CHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,…
Chương 118
Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu AnhTác giả: Tiểu NãiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngCHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,… CHƯƠNG 118“Này, hai người đừng quá đáng quá được không!” Bảo Ngọc không nhịn nổi nữa, đứng trước Tiêu Mặc Ngôn, hai tay đặt bên hông, trừng mắt nhìn ba và em trai: “Hai chúng con tối hôm qua căn bản là không có…”“Tôi cưới cô ấy” Phía sau, đột nhiên vang lên thanh âm, khiến cô kinh ngạc nhảy dựng.Trương Hồng Khánh và Trương Thịnh Hải đều bị sốc, hai cha con nhìn nhau rồi lại quay đầu: “Anh nói cái gì?”Tiêu Mặc Ngôn đứng lên, nắm tay cô kéo cô sát lại gần mình, cười: “Ngủ cũng đã ngủ rồi, tôi cưới cô ấy.”Bảo Ngọc giật mình, cô quay đầu lại hung dữ trừng anh một cái: “Tiêu Mặc Ngôn! Anh đừng nói lung tung, bọn họ tưởng thật thì sao!” Đáng chết, anh sao lại khiến cho mọi việc trở nên mập mờ như vậy? Rõ ràng cái gì cũng không làm, tại sao lại phải chịu tiếng xấu làm gì?Trương Hồng Khánh nheo đôi mắt tinh tường lại, dán chặt mắt vào hai người. Trương Thịnh Hải cũng ngây ngốc: “Chị, chị… hai người không phải là yêu nhau chứ?” Đột nhiên, dường như cậu nhớ tới cái gì đó, “ba” vỗ lên đầu một cái, “Anh chính là cậu Tiêu kia?”Bảo Ngọc không để ý tới cậu, lập tức giải thích với ba mình “Ba, ba đừng nghe anh ấy, chúng con vẫn rất trong sạch!”Trương Hồng Khánh suy ngẫm, chậm rãi nói: “Nếu không làm việc gì sai, tại sao nó lại muốn chịu trách nhiệm?” Loại việc kết hôn này sao có thể tùy ý nói ra khỏi miệng như vậy, nhất là, đối phương còn là cậu chủ tập đoàn nhà họ Tiêu, cậu ta đại điện không chỉ mỗi cá nhân cậu ta.“Con có biết đâu, dù sao, con không cần anh ấy chịu trách nhiệm!” Bảo Ngọc mau quay đầu lại liếc mắt nhìn cái người khởi xướng một cái, ánh mắt anh lại dịu dàng nhìn chằm chằm vào cô, nhẹ giọng nói: “Em đem anh ngủ rồi, vậy em chịu trách nhiệm với anh là được.”Bảo Ngọc hóa đá, đỉnh đầu gió lạnh thổi qua, thổi trúng mặt khiến cô một bộ biểu tình cứng ngắc, cơ thể run rẩy…“Chị!!” Trương Thịnh Hải thét lên một tiếng kinh hãi: “Không thể tưởng được, chị lại hung mãnh như vậy?!” Ở trong lòng cậu, chị gái vẫn luôn là thánh nữ cao ngạo bất khả xâm phạm, ai ngờ, hóa ra là hệ nữ vương! Quay đầu lại, lại lập tức đồng tình nhìn Tiêu Mặc Ngôn, đi qua vỗ vỗ vai anh: “Cái kia… Xin lỗi, tôi không biết là chị gái tôi bá vương.”Tiêu Mặc Ngôn lạnh nhạt cười, rất là phong độ: “Tôi sẽ làm quen.”Trương Hồng Khánh khóe miệng co rút, trên mặt lúc trắng lúc đỏ, lúc này ông còn có thể nói cái gì? Cũng không thể kêu con gái của mình cho người ta một lời giải thích?!Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.Trong lúc nhất thời, cha con nhà họ Trương cũng im lặng, chỉ có Tiêu Mặc Ngôn vẫn bình tâm tĩnh khí, tao nhã như trước.Bảo Ngọc chịu không nổi tiến lên, kéo Tiêu Mặc Ngôn đi: “Anh vào đây cho em!”Tiêu Mặc Ngôn rất vô tội đi theo cô trở về phòng, cửa phòng hung hăng đóng lại.Trong phòng khách, im lặng một hồi, Trương Thịnh Hải đột nhiên mở miệng: “Ba, có phải chị thích người này hay không?”Trương Hồng Khánh cau mày, ông sao có thể nhìn không ra tình cảm của con gái mình giành cho Tiêu Mặc Ngôn? Bình tĩnh mà xem xét, Tiêu Mặc Ngôn tướng mạo đường đường, gia thế bối cảnh thì thượng thừa, con gái nếu gả cho cậu ta, thật ra cũng không tồi. Nhưng, trạng thái tinh thần của cậu ta…Ông phiền hà đứng dậy muốn đi, lúc đi tới cửa lại dừng lại: “Tiểu Hải… bây giờ con vẫn đang chăm sóc cho cô gái kia?”Chương Thịnh Hải gật đầu, đường hoàng trả lời: “Vâng, Đào Nhi chỉ còn lại con, con không thể bỏ mặc cô ấy.”Trương Hồng Khánh nhìn sâu vào đứa con, cái gì cũng chưa nói liền đẩy cửa đi.Trương Thịnh Hải vừa nhìn thời gian, vội tiến vào phòng bếp, thúc giục thím Đỗ: “Thím ơi, cháo đã chín chưa?”
CHƯƠNG 118
“Này, hai người đừng quá đáng quá được không!” Bảo Ngọc không nhịn nổi nữa, đứng trước Tiêu Mặc Ngôn, hai tay đặt bên hông, trừng mắt nhìn ba và em trai: “Hai chúng con tối hôm qua căn bản là không có…”
“Tôi cưới cô ấy” Phía sau, đột nhiên vang lên thanh âm, khiến cô kinh ngạc nhảy dựng.
Trương Hồng Khánh và Trương Thịnh Hải đều bị sốc, hai cha con nhìn nhau rồi lại quay đầu: “Anh nói cái gì?”
Tiêu Mặc Ngôn đứng lên, nắm tay cô kéo cô sát lại gần mình, cười: “Ngủ cũng đã ngủ rồi, tôi cưới cô ấy.”
Bảo Ngọc giật mình, cô quay đầu lại hung dữ trừng anh một cái: “Tiêu Mặc Ngôn! Anh đừng nói lung tung, bọn họ tưởng thật thì sao!” Đáng chết, anh sao lại khiến cho mọi việc trở nên mập mờ như vậy? Rõ ràng cái gì cũng không làm, tại sao lại phải chịu tiếng xấu làm gì?
Trương Hồng Khánh nheo đôi mắt tinh tường lại, dán chặt mắt vào hai người. Trương Thịnh Hải cũng ngây ngốc: “Chị, chị… hai người không phải là yêu nhau chứ?” Đột nhiên, dường như cậu nhớ tới cái gì đó, “ba” vỗ lên đầu một cái, “Anh chính là cậu Tiêu kia?”
Bảo Ngọc không để ý tới cậu, lập tức giải thích với ba mình “Ba, ba đừng nghe anh ấy, chúng con vẫn rất trong sạch!”
Trương Hồng Khánh suy ngẫm, chậm rãi nói: “Nếu không làm việc gì sai, tại sao nó lại muốn chịu trách nhiệm?” Loại việc kết hôn này sao có thể tùy ý nói ra khỏi miệng như vậy, nhất là, đối phương còn là cậu chủ tập đoàn nhà họ Tiêu, cậu ta đại điện không chỉ mỗi cá nhân cậu ta.
“Con có biết đâu, dù sao, con không cần anh ấy chịu trách nhiệm!” Bảo Ngọc mau quay đầu lại liếc mắt nhìn cái người khởi xướng một cái, ánh mắt anh lại dịu dàng nhìn chằm chằm vào cô, nhẹ giọng nói: “Em đem anh ngủ rồi, vậy em chịu trách nhiệm với anh là được.”
