Tác giả:

CHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,…

Chương 171

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu AnhTác giả: Tiểu NãiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngCHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,… Chương 171Ông ta vội vàng vươn tay, nắm chặt bàn tay nhỏ trắng noãn trơn mềm của Bảo Ngọc, xúc cảm kia vô cùng ngất ngây. Không ngờ chỉ cầm tay một người phụ nữ lại khiến cho trái tim ông ta ngứa ngáy khó nhịn như vậy!Sau lưng, ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Mặc Ngôn dần dần hướng về phía này, khi nhìn thấy ông ta cầm tay Bảo Ngọc, đôi mắt liền híp lại.Tổng giám đốc Vương thừa dịp bản thân còn chưa thái quá liền buông lỏng tay của cô ra, cười càng thêm nhiệt tình: “Ái chà, Tiêu thiếu đúng là có phúc đấy, có một cấp dưới xinh đẹp như cô Trương đây.”Gia Nhi âm thầm cười khẩy, khinh thường liếc nhìn Bảo Ngọc một cái, giả vờ giả vịt không đẹp không thể sống được chứ gì? Cũng chỉ là dựa vào khuôn mặt mà thôi, loại phụ nữ chỉ biết lên giường với ông chủ để đổi cơ hội tiến thân!Bảo Ngọc cười một tiếng, không kiêu ngạo không tự ti nói: “Tổng giám đốc Vương quá khen.”Sau khi mọi người giới thiệu một phen liền ngồi xuống, Tổng giám đốc Vương liếc nhìn về phía Tiêu Mặc Ngôn rồi đi thẳng vào vấn đề: “Chắc hẳn Tiêu thiếu cũng đã xem qua hợp đồng rồi chứ? Nếu không có vấn đề gì thì chúng ta sẽ thương lượng chi tiết từng vấn đề.”Tiêu Mặc Ngôn ngồi ở đối diện giống như một bức tranh yên tĩnh và đẹp đẽ nhưng lại cất giấu nguy hiểm mà người ngoài không thẻ nào nhìn thấu được bên trong. Đối mặt với chàng trai trẻ khó đối phó này, ngay cả lão cáo già trên thương trường như Tổng giám đốc Vương cũng không dám lơ là. Gia Nhi càng là sóng mắt lưu chuyển, cô ta đã bị Tiêu Mặc Ngôn mê hoặc cho thất điên bát đảo, đối phương trẻ tuổi lại nhiều tiền, tướng mạo vốn dĩ đã anh tuấn đến mức không còn gì để bắt bẻ, nhìn lại Tổng giám đốc Vương bên cạnh so với anh đơn giản chính là một người trên trời một người dưới đất, nhưng đáng chết chính là, cô ta còn phải lên giường cùng mặt hàng như thế này!Tiêu Mặc Ngôn ngước mắt lên không có một phản ứng dư thừa nào, lạnh giọng nói: “Tôi muốn bảy mươi phần trăm lãi ròng.”Dương Châu Kiệt hơi ngẩn ra, cái này không đúng với số liệu năm mươi phần trăm lúc trước trong cuộc họp công ty đã thống nhất! Sao Tiêu thiếu lại đột nhiên tự tiện tăng thêm hai mươi phần trăm vậy? Như vậy còn đàm phán với đối phương như thế nào được nữa chứ? Chẳng may đàm phán không thành công, không phải Tổng giám đốc Tiêu vừa đúng tìm được cơ hội đuổi Tiêu thiếu ra khỏi công ty à? !Tổng giám đốc Vương nghe xong liền cuống lên: “Tiêu thiếu, trong kinh doanh anh không thể làm như vậy được! Mở miệng chính là muốn bảy phần vậy thì chúng tôi còn kiếm được cái gì nữa?” Ông ta lạnh mặt xuống, hơi đe dọa nói: “Nếu Tiêu thiếu đã không có thành ý như thế, tôi nghĩ, tôi nên trực tiếp đàm phán với Tổng giám đốc Tiêu sẽ tốt hơn! Tạm biệt!”Ông ta giả vờ đứng dậy muốn đi, Tiêu Mặc Ngôn chậm rãi cong môi cười lạnh, bá khí cất giấu bên trong từng tia từng tia tràn ra: “Lợi nhuận thu về từ nhà hàng của nhà họ Vương tháng mười giảm xuống mười một phần trăm nhưng vẫn còn thấp hơn hai phần trăm so với tháng chín. Với cục diện rối rắm như thế này mà muốn để chúng tôi góp cổ phần vào đó thay ông chống đỡ? Muốn lấy của ông bảy phần đã là cho ông mặt mũi rồi đấy.”Một phen này khiến Bảo Ngọc nghẹn họng nhìn trân trối.Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Tiêu Mặc Ngôn nói chuyện làm ăn, không ngờ thế mà lại lão luyện sắc bén như thế.Tổng giám đốc Vương kinh ngạc giật mình ngay tại chỗ, những chuyện này anh làm cách nào lại biết được chứ? Rõ ràng ông ta đã giấu kỹ như vậy…Ngay lập tức, khuôn mặt Tổng giám đốc Vương lúc đỏ lúc trắng, đứng ở nơi đó trừng mắt nhìn Tiêu Mặc Ngôn. Gia Nhi cũng vội vàng nũng nịu nói: “Tiêu thiếu, không cần phải nghiêm túc như vậy chứ… ”Không đợi cô ta nói xong, Tiêu Mặc Ngôn đã hết mất sự nhẫn nại, anh đứng dậy, lạnh lùng liếc nhìn Tổng giám đốc Vương: “Nếu lần sau còn đàm phán, tôi sẽ muốn lấy toàn bộ.” Không nói thêm một lời nào, anh đã trực tiếp đi về phía cửa.Dương Châu Kiệt và Bảo Ngọc thấy thế cũng liền vội vàng đi theo sau.“Tiêu thiếu… Tiêu thiếu anh chờ một chút được không…” Gia Nhi nhìn ông chủ của mình không biết phải nói gì: “Tổng giám đốc Vương?” 

