Tác giả:

CHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,…

Chương 737

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu AnhTác giả: Tiểu NãiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngCHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,… Chương 737Trong phòng bếp, mẹ Trương thỉnh thoảng nhìn ra ngoài thăm dò, sau đó kéo tay của Vy Hiên qua rồi nói: “Dì thấy cậu trai này không tệ, là kiểu người đặt mọi chuyện trong lòng, trong lòng lại sáng tỏ như gương. Sau này ở chung thì cháu sẽ bớt phải lo lắng hơn.”Vy Hiên cười gượng hai tiếng, nói: “Dì Trương, cháu với anh ấy… cũng chỉ mới quen thôi.”“Chuyện này không thể gấp được, phải tìm hiểu dần dần, đàn ông tốt chỉ có thể gặp mà không thể cầu, gặp được thì phải nhanh chóng ra tay! Giữ chặt lấy cậu ta, đừng để cho cậu ta chạy mất!”Ba Trương ở một bên xen mồm: “Bà xem bà, dạy con bé mà không có một chút tiến bộ! Nó không phải là bà, giữ cũng vô dụng!”“Đi đi đi, làm cá của ông đi!” Mẹ Trương trừng mắt lườm ba Trương, quay đầu lại kéo lấy tay của Vy Hiên, cứ như vậy nhìn cô, đôi mắt dần đỏ lên: “Vy Hiên, xin lỗi… nhà họ Trương chúng ta có lỗi với cháu.”Trong lòng Vy Hiên lộp bộp một tiếng, ngẩng đầu lên: “Dì Trương…”“Thanh Đình đã nói hết mọi chuyện với chúng ta.” Mẹ Trương cúi đầu, vỗ nhẹ vào tay cô: “Cháu à, cháu thật sự khổ mà! Chúng ta không ngờ lại dạy ra một đứa con đáng xấu hổ như vậy!”Ba Trương đứng ở phía sau không nói gì, cũng không có mặt mũi mà nói, chỉ thở dài một hơi. Có thể thấy, chuyện kia gây đả kích rất lớn cho hai người.“Vy Hiên, hôm nay muốn cháu tới đây cũng vì muốn nói với cháu một câu,” Mẹ Trương nhìn cô bằng đôi mắt hiền từ, nói: “Thanh Đình thật sự thích cháu, dì là mẹ nó, dì biết lần này nó không nói dối. Nếu… nếu cháu không ghi hận, cho dù chỉ thích một chút thôi cũng được, cháu hãy nể mặt dì với ba của nó mà cho nó một cơ hội…”Lần trước Bảo Ngọc từng nhắc tới, từ sau ngày hôm đó khi Trương Thanh Đình về nhà, đã nói chuyện rất lâu với ba mẹ. Nên trước khi Vy Hiên tới đây, cũng không phải chưa từng nghĩ sẽ gặp phải tình huống tương tự, nhưng đến lúc thật sự gặp phải nó, nếu từ chối một cách quyết liệt, lời nói qua cổ lên tới miệng, lại nghẹn trở về.Cô không đành lòng làm mẹ Trương và ba Trương bị tổn thương.“Vy Hiên, cháu…” Mẹ Trương muốn hỏi lại, bên ngoài phòng bếp lại nhoáng lên một bóng người bước vào.“Ngại quá, cơ hội này chỉ sợ không thể cho được.”Liên Cẩn Hành đứng ở cửa, đôi mắt rét lạnh, vẫn bình tĩnh như trước. Khoảnh khắc chạm vào tầm mắt của anh, lại làm cho Vy Hiên nhẹ nhàng thở ra.Mẹ Trương xấu hổ xoay người: “Chắc là đói bụng rồi đúng không, ăn cơm ngay đây… Nào, mang cá ra ngoài đi, chuẩn bị ăn cơm.”Hai người vội vàng rời khỏi phòng bếp, Vy Hiên quay đầu nhìn anh, khẽ nói: “Cám ơn.” thay cô giải vây.Liên Cẩn Hành nhìn chằm chằm vào mắt cô, có một tia ý tứ ép buộc: “Em không biết từ chối sao? Hay là em muốn đồng ý?”“Đương nhiên không phải!” Phản ứng của Vy Hiên có chút thái quá: “Tôi tuyệt đối, tuyệt đối không có khả năng ở bên anh ấy!”Cảm xúc mãnh liệt của cô lúc này, trên đời này, chỉ sợ cũng cũng chỉ có Liên Cẩn Hành có thể hiểu được. Bởi vì anh là người duy nhất từng nhìn thấy bộ dáng bất lực sắp sụp đổ của cô.Câu trả lời quyết đoán của cô làm cho lớp băng trên mặt anh dần tan đi. Trước khi xoay người rời đi, anh nói: “Nếu em không học cách từ chối, thì chỉ có thể chịu đựng người khác được một tấc lại tiến lên một thước.”Vẻ mặt của Vy Hiên trở nên bình tĩnh, trong lòng nghẹn một ngọn lửa, lại dần dần được bộ dáng bình thản của người đàn ông này đẩy ra ngoài.

