"Có người rơi xuống nước!" Ninh Hiên đi ra từ đám người chen chúc, chiế.m cứ một vị trí ngắm cảnh tuyệt đẹp, một bên cắn hạt dưa, một bên nhìn làn sóng nhỏ trên biển. Mắt thấy sóng biển càng ngày càng nhỏ, đột nhiên trong đầu Ninh Hiên vang lên một tiếng ói nhỏ rất sốt ruột. [Thối Hiên, mau cứu boss phản diện đang rơi xuống nước đi, hắn là đối tượng công lược của nhiệm vụ lầm này!] "Ch.ết tiệt" Ninh Hiên nhìn mấy làn sóng nhỏ ở trước mặt, thầm mắng một tiếng ném hạt dưa xuống, "Phốc Phốc" một tiếng nhảy xuống biển. "Thiếu gia! Thiếu gia nhảy xuống biển, nhanh lên! Mau cứu thiếu gia!" Cũng may là mùa hè, nước biển mùa này không tính là lạnh, nhưng thật sự là cmn nó mặn. Ninh Hiên dùng cánh tay ôm lấy cổ nam nhân, cố sức vùng vẫy trong nước. Cũng may BOSS nhân vật phản diện này vừa gầy vừa nhỏ, bộ dạng suy dinh dưỡng, nếu không cô đã sớm buông tay. Đã sớm có người đưa pháo cứu sinh xuống cho bọn họ, Ninh Hiên cũng không ở trong nước lâu đã bị người kéo lên thuyền cứu sinh. Biển cuối…
Chương 84
Mau Xuyên Ký Chủ Là Người Không Thể Trêu VàoTác giả: Đại Ma Vương Ái Cật NhụcTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Có người rơi xuống nước!" Ninh Hiên đi ra từ đám người chen chúc, chiế.m cứ một vị trí ngắm cảnh tuyệt đẹp, một bên cắn hạt dưa, một bên nhìn làn sóng nhỏ trên biển. Mắt thấy sóng biển càng ngày càng nhỏ, đột nhiên trong đầu Ninh Hiên vang lên một tiếng ói nhỏ rất sốt ruột. [Thối Hiên, mau cứu boss phản diện đang rơi xuống nước đi, hắn là đối tượng công lược của nhiệm vụ lầm này!] "Ch.ết tiệt" Ninh Hiên nhìn mấy làn sóng nhỏ ở trước mặt, thầm mắng một tiếng ném hạt dưa xuống, "Phốc Phốc" một tiếng nhảy xuống biển. "Thiếu gia! Thiếu gia nhảy xuống biển, nhanh lên! Mau cứu thiếu gia!" Cũng may là mùa hè, nước biển mùa này không tính là lạnh, nhưng thật sự là cmn nó mặn. Ninh Hiên dùng cánh tay ôm lấy cổ nam nhân, cố sức vùng vẫy trong nước. Cũng may BOSS nhân vật phản diện này vừa gầy vừa nhỏ, bộ dạng suy dinh dưỡng, nếu không cô đã sớm buông tay. Đã sớm có người đưa pháo cứu sinh xuống cho bọn họ, Ninh Hiên cũng không ở trong nước lâu đã bị người kéo lên thuyền cứu sinh. Biển cuối… "Khi đi không phải là lá gan rất lớn sao?" Lạc Mưu Thương nở nụ cười lạnh, còn đánh ngất ma ma khiến nàng nghi thức trói vào trên cây lãnh cung, tìm ba ngày mới tìm được người.Hỏi mới biết hai người chạy đến Bắc quốc.Lạc Mưu Thương âm dương quái khí nói chuyện, Thẩm Thanh Uyển tâm lớn hơn nữa cũng có thể nhận ra có gì đó không đúng.Trước kia nàng cũng không phải chưa từng chuồn ra ngoài chơi qua, hắn ngay cả rắm cũng không thả một cái.Lần này lại đuổi theo bắc quốc.Thẩm Thanh Uyển tựa như nghĩ tới cái gì đó, nhìn Ninh Hiên lại nhìn Lạc Mưu Thương, chẳng lẽ."Ngươi không phải là bởi vì ta mang đi muội muội chứ?""Chẳng lẽ cho rằng ta