Chương 171

Ông ta vội vàng vươn tay, nắm chặt bàn tay nhỏ trắng noãn trơn mềm của Bảo Ngọc, xúc cảm kia vô cùng ngất ngây. Không ngờ chỉ cầm tay một người phụ nữ lại khiến cho trái tim ông ta ngứa ngáy khó nhịn như vậy!

Sau lưng, ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Mặc Ngôn dần dần hướng về phía này, khi nhìn thấy ông ta cầm tay Bảo Ngọc, đôi mắt liền híp lại.

Tổng giám đốc Vương thừa dịp bản thân còn chưa thái quá liền buông lỏng tay của cô ra, cười càng thêm nhiệt tình: “Ái chà, Tiêu thiếu đúng là có phúc đấy, có một cấp dưới xinh đẹp như cô Trương đây.”

Gia Nhi âm thầm cười khẩy, khinh thường liếc nhìn Bảo Ngọc một cái, giả vờ giả vịt không đẹp không thể sống được chứ gì? Cũng chỉ là dựa vào khuôn mặt mà thôi, loại phụ nữ chỉ biết lên giường với ông chủ để đổi cơ hội tiến thân!

Bảo Ngọc cười một tiếng, không kiêu ngạo không tự ti nói: “Tổng giám đốc Vương quá khen.”

Sau khi mọi người giới thiệu một phen liền ngồi xuống, Tổng giám đốc Vương liếc nhìn về phía Tiêu Mặc Ngôn rồi đi thẳng vào vấn đề: “Chắc hẳn Tiêu thiếu cũng đã xem qua hợp đồng rồi chứ? Nếu không có vấn đề gì thì chúng ta sẽ thương lượng chi tiết từng vấn đề.”

Tiêu Mặc Ngôn ngồi ở đối diện giống như một bức tranh yên tĩnh và đẹp đẽ nhưng lại cất giấu nguy hiểm mà người ngoài không thẻ nào nhìn thấu được bên trong. Đối mặt với chàng trai trẻ khó đối phó này, ngay cả lão cáo già trên thương trường như Tổng giám đốc Vương cũng không dám lơ là. Gia Nhi càng là sóng mắt lưu chuyển, cô ta đã bị Tiêu Mặc Ngôn mê hoặc cho thất điên bát đảo, đối phương trẻ tuổi lại nhiều tiền, tướng mạo vốn dĩ đã anh tuấn đến mức không còn gì để bắt bẻ, nhìn lại Tổng giám đốc Vương bên cạnh so với anh đơn giản chính là một người trên trời một người dưới đất, nhưng đáng chết chính là, cô ta còn phải lên giường cùng mặt hàng như thế này!

Tiêu Mặc Ngôn ngước mắt lên không có một phản ứng dư thừa nào, lạnh giọng nói: “Tôi muốn bảy mươi phần trăm lãi ròng.”

