Tác giả:

CHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,…

Chương 608

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu AnhTác giả: Tiểu NãiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngCHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,… Chương 608Bắc Khởi Hiên đi tới chỗ ở của Chiêm Gia Linh trước. Vệ sĩ vẫn còn ở đó, vừa thấy anh liền đi tới đón. Anh lạnh giọng nói hỏi: “Người đâu?”“Ơ, vẫn ở trên đó ạ!”“Anh xác định chứ?” Mắt anh híp lại, nhìn về phía tòa nhà kia.“Hoàn toàn xác định! Cho dù có con ruồi bay ra, cũng không thoát được ánh mắt của bọn tôi đâu!”Đôi mắt lạnh lùng của Bắc Khởi Hiên nheo lại: “Dẫn người lên đó!” Anh nói xong liền đi nhanh vào bên trong.Anh muốn xem thử, bây giờ Tiêu Tuyệt rốt cuộc có năng lực lớn tới mức nào!Khi lên tầng, đi tới trước cửa phòng của Chiêm Gia Linh, vẻ mặt anh căng thẳng, ấn chuông cửa. Nhưng anh ấn mấy lần mà bên trong vẫn không có ai trả lời.Bắc Khởi Hiên nhíu mày, phân phó người: “Mở ra!”“Vâng!”Lập tức có người đi qua, chỉ vài động tác đã cạy được cửa ra.Bên trong hoàn toàn tối đen, Bắc Khởi Hiên híp mắt, sau khi đi vào thì sờ tìm, bật đèn trên tường, lúc này mới phát hiện ra trong hai gian phòng đã sớm không có người.“Đáng chết!” Anh khẽ mắng một tiếng, kéo người dẫn đầu đám vệ sĩ tới: “Không phải anh nói người ở trong này sao? Bây giờ người đâu hả?!”“Ơ…” Người kia cũng rất ngạc nhiên.Anh ta rõ ràng luôn theo dõi cẩn thận, người sống sờ sờ ra đấy làm sao có thể tự nhiên biến mất được chứ?Bắc Khởi Hiên tức giận đẩy anh ta ra, quay đầu trừng mắt nhìn gian phòng vẫn trống rỗng, anh cũng không dây dưa nữa, quay đầu đi ra ngoài.Nếu Tiêu Tuyệt chặt đường sống của anh, vậy đừng trách anh không cho anh ta được thoải mái!Anh đi ra khỏi cửa khu chung cư, lập tức móc điện thoại ra.Điện thoại đổ chuông vài tiếng, bên kia liền người nghe máy: “Alo?”Nghe được giọng nói êm tai này, trái tim Bắc Khởi Hiên đã không thể nào bình tĩnh được nữa, cứ nghĩ đến những chuyện liên quan đến cô là anh lại cảm thấy đau lòng.Anh hít sâu một hơi, bình tĩnh lại và trầm giọng nói: “Bảo Ngọc, là anh.”Sau khi im lặng mất mấy giây, Bảo Ngọc mới mở miệng: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”“Bảo Ngọc, em đưa điện thoại cho Tiêu Mặc Ngôn, anh có việc muốn nói với anh ta.”“Anh có chuyện gì mà phải tìm anh ấy? Anh nói với tôi không được sao?”Bắc Khởi Hiên im lặng một lát, lúc này mới yếu ớt nói: “Anh muốn nói cho em biết một tin tức.”“Tin gì vậy?”Bắc Khởi Hiên nói rõ từng câu từng từ: “… Tiêu Tuyệt còn chưa chết, anh ta ở bên chỗ Chiêm Gia Linh. Sự hiện hữu của anh ta sẽ là nguy hiểm cho cả Hải Thiên bọn em và cả Tiêu Mặc Ngôn.”Không ngờ phía đối diện không kinh ngạc như dự đoán mà giọng nói vẫn rất bình thản: “Bắc Khởi Hiên, sao anh lại muốn nói cho tôi biết?”Bắc Khởi Hiên chợt nghẹn lời. Phản ứng của Bảo Ngọc quá bình tĩnh!Tiêu Tuyệt từng làm nhiều chuyện tổn thương cô như vậy, lại suýt nữa hại chết Ngọc Diệp và Tiêu Mặc Ngôn, cô không phải nên hận anh ta sao? Vì sao cô nghe được anh ta còn sống, không phải nóng lòng hỏi tung tích của anh ta mà muốn hỏi ngược lại như vậy?

