Mưa phùn liên miên, bầu trời xám xịt, những hạt mưa bụi bị gió lạnh thổi khẽ bay bay rơi xuống tưới lên mảnh đất khô cằn. Nơi có hạt mưa rơi xuống cũng loại bỏ tất cả bụi bặm bám trên lá cây trong rừng, lá cây dày đặc màu xanh đậm sau khi được mưa phùn gột rửa trông có vẻ tràn trề nhựa sống. Trên con đường nhựa mọc đầy rêu xanh bên cạnh rừng, một chiếc xe kết hợp với nhà màu trắng sữa trông hơi cũ nát dừng ở đó. Cửa sổ xe đóng chặt, nếu như không phải chú ý đến xe vẫn còn hoàn hảo, phía sau còn treo một chiếc váy màu xanh lá cây nhạt, có lẽ sẽ hiểu nhầm rằng đây là một chiếc xe bị vứt bỏ. “Shit…” Vào lúc này, bên cạnh xe kết hợp với nhà đột nhiên truyền đến một tiếng rít, sau đó là một loạt tiếng động bò dậy, bước từng bước càng ngày càng gần xe kết hợp với nhà, một khuôn mặt tiều tụy mái tóc rối bời hiện lên trên cửa kính xe. “Đây là cái chuyện gì đây?” Người phụ nữ kéo kéo bộ quần áo ướt đẫm, ánh mắt lướt một vòng bốn phía xung quanh xong thì bám lấy xe loạng choạng đi về phía cửa…

Chương 25: Chương 25

Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt ThếTác giả: Không Bạch Xích TốTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMưa phùn liên miên, bầu trời xám xịt, những hạt mưa bụi bị gió lạnh thổi khẽ bay bay rơi xuống tưới lên mảnh đất khô cằn. Nơi có hạt mưa rơi xuống cũng loại bỏ tất cả bụi bặm bám trên lá cây trong rừng, lá cây dày đặc màu xanh đậm sau khi được mưa phùn gột rửa trông có vẻ tràn trề nhựa sống. Trên con đường nhựa mọc đầy rêu xanh bên cạnh rừng, một chiếc xe kết hợp với nhà màu trắng sữa trông hơi cũ nát dừng ở đó. Cửa sổ xe đóng chặt, nếu như không phải chú ý đến xe vẫn còn hoàn hảo, phía sau còn treo một chiếc váy màu xanh lá cây nhạt, có lẽ sẽ hiểu nhầm rằng đây là một chiếc xe bị vứt bỏ. “Shit…” Vào lúc này, bên cạnh xe kết hợp với nhà đột nhiên truyền đến một tiếng rít, sau đó là một loạt tiếng động bò dậy, bước từng bước càng ngày càng gần xe kết hợp với nhà, một khuôn mặt tiều tụy mái tóc rối bời hiện lên trên cửa kính xe. “Đây là cái chuyện gì đây?” Người phụ nữ kéo kéo bộ quần áo ướt đẫm, ánh mắt lướt một vòng bốn phía xung quanh xong thì bám lấy xe loạng choạng đi về phía cửa… Nấm mềm, tươi, thơm, mùi vị còn ngon hơn so với tưởng tượng của Biên Duyên, nhìn An An ăn hai bát cơm nhỏ với nấm biến dị, mặt Biên Duyên lộ ra nụ cười nên như vậy, cứ như thế không mất bao nhiêu lâu nữa An An có thể trở nên mũm mĩm.Ăn xong bữa sáng, An An đưa mắt nhìn anh em nhà họ Tăng ở bên ngoài, thấy hai người vẫy tay với mình, An An cẩn thận quay đầu nhìn mẹ.Đến tận khi lần thứ chín quay đầu nhìn, Biên Duyên rốt cuộc cầm hộp đi về phía cậu bé.“Đây là nấm miếng chiên, con mang xuống cùng các bạn ăn đi.” Biên Duyên đưa nấm miếng ngoài giòn trong mềm cho cậu bé ăn như đồ ăn vặt.“Cảm ơn mẹ.” An An kẹp xếp gỗ trên khủy tay, hai tay ôm lấy hộp nóng hổi để mẹ tiễn cậu bé xuống xe.Đứng bên cửa sổ, Biên Duyên nhìn ba đứa trẻ vây lại, anh một miếng em một miếng chia đồ ăn, chia sẻ đồ chơi, cô nói với hệ thống một tiếng khởi động hệ thống giám sát xe trông An An xong mới vùi mình vào công việc.Gà nhỏ, không phải, đã không còn là gà nhỏ hầm nấm nữa, phải đổi thành gà lớn hầm nấm lớn.Nhìn thịt gà không ngừng được đảo qua lại trong hai nồi lớn, Biên Duyên cầm chiếc muôi nhỏ bên cạnh xúc một muỗng thử, nước sốt thơm ngon tươi mới, ăn một miếng xong thực sự là dư vị bất tận.Chỉ là nhìn sốt gà trong nồi đang sôi ùng ục từ từ thay đổi màu sắc, nụ cười bên môi Biên Duyên cứng đờ.Màu sắc này mang ra bày bán có lẽ không có ai dám ăn, dù sao nước sốt màu xanh này trông có vẻ không khác gì nước ma quỷ của bà đồng, trông thực sự không thu hút.Lại múc một miếng gà ra xem, ô hô!Đây là một miếng gà màu xanh trúng cực độc trong truyền thuyết…Nếu không phải hệ thống chắc chắn không có vấn đề gì thì đến cả cô cũng không dám ăn, bữa cơm hôm nay quả thực hơi khảo nghiệm sức chịu đựng của tâm lý người ăn.Mở nắp mồi, mở cửa sổ, nhìn ánh mắt thèm thuồng của những người đi ngang nhìn qua, trong lòng Biên Duyên thở dài, dù sao mùi vị vẫn mê người như vậy.Bất tri bất giác đã đến thời gian bữa trưa, Biên Duyên vừa treo biển lên, mọi người không giống như lúc sáng nhào lên, mà ai ai cũng dùng ánh mắt nhìn dũng sĩ chú ý người chuẩn bị bước đi xung quanh, có một người đã bước ra, nhưng ánh mắt xung quanh khiến anh ta dựng hết lông tơ, không thể không chuyển hướng đi về phía đám người vây quanh..

