Tác giả:

Buổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó…

Chương 148

Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 148Tần Khải nhân đó chuồn luôn, sau đó vội vàng nhảy sang đầu bên kia thang máy để tránh phần tử nguy hiểm Vương Dao xa ra một chút.Vương Dao được hời nên ngẩng cao đầu ưỡn ngực, ra vẻ như đừng chọc vào tôi.Tần Khải ngoan ngoãn đứng một bên, nhưng phải công nhận một điều là bộ ng ực khủng của Vương Dao đã khiến anh được mở rộng tầm mắt.Khụ khụ…Đương nhiên, anh chỉ thưởng thức qua ánh nhìn thôi.Tần Khải xin thề với trời là anh không hề có suy nghĩ gì khác.Sau khi lên xe, Vương Dao đặt tay lên vô lăng, sau đó mỉm cười để lộ hai cái răng nanh.Cô ta mỉm cười xấu xa rồi đạp mạnh chân ga.“Ôi cha mẹ ơi!”Cảnh vật bên ngoài trở nên mơ hồ, Tần Khải lập tức đen mặt, suýt nữa thì ngất xỉu.May mà anh đã có chuẩn bị từ trước nên đã lấy kim châm cứu ra rồi tự châm cứu cho mình, bấy giờ mới tỉnh táo lại.Qua kính chiếu hậu, anh nhìn thấy Vương Dao cười tươi như hoa.“May mà cô không lái máy bay!”Tần Khải vừa tự châm cứu vừa oán thán.“Anh… có tin tôi có thể nhấn ga tiễn anh lên mây không?”“Thôi đừng… Cô là nhất, nhất cô rồi!”“Thế còn được, hừ!”…Nhờ câu khen của Tần Khải, mà Vương Dao đã thả chậm tốc độ lại.Tần Khải ngồi ở hàng ghế sau cũng thở phào một hơi.Đúng là tiểu nhân và phụ nữ đều khó chơi như nhau…May mà có tổ tiên phù hộ!Vương Dao này còn là tổ hợp của cả phụ nữ và tiểu nhân, thế nên không phải dạng vừa đâu.…Loáng cái, chiếc xe đã chạy vào nội thành, sau đó chạy men theo đường Hoàn Thành một đoạn thì Vương Dao đánh tay lái, rẽ vào một con đường còn rộng hơn cả đường Hoàn Thành.Tần Khải chỉ nhìn thấy hai bên đường có rất nhiều cây hoa lâu đời.Tuy chưa phải mùa hoa nở, nhưng trông cũng khá đẹp.Nối với đèn ở hai bên đường là các cây cột đá lớn thấp được khắc rồng phượng nên trông rất khí thế.Điểm đến duy nhất của con đường núi này là dãy biệt thự của nhà họ Vương.Những gia đình được sống ở đây vừa phải có quan hệ họ hàng với nhà họ Vương, vừa phải có năng lực nhất định.Xe lên đến lưng chừng núi thì Tần Khải nhìn thấy có khá nhiều biệt thự với phong cách khác nhau nằm rải rác.Mỗi căn đều xây dựng theo phong cảnh ở xung quanh nên rất hoà hợp với núi đá này.

Chương 148

Tần Khải nhân đó chuồn luôn, sau đó vội vàng nhảy sang đầu bên kia thang máy để tránh phần tử nguy hiểm Vương Dao xa ra một chút.

Vương Dao được hời nên ngẩng cao đầu ưỡn ngực, ra vẻ như đừng chọc vào tôi.

Tần Khải ngoan ngoãn đứng một bên, nhưng phải công nhận một điều là bộ ng ực khủng của Vương Dao đã khiến anh được mở rộng tầm mắt.

Khụ khụ…

Đương nhiên, anh chỉ thưởng thức qua ánh nhìn thôi.

Tần Khải xin thề với trời là anh không hề có suy nghĩ gì khác.

Sau khi lên xe, Vương Dao đặt tay lên vô lăng, sau đó mỉm cười để lộ hai cái răng nanh.

Cô ta mỉm cười xấu xa rồi đạp mạnh chân ga.

“Ôi cha mẹ ơi!”

Cảnh vật bên ngoài trở nên mơ hồ, Tần Khải lập tức đen mặt, suýt nữa thì ngất xỉu.

May mà anh đã có chuẩn bị từ trước nên đã lấy kim châm cứu ra rồi tự châm cứu cho mình, bấy giờ mới tỉnh táo lại.

Qua kính chiếu hậu, anh nhìn thấy Vương Dao cười tươi như hoa.

“May mà cô không lái máy bay!”

Tần Khải vừa tự châm cứu vừa oán thán.

“Anh… có tin tôi có thể nhấn ga tiễn anh lên mây không?”

