CHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,…
Chương 783
Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu AnhTác giả: Tiểu NãiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngCHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,… Chương 783Vy Hiên để điện thoại di động xuống, ánh mắt nhìn ngoài phía cửa sổ, ánh trăng trên đỉnh đầu đã không còn ấm áp như vậy.Tập Lăng Vũ mua cơm về đặt từng món lên cái bàn ăn nhỏ, chè hạt sen táo đỏ, khoai xào mộc nhĩ, gan xào lăn, còn có rau cải xôi xanh.Tất cả những thứ mà bác sĩ nhắc đến anh ta đều nhớ cẩn thận.Hai người chỉ ăn mà không nói nhiều, thỉnh thoảng lại đối mắt nhìn nhau, giống như cẩn thận từng li từng tí gõ cửa trái tim nhau.“Lăng Vũ.” Vy Hiên cúi đầu húp cháo, chậm rãi nói: “Gần đây công việc như thế nào rồi, có gặp phiền phức gì hay không?”“Cứ như vậy thôi.” Anh ta không muốn nói gì thêm.Trong tính cách của Tập Lăng Vũ thì cố chấp và bá đạo chiếm phần lớn, lúc ở bên cạnh cô là anh ta không thích bị người khác hoặc chuyện gì đó quấy rầy, cho dù là công việc cũng sẽ là một trong những tình địch của anh ta.“À.”Vy Hiên cũng không hỏi nhiều nữa.Sau khi cô ăn xong một bát cháo còn bị anh ta buộc ăn nhiều thứ khác.Buổi chiều, cô thúc giục anh ta đến công ty, cho dù trong lòng không muốn nhưng lại nhận được một cuộc điện thoại bên phía công ty, Tập Lăng Vũ cũng đành phải đưa cô về nhà trước.Đứng dưới lầu nhà cô, anh ta ân cần dặn dò: “Sau khi đi lên thì ngủ một chút đi, không chừng cô tỉnh dậy sau một giấc ngủ là tôi đã trở lại rồi đó.”Bộ dáng nghiêm túc của anh ta đã chọc cười Vy Hiên, cô gật đầu: “Vậy tôi đi lên đây.”Nhìn bóng dáng cô xoay người qua chỗ khác, vốn là muốn rời đi nhưng anh ta đột nhiên lại có loại cảm giác mãnh liệt không muốn từ bỏ, đôi chân dài bước mấy bước qua ôm lấy cô từ sau lưng.“Lăng Vũ?” Vy Hiên quay mặt lại nhìn anh ta, cái cằm của anh ta đang đặt trên vai của cô, hai mắt híp lại thành một đường thẳng che kín hơi thở tối tăm dày đặc trong mắt: “Nói đi, cô có thể đừng rời khỏi tôi hay không?”Giọng điệu cường hãn từ đầu đến cuối cũng không che giấu được chút lo lắng sợ hãi trong đáy lòng của anh ta.Tay của cô vỗ nhẹ nhẹ lấy cánh tay của anh ta, giọng nói nhỏ nhẹ nhàng nói một tiếng “Đồ ngốc này”.“Cô nói đi.” Anh ta khăng khăng không muốn bị đuổi đi, đồng thời hai cánh tay đang ôm cô cũng kiềm lòng không được mà quấn chặt hơn.Lúc này Vy Hiên xoay người lại đối mặt với anh ta, ngẩng đầu lên nhìn anh ta, đột nhiên đưa tay nâng mặt của anh ta lại nhón chân lên, nhanh chóng mổ một cái rất nhanh rất nhẹ trên môi của anh ta, sau đó quay người chạy nhanh vào trong.Cho đến khi bước vào thang máy mà gương mặt của cô vẫn nóng đến muốn phỏng, nhịp tim đập rất nhanh, hạt giống được chôn ở nơi đâu đó bởi vì gắng gượng qua ngày đông giá rét mà ung dung nảy mầm.Là một nụ hoa đầu tiên của mùa xuân.Trên đường đến công ty, khóe miệng Tập Lăng Vũ đều giương cao lên, thiên đường và địa ngục của anh ta đều đặt ở ý niệm của người con gái đó, nhưng anh ta cũng không quan tâm, anh ta cho cô quyền lợi này.Anh ta vừa mới tới công ty đã bị Tập Chính Hãn gọi đến phòng làm việc, mới vừa bước vào cửa đã nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.“Anh!”Tập Hạc Minh hai mươi mốt tuổi, là em trai cùng cha khác mẹ của anh ta.
Chương 783
Vy Hiên để điện thoại di động xuống, ánh mắt nhìn ngoài phía cửa sổ, ánh trăng trên đỉnh đầu đã không còn ấm áp như vậy.
Tập Lăng Vũ mua cơm về đặt từng món lên cái bàn ăn nhỏ, chè hạt sen táo đỏ, khoai xào mộc nhĩ, gan xào lăn, còn có rau cải xôi xanh.