là vì ngươi? Nghĩ cũng tốt quá rồi.""Ngươi không phải không được sao?" Thẩm Thanh Uyển thốt ra.Một câu nói thành công khiến gương mặt Lạc Mưu Thương từng tấc từng tấc đen xuống, chỉ thấy Lạc Mưu Thương ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Ninh Hiên đột nhiên cúi đầu, ngậm lấy vành tai mượt mà của nữ nhân, "Ngươi hỏi cô ấy rốt cuộc ta có được không?"Trong lúc người đàn ông nói chuyện phun ra hơi nóng, từng chút từng chút đốt lỗ tai Ninh Hiên, khiến cô bị khi dễ đến đỏ tai.Ninh Hiên: Lão tử có thể nói cái gì!Thẩm Thanh Uyển:?!Chẳng lẽ nàng vẫn cho rằng đều sai.Đây là đâm tổ ong!Trách không được lần này đuổi theo chặt chẽ như vậy, thì ra nàng mang theo vợ người khác chạy, phạm tội."Ta không phải muốn để muội muội bồi ta tới đây, giúp ta mà, ngươi cũng biết ta không có chỗ nào hơn người, không có muội muội hỗ trợ Bắc Đế hắn nhất định chướng mắt ta." Thẩm Thanh Uyển nhỏ giọng nói.Lúc này Lạc Mưu Thương mới quay đầu liếc Thẩm Thanh Uyển một cái, vẻ ghét bỏ trong mắt không thêm che dấu, "Quả thật. "Muốn đánh nhau phải không! Ngươi có muốn chiến đấu không? Gừ?Tầm mắt Lạc Mưu Thương một lần nữa đặt lên người Thẩm Thanh Uyển, Thẩm Thanh Uyển giống như con mèo bị bóp cổ, trong nháy mắt nhu thuận, thiếu chút nữa còn không li.ếm móng v.uốt meo meo kêu."Đi theo, ngày mai đưa ngươi về Bắc quốc cung.""Vậy ta có thể ngủ với Ninh Tiểu Hiên không?""Không thể, ta và cô ấy muốn ôn chuyện."Buổi tối Ninh Hiên rốt cục hiểu được chuyện ôn chuyện trong miệng Lạc Mưu Thương là chuyện gì xảy ra.Ngày đó Ninh Ưu nhận được tin hai người Ninh Hiên bị ám sát, nhìn ngày chính là ngày bảy tháng bảy, thầm nghĩ không tiện lập tức phái thân quân phong tỏa đường lớn ngõ nhỏ đế đô thật sự không tìm được một tia dấu vết.Gấp đến nỗi một đêm không ngủ, ngày hôm sau nhận được tin tức trên cửa phủ Tể tướng bị người treo mấy chục thi thể, trong đó có một cỗ đặc biệt thảm giống như th.ịt lợn trên bàn.Lại nhận được tin Lạc Mưu Thương ước đến đế đô, trong lòng rõ ràng việc này cũng chỉ có tên b.iến thái Lạc Mưu Thương kia làm ra.
"Khi đi không phải là lá gan rất lớn sao?" Lạc Mưu Thương nở nụ cười lạnh, còn đánh ngất ma ma khiến nàng nghi thức trói vào trên cây lãnh cung, tìm ba ngày mới tìm được người.
Hỏi mới biết hai người chạy đến Bắc quốc.
Lạc Mưu Thương âm dương quái khí nói chuyện, Thẩm Thanh Uyển tâm lớn hơn nữa cũng có thể nhận ra có gì đó không đúng.
Trước kia nàng cũng không phải chưa từng chuồn ra ngoài chơi qua, hắn ngay cả rắm cũng không thả một cái.
Lần này lại đuổi theo bắc quốc.
Thẩm Thanh Uyển tựa như nghĩ tới cái gì đó, nhìn Ninh Hiên lại nhìn Lạc Mưu Thương, chẳng lẽ.
"Ngươi không phải là bởi vì ta mang đi muội muội chứ?"
"Chẳng lẽ cho rằng ta là vì ngươi? Nghĩ cũng tốt quá rồi."
"Ngươi không phải không được sao?" Thẩm Thanh Uyển thốt ra.
