Khi Lục Hạ tỉnh lại, bên ngoài im ắng không chút âm thanh, đoán chừng người nhà đều đã đi rồi. Lúc này cô mới cẩn thận ngồi dậy, nhìn xung quanh căn phòng, rồi khe khẽ thở dài. Phòng này vừa nhìn là thấy rất nhỏ, nhưng đồ đạc để kín phòng, khá chật chội. Cũng phải, ba người ở thì sao không chật chội cho được!Bức tường hơi nứt nẻ, phía đối diện là một chiếc giường tầng khung sắt kê sát vào tường, đây là giường của chị cả và em út cô. Đầu giường có để vài cái rương, mà tới đó cũng là hết phòng. Còn bên này là giường của cô. Nhưng cũng không hẳn là "giường", bởi nó chỉ do hai tấm ván gỗ nhỏ gác lên, dài chừng mét rưỡi, bảo sao ban nãy cô cứ cảm thấy chân lơ lửng. Phía góc tường còn cố nhét một bàn trang điểm đơn sơ, là chỗ dành riêng cho chị cả của cô. Còn lại thì hết chỗ trống, ở giữa chỉ còn một lối đi nhỏ, may là phòng này có cửa sổ, không thì sẽ tối om. Lục Hạ nhìn chiếc giường sắt chắc chắn phía đối diện, lại nhìn chiếc "giường" đơn sơ dưới người, không biết nguyên thân chịu đựng…
Chương 29: 29: Mua Đồ
Thập Niên 70 Xuyên Sách Vớ Được Ông Xã Pháo Hôi Toàn NăngTác giả: Tĩnh Tự Kiêu DươngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngKhi Lục Hạ tỉnh lại, bên ngoài im ắng không chút âm thanh, đoán chừng người nhà đều đã đi rồi. Lúc này cô mới cẩn thận ngồi dậy, nhìn xung quanh căn phòng, rồi khe khẽ thở dài. Phòng này vừa nhìn là thấy rất nhỏ, nhưng đồ đạc để kín phòng, khá chật chội. Cũng phải, ba người ở thì sao không chật chội cho được!Bức tường hơi nứt nẻ, phía đối diện là một chiếc giường tầng khung sắt kê sát vào tường, đây là giường của chị cả và em út cô. Đầu giường có để vài cái rương, mà tới đó cũng là hết phòng. Còn bên này là giường của cô. Nhưng cũng không hẳn là "giường", bởi nó chỉ do hai tấm ván gỗ nhỏ gác lên, dài chừng mét rưỡi, bảo sao ban nãy cô cứ cảm thấy chân lơ lửng. Phía góc tường còn cố nhét một bàn trang điểm đơn sơ, là chỗ dành riêng cho chị cả của cô. Còn lại thì hết chỗ trống, ở giữa chỉ còn một lối đi nhỏ, may là phòng này có cửa sổ, không thì sẽ tối om. Lục Hạ nhìn chiếc giường sắt chắc chắn phía đối diện, lại nhìn chiếc "giường" đơn sơ dưới người, không biết nguyên thân chịu đựng… Tòa nhà bách hóa này được coi như kiến trúc mang tính biểu tượng của thủ đô, có tất cả là năm tầng.Lục Hạ đeo chiếc sọt cô mua hôm qua tới đây.Vừa vào cái là cô bắt đầu đi càn quét đồ.Ngoài lương thực, cái gì cô cũng thiếu.Đầu tiên cô dùng phiếu vải trong tay trước đã, cô mua ba mươi thước vải, đều là loại vải bông bình thường nhất, màu sắc cũng phổ biến.Tuy nhìn có vẻ không ít, nhưng thực ra cũng chỉ làm được ba bộ quần áo người lớn mà thôi.Cô còn muốn mua thêm ít nữa, nhưng trong tay không còn phiếu vải nào cả, chỉ có thể chờ sau này tính sau.Cô tới chỗ bán giày, mua vài đôi giày Hoàng Bang mặc làm việc.Thấy có ủng đi mưa, nhưng một đôi tận mười đồng, có điều cô vân xmua.Cô cũng mua hai bộ đồ may sẵn trông khá quê mùa, lúc này thứ cô suy xét không phải là đẹp, mà là cố gắng để không quá nổi bật.Cô lại dùng phiếu công nghiệp mua một phíc nước nóng, một siêu nước, một ấm trà, một cặp lồ ng bằng nhôm, còn cả hai chiếc khóa một to một nhỏ.Cô còn mua thêm hai chậu rửa mặt, một cái dùng để rửa mặt, một cái để rửa chân.Mua một loạt xong, cô gần như dùng hết phiếu công nghiệp.Thực ra cô còn muốn mua cả bếp lò và nồi để xem lúc xuống nông thôn có thể tự nấu cơm được không.Nhưng cô hết vé công nghiệp rồi, nên chỉ có thể chờ tới lúc đó tính sau.Mấy thứ này không cần gấp, chờ xuống nông thôn mua sau cũng được.Mấy món đồ to thì không có phiếu, cô không mua.Thực ra cô muốn mua một chiếc đồng hồ đeo tay, không xem được thời gian thật sự quá bất tiện, mai phải tới chỗ Kim Minh hỏi mới được.Còn phiếu bánh ngọt, phiếu đường các kiểu thì cô cũng mua hết, đổi thành bánh đậu xanh và kẹo sữa thỏ trắng, dù sao bỏ vào không gian cũng không sợ bị hỏng.Sau đó cô mua một ít đồ dùng hàng ngày, ví dụ như xà phòng, kem đánh răng rồi khăn mặt.Chờ tới khi tiêu hết tem phiếu đang có, Lục Hạ cõng một sọt đầy đồ rời đi.Tuy còn nhiều thứ muốn mua, nhưng cô không còn tem phiếu, đành chờ sau này rồi tính.Có điều lúc xuống lầu, khi đi ngang qua quầy đồ trang điểm thì cô mua vài chai kem dưỡng da, nhưng không mua loại tốt nhất.Ở thời đại này, kem dưỡng da được coi như đồ trang điểm giá cao, người thường đến cả sáp dưỡng da Dát Lạp còn không nỡ mua cơ mà.Cô định mua về để đó chờ tới mùa đông bôi dưỡng da.Tuy cô biết uống nước linh tuyền cũng có thể khiến làn da mịn màng, nhưng gió mùa đông bắc rất mạnh, cũng rất lạnh, nếu bất cẩn sẽ khiến da nứt nẻ, cô phải đề phòng trước mới được..