Chương 608

Bắc Khởi Hiên đi tới chỗ ở của Chiêm Gia Linh trước. Vệ sĩ vẫn còn ở đó, vừa thấy anh liền đi tới đón. Anh lạnh giọng nói hỏi: “Người đâu?”

“Ơ, vẫn ở trên đó ạ!”

“Anh xác định chứ?” Mắt anh híp lại, nhìn về phía tòa nhà kia.

“Hoàn toàn xác định! Cho dù có con ruồi bay ra, cũng không thoát được ánh mắt của bọn tôi đâu!”

Đôi mắt lạnh lùng của Bắc Khởi Hiên nheo lại: “Dẫn người lên đó!” Anh nói xong liền đi nhanh vào bên trong.

Anh muốn xem thử, bây giờ Tiêu Tuyệt rốt cuộc có năng lực lớn tới mức nào!

Khi lên tầng, đi tới trước cửa phòng của Chiêm Gia Linh, vẻ mặt anh căng thẳng, ấn chuông cửa. Nhưng anh ấn mấy lần mà bên trong vẫn không có ai trả lời.

Bắc Khởi Hiên nhíu mày, phân phó người: “Mở ra!”

“Vâng!”

Lập tức có người đi qua, chỉ vài động tác đã cạy được cửa ra.

Bên trong hoàn toàn tối đen, Bắc Khởi Hiên híp mắt, sau khi đi vào thì sờ tìm, bật đèn trên tường, lúc này mới phát hiện ra trong hai gian phòng đã sớm không có người.

“Đáng chết!” Anh khẽ mắng một tiếng, kéo người dẫn đầu đám vệ sĩ tới: “Không phải anh nói người ở trong này sao? Bây giờ người đâu hả?!”

“Ơ…” Người kia cũng rất ngạc nhiên.

Anh ta rõ ràng luôn theo dõi cẩn thận, người sống sờ sờ ra đấy làm sao có thể tự nhiên biến mất được chứ?

Bắc Khởi Hiên tức giận đẩy anh ta ra, quay đầu trừng mắt nhìn gian phòng vẫn trống rỗng, anh cũng không dây dưa nữa, quay đầu đi ra ngoài.

Nếu Tiêu Tuyệt chặt đường sống của anh, vậy đừng trách anh không cho anh ta được thoải mái!

Anh đi ra khỏi cửa khu chung cư, lập tức móc điện thoại ra.

Điện thoại đổ chuông vài tiếng, bên kia liền người nghe máy: “Alo?”

Nghe được giọng nói êm tai này, trái tim Bắc Khởi Hiên đã không thể nào bình tĩnh được nữa, cứ nghĩ đến những chuyện liên quan đến cô là anh lại cảm thấy đau lòng.

Anh hít sâu một hơi, bình tĩnh lại và trầm giọng nói: “Bảo Ngọc, là anh.”

Sau khi im lặng mất mấy giây, Bảo Ngọc mới mở miệng: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”

“Bảo Ngọc, em đưa điện thoại cho Tiêu Mặc Ngôn, anh có việc muốn nói với anh ta.”

“Anh có chuyện gì mà phải tìm anh ấy? Anh nói với tôi không được sao?”

Bắc Khởi Hiên im lặng một lát, lúc này mới yếu ớt nói: “Anh muốn nói cho em biết một tin tức.”

“Tin gì vậy?”

Bắc Khởi Hiên nói rõ từng câu từng từ: “… Tiêu Tuyệt còn chưa chết, anh ta ở bên chỗ Chiêm Gia Linh. Sự hiện hữu của anh ta sẽ là nguy hiểm cho cả Hải Thiên bọn em và cả Tiêu Mặc Ngôn.”

Không ngờ phía đối diện không kinh ngạc như dự đoán mà giọng nói vẫn rất bình thản: “Bắc Khởi Hiên, sao anh lại muốn nói cho tôi biết?”

Bắc Khởi Hiên chợt nghẹn lời. Phản ứng của Bảo Ngọc quá bình tĩnh!

Tiêu Tuyệt từng làm nhiều chuyện tổn thương cô như vậy, lại suýt nữa hại chết Ngọc Diệp và Tiêu Mặc Ngôn, cô không phải nên hận anh ta sao? Vì sao cô nghe được anh ta còn sống, không phải nóng lòng hỏi tung tích của anh ta mà muốn hỏi ngược lại như vậy?