Bảo Ngọc hóa đá, đỉnh đầu gió lạnh thổi qua, thổi trúng mặt khiến cô một bộ biểu tình cứng ngắc, cơ thể run rẩy…
“Chị!!” Trương Thịnh Hải thét lên một tiếng kinh hãi: “Không thể tưởng được, chị lại hung mãnh như vậy?!” Ở trong lòng cậu, chị gái vẫn luôn là thánh nữ cao ngạo bất khả xâm phạm, ai ngờ, hóa ra là hệ nữ vương! Quay đầu lại, lại lập tức đồng tình nhìn Tiêu Mặc Ngôn, đi qua vỗ vỗ vai anh: “Cái kia… Xin lỗi, tôi không biết là chị gái tôi bá vương.”
Tiêu Mặc Ngôn lạnh nhạt cười, rất là phong độ: “Tôi sẽ làm quen.”
Trương Hồng Khánh khóe miệng co rút, trên mặt lúc trắng lúc đỏ, lúc này ông còn có thể nói cái gì? Cũng không thể kêu con gái của mình cho người ta một lời giải thích?!
Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Trong lúc nhất thời, cha con nhà họ Trương cũng im lặng, chỉ có Tiêu Mặc Ngôn vẫn bình tâm tĩnh khí, tao nhã như trước.
Bảo Ngọc chịu không nổi tiến lên, kéo Tiêu Mặc Ngôn đi: “Anh vào đây cho em!”
Tiêu Mặc Ngôn rất vô tội đi theo cô trở về phòng, cửa phòng hung hăng đóng lại.
Trong phòng khách, im lặng một hồi, Trương Thịnh Hải đột nhiên mở miệng: “Ba, có phải chị thích người này hay không?”
Trương Hồng Khánh cau mày, ông sao có thể nhìn không ra tình cảm của con gái mình giành cho Tiêu Mặc Ngôn? Bình tĩnh mà xem xét, Tiêu Mặc Ngôn tướng mạo đường đường, gia thế bối cảnh thì thượng thừa, con gái nếu gả cho cậu ta, thật ra cũng không tồi. Nhưng, trạng thái tinh thần của cậu ta…
Ông phiền hà đứng dậy muốn đi, lúc đi tới cửa lại dừng lại: “Tiểu Hải… bây giờ con vẫn đang chăm sóc cho cô gái kia?”
Chương Thịnh Hải gật đầu, đường hoàng trả lời: “Vâng, Đào Nhi chỉ còn lại con, con không thể bỏ mặc cô ấy.”
Trương Hồng Khánh nhìn sâu vào đứa con, cái gì cũng chưa nói liền đẩy cửa đi.
Trương Thịnh Hải vừa nhìn thời gian, vội tiến vào phòng bếp, thúc giục thím Đỗ: “Thím ơi, cháo đã chín chưa?”
Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu AnhTác giả: Tiểu NãiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngCHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,… CHƯƠNG 118“Này, hai người đừng quá đáng quá được không!” Bảo Ngọc không nhịn nổi nữa, đứng trước Tiêu Mặc Ngôn, hai tay đặt bên hông, trừng mắt nhìn ba và em trai: “Hai chúng con tối hôm qua căn bản là không có…”“Tôi cưới cô ấy” Phía sau, đột nhiên vang lên thanh âm, khiến cô kinh ngạc nhảy dựng.Trương Hồng Khánh và Trương Thịnh Hải đều bị sốc, hai cha con nhìn nhau rồi lại quay đầu: “Anh nói cái gì?”Tiêu Mặc Ngôn đứng lên, nắm tay cô kéo cô sát lại gần mình, cười: “Ngủ cũng đã ngủ rồi, tôi cưới cô ấy.”Bảo Ngọc giật mình, cô quay đầu lại hung dữ trừng anh một cái: “Tiêu Mặc Ngôn! Anh đừng nói lung tung, bọn họ tưởng thật thì sao!” Đáng chết, anh sao lại khiến cho mọi việc trở nên mập mờ như vậy? Rõ ràng cái gì cũng không làm, tại