*Nỗi đau này ai hiểu cho cô nhân sinh này do cô nắm lấy nói mình một tay che trời không phải nói quá vậy mà*... Cơn đau cơn đau từ trong cơ thể đang lan truyền khắp thể xác này nó khiếp cô thật bất lực giống như cô đang trở về điểm xuất phát của mình " Một kẻ vô dụng ".Chẳng lẽ cứ như vậy mà đi sao....THẬT KHÔNG CAN TÂM... "Nếu như có một cơ hội ta nguyện không gặp người..." ...----------------... Lời vừa dứt, xung quanh cô đã trở nên trôi nổi, vô định. Cơ thể cô đầu có cảm giác nhẹ bâng... "Có lẽ, đi thật sự là sự kết thúc của cô!" Trong không gian đen khịt này...sẽ thật sự có một nơi cô thuộc về đúng chứ! Một tia sáng chợt lóe lên, nó ôm trọn cô sự ấm áp của nó khiến cô cảm thấy thật bình yên làm sao. " Như thế này cũng rất tốt..." Không hiểu sao lúc đầu cô lại cố chấp như thế nữa, một kiếp người có mấy chứ...!có lặp đi lặp lại thì vốn dĩ nó cũng chỉ trong "một kiếp" mà thôi... .......... ......... ........ ....... Ánh sáng ấm áp đó, làm cô thật buồn ngủ.. cô ngủ rồi có tỉnh dậy nữa…
Chương 54: 54: Thâm Tâm
Hãy Giải Thoát Cho Nhau Đi!Tác giả: Hoa Du NguyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng*Nỗi đau này ai hiểu cho cô nhân sinh này do cô nắm lấy nói mình một tay che trời không phải nói quá vậy mà*... Cơn đau cơn đau từ trong cơ thể đang lan truyền khắp thể xác này nó khiếp cô thật bất lực giống như cô đang trở về điểm xuất phát của mình " Một kẻ vô dụng ".Chẳng lẽ cứ như vậy mà đi sao....THẬT KHÔNG CAN TÂM... "Nếu như có một cơ hội ta nguyện không gặp người..." ...----------------... Lời vừa dứt, xung quanh cô đã trở nên trôi nổi, vô định. Cơ thể cô đầu có cảm giác nhẹ bâng... "Có lẽ, đi thật sự là sự kết thúc của cô!" Trong không gian đen khịt này...sẽ thật sự có một nơi cô thuộc về đúng chứ! Một tia sáng chợt lóe lên, nó ôm trọn cô sự ấm áp của nó khiến cô cảm thấy thật bình yên làm sao. " Như thế này cũng rất tốt..." Không hiểu sao lúc đầu cô lại cố chấp như thế nữa, một kiếp người có mấy chứ...!có lặp đi lặp lại thì vốn dĩ nó cũng chỉ trong "một kiếp" mà thôi... .......... ......... ........ ....... Ánh sáng ấm áp đó, làm cô thật buồn ngủ.. cô ngủ rồi có tỉnh dậy nữa… ...---Phía bên nhóm Hoa Du Nguyệt---...- Nhanh lên nào! Các anh chậm quá đây!...Hoa Du Nguyệt đi dạo phố với các anh của mình. Vẻ mặt tươi cười rất hồn nhiên khi cô biết được...- " Các cháu là du khách sao! Thế nay các cháu gặp may đây, nay có hội chợ được mở để mừng lễ tế thần hàng năm ở đó rất vui đấy!"_ Bác nông dân được cô bắt chuyện để hỏi đường.- " Vâng... cháu cảm ơn ạ! "_(。>‿‿
...---Phía bên nhóm Hoa Du Nguyệt---...
- Nhanh lên nào! Các anh chậm quá đây!...
Hoa Du Nguyệt đi dạo phố với các anh của mình. Vẻ mặt tươi cười rất hồn nhiên khi cô biết được...
- " Các cháu là du khách sao! Thế nay các cháu gặp may đây, nay có hội chợ được mở để mừng lễ tế thần hàng năm ở đó rất vui đấy!"_ Bác nông dân được cô bắt chuyện để hỏi đường.
- " Vâng... cháu cảm ơn ạ! "_(。>‿‿
Hãy Giải Thoát Cho Nhau Đi!Tác giả: Hoa Du NguyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng*Nỗi đau này ai hiểu cho cô nhân sinh này do cô nắm lấy nói mình một tay che trời không phải nói quá vậy mà*... Cơn đau cơn đau từ trong cơ thể đang lan truyền khắp thể xác này nó khiếp cô thật bất lực giống như cô đang trở về điểm xuất phát của mình " Một kẻ vô dụng ".Chẳng lẽ cứ như vậy mà đi sao....THẬT KHÔNG CAN TÂM... "Nếu như có một cơ hội ta nguyện không gặp người..." ...----------------... Lời vừa dứt, xung quanh cô đã trở nên trôi nổi, vô định. Cơ thể cô đầu có cảm giác nhẹ bâng... "Có lẽ, đi thật sự là sự kết thúc của cô!" Trong không gian đen khịt này...sẽ thật sự có một nơi cô thuộc về đúng chứ! Một tia sáng chợt lóe lên, nó ôm trọn cô sự ấm áp của nó khiến cô cảm thấy thật bình yên làm sao. " Như thế này cũng rất tốt..." Không hiểu sao lúc đầu cô lại cố chấp như thế nữa, một kiếp người có mấy chứ...!có lặp đi lặp lại thì vốn dĩ nó cũng chỉ trong "một kiếp" mà thôi... .......... ......... ........ ....... Ánh sáng ấm áp đó, làm cô thật buồn ngủ.. cô ngủ rồi có tỉnh dậy nữa… ...---Phía bên nhóm Hoa Du Nguyệt---...- Nhanh lên nào! Các anh chậm quá đây!...Hoa Du Nguyệt đi dạo phố với các anh của mình. Vẻ mặt tươi cười rất hồn nhiên khi cô biết được...- " Các cháu là du khách sao! Thế nay các cháu gặp may đây, nay có hội chợ được mở để mừng lễ tế thần hàng năm ở đó rất vui đấy!"_ Bác nông dân được cô bắt chuyện để hỏi đường.- " Vâng... cháu cảm ơn ạ! "_(。>‿‿