Tống Gia Bảo gây dựng sự nghiệp ở thập niên 80, cuối cùng trở thành đại lão thương giới.Mà Kiều Mãn Nguyệt là vợ trước của nam chính Tống Gia Bảo, vừa ngu xuẩn lại hư vinh, cho rằng gả đến nhà họ Tống có thể hưởng phúc, lại bị cha mẹ nhà họ Tống buộc phải sinh con trai, cuối cùng khó sinh mà chết.Tống Gia Bảo là một người si tình, sau khi Kiều Mãn Nguyệt chết thì cả đời không lập gia đình, cho dù tương lai anh ta có một chỗ đứng vững chắc trong thương giới, có vô số đàn ông phụ nữ nhào vào lòng của mình, anh ta cũng chưa bao giờ có tin đồn tình ái nào truyền ra.Lúc Kiều Mãn Nguyệt đọc quyển tiểu thuyết này đã bị sự chung tình của nam chính làm cho khóc vô số lần, lại vô cùng hâm mộ người vợ đã chết của nam chính trong tiểu thuyết.Lúc biết mình xuyên vào trong tiểu thuyết, Kiều Quế Lan mừng nhu điên, cô ta muốn trở thành vợ của nam chính Tống Gia Bảo, trở thành người phụ nữ mà nam chính yêu.Còn về Cố Thừa Phong, Kiều Quế Lan cảm thấy mình là nữ chính mà ông trời chọn, sao có thể gả cho Cố Thừa Phong - một nhân vật chưa từng xuất hiện trong nội dung của truyện chứ?Hơn nữa ở trong mắt cô ta, cái chức Đoàn trưởng của Cố Thừa Phong hoàn toàn không đủ nhìn.Bởi vì cô ta biết tương lai Tống Gia Bảo sẽ quen biết một nhân vật lớn chỉ có thể nhìn thấy trên tivi.Mặc dù nhân vật lớn này không có tên cụ thể, nhưng là quý nhân của Tống Gia Bảo, một đường giúp đỡ Tống Gia Bảo đặt chân ở thương giới..