Buổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó…
Chương 171
Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 171Mấy người nhà họ Lý cười đê tiện đi ra ngoài cửa.Triệu Băng Linh sợ đến mức rơi nước mắt.Mắt thấy Lý Tiếu Lai giống như hổ sói, trong căn phòng làm việc nhỏ bé, Triệu Băng Linh gần như đã đến bước đường cùng.“Tần Khải, anh còn không đến, cô đây thật sự sẽ gặp chuyện mất… Tên khốn này, sao lại chậm chạp như vậy chứ!”Sắc mặt Triệu Băng Linh trắng bệch, chỉ có thể cầu nguyện trong lòng mong Tần Khải có thể đến sớm.Cho dù không giúp được, dầu gì cũng có thể kéo dài thời gian, đợi người nhà họ Triệu đến.Triệu Băng Linh lòng nóng như lửa đốt, lại chỉ có thể giương mắt nhìn Lý Tiếu Lai từng bước đến gần.Gần như đã đưa được miếng thịt đến tận miệng, Lý Tiếu Lai không hề vội chút nào.Lý Tiếu Lai cởi bỏ chiếc áo vest vướng víu, cười đê tiện, từ từ cởi bỏ cúc áo sơ mi.Triệu Băng Linh hoảng sợ cuống quýt quay mặt đi, miệng kêu to: “Anh… Đừng qua đây!”“Hầy, đến lúc này rồi, còn giả vờ rụt rè cái gì? Yên tâm đi, cậu đây sẽ khiến em sung sướng giống như thần tiên, ha ha ha..”. Lý Tiếu Lai một bên cười to, một bên thò tay sờ dây thắt lưng ở eo.Đối mặt với mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần, như ngọc băng chạm khắc, hắn ta đã không còn chút kiên nhẫn nào.Hận không thể lập tức đè thân thể mềm mại của Triệu Băng Linh lên bàn làm việc.Lý Tiếu Lai nuốt nước bọt, chuẩn bị nhào lên.Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị người đẩy mở ra.“Ai! Là ai!”Lý Tiếu Lai kéo túi, căm giận nói xong lại gào một tiếng.“Tần Khải!”Ánh mắt Triệu Băng Linh sáng lên, trong lòng đầy mong chờ.Đáng tiếc, hai người đồng thời đảo mắt, thấy lại không phải người cần thấy.“Băng Băng, ông cụ bảo cô làm tổng giám đốc, chúng tôi cũng chẳng nói gì, bảo cô sắp xếp công việc cho em trai cô, cô nói cô… Cậu Lý, anh… Sao cậu lại ở đây?”Sau lưng Triệu Hoành Quang là Lưu Hiểu Vi đi theo, hai vợ chồng hùng hùng hổ vào cửa.Vừa thấy Lý Tiếu Lai lại ở phòng làm việc, Triệu Hoành Quang giật mình đến biến sắc, chân lùi lại hai bước.Lưu Hiểu Vi đang hăng hái lập tức đổi thành vẻ mặt khó coi.Triệu Hoành Quang ỷ vào thân phận trưởng bối cậy già lên mặt, muốn tìm chút chỗ đứng cho đứa con trai của mình ở công ty.Mấy lần Triệu Băng Linh đều không đồng ý, hai người tính toán một phen, bèn đến công ty kiếm chuyện.Nhưng Triệu Hoành Quang có nghĩ thế nào cũng không ngờ lại gặp phải Lý Tiếu Lai ở đây, hơn nữa, chuyện quan trọng nhất là, bầu không khí phòng làm việc như có gì đó không đúng…“Bác cả, bác gái, hai người đến thật đúng lúc! Lý Tiếu Lai muốn làm nhục cháu…”Nhìn thấy hai người Triệu Hoành Quang, Triệu Băng Linh đã tuyệt vọng giống như vớ được cọng cỏ cứu mạng.
Chương 171
Mấy người nhà họ Lý cười đê tiện đi ra ngoài cửa.
Triệu Băng Linh sợ đến mức rơi nước mắt.
Mắt thấy Lý Tiếu Lai giống như hổ sói, trong căn phòng làm việc nhỏ bé, Triệu Băng Linh gần như đã đến bước đường cùng.
“Tần Khải, anh còn không đến, cô đây thật sự sẽ gặp chuyện mất… Tên khốn này, sao lại chậm chạp như vậy chứ!”
Sắc mặt Triệu Băng Linh trắng bệch, chỉ có thể cầu nguyện trong lòng mong Tần Khải có thể đến sớm.
Cho dù không giúp được, dầu gì cũng có thể kéo dài thời gian, đợi người nhà họ Triệu đến.
Triệu Băng Linh lòng nóng như lửa đốt, lại chỉ có thể giương mắt nhìn Lý Tiếu Lai từng bước đến gần.
Gần như đã đưa được miếng thịt đến tận miệng, Lý Tiếu Lai không hề vội chút nào.
Lý Tiếu Lai cởi bỏ chiếc áo vest vướng víu, cười đê tiện, từ từ cởi bỏ cúc áo sơ mi.
Triệu Băng Linh hoảng sợ cuống quýt quay mặt đi, miệng kêu to: “Anh… Đừng qua đây!”
“Hầy, đến lúc này rồi, còn giả vờ rụt rè cái gì? Yên tâm đi, cậu đây sẽ khiến em sung sướng giống như thần tiên, ha ha ha..”. Lý Tiếu Lai một bên cười to, một bên thò tay sờ dây thắt lưng ở eo.
Đối mặt với mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần, như ngọc băng chạm khắc, hắn ta đã không còn chút kiên nhẫn nào.
Hận không thể lập tức đè thân thể mềm mại của Triệu Băng Linh lên bàn làm việc.