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu AnhTác giả: Tiểu NãiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngCHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,… Chương 608Bắc Khởi Hiên đi tới chỗ ở của Chiêm Gia Linh trước. Vệ sĩ vẫn còn ở đó, vừa thấy anh liền đi tới đón. Anh lạnh giọng nói hỏi: “Người đâu?”“Ơ, vẫn ở trên đó ạ!”“Anh xác định chứ?” Mắt anh híp lại, nhìn về phía tòa nhà kia.“Hoàn toàn xác định! Cho dù có con ruồi bay ra, cũng không thoát được ánh mắt của bọn tôi đâu!”Đôi mắt lạnh lùng của Bắc Khởi Hiên nheo lại: “Dẫn người lên đó!” Anh nói xong liền đi nhanh vào bên trong.Anh muốn xem thử, bây giờ Tiêu Tuyệt rốt cuộc có năng lực lớn tới mức nào!Khi lên tầng, đi tới trước cửa phòng của Chiêm Gia Linh, vẻ mặt anh căng thẳng, ấn chuông cửa. Nhưng anh ấn mấy lần mà bên trong vẫn không có ai trả lời.Bắc Khởi Hiên nhíu mày, phân phó người: “Mở ra!”“Vâng!”Lập tức có người đi qua, chỉ vài động tác đã cạy được cửa ra.Bên trong hoàn toàn tối đen, Bắc Khởi Hiên híp mắt, sau khi đi vào thì sờ tìm, bật đèn trên tường, lúc này mới phát hiện ra trong hai gian phòng đã sớm không có người.“Đáng chết!” Anh khẽ mắng một tiếng, kéo người dẫn đầu đám vệ sĩ tới: “Không phải anh nói người ở trong này sao? Bây giờ người đâu hả?!”“Ơ…” Người kia cũng rất ngạc nhiên.Anh ta rõ ràng luôn theo dõi cẩn thận, người sống sờ sờ ra đấy làm sao có thể tự nhiên biến mất được chứ?Bắc Khởi Hiên tức giận đẩy anh ta ra, quay đầu trừng mắt nhìn gian phòng vẫn trống rỗng, anh cũng không dây dưa nữa, quay đầu đi ra ngoài.Nếu Tiêu Tuyệt chặt đường sống của anh, vậy đừng trách anh không cho anh ta được thoải mái!Anh đi ra khỏi cửa khu chung cư, lập tức móc điện thoại ra.Điện thoại đổ chuông vài tiếng, bên kia liền người nghe máy: “Alo?”Nghe được giọng nói êm tai này, trái tim Bắc Khởi Hiên đã không thể nào bình tĩnh được nữa, cứ nghĩ đến những chuyện liên quan đến cô là anh lại cảm thấy đau lòng.Anh hít sâu một hơi, bình tĩnh lại và trầm giọng nói: “Bảo Ngọc, là anh.”Sau khi im lặng mất mấy giây, Bảo Ngọc mới mở miệng: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”“Bảo Ngọc, em đưa điện thoại cho Tiêu Mặc Ngôn, anh có việc muốn nói với anh ta.”“Anh có chuyện gì mà phải tìm anh ấy? Anh nói với tôi không được sao?”Bắc Khởi Hiên im lặng một lát, lúc này mới yếu ớt nói: “Anh muốn nói cho em biết một tin tức.”“Tin gì vậy?”Bắc Khởi Hiên nói rõ từng câu từng từ: “… Tiêu Tuyệt còn chưa chết, anh ta ở bên chỗ Chiêm Gia Linh. Sự hiện hữu của anh ta sẽ là nguy hiểm cho cả Hải Thiên bọn em và cả Tiêu Mặc Ngôn.”Không ngờ phía đối diện không kinh ngạc như dự đoán mà giọng nói vẫn rất bình thản: “Bắc Khởi Hiên, sao anh lại muốn nói cho tôi biết?”Bắc Khởi Hiên chợt nghẹn lời. Phản ứng của Bảo Ngọc quá bình tĩnh!Tiêu Tuyệt từng làm nhiều chuyện tổn thương cô như vậy, lại suýt nữa hại chết Ngọc Diệp và Tiêu Mặc Ngôn, cô không phải nên hận anh ta sao? Vì sao cô nghe được anh ta còn sống, không phải nóng lòng hỏi tung tích của anh ta mà muốn hỏi ngược lại như vậy?

Chương 608