Nấm mềm, tươi, thơm, mùi vị còn ngon hơn so với tưởng tượng của Biên Duyên, nhìn An An ăn hai bát cơm nhỏ với nấm biến dị, mặt Biên Duyên lộ ra nụ cười nên như vậy, cứ như thế không mất bao nhiêu lâu nữa An An có thể trở nên mũm mĩm.

Ăn xong bữa sáng, An An đưa mắt nhìn anh em nhà họ Tăng ở bên ngoài, thấy hai người vẫy tay với mình, An An cẩn thận quay đầu nhìn mẹ.

Đến tận khi lần thứ chín quay đầu nhìn, Biên Duyên rốt cuộc cầm hộp đi về phía cậu bé.

“Đây là nấm miếng chiên, con mang xuống cùng các bạn ăn đi.

” Biên Duyên đưa nấm miếng ngoài giòn trong mềm cho cậu bé ăn như đồ ăn vặt.

“Cảm ơn mẹ.

” An An kẹp xếp gỗ trên khủy tay, hai tay ôm lấy hộp nóng hổi để mẹ tiễn cậu bé xuống xe.

Đứng bên cửa sổ, Biên Duyên nhìn ba đứa trẻ vây lại, anh một miếng em một miếng chia đồ ăn, chia sẻ đồ chơi, cô nói với hệ thống một tiếng khởi động hệ thống giám sát xe trông An An xong mới vùi mình vào công việc.

Gà nhỏ, không phải, đã không còn là gà nhỏ hầm nấm nữa, phải đổi thành gà lớn hầm nấm lớn.

Nhìn thịt gà không ngừng được đảo qua lại trong hai nồi lớn, Biên Duyên cầm chiếc muôi nhỏ bên cạnh xúc một muỗng thử, nước sốt thơm ngon tươi mới, ăn một miếng xong thực sự là dư vị bất tận.

Chỉ là nhìn sốt gà trong nồi đang sôi ùng ục từ từ thay đổi màu sắc, nụ cười bên môi Biên Duyên cứng đờ.

Màu sắc này mang ra bày bán có lẽ không có ai dám ăn, dù sao nước sốt màu xanh này trông có vẻ không khác gì nước ma quỷ của bà đồng, trông thực sự không thu hút.

Lại múc một miếng gà ra xem, ô hô!Đây là một miếng gà màu xanh trúng cực độc trong truyền thuyết…Nếu không phải hệ thống chắc chắn không có vấn đề gì thì đến cả cô cũng không dám ăn, bữa cơm hôm nay quả thực hơi khảo nghiệm sức chịu đựng của tâm lý người ăn.

Mở nắp mồi, mở cửa sổ, nhìn ánh mắt thèm thuồng của những người đi ngang nhìn qua, trong lòng Biên Duyên thở dài, dù sao mùi vị vẫn mê người như vậy.

Bất tri bất giác đã đến thời gian bữa trưa, Biên Duyên vừa treo biển lên, mọi người không giống như lúc sáng nhào lên, mà ai ai cũng dùng ánh mắt nhìn dũng sĩ chú ý người chuẩn bị bước đi xung quanh, có một người đã bước ra, nhưng ánh mắt xung quanh khiến anh ta dựng hết lông tơ, không thể không chuyển hướng đi về phía đám người vây quanh.

.

Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt ThếTác giả: Không Bạch Xích TốTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMưa phùn liên miên, bầu trời xám xịt, những hạt mưa bụi bị gió lạnh thổi khẽ bay bay rơi xuống tưới lên mảnh đất khô cằn. Nơi có hạt mưa rơi xuống cũng loại bỏ tất cả bụi bặm bám trên lá cây trong rừng, lá cây dày đặc màu xanh đậm sau khi được mưa phùn gột rửa trông có vẻ tràn trề nhựa sống. Trên con đường nhựa mọc đầy rêu xanh bên cạnh rừng, một chiếc xe kết hợp với nhà màu trắng sữa trông hơi cũ nát dừng ở đó. Cửa sổ xe đóng chặt, nếu như không phải chú ý đến xe vẫn còn hoàn hảo, phía sau còn treo một chiếc váy màu xanh lá cây nhạt, có lẽ sẽ hiểu nhầm rằng đây là một chiếc xe bị vứt bỏ. “Shit…” Vào lúc này, bên cạnh xe kết hợp với nhà đột nhiên truyền đến một tiếng rít, sau đó là một loạt tiếng động bò dậy, bước từng bước càng ngày càng gần xe kết hợp với nhà, một khuôn mặt tiều tụy mái tóc rối bời hiện lên trên cửa kính xe. “Đây là cái chuyện gì đây?” Người phụ nữ kéo kéo bộ quần áo ướt đẫm, ánh mắt lướt một vòng bốn phía xung quanh xong thì bám lấy xe loạng choạng đi về phía cửa… Nấm mềm, tươi, thơm, mùi vị còn ngon hơn so với tưởng tượng của Biên Duyên, nhìn An An ăn hai bát cơm nhỏ với nấm biến dị, mặt Biên Duyên lộ ra nụ cười nên như vậy, cứ như thế không mất bao nhiêu lâu nữa An An có thể trở nên mũm mĩm.Ăn xong bữa sáng, An An đưa mắt nhìn anh em nhà họ Tăng ở bên ngoài, thấy hai người vẫy tay với mình, An An cẩn thận quay đầu nhìn mẹ.Đến tận khi lần thứ chín quay đầu nhìn, Biên Duyên rốt cuộc cầm hộp đi về phía cậu bé.“Đây là nấm miếng chiên, con mang xuống cùng các bạn ăn đi.” Biên Duyên đưa nấm miếng ngoài giòn trong mềm cho cậu bé ăn như đồ ăn vặt.“Cảm ơn mẹ.” An An kẹp xếp gỗ trên khủy tay, hai tay ôm lấy hộp nóng hổi để mẹ tiễn cậu bé xuống xe.Đứng bên cửa sổ, Biên Duyên nhìn ba đứa trẻ vây lại, anh một miếng em một miếng chia đồ ăn, chia sẻ đồ chơi, cô nói với hệ thống một tiếng khởi động hệ thống giám sát xe trông An An xong mới vùi mình vào công việc.Gà nhỏ, không phải, đã không còn là gà nhỏ hầm nấm nữa, phải đổi thành gà lớn hầm nấm lớn.Nhìn thịt gà không ngừng được đảo qua lại trong hai nồi lớn, Biên Duyên cầm chiếc muôi nhỏ bên cạnh xúc một muỗng thử, nước sốt thơm ngon tươi mới, ăn một miếng xong thực sự là dư vị bất tận.Chỉ là nhìn sốt gà trong nồi đang sôi ùng ục từ từ thay đổi màu sắc, nụ cười bên môi Biên Duyên cứng đờ.Màu sắc này mang ra bày bán có lẽ không có ai dám ăn, dù sao nước sốt màu xanh này trông có vẻ không khác gì nước ma quỷ của bà đồng, trông thực sự không thu hút.Lại múc một miếng gà ra xem, ô hô!Đây là một miếng gà màu xanh trúng cực độc trong truyền thuyết…Nếu không phải hệ thống chắc chắn không có vấn đề gì thì đến cả cô cũng không dám ăn, bữa cơm hôm nay quả thực hơi khảo nghiệm sức chịu đựng của tâm lý người ăn.Mở nắp mồi, mở cửa sổ, nhìn ánh mắt thèm thuồng của những người đi ngang nhìn qua, trong lòng Biên Duyên thở dài, dù sao mùi vị vẫn mê người như vậy.Bất tri bất giác đã đến thời gian bữa trưa, Biên Duyên vừa treo biển lên, mọi người không giống như lúc sáng nhào lên, mà ai ai cũng dùng ánh mắt nhìn dũng sĩ chú ý người chuẩn bị bước đi xung quanh, có một người đã bước ra, nhưng ánh mắt xung quanh khiến anh ta dựng hết lông tơ, không thể không chuyển hướng đi về phía đám người vây quanh..

Chương 25: Chương 25