sao lại phải chịu tiếng xấu làm gì?Trương Hồng Khánh nheo đôi mắt tinh tường lại, dán chặt mắt vào hai người. Trương Thịnh Hải cũng ngây ngốc: “Chị, chị… hai người không phải là yêu nhau chứ?” Đột nhiên, dường như cậu nhớ tới cái gì đó, “ba” vỗ lên đầu một cái, “Anh chính là cậu Tiêu kia?”Bảo Ngọc không để ý tới cậu, lập tức giải thích với ba mình “Ba, ba đừng nghe anh ấy, chúng con vẫn rất trong sạch!”Trương Hồng Khánh suy ngẫm, chậm rãi nói: “Nếu không làm việc gì sai, tại sao nó lại muốn chịu trách nhiệm?” Loại việc kết hôn này sao có thể tùy ý nói ra khỏi miệng như vậy, nhất là, đối phương còn là cậu chủ tập đoàn nhà họ Tiêu, cậu ta đại điện không chỉ mỗi cá nhân cậu ta.“Con có biết đâu, dù sao, con không cần anh ấy chịu trách nhiệm!” Bảo Ngọc mau quay đầu lại liếc mắt nhìn cái người khởi xướng một cái, ánh mắt anh lại dịu dàng nhìn chằm chằm vào cô, nhẹ giọng nói: “Em đem anh ngủ rồi, vậy em chịu trách nhiệm với anh là được.”Bảo Ngọc hóa đá, đỉnh đầu gió lạnh thổi qua, thổi trúng mặt khiến cô một bộ biểu tình cứng ngắc, cơ thể run rẩy…“Chị!!” Trương Thịnh Hải thét lên một tiếng kinh hãi: “Không thể tưởng được, chị lại hung mãnh như vậy?!” Ở trong lòng cậu, chị gái vẫn luôn là thánh nữ cao ngạo bất khả xâm phạm, ai ngờ, hóa ra là hệ nữ vương! Quay đầu lại, lại lập tức đồng tình nhìn Tiêu Mặc Ngôn, đi qua vỗ vỗ vai anh: “Cái kia… Xin lỗi, tôi không biết là chị gái tôi bá vương.”Tiêu Mặc Ngôn lạnh nhạt cười, rất là phong độ: “Tôi sẽ làm quen.”Trương Hồng Khánh khóe miệng co rút, trên mặt lúc trắng lúc đỏ, lúc này ông còn có thể nói cái gì? Cũng không thể kêu con gái của mình cho người ta một lời giải thích?!Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.Trong lúc nhất thời, cha con nhà họ Trương cũng im lặng, chỉ có Tiêu Mặc Ngôn vẫn bình tâm tĩnh khí, tao nhã như trước.Bảo Ngọc chịu không nổi tiến lên, kéo Tiêu Mặc Ngôn đi: “Anh vào đây cho em!”Tiêu Mặc Ngôn rất vô tội đi theo cô trở về phòng, cửa phòng hung hăng đóng lại.Trong phòng khách, im lặng một hồi, Trương Thịnh Hải đột nhiên mở miệng: “Ba, có phải chị thích người này hay không?”Trương Hồng Khánh cau mày, ông sao có thể nhìn không ra tình cảm của con gái mình giành cho Tiêu Mặc Ngôn? Bình tĩnh mà xem xét, Tiêu Mặc Ngôn tướng mạo đường đường, gia thế bối cảnh thì thượng thừa, con gái nếu gả cho cậu ta, thật ra cũng không tồi. Nhưng, trạng thái tinh thần của cậu ta…Ông phiền hà đứng dậy muốn đi, lúc đi tới cửa lại dừng lại: “Tiểu Hải… bây giờ con vẫn đang chăm sóc cho cô gái kia?”Chương Thịnh Hải gật đầu, đường hoàng trả lời: “Vâng, Đào Nhi chỉ còn lại con, con không thể bỏ mặc cô ấy.”Trương Hồng Khánh nhìn sâu vào đứa con, cái gì cũng chưa nói liền đẩy cửa đi.Trương Thịnh Hải vừa nhìn thời gian, vội tiến vào phòng bếp, thúc giục thím Đỗ: “Thím ơi, cháo đã chín chưa?”