Tòa nhà bách hóa này được coi như kiến trúc mang tính biểu tượng của thủ đô, có tất cả là năm tầng.
Lục Hạ đeo chiếc sọt cô mua hôm qua tới đây.
Vừa vào cái là cô bắt đầu đi càn quét đồ.
Ngoài lương thực, cái gì cô cũng thiếu.
Đầu tiên cô dùng phiếu vải trong tay trước đã, cô mua ba mươi thước vải, đều là loại vải bông bình thường nhất, màu sắc cũng phổ biến.
Tuy nhìn có vẻ không ít, nhưng thực ra cũng chỉ làm được ba bộ quần áo người lớn mà thôi.
Cô còn muốn mua thêm ít nữa, nhưng trong tay không còn phiếu vải nào cả, chỉ có thể chờ sau này tính sau.
Cô tới chỗ bán giày, mua vài đôi giày Hoàng Bang mặc làm việc.
Thấy có ủng đi mưa, nhưng một đôi tận mười đồng, có điều cô vân xmua.
Cô cũng mua hai bộ đồ may sẵn trông khá quê mùa, lúc này thứ cô suy xét không phải là đẹp, mà là cố gắng để không quá nổi bật.
Cô lại dùng phiếu công nghiệp mua một phíc nước nóng, một siêu nước, một ấm trà, một cặp lồ ng bằng nhôm, còn cả hai chiếc khóa một to một nhỏ.
Cô còn mua thêm hai chậu rửa mặt, một cái dùng để rửa mặt, một cái để rửa chân.
Mua một loạt xong, cô gần như dùng hết phiếu công nghiệp.
Thực ra cô còn muốn mua cả bếp lò và nồi để xem lúc xuống nông thôn có thể tự nấu cơm được không.
Nhưng cô hết vé công nghiệp rồi, nên chỉ có thể chờ tới lúc đó tính sau.
Mấy thứ này không cần gấp, chờ xuống nông thôn mua sau cũng được.
Mấy món đồ to thì không có phiếu, cô không mua.
Thực ra cô muốn mua một chiếc đồng hồ đeo tay, không xem được thời gian thật sự quá bất tiện, mai phải tới chỗ Kim Minh hỏi mới được.
Còn phiếu bánh ngọt, phiếu đường các kiểu thì cô cũng mua hết, đổi thành bánh đậu xanh và kẹo sữa thỏ trắng, dù sao bỏ vào không gian cũng không sợ bị hỏng.
Sau đó cô mua một ít đồ dùng hàng ngày, ví dụ như xà phòng, kem đánh răng rồi khăn mặt.
Chờ tới khi tiêu hết tem phiếu đang có, Lục Hạ cõng một sọt đầy đồ rời đi.
Tuy còn nhiều thứ muốn mua, nhưng cô không còn tem phiếu, đành chờ sau này rồi tính.
Có điều lúc xuống lầu, khi đi ngang qua quầy đồ trang điểm thì cô mua vài chai kem dưỡng da, nhưng không mua loại tốt nhất.
Ở thời đại này, kem dưỡng da được coi như đồ trang điểm giá cao, người thường đến cả sáp dưỡng da Dát Lạp còn không nỡ mua cơ mà.
Cô định mua về để đó chờ tới mùa đông bôi dưỡng da.
Tuy cô biết uống nước linh tuyền cũng có thể khiến làn da mịn màng, nhưng gió mùa đông bắc rất mạnh, cũng rất lạnh, nếu bất cẩn sẽ khiến da nứt nẻ, cô phải đề phòng trước mới được.
.