Dương Châu Kiệt hơi ngẩn ra, cái này không đúng với số liệu năm mươi phần trăm lúc trước trong cuộc họp công ty đã thống nhất! Sao Tiêu thiếu lại đột nhiên tự tiện tăng thêm hai mươi phần trăm vậy? Như vậy còn đàm phán với đối phương như thế nào được nữa chứ? Chẳng may đàm phán không thành công, không phải Tổng giám đốc Tiêu vừa đúng tìm được cơ hội đuổi Tiêu thiếu ra khỏi công ty à? !

Tổng giám đốc Vương nghe xong liền cuống lên: “Tiêu thiếu, trong kinh doanh anh không thể làm như vậy được! Mở miệng chính là muốn bảy phần vậy thì chúng tôi còn kiếm được cái gì nữa?” Ông ta lạnh mặt xuống, hơi đe dọa nói: “Nếu Tiêu thiếu đã không có thành ý như thế, tôi nghĩ, tôi nên trực tiếp đàm phán với Tổng giám đốc Tiêu sẽ tốt hơn! Tạm biệt!”

Ông ta giả vờ đứng dậy muốn đi, Tiêu Mặc Ngôn chậm rãi cong môi cười lạnh, bá khí cất giấu bên trong từng tia từng tia tràn ra: “Lợi nhuận thu về từ nhà hàng của nhà họ Vương tháng mười giảm xuống mười một phần trăm nhưng vẫn còn thấp hơn hai phần trăm so với tháng chín. Với cục diện rối rắm như thế này mà muốn để chúng tôi góp cổ phần vào đó thay ông chống đỡ? Muốn lấy của ông bảy phần đã là cho ông mặt mũi rồi đấy.”

Một phen này khiến Bảo Ngọc nghẹn họng nhìn trân trối.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Tiêu Mặc Ngôn nói chuyện làm ăn, không ngờ thế mà lại lão luyện sắc bén như thế.

Tổng giám đốc Vương kinh ngạc giật mình ngay tại chỗ, những chuyện này anh làm cách nào lại biết được chứ? Rõ ràng ông ta đã giấu kỹ như vậy…

Ngay lập tức, khuôn mặt Tổng giám đốc Vương lúc đỏ lúc trắng, đứng ở nơi đó trừng mắt nhìn Tiêu Mặc Ngôn. Gia Nhi cũng vội vàng nũng nịu nói: “Tiêu thiếu, không cần phải nghiêm túc như vậy chứ… ”

Không đợi cô ta nói xong, Tiêu Mặc Ngôn đã hết mất sự nhẫn nại, anh đứng dậy, lạnh lùng liếc nhìn Tổng giám đốc Vương: “Nếu lần sau còn đàm phán, tôi sẽ muốn lấy toàn bộ.” Không nói thêm một lời nào, anh đã trực tiếp đi về phía cửa.

Dương Châu Kiệt và Bảo Ngọc thấy thế cũng liền vội vàng đi theo sau.

“Tiêu thiếu… Tiêu thiếu anh chờ một chút được không…” Gia Nhi nhìn ông chủ của mình không biết phải nói gì: “Tổng giám đốc Vương?”

 

