Khi Lục Hạ tỉnh lại, bên ngoài im ắng không chút âm thanh, đoán chừng người nhà đều đã đi rồi. Lúc này cô mới cẩn thận ngồi dậy, nhìn xung quanh căn phòng, rồi khe khẽ thở dài. Phòng này vừa nhìn là thấy rất nhỏ, nhưng đồ đạc để kín phòng, khá chật chội. Cũng phải, ba người ở thì sao không chật chội cho được!Bức tường hơi nứt nẻ, phía đối diện là một chiếc giường tầng khung sắt kê sát vào tường, đây là giường của chị cả và em út cô. Đầu giường có để vài cái rương, mà tới đó cũng là hết phòng. Còn bên này là giường của cô. Nhưng cũng không hẳn là "giường", bởi nó chỉ do hai tấm ván gỗ nhỏ gác lên, dài chừng mét rưỡi, bảo sao ban nãy cô cứ cảm thấy chân lơ lửng. Phía góc tường còn cố nhét một bàn trang điểm đơn sơ, là chỗ dành riêng cho chị cả của cô. Còn lại thì hết chỗ trống, ở giữa chỉ còn một lối đi nhỏ, may là phòng này có cửa sổ, không thì sẽ tối om. Lục Hạ nhìn chiếc giường sắt chắc chắn phía đối diện, lại nhìn chiếc "giường" đơn sơ dưới người, không biết nguyên thân chịu đựng…
Chương 12: 12: Tính Toán Cho Sau Này
Thập Niên 70 Xuyên Sách Vớ Được Ông Xã Pháo Hôi Toàn NăngTác giả: Tĩnh Tự Kiêu DươngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngKhi Lục Hạ tỉnh lại, bên ngoài im ắng không chút âm thanh, đoán chừng người nhà đều đã đi rồi. Lúc này cô mới cẩn thận ngồi dậy, nhìn xung quanh căn phòng, rồi khe khẽ thở dài. Phòng này vừa nhìn là thấy rất nhỏ, nhưng đồ đạc để kín phòng, khá chật chội. Cũng phải, ba người ở thì sao không chật chội cho được!Bức tường hơi nứt nẻ, phía đối diện là một chiếc giường tầng khung sắt kê sát vào tường, đây là giường của chị cả và em út cô. Đầu giường có để vài cái rương, mà tới đó cũng là hết phòng. Còn bên này là giường của cô. Nhưng cũng không hẳn là "giường", bởi nó chỉ do hai tấm ván gỗ nhỏ gác lên, dài chừng mét rưỡi, bảo sao ban nãy cô cứ cảm thấy chân lơ lửng. Phía góc tường còn cố nhét một bàn trang điểm đơn sơ, là chỗ dành riêng cho chị cả của cô. Còn lại thì hết chỗ trống, ở giữa chỉ còn một lối đi nhỏ, may là phòng này có cửa sổ, không thì sẽ tối om. Lục Hạ nhìn chiếc giường sắt chắc chắn phía đối diện, lại nhìn chiếc "giường" đơn sơ dưới người, không biết nguyên thân chịu đựng… Lục Hạ chưa xuống nông thôn bao giờ, nhưng cô nhi viện mà cô sinh sống lúc trước thực ra cũng nằm ở một thị trấn nhỏ nghèo khó, toàn là nhà cấp bốn cả.Mà ngày trước vì quá nghèo nên viện trưởng cô nhi viện cũng dẫn đám trẻ con bọn họ khai hoang vùng đất xung quanh để tự cung tự cấp.Tuy mảnh đất không lớn, nhưng mỗi lần gieo trồng thì bọn họ cũng bận rộn cả năm trời mới thu hoạch được.Cho nên cô biết nông dân rất vất vả.Bây giờ còn là thời những năm 70, lúc này sự vất vả ở nông thôn chắc chắn chỉ có hơn chứ không có kém.Cho nên cô bắt buộc phải chuẩn bị sẵn sàng cho bốn năm sống ở nông thôn sắp tới.Đầu tiên thứ không thể thiếu được chính là tiền.Tuy rằng lúc này muốn mua gì cũng cần phải có tem phiếu, nhưng dù thế nào thì không có tiền là hoàn toàn không được.Cho nên cô cần phải suy nghĩ xem làm sao kiếm được tiền trước đã.Xin người nhà thì thôi khỏi cần nghĩ, với thái độ của bọn họ dành cho cô, đoán chừng sẽ chẳng chuẩn bị gì cho cô hết.Cô phải tự lo cho bản thân thôi.Biện pháp kiếm tiền cô có thể nghĩ tới lúc này chỉ có hai cách.Cách thứ nhất là lấy lương thực cô tích trữ trong không gian mang ra tìm cơ hội đem đi bán ở chợ đen một ít.Nhưng cô không biết hình thái chợ đen của thời này là như thế nào, nguy cơ khá lớn, cô cần phải chờ cơ hội phù hợp rồi hãy hành động.Cách thứ hai chính là công việc của cô.Cô không định nhượng lại cho Lục Xuân mà tính tìm cơ hội bán đi.Nhưng phải nhanh, không chờ người nhà họ Lục hao hết kiên nhẫn, ép cô dẫn Lục Xuân đi làm thủ tục chuyển nhượng thì đã muộn rồi.Cho nên hiện giờ xem ra cô phải giải quyết chuyện công việc trước.Cũng may tuy đã trúng tuyển nhưng đơn vị không yêu cầu phải đi báo danh ngay lập tức, mà cho bọn họ mười ngày chuẩn bị, coi như để bắt đầu đi làm từ đầu tháng luôn, như vậy khi vào làm ở nhà xưởng cũng thuận tiện, cho nên đầu tháng tới bọn họ mới phải tới báo danh.Như vậy cũng phù hợp, ngày đấy cũng đúng thời gian cô phải xuống nông thôn, nếu giải quyết tốt thì có thể lừa gạt được.Chờ khi có tiền mua sắm chuẩn bị thêm mấy thứ cần dùng khi xuống nông thôn mới được.Hình như nơi mà cô chuẩn bị tới nằm ở phía đông bắc?Lục Hạ hơi yên tâm, vì đời trước thực ra cô sinh trưởng ở một nơi thuộc vùng đông bắc, mãi sau này lên đại học đi làm mới tới thủ đô.Cho nên cô khá hiểu về khí hậu đông bác, mùa đông ở đó rất lạnh, vì vậy quần áo ấm và chăn dày là phải chuẩn bị nhiều một chút..