Lý Tiếu Lai nuốt nước bọt, chuẩn bị nhào lên.
Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị người đẩy mở ra.
“Ai! Là ai!”
Lý Tiếu Lai kéo túi, căm giận nói xong lại gào một tiếng.
“Tần Khải!”
Ánh mắt Triệu Băng Linh sáng lên, trong lòng đầy mong chờ.
Đáng tiếc, hai người đồng thời đảo mắt, thấy lại không phải người cần thấy.
“Băng Băng, ông cụ bảo cô làm tổng giám đốc, chúng tôi cũng chẳng nói gì, bảo cô sắp xếp công việc cho em trai cô, cô nói cô… Cậu Lý, anh… Sao cậu lại ở đây?”
Sau lưng Triệu Hoành Quang là Lưu Hiểu Vi đi theo, hai vợ chồng hùng hùng hổ vào cửa.
Vừa thấy Lý Tiếu Lai lại ở phòng làm việc, Triệu Hoành Quang giật mình đến biến sắc, chân lùi lại hai bước.
Lưu Hiểu Vi đang hăng hái lập tức đổi thành vẻ mặt khó coi.
Triệu Hoành Quang ỷ vào thân phận trưởng bối cậy già lên mặt, muốn tìm chút chỗ đứng cho đứa con trai của mình ở công ty.
Mấy lần Triệu Băng Linh đều không đồng ý, hai người tính toán một phen, bèn đến công ty kiếm chuyện.
Nhưng Triệu Hoành Quang có nghĩ thế nào cũng không ngờ lại gặp phải Lý Tiếu Lai ở đây, hơn nữa, chuyện quan trọng nhất là, bầu không khí phòng làm việc như có gì đó không đúng…
“Bác cả, bác gái, hai người đến thật đúng lúc! Lý Tiếu Lai muốn làm nhục cháu…”
Nhìn thấy hai người Triệu Hoành Quang, Triệu Băng Linh đã tuyệt vọng giống như vớ được cọng cỏ cứu mạng.
Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 171Mấy người nhà họ Lý cười đê tiện đi ra ngoài cửa.Triệu Băng Linh sợ đến mức rơi nước mắt.Mắt thấy Lý Tiếu Lai giống như hổ sói, trong căn phòng làm việc nhỏ bé, Triệu Băng Linh gần như đã đến bước đường cùng.“Tần Khải, anh còn không đến, cô đây thật sự sẽ gặp chuyện mất… Tên khốn này, sao lại chậm chạp như vậy chứ!”Sắc mặt Triệu Băng Linh trắng bệch, chỉ có thể cầu nguyện trong lòng mong Tần Khải có thể đến sớm.Cho dù không giúp được, dầu gì cũng có thể kéo dài thời gian, đợi người nhà họ Triệu đến.Triệu Băng Linh lòng nóng như lửa đốt, lại chỉ có thể giương mắt nhìn Lý Tiếu Lai từng bước đến gần.Gần như đã đưa được miếng thịt đến tận miệng, Lý Tiếu Lai không hề vội chút nào.Lý Tiếu Lai cởi bỏ chiếc áo vest vướng víu, cười đê tiện, từ từ cởi bỏ cúc áo sơ mi.Triệu Băng Linh hoảng sợ cuống quýt quay mặt đi, miệng kêu to: “Anh… Đừng qua đây!”“Hầy, đến lúc này rồi, còn giả vờ rụt rè cái gì? Yên tâm đi, cậu đây sẽ khiến em sung sướng giống như thần tiên, ha ha ha..”. Lý Tiếu Lai một bên cười to, một bên thò tay sờ dây thắt lưng ở eo.Đối mặt với mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần, như ngọc băng chạm khắc, hắn ta đã không còn chút kiên nhẫn nào.Hận không thể lập tức đè thân thể mềm mại của Triệu Băng Linh lên bàn làm việc.Lý Tiếu Lai nuốt nước bọt, chuẩn bị nhào lên.Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị người đẩy mở ra.“Ai! Là ai!”Lý Tiếu Lai kéo túi, căm giận nói xong lại gào một tiếng.“Tần Khải!”Ánh mắt Triệu Băng Linh sáng lên, trong lòng đầy mong chờ.Đáng tiếc, hai người đồng thời đảo mắt, thấy lại không phải người cần thấy.“Băng Băng, ông cụ bảo cô làm tổng giám đốc, chúng tôi cũng chẳng nói gì, bảo cô sắp xếp công việc cho em trai cô, cô nói cô… Cậu Lý, anh… Sao cậu lại ở đây?”Sau lưng Triệu Hoành Quang là Lưu Hiểu Vi đi theo, hai vợ chồng hùng hùng hổ vào cửa.Vừa thấy Lý Tiếu Lai lại ở phòng làm việc, Triệu Hoành Quang giật mình đến biến sắc, chân lùi lại hai bước.Lưu Hiểu Vi đang hăng hái lập tức đổi thành vẻ mặt khó coi.Triệu Hoành Quang ỷ vào thân phận trưởng bối cậy già lên mặt, muốn tìm chút chỗ đứng cho đứa con trai của mình ở công ty.Mấy lần Triệu Băng Linh đều không đồng ý, hai người tính toán một phen, bèn đến công ty kiếm chuyện.Nhưng Triệu Hoành Quang có nghĩ thế nào cũng không ngờ lại gặp phải Lý Tiếu Lai ở đây, hơn nữa, chuyện quan trọng nhất là, bầu không khí phòng làm việc như có gì đó không đúng…“Bác cả, bác gái, hai người đến thật đúng lúc! Lý Tiếu Lai muốn làm nhục cháu…”Nhìn thấy hai người Triệu Hoành Quang, Triệu Băng Linh đã tuyệt vọng giống như vớ được cọng cỏ cứu mạng.