Một câu nói thành công khiến gương mặt Lạc Mưu Thương từng tấc từng tấc đen xuống, chỉ thấy Lạc Mưu Thương ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Ninh Hiên đột nhiên cúi đầu, ngậm lấy vành tai mượt mà của nữ nhân, "Ngươi hỏi cô ấy rốt cuộc ta có được không?"
Trong lúc người đàn ông nói chuyện phun ra hơi nóng, từng chút từng chút đốt lỗ tai Ninh Hiên, khiến cô bị khi dễ đến đỏ tai.
Ninh Hiên: Lão tử có thể nói cái gì!
Thẩm Thanh Uyển:?!
Chẳng lẽ nàng vẫn cho rằng đều sai.
Đây là đâm tổ ong!
Trách không được lần này đuổi theo chặt chẽ như vậy, thì ra nàng mang theo vợ người khác chạy, phạm tội.
"Ta không phải muốn để muội muội bồi ta tới đây, giúp ta mà, ngươi cũng biết ta không có chỗ nào hơn người, không có muội muội hỗ trợ Bắc Đế hắn nhất định chướng mắt ta." Thẩm Thanh Uyển nhỏ giọng nói.
Lúc này Lạc Mưu Thương mới quay đầu liếc Thẩm Thanh Uyển một cái, vẻ ghét bỏ trong mắt không thêm che dấu, "Quả thật. "
Muốn đánh nhau phải không! Ngươi có muốn chiến đấu không? Gừ?
Tầm mắt Lạc Mưu Thương một lần nữa đặt lên người Thẩm Thanh Uyển, Thẩm Thanh Uyển giống như con mèo bị bóp cổ, trong nháy mắt nhu thuận, thiếu chút nữa còn không li.ếm móng v.uốt meo meo kêu.
"Đi theo, ngày mai đưa ngươi về Bắc quốc cung."
"Vậy ta có thể ngủ với Ninh Tiểu Hiên không?"
"Không thể, ta và cô ấy muốn ôn chuyện."
Buổi tối Ninh Hiên rốt cục hiểu được chuyện ôn chuyện trong miệng Lạc Mưu Thương là chuyện gì xảy ra.
Ngày đó Ninh Ưu nhận được tin hai người Ninh Hiên bị ám sát, nhìn ngày chính là ngày bảy tháng bảy, thầm nghĩ không tiện lập tức phái thân quân phong tỏa đường lớn ngõ nhỏ đế đô thật sự không tìm được một tia dấu vết.
Gấp đến nỗi một đêm không ngủ, ngày hôm sau nhận được tin tức trên cửa phủ Tể tướng bị người treo mấy chục thi thể, trong đó có một cỗ đặc biệt thảm giống như th.ịt lợn trên bàn.
Lại nhận được tin Lạc Mưu Thương ước đến đế đô, trong lòng rõ ràng việc này cũng chỉ có tên b.iến thái Lạc Mưu Thương kia làm ra.
Mau Xuyên Ký Chủ Là Người Không Thể Trêu VàoTác giả: Đại Ma Vương Ái Cật NhụcTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Có người rơi xuống nước!" Ninh Hiên đi ra từ đám người chen chúc, chiế.m cứ một vị trí ngắm cảnh tuyệt đẹp, một bên cắn hạt dưa, một bên nhìn làn sóng nhỏ trên biển. Mắt thấy sóng biển càng ngày càng nhỏ, đột nhiên trong đầu Ninh Hiên vang lên một tiếng ói nhỏ rất sốt ruột. [Thối Hiên, mau cứu boss phản diện đang rơi xuống nước đi, hắn là đối tượng công lược của nhiệm vụ lầm này!] "Ch.