Lục Hạ chưa xuống nông thôn bao giờ, nhưng cô nhi viện mà cô sinh sống lúc trước thực ra cũng nằm ở một thị trấn nhỏ nghèo khó, toàn là nhà cấp bốn cả.
Mà ngày trước vì quá nghèo nên viện trưởng cô nhi viện cũng dẫn đám trẻ con bọn họ khai hoang vùng đất xung quanh để tự cung tự cấp.
Tuy mảnh đất không lớn, nhưng mỗi lần gieo trồng thì bọn họ cũng bận rộn cả năm trời mới thu hoạch được.
Cho nên cô biết nông dân rất vất vả.
Bây giờ còn là thời những năm 70, lúc này sự vất vả ở nông thôn chắc chắn chỉ có hơn chứ không có kém.
Cho nên cô bắt buộc phải chuẩn bị sẵn sàng cho bốn năm sống ở nông thôn sắp tới.
Đầu tiên thứ không thể thiếu được chính là tiền.
Tuy rằng lúc này muốn mua gì cũng cần phải có tem phiếu, nhưng dù thế nào thì không có tiền là hoàn toàn không được.
Cho nên cô cần phải suy nghĩ xem làm sao kiếm được tiền trước đã.
Xin người nhà thì thôi khỏi cần nghĩ, với thái độ của bọn họ dành cho cô, đoán chừng sẽ chẳng chuẩn bị gì cho cô hết.
Cô phải tự lo cho bản thân thôi.
Biện pháp kiếm tiền cô có thể nghĩ tới lúc này chỉ có hai cách.
Cách thứ nhất là lấy lương thực cô tích trữ trong không gian mang ra tìm cơ hội đem đi bán ở chợ đen một ít.
Nhưng cô không biết hình thái chợ đen của thời này là như thế nào, nguy cơ khá lớn, cô cần phải chờ cơ hội phù hợp rồi hãy hành động.
Cách thứ hai chính là công việc của cô.
Cô không định nhượng lại cho Lục Xuân mà tính tìm cơ hội bán đi.
Nhưng phải nhanh, không chờ người nhà họ Lục hao hết kiên nhẫn, ép cô dẫn Lục Xuân đi làm thủ tục chuyển nhượng thì đã muộn rồi.
Cho nên hiện giờ xem ra cô phải giải quyết chuyện công việc trước.
Cũng may tuy đã trúng tuyển nhưng đơn vị không yêu cầu phải đi báo danh ngay lập tức, mà cho bọn họ mười ngày chuẩn bị, coi như để bắt đầu đi làm từ đầu tháng luôn, như vậy khi vào làm ở nhà xưởng cũng thuận tiện, cho nên đầu tháng tới bọn họ mới phải tới báo danh.
Như vậy cũng phù hợp, ngày đấy cũng đúng thời gian cô phải xuống nông thôn, nếu giải quyết tốt thì có thể lừa gạt được.
Chờ khi có tiền mua sắm chuẩn bị thêm mấy thứ cần dùng khi xuống nông thôn mới được.
Hình như nơi mà cô chuẩn bị tới nằm ở phía đông bắc?Lục Hạ hơi yên tâm, vì đời trước thực ra cô sinh trưởng ở một nơi thuộc vùng đông bắc, mãi sau này lên đại học đi làm mới tới thủ đô.
Cho nên cô khá hiểu về khí hậu đông bác, mùa đông ở đó rất lạnh, vì vậy quần áo ấm và chăn dày là phải chuẩn bị nhiều một chút.
.