Chương 737

Trong phòng bếp, mẹ Trương thỉnh thoảng nhìn ra ngoài thăm dò, sau đó kéo tay của Vy Hiên qua rồi nói: “Dì thấy cậu trai này không tệ, là kiểu người đặt mọi chuyện trong lòng, trong lòng lại sáng tỏ như gương. Sau này ở chung thì cháu sẽ bớt phải lo lắng hơn.”

Vy Hiên cười gượng hai tiếng, nói: “Dì Trương, cháu với anh ấy… cũng chỉ mới quen thôi.”

“Chuyện này không thể gấp được, phải tìm hiểu dần dần, đàn ông tốt chỉ có thể gặp mà không thể cầu, gặp được thì phải nhanh chóng ra tay! Giữ chặt lấy cậu ta, đừng để cho cậu ta chạy mất!”

Ba Trương ở một bên xen mồm: “Bà xem bà, dạy con bé mà không có một chút tiến bộ! Nó không phải là bà, giữ cũng vô dụng!”

“Đi đi đi, làm cá của ông đi!” Mẹ Trương trừng mắt lườm ba Trương, quay đầu lại kéo lấy tay của Vy Hiên, cứ như vậy nhìn cô, đôi mắt dần đỏ lên: “Vy Hiên, xin lỗi… nhà họ Trương chúng ta có lỗi với cháu.”

Trong lòng Vy Hiên lộp bộp một tiếng, ngẩng đầu lên: “Dì Trương…”

“Thanh Đình đã nói hết mọi chuyện với chúng ta.” Mẹ Trương cúi đầu, vỗ nhẹ vào tay cô: “Cháu à, cháu thật sự khổ mà! Chúng ta không ngờ lại dạy ra một đứa con đáng xấu hổ như vậy!”

Ba Trương đứng ở phía sau không nói gì, cũng không có mặt mũi mà nói, chỉ thở dài một hơi. Có thể thấy, chuyện kia gây đả kích rất lớn cho hai người.

“Vy Hiên, hôm nay muốn cháu tới đây cũng vì muốn nói với cháu một câu,” Mẹ Trương nhìn cô bằng đôi mắt hiền từ, nói: “Thanh Đình thật sự thích cháu, dì là mẹ nó, dì biết lần này nó không nói dối. Nếu… nếu cháu không ghi hận, cho dù chỉ thích một chút thôi cũng được, cháu hãy nể mặt dì với ba của nó mà cho nó một cơ hội…”

Lần trước Bảo Ngọc từng nhắc tới, từ sau ngày hôm đó khi Trương Thanh Đình về nhà, đã nói chuyện rất lâu với ba mẹ. Nên trước khi Vy Hiên tới đây, cũng không phải chưa từng nghĩ sẽ gặp phải tình huống tương tự, nhưng đến lúc thật sự gặp phải nó, nếu từ chối một cách quyết liệt, lời nói qua cổ lên tới miệng, lại nghẹn trở về.

Cô không đành lòng làm mẹ Trương và ba Trương bị tổn thương.

“Vy Hiên, cháu…” Mẹ Trương muốn hỏi lại, bên ngoài phòng bếp lại nhoáng lên một bóng người bước vào.

“Ngại quá, cơ hội này chỉ sợ không thể cho được.”

Liên Cẩn Hành đứng ở cửa, đôi mắt rét lạnh, vẫn bình tĩnh như trước. Khoảnh khắc chạm vào tầm mắt của anh, lại làm cho Vy Hiên nhẹ nhàng thở ra.

Mẹ Trương xấu hổ xoay người: “Chắc là đói bụng rồi đúng không, ăn cơm ngay đây… Nào, mang cá ra ngoài đi, chuẩn bị ăn cơm.”

Hai người vội vàng rời khỏi phòng bếp, Vy Hiên quay đầu nhìn anh, khẽ nói: “Cám ơn.” thay cô giải vây.

Liên Cẩn Hành nhìn chằm chằm vào mắt cô, có một tia ý tứ ép buộc: “Em không biết từ chối sao? Hay là em muốn đồng ý?”

“Đương nhiên không phải!” Phản ứng của Vy Hiên có chút thái quá: “Tôi tuyệt đối, tuyệt đối không có khả năng ở bên anh ấy!”

Cảm xúc mãnh liệt của cô lúc này, trên đời này, chỉ sợ cũng cũng chỉ có Liên Cẩn Hành có thể hiểu được. Bởi vì anh là người duy nhất từng nhìn thấy bộ dáng bất lực sắp sụp đổ của cô.

Câu trả lời quyết đoán của cô làm cho lớp băng trên mặt anh dần tan đi. Trước khi xoay người rời đi, anh nói: “Nếu em không học cách từ chối, thì chỉ có thể chịu đựng người khác được một tấc lại tiến lên một thước.”

Vẻ mặt của Vy Hiên trở nên bình tĩnh, trong lòng nghẹn một ngọn lửa, lại dần dần được bộ dáng bình thản của người đàn ông này đẩy ra ngoài.