Thập Niên 70 Xuyên Sách Vớ Được Ông Xã Pháo Hôi Toàn NăngTác giả: Tĩnh Tự Kiêu DươngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngKhi Lục Hạ tỉnh lại, bên ngoài im ắng không chút âm thanh, đoán chừng người nhà đều đã đi rồi. Lúc này cô mới cẩn thận ngồi dậy, nhìn xung quanh căn phòng, rồi khe khẽ thở dài. Phòng này vừa nhìn là thấy rất nhỏ, nhưng đồ đạc để kín phòng, khá chật chội. Cũng phải, ba người ở thì sao không chật chội cho được!Bức tường hơi nứt nẻ, phía đối diện là một chiếc giường tầng khung sắt kê sát vào tường, đây là giường của chị cả và em út cô. Đầu giường có để vài cái rương, mà tới đó cũng là hết phòng. Còn bên này là giường của cô. Nhưng cũng không hẳn là "giường", bởi nó chỉ do hai tấm ván gỗ nhỏ gác lên, dài chừng mét rưỡi, bảo sao ban nãy cô cứ cảm thấy chân lơ lửng. Phía góc tường còn cố nhét một bàn trang điểm đơn sơ, là chỗ dành riêng cho chị cả của cô. Còn lại thì hết chỗ trống, ở giữa chỉ còn một lối đi nhỏ, may là phòng này có cửa sổ, không thì sẽ tối om. Lục Hạ nhìn chiếc giường sắt chắc chắn phía đối diện, lại nhìn chiếc "giường" đơn sơ dưới người, không biết nguyên thân chịu đựng… Tòa nhà bách hóa này được coi như kiến trúc mang tính biểu tượng của thủ đô, có tất cả là năm tầng.Lục Hạ đeo chiếc sọt cô mua hôm qua tới đây.Vừa vào cái là cô bắt đầu đi càn quét đồ.Ngoài lương thực, cái gì cô cũng thiếu.Đầu tiên cô dùng phiếu vải trong tay trước đã, cô mua ba mươi thước vải, đều là loại vải bông bình thường nhất, màu sắc cũng phổ biến.Tuy nhìn có vẻ không ít, nhưng thực ra cũng chỉ làm được ba bộ quần áo người lớn mà thôi.Cô còn muốn mua thêm ít nữa, nhưng trong tay không còn phiếu vải nào cả, chỉ có thể chờ sau này tính sau.Cô tới chỗ bán giày, mua vài đôi giày Hoàng Bang mặc làm việc.Thấy có ủng đi mưa, nhưng một đôi tận mười đồng, có điều cô vân xmua.Cô cũng mua hai bộ đồ may sẵn trông khá quê mùa, lúc này thứ cô suy xét không phải là đẹp, mà là cố gắng để không quá nổi bật.Cô lại dùng phiếu công nghiệp mua một phíc nước nóng, một siêu nước, một ấm trà, một cặp lồ ng bằng nhôm, còn cả hai chiếc khóa một to một nhỏ.Cô còn mua thêm hai chậu rửa mặt, một cái dùng để rửa mặt, một cái để rửa chân.Mua một loạt xong, cô gần như dùng hết phiếu công nghiệp.Thực ra cô còn muốn mua cả bếp lò và nồi để xem lúc xuống nông thôn có thể tự nấu cơm được không.Nhưng cô hết vé công nghiệp rồi, nên chỉ có thể chờ tới lúc đó tính sau.Mấy thứ này không cần gấp, chờ xuống nông thôn mua sau cũng được.Mấy món đồ to thì không có phiếu, cô không mua.Thực ra cô muốn mua một chiếc đồng hồ đeo tay, không xem được thời gian thật sự quá bất tiện, mai phải tới chỗ Kim Minh hỏi mới được.Còn phiếu bánh ngọt, phiếu đường các kiểu thì cô cũng mua hết, đổi thành bánh đậu xanh và kẹo sữa thỏ trắng, dù sao bỏ vào không gian cũng không sợ bị hỏng.Sau đó cô mua một ít đồ dùng hàng ngày, ví dụ như xà phòng, kem đánh răng rồi khăn mặt.Chờ tới khi tiêu hết tem phiếu đang có, Lục Hạ cõng một sọt đầy đồ rời đi.Tuy còn nhiều thứ muốn mua, nhưng cô không còn tem phiếu, đành chờ sau này rồi tính.Có điều lúc xuống lầu, khi đi ngang qua quầy đồ trang điểm thì cô mua vài chai kem dưỡng da, nhưng không mua loại tốt nhất.Ở thời đại này, kem dưỡng da được coi như đồ trang điểm giá cao, người thường đến cả sáp dưỡng da Dát Lạp còn không nỡ mua cơ mà.Cô định mua về để đó chờ tới mùa đông bôi dưỡng da.Tuy cô biết uống nước linh tuyền cũng có thể khiến làn da mịn màng, nhưng gió mùa đông bắc rất mạnh, cũng rất lạnh, nếu bất cẩn sẽ khiến da nứt nẻ, cô phải đề phòng trước mới được..