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu AnhTác giả: Tiểu NãiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngCHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,… Chương 171Ông ta vội vàng vươn tay, nắm chặt bàn tay nhỏ trắng noãn trơn mềm của Bảo Ngọc, xúc cảm kia vô cùng ngất ngây. Không ngờ chỉ cầm tay một người phụ nữ lại khiến cho trái tim ông ta ngứa ngáy khó nhịn như vậy!Sau lưng, ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Mặc Ngôn dần dần hướng về phía này, khi nhìn thấy ông ta cầm tay Bảo Ngọc, đôi mắt liền híp lại.Tổng giám đốc Vương thừa dịp bản thân còn chưa thái quá liền buông lỏng tay của cô ra, cười càng thêm nhiệt tình: “Ái chà, Tiêu thiếu đúng là có phúc đấy, có một cấp dưới xinh đẹp như cô Trương đây.”Gia Nhi âm thầm cười khẩy, khinh thường liếc nhìn Bảo Ngọc một cái, giả vờ giả vịt không đẹp không thể sống được chứ gì? Cũng chỉ là dựa vào khuôn mặt mà thôi, loại phụ nữ chỉ biết lên giường với ông chủ để đổi cơ hội tiến thân!Bảo Ngọc cười một tiếng, không kiêu ngạo không tự ti nói: “Tổng giám đốc Vương quá khen.”Sau khi mọi người giới thiệu một phen liền ngồi xuống, Tổng giám đốc Vương liếc nhìn về phía Tiêu Mặc Ngôn rồi đi thẳng vào vấn đề: “Chắc hẳn Tiêu thiếu cũng đã xem qua hợp đồng rồi chứ? Nếu không có vấn đề gì thì chúng ta sẽ thương lượng chi tiết từng vấn đề.”Tiêu Mặc Ngôn ngồi ở đối diện giống như một bức tranh yên tĩnh và đẹp đẽ nhưng lại cất giấu nguy hiểm mà người ngoài không thẻ nào nhìn thấu được bên trong. Đối mặt với chàng trai trẻ khó đối phó này, ngay cả lão cáo già trên thương trường như Tổng giám đốc Vương cũng không dám lơ là. Gia Nhi càng là sóng mắt lưu chuyển, cô ta đã bị Tiêu Mặc Ngôn mê hoặc cho thất điên bát đảo, đối phương trẻ tuổi lại nhiều tiền, tướng mạo vốn dĩ đã anh tuấn đến mức không còn gì để bắt bẻ, nhìn lại Tổng giám đốc Vương bên cạnh so với anh đơn giản chính là một người trên trời một người dưới đất, nhưng đáng chết chính là, cô ta còn phải lên giường cùng mặt hàng như thế này!Tiêu Mặc Ngôn ngước mắt lên không có một phản ứng dư thừa nào, lạnh giọng nói: “Tôi muốn bảy mươi phần trăm lãi ròng.”Dương Châu Kiệt hơi ngẩn ra, cái này không đúng với số liệu năm mươi phần trăm lúc trước trong cuộc họp công ty đã thống nhất! Sao Tiêu thiếu lại đột nhiên tự tiện tăng thêm hai mươi phần trăm vậy? Như vậy còn đàm phán với đối phương như thế nào được nữa chứ? Chẳng may đàm phán không thành công, không phải Tổng giám đốc Tiêu vừa đúng tìm được cơ hội đuổi Tiêu thiếu ra khỏi công ty à? !Tổng giám đốc Vương nghe xong liền cuống lên: “Tiêu thiếu, trong kinh doanh anh không thể làm như vậy được! Mở miệng chính là muốn bảy phần vậy thì chúng tôi còn kiếm được cái gì nữa?” Ông ta lạnh mặt xuống, hơi đe dọa nói: “Nếu Tiêu thiếu đã không có thành ý như thế, tôi nghĩ, tôi nên trực tiếp đàm phán với Tổng giám đốc Tiêu sẽ tốt hơn! Tạm biệt!”Ông ta giả vờ đứng dậy muốn đi, Tiêu Mặc Ngôn chậm rãi cong môi cười lạnh, bá khí cất giấu bên trong từng tia từng tia tràn ra: “Lợi nhuận thu về từ nhà hàng của nhà họ Vương tháng mười giảm xuống mười một phần trăm nhưng vẫn còn thấp hơn hai phần trăm so với tháng chín. Với cục diện rối rắm như thế này mà muốn để chúng tôi góp cổ phần vào đó thay ông chống đỡ? Muốn lấy của ông bảy phần đã là cho ông mặt mũi rồi đấy.”Một phen này khiến Bảo Ngọc nghẹn họng nhìn trân trối.Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Tiêu Mặc Ngôn nói chuyện làm ăn, không ngờ thế mà lại lão luyện sắc bén như thế.Tổng giám đốc Vương kinh ngạc giật mình ngay tại chỗ, những chuyện này anh làm cách nào lại biết được chứ? Rõ ràng ông ta đã giấu kỹ như vậy…Ngay lập tức, khuôn mặt Tổng giám đốc Vương lúc đỏ lúc trắng, đứng ở nơi đó trừng mắt nhìn Tiêu Mặc Ngôn. Gia Nhi cũng vội vàng nũng nịu nói: “Tiêu thiếu, không cần phải nghiêm túc như vậy chứ… ”Không đợi cô ta nói xong, Tiêu Mặc Ngôn đã hết mất sự nhẫn nại, anh đứng dậy, lạnh lùng liếc nhìn Tổng giám đốc Vương: “Nếu lần sau còn đàm phán, tôi sẽ muốn lấy toàn bộ.” Không nói thêm một lời nào, anh đã trực tiếp đi về phía cửa.Dương Châu Kiệt và Bảo Ngọc thấy thế cũng liền vội vàng đi theo sau.“Tiêu thiếu… Tiêu thiếu anh chờ một chút được không…” Gia Nhi nhìn ông chủ của mình không biết phải nói gì: “Tổng giám đốc Vương?” 

Chương 171