Buổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó…
Chương 78
Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 78Nói thật thì cô có chung quan điểm với mẹ mình.Kiểu người như Tần Khải không phù hợp với cô, họ như ở hai thế giới khác nhau.Cô cứ tưởng chờ công ty đi vào quỹ đạp thì mình sẽ tìm cơ hội để nói rõ với Tần Khải, để anh tiếp tục quy trình từ hôn, như vậy thì cô sẽ không quá mất thể diện.Nhưng giờ, bố cô đã coi anh là con rể rồi, phải làm sao đây?Cứ nghĩ tới cảnh ngày nào bố cô cũng thúc giục hai đứa mau đi đăng ký mà cô nhức cả đầu.Phía khác, lo xong việc, Đinh Kim Phúc và Trương Khải đưa mắt nhìn nhau, sau đó mới dè dặt đi tới cạnh Tần Khải.“Bác sĩ Tần, chắc anh Trương đã nói chuyện với cậu rồi đúng không? Tôi và các anh em mắc một căn bệnh di truyền, đã đi khám chữa nhiều nơi và tốn không biết bao nhiêu tiền, nhưng vẫn chưa khỏi, cậu xem…”Đinh Kim Phúc đòi tặng Tần Khải cả cái khách sạn, thậm chí còn quỳ xuống xin lỗi anh cũng là vì mục đích này đây.Căn bệnh này đã hành hạ mấy anh em ông ấy hơn 20 năm rồi.Đừng nói là Trương Khải, đến các bác sĩ nổi tiếng trong và ngoài nước cũng đều bó tay rồi.Khi nghe Trương Khải bảo sư thúc của mình chắc chắn có cách chữa trị, Đinh Kim Phúc đã đến đây ngay.Ông ấy biết rõ thực lực cùng danh tiếng của Trương Khải, vậy mà người này còn là sư thúc của Trương Khải thì chắc chắn phải là thần y rồi.Chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh, đừng nói là một khách sạn, có khuynh gia bại sản thì Đinh Kim Phúc cũng đồng ý.“Ừm, được thôi”.Tần Khải liếc nhìn Đinh Kim Phúc một cái là nắm qua được tình hình rồi.“Nhưng hôm nay tôi không rảnh, hôm nào mấy anh em ông cùng đến viện đi rồi tôi khám cho cả thể”.“Thật ạ? Cảm ơn bác sĩ Tần!”Đinh Kim Phúc kích động đến mức đỏ bừng mặt, trông như cô gái mới lớn ngại ngùng.“Sau này mà gặp chuyện gì phiền phức thì bác sĩ Tần cứ đến tìm tôi, tôi sẽ giúp hết sức”.Tần Khải: “Thế thì ông mau đi bảo nhà bếp nhanh cái tay lên, tôi sắp chết đói rồi”.“Được ạ, bác sĩ chờ một lát, tôi sẽ xuống giục họ”.Dứt lời, Đinh Kim Phúc dẫn thư ký đi ngay.“Tiểu sư thúc, đệ tử cũng đi đây…”Trương Khải nhìn gia đình Triệu Băng Linh rồi mỉm cười, sau đó cũng rời đi.Loáng cái, cả căn phòng rộng rãi chỉ còn lại bốn người.“Bà xã, nay anh đã giúp em một việc lớn, tính trả công anh sao đây?”Tần Khải hất hàm trêu chọc Triệu Băng Linh.Triệu Băng Linh bị anh nhìn đến mức đỏ mặt, sau đó cũng học theo anh.“Trả công ư? Tôi không tế anh một trận đã là tốt lắm rồi đấy, tưởng mình oai lắm hả?”“Ớ, sao em lại học theo cách nói chuyện của anh, lẽ nào anh hấp dẫn quá nên đã mê hoặc được em rồi?”
Chương 78
Nói thật thì cô có chung quan điểm với mẹ mình.
Kiểu người như Tần Khải không phù hợp với cô, họ như ở hai thế giới khác nhau.
Cô cứ tưởng chờ công ty đi vào quỹ đạp thì mình sẽ tìm cơ hội để nói rõ với Tần Khải, để anh tiếp tục quy trình từ hôn, như vậy thì cô sẽ không quá mất thể diện.
Nhưng giờ, bố cô đã coi anh là con rể rồi, phải làm sao đây?
Cứ nghĩ tới cảnh ngày nào bố cô cũng thúc giục hai đứa mau đi đăng ký mà cô nhức cả đầu.
Phía khác, lo xong việc, Đinh Kim Phúc và Trương Khải đưa mắt nhìn nhau, sau đó mới dè dặt đi tới cạnh Tần Khải.
“Bác sĩ Tần, chắc anh Trương đã nói chuyện với cậu rồi đúng không? Tôi và các anh em mắc một căn bệnh di truyền, đã đi khám chữa nhiều nơi và tốn không biết bao nhiêu tiền, nhưng vẫn chưa khỏi, cậu xem…”
Đinh Kim Phúc đòi tặng Tần Khải cả cái khách sạn, thậm chí còn quỳ xuống xin lỗi anh cũng là vì mục đích này đây.
Căn bệnh này đã hành hạ mấy anh em ông ấy hơn 20 năm rồi.
Đừng nói là Trương Khải, đến các bác sĩ nổi tiếng trong và ngoài nước cũng đều bó tay rồi.
Khi nghe Trương Khải bảo sư thúc của mình chắc chắn có cách chữa trị, Đinh Kim Phúc đã đến đây ngay.
Ông ấy biết rõ thực lực cùng danh tiếng của Trương Khải, vậy mà người này còn là sư thúc của Trương Khải thì chắc chắn phải là thần y rồi.
Chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh, đừng nói là một khách sạn, có khuynh gia bại sản thì Đinh Kim Phúc cũng đồng ý.
“Ừm, được thôi”.
Tần Khải liếc nhìn Đinh Kim Phúc một cái là nắm qua được tình hình rồi.
“Nhưng hôm nay tôi không rảnh, hôm nào mấy anh em ông cùng đến viện đi rồi tôi khám cho cả thể”.
“Thật ạ? Cảm ơn bác sĩ Tần!”
Đinh Kim Phúc kích động đến mức đỏ bừng mặt, trông như cô gái mới lớn ngại ngùng.
“Sau này mà gặp chuyện gì phiền phức thì bác sĩ Tần cứ đến tìm tôi, tôi sẽ giúp hết sức”.
Tần Khải: “Thế thì ông mau đi bảo nhà bếp nhanh cái tay lên, tôi sắp chết đói rồi”.
“Được ạ, bác sĩ chờ một lát, tôi sẽ xuống giục họ”.
Dứt lời, Đinh Kim Phúc dẫn thư ký đi ngay.
“Tiểu sư thúc, đệ tử cũng đi đây…”
Trương Khải nhìn gia đình Triệu Băng Linh rồi mỉm cười, sau đó cũng rời đi.
Loáng cái, cả căn phòng rộng rãi chỉ còn lại bốn người.
“Bà xã, nay anh đã giúp em một việc lớn, tính trả công anh sao đây?”
Tần Khải hất hàm trêu chọc Triệu Băng Linh.
Triệu Băng Linh bị anh nhìn đến mức đỏ mặt, sau đó cũng học theo anh.
“Trả công ư? Tôi không tế anh một trận đã là tốt lắm rồi đấy, tưởng mình oai lắm hả?”
“Ớ, sao em lại học theo cách nói chuyện của anh, lẽ nào anh hấp dẫn quá nên đã mê hoặc được em rồi?”
Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 78Nói thật thì cô có chung quan điểm với mẹ mình.Kiểu người như Tần Khải không phù hợp với cô, họ như ở hai thế giới khác nhau.Cô cứ tưởng chờ công ty đi vào quỹ đạp thì mình sẽ tìm cơ hội để nói rõ với Tần Khải, để anh tiếp tục quy trình từ hôn, như vậy thì cô sẽ không quá mất thể diện.Nhưng giờ, bố cô đã coi anh là con rể rồi, phải làm sao đây?Cứ nghĩ tới cảnh ngày nào bố cô cũng thúc giục hai đứa mau đi đăng ký mà cô nhức cả đầu.Phía khác, lo xong việc, Đinh Kim Phúc và Trương Khải đưa mắt nhìn nhau, sau đó mới dè dặt đi tới cạnh Tần Khải.“Bác sĩ Tần, chắc anh Trương đã nói chuyện với cậu rồi đúng không? Tôi và các anh em mắc một căn bệnh di truyền, đã đi khám chữa nhiều nơi và tốn không biết bao nhiêu tiền, nhưng vẫn chưa khỏi, cậu xem…”Đinh Kim Phúc đòi tặng Tần Khải cả cái khách sạn, thậm chí còn quỳ xuống xin lỗi anh cũng là vì mục đích này đây.Căn bệnh này đã hành hạ mấy anh em ông ấy hơn 20 năm rồi.Đừng nói là Trương Khải, đến các bác sĩ nổi tiếng trong và ngoài nước cũng đều bó tay rồi.Khi nghe Trương Khải bảo sư thúc của mình chắc chắn có cách chữa trị, Đinh Kim Phúc đã đến đây ngay.Ông ấy biết rõ thực lực cùng danh tiếng của Trương Khải, vậy mà người này còn là sư thúc của Trương Khải thì chắc chắn phải là thần y rồi.Chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh, đừng nói là một khách sạn, có khuynh gia bại sản thì Đinh Kim Phúc cũng đồng ý.“Ừm, được thôi”.Tần Khải liếc nhìn Đinh Kim Phúc một cái là nắm qua được tình hình rồi.“Nhưng hôm nay tôi không rảnh, hôm nào mấy anh em ông cùng đến viện đi rồi tôi khám cho cả thể”.“Thật ạ? Cảm ơn bác sĩ Tần!”Đinh Kim Phúc kích động đến mức đỏ bừng mặt, trông như cô gái mới lớn ngại ngùng.“Sau này mà gặp chuyện gì phiền phức thì bác sĩ Tần cứ đến tìm tôi, tôi sẽ giúp hết sức”.Tần Khải: “Thế thì ông mau đi bảo nhà bếp nhanh cái tay lên, tôi sắp chết đói rồi”.“Được ạ, bác sĩ chờ một lát, tôi sẽ xuống giục họ”.Dứt lời, Đinh Kim Phúc dẫn thư ký đi ngay.“Tiểu sư thúc, đệ tử cũng đi đây…”Trương Khải nhìn gia đình Triệu Băng Linh rồi mỉm cười, sau đó cũng rời đi.Loáng cái, cả căn phòng rộng rãi chỉ còn lại bốn người.“Bà xã, nay anh đã giúp em một việc lớn, tính trả công anh sao đây?”Tần Khải hất hàm trêu chọc Triệu Băng Linh.Triệu Băng Linh bị anh nhìn đến mức đỏ mặt, sau đó cũng học theo anh.“Trả công ư? Tôi không tế anh một trận đã là tốt lắm rồi đấy, tưởng mình oai lắm hả?”“Ớ, sao em lại học theo cách nói chuyện của anh, lẽ nào anh hấp dẫn quá nên đã mê hoặc được em rồi?”