Thập Niên 70 Xuyên Sách Vớ Được Ông Xã Pháo Hôi Toàn NăngTác giả: Tĩnh Tự Kiêu DươngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngKhi Lục Hạ tỉnh lại, bên ngoài im ắng không chút âm thanh, đoán chừng người nhà đều đã đi rồi. Lúc này cô mới cẩn thận ngồi dậy, nhìn xung quanh căn phòng, rồi khe khẽ thở dài. Phòng này vừa nhìn là thấy rất nhỏ, nhưng đồ đạc để kín phòng, khá chật chội. Cũng phải, ba người ở thì sao không chật chội cho được!Bức tường hơi nứt nẻ, phía đối diện là một chiếc giường tầng khung sắt kê sát vào tường, đây là giường của chị cả và em út cô. Đầu giường có để vài cái rương, mà tới đó cũng là hết phòng. Còn bên này là giường của cô. Nhưng cũng không hẳn là "giường", bởi nó chỉ do hai tấm ván gỗ nhỏ gác lên, dài chừng mét rưỡi, bảo sao ban nãy cô cứ cảm thấy chân lơ lửng. Phía góc tường còn cố nhét một bàn trang điểm đơn sơ, là chỗ dành riêng cho chị cả của cô. Còn lại thì hết chỗ trống, ở giữa chỉ còn một lối đi nhỏ, may là phòng này có cửa sổ, không thì sẽ tối om. Lục Hạ nhìn chiếc giường sắt chắc chắn phía đối diện, lại nhìn chiếc "giường" đơn sơ dưới người, không biết nguyên thân chịu đựng… Lục Hạ chưa xuống nông thôn bao giờ, nhưng cô nhi viện mà cô sinh sống lúc trước thực ra cũng nằm ở một thị trấn nhỏ nghèo khó, toàn là nhà cấp bốn cả.Mà ngày trước vì quá nghèo nên viện trưởng cô nhi viện cũng dẫn đám trẻ con bọn họ khai hoang vùng đất xung quanh để tự cung tự cấp.Tuy mảnh đất không lớn, nhưng mỗi lần gieo trồng thì bọn họ cũng bận rộn cả năm trời mới thu hoạch được.Cho nên cô biết nông dân rất vất vả.Bây giờ còn là thời những năm 70, lúc này sự vất vả ở nông thôn chắc chắn chỉ có hơn chứ không có kém.Cho nên cô bắt buộc phải chuẩn bị sẵn sàng cho bốn năm sống ở nông thôn sắp tới.Đầu tiên thứ không thể thiếu được chính là tiền.Tuy rằng lúc này muốn mua gì cũng cần phải có tem phiếu, nhưng dù thế nào thì không có tiền là hoàn toàn không được.Cho nên cô cần phải suy nghĩ xem làm sao kiếm được tiền trước đã.Xin người nhà thì thôi khỏi cần nghĩ, với thái độ của bọn họ dành cho cô, đoán chừng sẽ chẳng chuẩn bị gì cho cô hết.Cô phải tự lo cho bản thân thôi.Biện pháp kiếm tiền cô có thể nghĩ tới lúc này chỉ có hai cách.Cách thứ nhất là lấy lương thực cô tích trữ trong không gian mang ra tìm cơ hội đem đi bán ở chợ đen một ít.Nhưng cô không biết hình thái chợ đen của thời này là như thế nào, nguy cơ khá lớn, cô cần phải chờ cơ hội phù hợp rồi hãy hành động.Cách thứ hai chính là công việc của cô.Cô không định nhượng lại cho Lục Xuân mà tính tìm cơ hội bán đi.Nhưng phải nhanh, không chờ người nhà họ Lục hao hết kiên nhẫn, ép cô dẫn Lục Xuân đi làm thủ tục chuyển nhượng thì đã muộn rồi.Cho nên hiện giờ xem ra cô phải giải quyết chuyện công việc trước.Cũng may tuy đã trúng tuyển nhưng đơn vị không yêu cầu phải đi báo danh ngay lập tức, mà cho bọn họ mười ngày chuẩn bị, coi như để bắt đầu đi làm từ đầu tháng luôn, như vậy khi vào làm ở nhà xưởng cũng thuận tiện, cho nên đầu tháng tới bọn họ mới phải tới báo danh.Như vậy cũng phù hợp, ngày đấy cũng đúng thời gian cô phải xuống nông thôn, nếu giải quyết tốt thì có thể lừa gạt được.Chờ khi có tiền mua sắm chuẩn bị thêm mấy thứ cần dùng khi xuống nông thôn mới được.Hình như nơi mà cô chuẩn bị tới nằm ở phía đông bắc?Lục Hạ hơi yên tâm, vì đời trước thực ra cô sinh trưởng ở một nơi thuộc vùng đông bắc, mãi sau này lên đại học đi làm mới tới thủ đô.Cho nên cô khá hiểu về khí hậu đông bác, mùa đông ở đó rất lạnh, vì vậy quần áo ấm và chăn dày là phải chuẩn bị nhiều một chút..