“Thôi đừng… Cô là nhất, nhất cô rồi!”

“Thế còn được, hừ!”

Nhờ câu khen của Tần Khải, mà Vương Dao đã thả chậm tốc độ lại.

Tần Khải ngồi ở hàng ghế sau cũng thở phào một hơi.

Đúng là tiểu nhân và phụ nữ đều khó chơi như nhau…

May mà có tổ tiên phù hộ!

Vương Dao này còn là tổ hợp của cả phụ nữ và tiểu nhân, thế nên không phải dạng vừa đâu.

Loáng cái, chiếc xe đã chạy vào nội thành, sau đó chạy men theo đường Hoàn Thành một đoạn thì Vương Dao đánh tay lái, rẽ vào một con đường còn rộng hơn cả đường Hoàn Thành.

Tần Khải chỉ nhìn thấy hai bên đường có rất nhiều cây hoa lâu đời.

Tuy chưa phải mùa hoa nở, nhưng trông cũng khá đẹp.

Nối với đèn ở hai bên đường là các cây cột đá lớn thấp được khắc rồng phượng nên trông rất khí thế.

Điểm đến duy nhất của con đường núi này là dãy biệt thự của nhà họ Vương.

Những gia đình được sống ở đây vừa phải có quan hệ họ hàng với nhà họ Vương, vừa phải có năng lực nhất định.

Xe lên đến lưng chừng núi thì Tần Khải nhìn thấy có khá nhiều biệt thự với phong cách khác nhau nằm rải rác.

Mỗi căn đều xây dựng theo phong cảnh ở xung quanh nên rất hoà hợp với núi đá này.

Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 148Tần Khải nhân đó chuồn luôn, sau đó vội vàng nhảy sang đầu bên kia thang máy để tránh phần tử nguy hiểm Vương Dao xa ra một chút.Vương Dao được hời nên ngẩng cao đầu ưỡn ngực, ra vẻ như đừng chọc vào tôi.Tần Khải ngoan ngoãn đứng một bên, nhưng phải công nhận một điều là bộ ng ực khủng của Vương Dao đã khiến anh được mở rộng tầm mắt.Khụ khụ…Đương nhiên, anh chỉ thưởng thức qua ánh nhìn thôi.Tần Khải xin thề với trời là anh không hề có suy nghĩ gì khác.Sau khi lên xe, Vương Dao đặt tay lên vô lăng, sau đó mỉm cười để lộ hai cái răng nanh.Cô ta mỉm cười xấu xa rồi đạp mạnh chân ga.“Ôi cha mẹ ơi!”Cảnh vật bên ngoài trở nên mơ hồ, Tần Khải lập tức đen mặt, suýt nữa thì ngất xỉu.May mà anh đã có chuẩn bị từ trước nên đã lấy kim châm cứu ra rồi tự châm cứu cho mình, bấy giờ mới tỉnh táo lại.Qua kính chiếu hậu, anh nhìn thấy Vương Dao cười tươi như hoa.“May mà cô không lái máy bay!”Tần Khải vừa tự châm cứu vừa oán thán.“Anh… có tin tôi có thể nhấn ga tiễn anh lên mây không?”“Thôi đừng… Cô là nhất, nhất cô rồi!”“Thế còn được, hừ!”…Nhờ câu khen của Tần Khải, mà Vương Dao đã thả chậm tốc độ lại.Tần Khải ngồi ở hàng ghế sau cũng thở phào một hơi.Đúng là tiểu nhân và phụ nữ đều khó chơi như nhau…May mà có tổ tiên phù hộ!Vương Dao này còn là tổ hợp của cả phụ nữ và tiểu nhân, thế nên không phải dạng vừa đâu.…Loáng cái, chiếc xe đã chạy vào nội thành, sau đó chạy men theo đường Hoàn Thành một đoạn thì Vương Dao đánh tay lái, rẽ vào một con đường còn rộng hơn cả đường Hoàn Thành.Tần Khải chỉ nhìn thấy hai bên đường có rất nhiều cây hoa lâu đời.Tuy chưa phải mùa hoa nở, nhưng trông cũng khá đẹp.Nối với đèn ở hai bên đường là các cây cột đá lớn thấp được khắc rồng phượng nên trông rất khí thế.Điểm đến duy nhất của con đường núi này là dãy biệt thự của nhà họ Vương.Những gia đình được sống ở đây vừa phải có quan hệ họ hàng với nhà họ Vương, vừa phải có năng lực nhất định.Xe lên đến lưng chừng núi thì Tần Khải nhìn thấy có khá nhiều biệt thự với phong cách khác nhau nằm rải rác.Mỗi căn đều xây dựng theo phong cảnh ở xung quanh nên rất hoà hợp với núi đá này.

Chương 148