Buổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó…
Chương 99
Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 99“Tôi chọn á? Anh có chắc muốn tôi tuyển không? Lát nữa bị tôi giẫm dưới chân, các người lại không chấp nhận nổi thì làm sao bây giờ?”Tần Khải khẽ cười, vẻ mặt có chút giễu cợt.Thừa dịp không có người, anh cũng định thư giãn gân cốt.Ban nãy bị thiệt trong tay Triệu Băng và Chu Tư Tư, Tần Khải đang lo không có chỗ xả, đám người kia lại tới ngay họng súng.“Gì mà không chấp nhận nổi? Mẹ nó, anh Bưu, thằng nhóc kia trêu tức chúng ta!”“Thằng ngu, mẹ nó, mày muốn chết hả!”Hai tên côn đồ sực tỉnh, giơ chân chửi ầm lên.Anh Bưu phun điếu thuốc ra, vung con dao găm lên, lập tức nổi giận: “Lên, xông lên hết, giết nó cho tao! Mẹ nó, thằng ngáo kia ăn gan hùm mật gấu gì à, đánh chết nó cho tao, xảy ra chuyện tao chịu trách nhiệm!”Đám côn đồ nghẹn một bụng tức giận nãy giờ lập tức xông lên.Đồng loạt xông về phía Tần Khải trông đúng là có đôi chút khí thế.Đáng tiếc, bọn họ gặp phải Tần Khải.Tần Khải cong môi, đứng ngạo nghễ nói: “Tới tốt đó!”Đối mặt với gậy bóng chày đập tới trước mặt, cơ thể Tần Khải hơi nghiêng sang bên, tránh được một cách hết sức dễ dàng.Tên tóc vàng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị Tần Khải nắm lấy cổ tay.Anh thuận tay kéo tên tóc vàng về phía mình, gậy đánh gôn đập về phía Tần Khải đã trực tiếp đập lên ót gã ta.Trong tiếng hét thảm, đầu tên tóc vàng lập tức nở hoa.“Với chút bản lĩnh ấy còn dám ra ngoài đánh người? Về nhà bú sữa mẹ đi thôi!”Tần Khải nhảy lên đá, trực tiếp đá tên tóc vàng bay ra ngoài đụng phải vài người mới rớt thẳng xuống đất.Thủ đoạn dứt khoát gọn gàng ấy khiến mấy tên côn đồ còn lại sửng sốt.Mười mấy người quay mặt nhìn nhau rồi đồng loạt xông về phía Tần Khải.“Mọi người cùng nhau xông lên, đừng sợ, giết nó!”“Chúng ta đông người, sao phải sợ một mình nó?”“Con bà nó, chặt đứt tay chân nó cho tao!”…Đối với chuyện này, Tần Khải chỉ là bình tĩnh nhún vai: “Có vài người đúng là không biết sống chết”.Anh nói xong, cơ thể giống như quỷ mị thoáng chốc hóa thành một loạt tàn ảnh xông về phía đám côn đồ kia!Ngay sau đó, bốp, bốp!Còn chưa tới nửa phút, mười mấy tên côn đồ đã hoàn toàn ngã xuống đất.Không phải gãy tay thì cũng là gãy chân, tiếng r*n r* liên miên không dứt trông vô cùng hoành tráng!Còn Tần Khải thì vẫn đứng tại chỗ tựa như chưa hề nhúc nhích.Anh chỉ phủi phủi tay, chưa đã thèm nói: “Yếu như vậy, đúng là khiến người ta thất vọng mà!”
Chương 99
“Tôi chọn á? Anh có chắc muốn tôi tuyển không? Lát nữa bị tôi giẫm dưới chân, các người lại không chấp nhận nổi thì làm sao bây giờ?”
Tần Khải khẽ cười, vẻ mặt có chút giễu cợt.
Thừa dịp không có người, anh cũng định thư giãn gân cốt.
Ban nãy bị thiệt trong tay Triệu Băng và Chu Tư Tư, Tần Khải đang lo không có chỗ xả, đám người kia lại tới ngay họng súng.
“Gì mà không chấp nhận nổi? Mẹ nó, anh Bưu, thằng nhóc kia trêu tức chúng ta!”
“Thằng ngu, mẹ nó, mày muốn chết hả!”
Hai tên côn đồ sực tỉnh, giơ chân chửi ầm lên.
Anh Bưu phun điếu thuốc ra, vung con dao găm lên, lập tức nổi giận: “Lên, xông lên hết, giết nó cho tao! Mẹ nó, thằng ngáo kia ăn gan hùm mật gấu gì à, đánh chết nó cho tao, xảy ra chuyện tao chịu trách nhiệm!”
Đám côn đồ nghẹn một bụng tức giận nãy giờ lập tức xông lên.
Đồng loạt xông về phía Tần Khải trông đúng là có đôi chút khí thế.
Đáng tiếc, bọn họ gặp phải Tần Khải.
Tần Khải cong môi, đứng ngạo nghễ nói: “Tới tốt đó!”
Đối mặt với gậy bóng chày đập tới trước mặt, cơ thể Tần Khải hơi nghiêng sang bên, tránh được một cách hết sức dễ dàng.
Tên tóc vàng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị Tần Khải nắm lấy cổ tay.