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu AnhTác giả: Tiểu NãiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngCHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,… Chương 737Trong phòng bếp, mẹ Trương thỉnh thoảng nhìn ra ngoài thăm dò, sau đó kéo tay của Vy Hiên qua rồi nói: “Dì thấy cậu trai này không tệ, là kiểu người đặt mọi chuyện trong lòng, trong lòng lại sáng tỏ như gương. Sau này ở chung thì cháu sẽ bớt phải lo lắng hơn.”Vy Hiên cười gượng hai tiếng, nói: “Dì Trương, cháu với anh ấy… cũng chỉ mới quen thôi.”“Chuyện này không thể gấp được, phải tìm hiểu dần dần, đàn ông tốt chỉ có thể gặp mà không thể cầu, gặp được thì phải nhanh chóng ra tay! Giữ chặt lấy cậu ta, đừng để cho cậu ta chạy mất!”Ba Trương ở một bên xen mồm: “Bà xem bà, dạy con bé mà không có một chút tiến bộ! Nó không phải là bà, giữ cũng vô dụng!”“Đi đi đi, làm cá của ông đi!” Mẹ Trương trừng mắt lườm ba Trương, quay đầu lại kéo lấy tay của Vy Hiên, cứ như vậy nhìn cô, đôi mắt dần đỏ lên: “Vy Hiên, xin lỗi… nhà họ Trương chúng ta có lỗi với cháu.”Trong lòng Vy Hiên lộp bộp một tiếng, ngẩng đầu lên: “Dì Trương…”“Thanh Đình đã nói hết mọi chuyện với chúng ta.” Mẹ Trương cúi đầu, vỗ nhẹ vào tay cô: “Cháu à, cháu thật sự khổ mà! Chúng ta không ngờ lại dạy ra một đứa con đáng xấu hổ như vậy!”Ba Trương đứng ở phía sau không nói gì, cũng không có mặt mũi mà nói, chỉ thở dài một hơi. Có thể thấy, chuyện kia gây đả kích rất lớn cho hai người.“Vy Hiên, hôm nay muốn cháu tới đây cũng vì muốn nói với cháu một câu,” Mẹ Trương nhìn cô bằng đôi mắt hiền từ, nói: “Thanh Đình thật sự thích cháu, dì là mẹ nó, dì biết lần này nó không nói dối. Nếu… nếu cháu không ghi hận, cho dù chỉ thích một chút thôi cũng được, cháu hãy nể mặt dì với ba của nó mà cho nó một cơ hội…”Lần trước Bảo Ngọc từng nhắc tới, từ sau ngày hôm đó khi Trương Thanh Đình về nhà, đã nói chuyện rất lâu với ba mẹ. Nên trước khi Vy Hiên tới đây, cũng không phải chưa từng nghĩ sẽ gặp phải tình huống tương tự, nhưng đến lúc thật sự gặp phải nó, nếu từ chối một cách quyết liệt, lời nói qua cổ lên tới miệng, lại nghẹn trở về.Cô không đành lòng làm mẹ Trương và ba Trương bị tổn thương.“Vy Hiên, cháu…” Mẹ Trương muốn hỏi lại, bên ngoài phòng bếp lại nhoáng lên một bóng người bước vào.“Ngại quá, cơ hội này chỉ sợ không thể cho được.”Liên Cẩn Hành đứng ở cửa, đôi mắt rét lạnh, vẫn bình tĩnh như trước. Khoảnh khắc chạm vào tầm mắt của anh, lại làm cho Vy Hiên nhẹ nhàng thở ra.Mẹ Trương xấu hổ xoay người: “Chắc là đói bụng rồi đúng không, ăn cơm ngay đây… Nào, mang cá ra ngoài đi, chuẩn bị ăn cơm.”Hai người vội vàng rời khỏi phòng bếp, Vy Hiên quay đầu nhìn anh, khẽ nói: “Cám ơn.” thay cô giải vây.Liên Cẩn Hành nhìn chằm chằm vào mắt cô, có một tia ý tứ ép buộc: “Em không biết từ chối sao? Hay là em muốn đồng ý?”“Đương nhiên không phải!” Phản ứng của Vy Hiên có chút thái quá: “Tôi tuyệt đối, tuyệt đối không có khả năng ở bên anh ấy!”Cảm xúc mãnh liệt của cô lúc này, trên đời này, chỉ sợ cũng cũng chỉ có Liên Cẩn Hành có thể hiểu được. Bởi vì anh là người duy nhất từng nhìn thấy bộ dáng bất lực sắp sụp đổ của cô.Câu trả lời quyết đoán của cô làm cho lớp băng trên mặt anh dần tan đi. Trước khi xoay người rời đi, anh nói: “Nếu em không học cách từ chối, thì chỉ có thể chịu đựng người khác được một tấc lại tiến lên một thước.”Vẻ mặt của Vy Hiên trở nên bình tĩnh, trong lòng nghẹn một ngọn lửa, lại dần dần được bộ dáng bình thản của người đàn ông này đẩy ra ngoài.

Chương 737