Tất cả những thứ mà bác sĩ nhắc đến anh ta đều nhớ cẩn thận.
Hai người chỉ ăn mà không nói nhiều, thỉnh thoảng lại đối mắt nhìn nhau, giống như cẩn thận từng li từng tí gõ cửa trái tim nhau.
“Lăng Vũ.” Vy Hiên cúi đầu húp cháo, chậm rãi nói: “Gần đây công việc như thế nào rồi, có gặp phiền phức gì hay không?”
“Cứ như vậy thôi.” Anh ta không muốn nói gì thêm.
Trong tính cách của Tập Lăng Vũ thì cố chấp và bá đạo chiếm phần lớn, lúc ở bên cạnh cô là anh ta không thích bị người khác hoặc chuyện gì đó quấy rầy, cho dù là công việc cũng sẽ là một trong những tình địch của anh ta.
“À.”
Vy Hiên cũng không hỏi nhiều nữa.
Sau khi cô ăn xong một bát cháo còn bị anh ta buộc ăn nhiều thứ khác.
Buổi chiều, cô thúc giục anh ta đến công ty, cho dù trong lòng không muốn nhưng lại nhận được một cuộc điện thoại bên phía công ty, Tập Lăng Vũ cũng đành phải đưa cô về nhà trước.
Đứng dưới lầu nhà cô, anh ta ân cần dặn dò: “Sau khi đi lên thì ngủ một chút đi, không chừng cô tỉnh dậy sau một giấc ngủ là tôi đã trở lại rồi đó.”
Bộ dáng nghiêm túc của anh ta đã chọc cười Vy Hiên, cô gật đầu: “Vậy tôi đi lên đây.”
Nhìn bóng dáng cô xoay người qua chỗ khác, vốn là muốn rời đi nhưng anh ta đột nhiên lại có loại cảm giác mãnh liệt không muốn từ bỏ, đôi chân dài bước mấy bước qua ôm lấy cô từ sau lưng.
“Lăng Vũ?” Vy Hiên quay mặt lại nhìn anh ta, cái cằm của anh ta đang đặt trên vai của cô, hai mắt híp lại thành một đường thẳng che kín hơi thở tối tăm dày đặc trong mắt: “Nói đi, cô có thể đừng rời khỏi tôi hay không?”
Giọng điệu cường hãn từ đầu đến cuối cũng không che giấu được chút lo lắng sợ hãi trong đáy lòng của anh ta.
Tay của cô vỗ nhẹ nhẹ lấy cánh tay của anh ta, giọng nói nhỏ nhẹ nhàng nói một tiếng “Đồ ngốc này”.
“Cô nói đi.” Anh ta khăng khăng không muốn bị đuổi đi, đồng thời hai cánh tay đang ôm cô cũng kiềm lòng không được mà quấn chặt hơn.
Lúc này Vy Hiên xoay người lại đối mặt với anh ta, ngẩng đầu lên nhìn anh ta, đột nhiên đưa tay nâng mặt của anh ta lại nhón chân lên, nhanh chóng mổ một cái rất nhanh rất nhẹ trên môi của anh ta, sau đó quay người chạy nhanh vào trong.
Cho đến khi bước vào thang máy mà gương mặt của cô vẫn nóng đến muốn phỏng, nhịp tim đập rất nhanh, hạt giống được chôn ở nơi đâu đó bởi vì gắng gượng qua ngày đông giá rét mà ung dung nảy mầm.
Là một nụ hoa đầu tiên của mùa xuân.
Trên đường đến công ty, khóe miệng Tập Lăng Vũ đều giương cao lên, thiên đường và địa ngục của anh ta đều đặt ở ý niệm của người con gái đó, nhưng anh ta cũng không quan tâm, anh ta cho cô quyền lợi này.
Anh ta vừa mới tới công ty đã bị Tập Chính Hãn gọi đến phòng làm việc, mới vừa bước vào cửa đã nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.
“Anh!”
Tập Hạc Minh hai mươi mốt tuổi, là em trai cùng cha khác mẹ của anh ta.
Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu AnhTác giả: Tiểu NãiTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngCHƯƠNG 1 Cơ thể đau đớn giống như bị xé rách ra vậy. Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả trên cổ Trương Bảo Ngọc. Cô đau đến mức mỗi lỗ chân lông như nở rộng ra, mồ hôi lạnh chảy nhỏ giọt trên má. Khi anh tấn công mạnh mẽ vào tuyến phòng thủ cuối cùng của cô, cô bỗng dưng muốn bật khóc. Cô mong chờ lâu như vậy, cuối cùng… Động tác của người đàn ông càng ngày càng mạnh mẽ, giống như đang vô cùng bất mãn, hận không thể nghiền nát cô. Hai tay cô túm chặt vào ga giường, đón lấy động tác của anh, cơ thể giống như đã vỡ ra một nửa, nhưng vẫn ngoan cố nghiến chặt răng, không phát ra tiếng nào. Giống như một con dã thú đã bị bỏ đói lâu ngày, người đàn ông vô cùng hung hăng, không hề để ý đến cảm nhận của cô. Cuối cùng, anh thấp giọng gầm một tiếng, kết thúc. Người đàn ông nằm trên người cô, phòng ngủ yên ắng không một tiếng động, từ đầu đến cuối, cô không nói một câu gì. Trương Bảo Ngọc mở mắt, ánh mắt thâm tình nhìn góc nghiêng anh tuấn của anh, vừa định mở miệng, người đàn ông đã ngồi dậy,… Chương 783Vy Hiên để điện thoại di động xuống, ánh mắt nhìn ngoài phía cửa sổ, ánh trăng trên đỉnh đầu đã không còn ấm áp như vậy.Tập Lăng Vũ mua cơm về đặt từng món lên cái bàn ăn nhỏ, chè hạt sen táo đỏ, khoai xào mộc nhĩ, gan xào lăn, còn có rau cải xôi xanh.Tất cả những thứ mà bác sĩ nhắc đến anh ta đều nhớ cẩn thận.Hai người chỉ ăn mà không nói nhiều, thỉnh thoảng lại đối mắt nhìn nhau, giống như cẩn thận từng li từng tí gõ cửa trái tim nhau.“Lăng Vũ.” Vy Hiên cúi đầu húp cháo, chậm rãi nói: “Gần đây công việc như thế nào rồi, có gặp phiền phức gì hay không?”“Cứ như vậy thôi.” Anh ta không muốn nói gì thêm.Trong tính cách của Tập Lăng Vũ thì cố chấp và bá đạo chiếm phần lớn, lúc ở bên cạnh cô là anh ta không thích bị người khác hoặc chuyện gì đó quấy rầy, cho dù là công việc cũng sẽ là một trong những tình địch của anh ta.“À.”Vy Hiên cũng không hỏi nhiều nữa.Sau khi cô ăn xong một bát cháo còn bị anh ta buộc ăn nhiều thứ khác.Buổi chiều, cô thúc giục anh ta đến công ty, cho dù trong lòng không muốn nhưng lại nhận được một cuộc điện thoại bên phía công ty, Tập Lăng Vũ cũng đành phải đưa cô về nhà trước.Đứng dưới lầu nhà cô, anh ta ân cần dặn dò: “Sau khi đi lên thì ngủ một chút đi, không chừng cô tỉnh dậy sau một giấc ngủ là tôi đã trở lại rồi đó.”Bộ dáng nghiêm túc của anh ta đã chọc cười Vy Hiên, cô gật đầu: “Vậy tôi đi lên đây.”Nhìn bóng dáng cô xoay người qua chỗ khác, vốn là muốn rời đi nhưng anh ta đột nhiên lại có loại cảm giác mãnh liệt không muốn từ bỏ, đôi chân dài bước mấy bước qua ôm lấy cô từ sau lưng.“Lăng Vũ?” Vy Hiên quay mặt lại nhìn anh ta, cái cằm của anh ta đang đặt trên vai của cô, hai mắt híp lại thành một đường thẳng che kín hơi thở tối tăm dày đặc trong mắt: “Nói đi, cô có thể đừng rời khỏi tôi hay không?”Giọng điệu cường hãn từ đầu đến cuối cũng không che giấu được chút lo lắng sợ hãi trong đáy lòng của anh ta.Tay của cô vỗ nhẹ nhẹ lấy cánh tay của anh ta, giọng nói nhỏ nhẹ nhàng nói một tiếng “Đồ ngốc này”.“Cô nói đi.” Anh ta khăng khăng không muốn bị đuổi đi, đồng thời hai cánh tay đang ôm cô cũng kiềm lòng không được mà quấn chặt hơn.Lúc này Vy Hiên xoay người lại đối mặt với anh ta, ngẩng đầu lên nhìn anh ta, đột nhiên đưa tay nâng mặt của anh ta lại nhón chân lên, nhanh chóng mổ một cái rất nhanh rất nhẹ trên môi của anh ta, sau đó quay người chạy nhanh vào trong.Cho đến khi bước vào thang máy mà gương mặt của cô vẫn nóng đến muốn phỏng, nhịp tim đập rất nhanh, hạt giống được chôn ở nơi đâu đó bởi vì gắng gượng qua ngày đông giá rét mà ung dung nảy mầm.Là một nụ hoa đầu tiên của mùa xuân.Trên đường đến công ty, khóe miệng Tập Lăng Vũ đều giương cao lên, thiên đường và địa ngục của anh ta đều đặt ở ý niệm của người con gái đó, nhưng anh ta cũng không quan tâm, anh ta cho cô quyền lợi này.Anh ta vừa mới tới công ty đã bị Tập Chính Hãn gọi đến phòng làm việc, mới vừa bước vào cửa đã nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.“Anh!”Tập Hạc Minh hai mươi mốt tuổi, là em trai cùng cha khác mẹ của anh ta.