ết tiệt" Ninh Hiên nhìn mấy làn sóng nhỏ ở trước mặt, thầm mắng một tiếng ném hạt dưa xuống, "Phốc Phốc" một tiếng nhảy xuống biển. "Thiếu gia! Thiếu gia nhảy xuống biển, nhanh lên! Mau cứu thiếu gia!" Cũng may là mùa hè, nước biển mùa này không tính là lạnh, nhưng thật sự là cmn nó mặn. Ninh Hiên dùng cánh tay ôm lấy cổ nam nhân, cố sức vùng vẫy trong nước. Cũng may BOSS nhân vật phản diện này vừa gầy vừa nhỏ, bộ dạng suy dinh dưỡng, nếu không cô đã sớm buông tay. Đã sớm có người đưa pháo cứu sinh xuống cho bọn họ, Ninh Hiên cũng không ở trong nước lâu đã bị người kéo lên thuyền cứu sinh. Biển cuối… "Khi đi không phải là lá gan rất lớn sao?" Lạc Mưu Thương nở nụ cười lạnh, còn đánh ngất ma ma khiến nàng nghi thức trói vào trên cây lãnh cung, tìm ba ngày mới tìm được người.Hỏi mới biết hai người chạy đến Bắc quốc.Lạc Mưu Thương âm dương quái khí nói chuyện, Thẩm Thanh Uyển tâm lớn hơn nữa cũng có thể nhận ra có gì đó không đúng.Trước kia nàng cũng không phải chưa từng chuồn ra ngoài chơi qua, hắn ngay cả rắm cũng không thả một cái.Lần này lại đuổi theo bắc quốc.Thẩm Thanh Uyển tựa như nghĩ tới cái gì đó, nhìn Ninh Hiên lại nhìn Lạc Mưu Thương, chẳng lẽ."Ngươi không phải là bởi vì ta mang đi muội muội chứ?""Chẳng lẽ cho rằng ta là vì ngươi? Nghĩ cũng tốt quá rồi.""Ngươi không phải không được sao?" Thẩm Thanh Uyển thốt ra.Một câu nói thành công khiến gương mặt Lạc Mưu Thương từng tấc từng tấc đen xuống, chỉ thấy Lạc Mưu Thương ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Ninh Hiên đột nhiên cúi đầu, ngậm lấy vành tai mượt mà của nữ nhân, "Ngươi hỏi cô ấy rốt cuộc ta có được không?"Trong lúc người đàn ông nói chuyện phun ra hơi nóng, từng chút từng chút đốt lỗ tai Ninh Hiên, khiến cô bị khi dễ đến đỏ tai.Ninh Hiên: Lão tử có thể nói cái gì!Thẩm Thanh Uyển:?!Chẳng lẽ nàng vẫn cho rằng đều sai.Đây là đâm tổ ong!Trách không được lần này đuổi theo chặt chẽ như vậy, thì ra nàng mang theo vợ người khác chạy, phạm tội."Ta không phải muốn để muội muội bồi ta tới đây, giúp ta mà, ngươi cũng biết ta không có chỗ nào hơn người, không có muội muội hỗ trợ Bắc Đế hắn nhất định chướng mắt ta." Thẩm Thanh Uyển nhỏ giọng nói.Lúc này Lạc Mưu Thương mới quay đầu liếc Thẩm Thanh Uyển một cái, vẻ ghét bỏ trong mắt không thêm che dấu, "Quả thật. "Muốn đánh nhau phải không! Ngươi có muốn chiến đấu không? Gừ?Tầm mắt Lạc Mưu Thương một lần nữa đặt lên người Thẩm Thanh Uyển, Thẩm Thanh Uyển giống như con mèo bị bóp cổ, trong nháy mắt nhu thuận, thiếu chút nữa còn không li.ếm móng v.uốt meo meo kêu."Đi theo, ngày mai đưa ngươi về Bắc quốc cung.""Vậy ta có thể ngủ với Ninh Tiểu Hiên không?""Không thể, ta và cô ấy muốn ôn chuyện."Buổi tối Ninh Hiên rốt cục hiểu được chuyện ôn chuyện trong miệng Lạc Mưu Thương là chuyện gì xảy ra.Ngày đó Ninh Ưu nhận được tin hai người Ninh Hiên bị ám sát, nhìn ngày chính là ngày bảy tháng bảy, thầm nghĩ không tiện lập tức phái thân quân phong tỏa đường lớn ngõ nhỏ đế đô thật sự không tìm được một tia dấu vết.Gấp đến nỗi một đêm không ngủ, ngày hôm sau nhận được tin tức trên cửa phủ Tể tướng bị người treo mấy chục thi thể, trong đó có một cỗ đặc biệt thảm giống như th.ịt lợn trên bàn.Lại nhận được tin Lạc Mưu Thương ước đến đế đô, trong lòng rõ ràng việc này cũng chỉ có tên b.iến thái Lạc Mưu Thương kia làm ra.