Anh thuận tay kéo tên tóc vàng về phía mình, gậy đánh gôn đập về phía Tần Khải đã trực tiếp đập lên ót gã ta.
Trong tiếng hét thảm, đầu tên tóc vàng lập tức nở hoa.
“Với chút bản lĩnh ấy còn dám ra ngoài đánh người? Về nhà bú sữa mẹ đi thôi!”
Tần Khải nhảy lên đá, trực tiếp đá tên tóc vàng bay ra ngoài đụng phải vài người mới rớt thẳng xuống đất.
Thủ đoạn dứt khoát gọn gàng ấy khiến mấy tên côn đồ còn lại sửng sốt.
Mười mấy người quay mặt nhìn nhau rồi đồng loạt xông về phía Tần Khải.
“Mọi người cùng nhau xông lên, đừng sợ, giết nó!”
“Chúng ta đông người, sao phải sợ một mình nó?”
“Con bà nó, chặt đứt tay chân nó cho tao!”
…
Đối với chuyện này, Tần Khải chỉ là bình tĩnh nhún vai: “Có vài người đúng là không biết sống chết”.
Anh nói xong, cơ thể giống như quỷ mị thoáng chốc hóa thành một loạt tàn ảnh xông về phía đám côn đồ kia!
Ngay sau đó, bốp, bốp!
Còn chưa tới nửa phút, mười mấy tên côn đồ đã hoàn toàn ngã xuống đất.
Không phải gãy tay thì cũng là gãy chân, tiếng r*n r* liên miên không dứt trông vô cùng hoành tráng!
Còn Tần Khải thì vẫn đứng tại chỗ tựa như chưa hề nhúc nhích.
Anh chỉ phủi phủi tay, chưa đã thèm nói: “Yếu như vậy, đúng là khiến người ta thất vọng mà!”
Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 99“Tôi chọn á? Anh có chắc muốn tôi tuyển không? Lát nữa bị tôi giẫm dưới chân, các người lại không chấp nhận nổi thì làm sao bây giờ?”Tần Khải khẽ cười, vẻ mặt có chút giễu cợt.Thừa dịp không có người, anh cũng định thư giãn gân cốt.Ban nãy bị thiệt trong tay Triệu Băng và Chu Tư Tư, Tần Khải đang lo không có chỗ xả, đám người kia lại tới ngay họng súng.“Gì mà không chấp nhận nổi? Mẹ nó, anh Bưu, thằng nhóc kia trêu tức chúng ta!”“Thằng ngu, mẹ nó, mày muốn chết hả!”Hai tên côn đồ sực tỉnh, giơ chân chửi ầm lên.Anh Bưu phun điếu thuốc ra, vung con dao găm lên, lập tức nổi giận: “Lên, xông lên hết, giết nó cho tao! Mẹ nó, thằng ngáo kia ăn gan hùm mật gấu gì à, đánh chết nó cho tao, xảy ra chuyện tao chịu trách nhiệm!”Đám côn đồ nghẹn một bụng tức giận nãy giờ lập tức xông lên.Đồng loạt xông về phía Tần Khải trông đúng là có đôi chút khí thế.Đáng tiếc, bọn họ gặp phải Tần Khải.Tần Khải cong môi, đứng ngạo nghễ nói: “Tới tốt đó!”Đối mặt với gậy bóng chày đập tới trước mặt, cơ thể Tần Khải hơi nghiêng sang bên, tránh được một cách hết sức dễ dàng.Tên tóc vàng còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị Tần Khải nắm lấy cổ tay.Anh thuận tay kéo tên tóc vàng về phía mình, gậy đánh gôn đập về phía Tần Khải đã trực tiếp đập lên ót gã ta.Trong tiếng hét thảm, đầu tên tóc vàng lập tức nở hoa.“Với chút bản lĩnh ấy còn dám ra ngoài đánh người? Về nhà bú sữa mẹ đi thôi!”Tần Khải nhảy lên đá, trực tiếp đá tên tóc vàng bay ra ngoài đụng phải vài người mới rớt thẳng xuống đất.Thủ đoạn dứt khoát gọn gàng ấy khiến mấy tên côn đồ còn lại sửng sốt.Mười mấy người quay mặt nhìn nhau rồi đồng loạt xông về phía Tần Khải.“Mọi người cùng nhau xông lên, đừng sợ, giết nó!”“Chúng ta đông người, sao phải sợ một mình nó?”“Con bà nó, chặt đứt tay chân nó cho tao!”…Đối với chuyện này, Tần Khải chỉ là bình tĩnh nhún vai: “Có vài người đúng là không biết sống chết”.Anh nói xong, cơ thể giống như quỷ mị thoáng chốc hóa thành một loạt tàn ảnh xông về phía đám côn đồ kia!Ngay sau đó, bốp, bốp!Còn chưa tới nửa phút, mười mấy tên côn đồ đã hoàn toàn ngã xuống đất.Không phải gãy tay thì cũng là gãy chân, tiếng r*n r* liên miên không dứt trông vô cùng hoành tráng!Còn Tần Khải thì vẫn đứng tại chỗ tựa như chưa hề nhúc nhích.Anh chỉ phủi phủi tay, chưa đã thèm nói: “Yếu như vậy, đúng là khiến người ta thất vọng mà!”