Tác giả:

Buổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó…

Chương 176

Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 176“Khà khà… đừng ầm ï nữa, chúng ta xếp hàng chờ đợi đến lượt”“Các anh… các anh có còn là con người hay không! Quả thật không bằng cầm thú, tôi… tôi lập tức chết cho các anh xeml”Nghe những lời nói bẩn thỉu của mọi người, khuôn mặt Triệu Băng Linh lúc xanh lúc đỏ Cảm giác nhục nhã cùng cực dâng lên từ tận đáy lòng Tính cách của Triệu Băng Linh vốn kiên cường, nhưng lúc này cũng không thể nào chịu nổi?Nếu thật sự bị mấy tên cặn bã này làm nhục, cô thà räng chết để giữ mình trong sạch | “Tân Khải, cảm ơn anh đã tới…Triệu Băng Linh mặt không cảm xúc, trong giọng nói đã mang theo quyết tâm.“Không cần cảm ơn, ai bảo em là vợ chưa cưới của anh chứ? Mặc dù anh cũng hơi chướng mắt với điều kiện của em! Nhưng đám người này lại dám gọi anh là rùa đầu xanh, khiến anh rất không vui”Tần Khải khẽ cười một tiếng, cuối cùng khẳng định: “Vợ à, em ngoan ngoãấn đứng bên cạnh quan sát, chuyện của đàn ông, để anh giải quyết”“Giải quyết? Mày có thể giải quyết cái gì?Nhãi ranh này mất trí rồi hả?”“Ông già nhà ông đúng là hồ đồ, tên dở hơi này từ bệnh viện tâm thần nào đến vậy?”Người nhà họ Lý nghe vậy thì thi nhau kêu gào âmïT, phá lên cười ngay tại chõ.Chỉ là một tên nhà quê, còn muốn đấu với nhà họ Lý? Đúng là không biết sống chết.Triệu Băng Linh nghe vậy, trong lòng cười khổ một tiếng, càng thêm bất lực.Nhưng nhìn dáng vẻ đột ngột nghiêm túc của Tần Khải, trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút ấm áp chợt thoáng qua.Người nhà họ Triệu không giúp cô, cũng không ai ở đất Trung Hải này ra mặt giúp cô.Gọi trời trời không giúp, gọi đất đất không thưa. Vào lúc như vậy thì Tần Khải bỗng xuất hiện.Mặc dù có chút bất cần đời, nhưng Triệu Băng Linh không phải kẻ mù.Cô có thể thấy rằng Tần Khải phải chịu nguy hiểm rất lớn từ hành động này.Rốt cuộc, để chống lại nhà họ Lý thì cần nhiều hơn là lòng dũng cảm…Tần Khải có thể đứng ở cửa mà không hề lùi bước, Triệu Băng Linh thực sự rất cảm động trong lòng.“Cút sang một bên đi, đừng quấy rầy ông đây làm việc!”Lý Tiếu Lai trừng mắt nhìn Tần Khải, một tay chạm vào thắt lưng của Triệu Băng Linh, muốn thị uy với cô ngay trước mặt Tần Khải.Đám người nhà họ Lý vui vẻ vỗ tay, chờ xem một màn kịch hay.Tần Khải không hành động vội vàng mà nhìn sang phía vợ chồng Triệu Hoành Quang.Hai người này cho đến lúc này vẫn chưa có ý định can thiệp.Trên thực tế, Triệu Hoành Quang và Lưu Hiểu Vi vẫn có chút mong chờ sẽ được thấy cảnh Tần Khải mất mặt.Cái gọi là nhân tính và đạo đức, Tần Khải cảm thấy không hề tồn tại trong hai kẻ này!

Chương 176

“Khà khà… đừng ầm ï nữa, chúng ta xếp hàng chờ đợi đến lượt”

“Các anh… các anh có còn là con người hay không! Quả thật không bằng cầm thú, tôi… tôi lập tức chết cho các anh xeml”

Nghe những lời nói bẩn thỉu của mọi người, khuôn mặt Triệu Băng Linh lúc xanh lúc đỏ Cảm giác nhục nhã cùng cực dâng lên từ tận đáy lòng Tính cách của Triệu Băng Linh vốn kiên cường, nhưng lúc này cũng không thể nào chịu nổi?

Nếu thật sự bị mấy tên cặn bã này làm nhục, cô thà räng chết để giữ mình trong sạch | “Tân Khải, cảm ơn anh đã tới…

Triệu Băng Linh mặt không cảm xúc, trong giọng nói đã mang theo quyết tâm.

“Không cần cảm ơn, ai bảo em là vợ chưa cưới của anh chứ? Mặc dù anh cũng hơi chướng mắt với điều kiện của em! Nhưng đám người này lại dám gọi anh là rùa đầu xanh, khiến anh rất không vui”

Tần Khải khẽ cười một tiếng, cuối cùng khẳng định: “Vợ à, em ngoan ngoãấn đứng bên cạnh quan sát, chuyện của đàn ông, để anh giải quyết”

“Giải quyết? Mày có thể giải quyết cái gì?

Nhãi ranh này mất trí rồi hả?”

“Ông già nhà ông đúng là hồ đồ, tên dở hơi này từ bệnh viện tâm thần nào đến vậy?”

Người nhà họ Lý nghe vậy thì thi nhau kêu gào âmïT, phá lên cười ngay tại chõ.

Chỉ là một tên nhà quê, còn muốn đấu với nhà họ Lý? Đúng là không biết sống chết.

Triệu Băng Linh nghe vậy, trong lòng cười khổ một tiếng, càng thêm bất lực.

Nhưng nhìn dáng vẻ đột ngột nghiêm túc của Tần Khải, trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút ấm áp chợt thoáng qua.

Người nhà họ Triệu không giúp cô, cũng không ai ở đất Trung Hải này ra mặt giúp cô.

Gọi trời trời không giúp, gọi đất đất không thưa. Vào lúc như vậy thì Tần Khải bỗng xuất hiện.

Mặc dù có chút bất cần đời, nhưng Triệu Băng Linh không phải kẻ mù.

Cô có thể thấy rằng Tần Khải phải chịu nguy hiểm rất lớn từ hành động này.

Rốt cuộc, để chống lại nhà họ Lý thì cần nhiều hơn là lòng dũng cảm…

Tần Khải có thể đứng ở cửa mà không hề lùi bước, Triệu Băng Linh thực sự rất cảm động trong lòng.

“Cút sang một bên đi, đừng quấy rầy ông đây làm việc!”

Lý Tiếu Lai trừng mắt nhìn Tần Khải, một tay chạm vào thắt lưng của Triệu Băng Linh, muốn thị uy với cô ngay trước mặt Tần Khải.

Đám người nhà họ Lý vui vẻ vỗ tay, chờ xem một màn kịch hay.

Tần Khải không hành động vội vàng mà nhìn sang phía vợ chồng Triệu Hoành Quang.

Hai người này cho đến lúc này vẫn chưa có ý định can thiệp.

Trên thực tế, Triệu Hoành Quang và Lưu Hiểu Vi vẫn có chút mong chờ sẽ được thấy cảnh Tần Khải mất mặt.

Cái gọi là nhân tính và đạo đức, Tần Khải cảm thấy không hề tồn tại trong hai kẻ này!

Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 176“Khà khà… đừng ầm ï nữa, chúng ta xếp hàng chờ đợi đến lượt”“Các anh… các anh có còn là con người hay không! Quả thật không bằng cầm thú, tôi… tôi lập tức chết cho các anh xeml”Nghe những lời nói bẩn thỉu của mọi người, khuôn mặt Triệu Băng Linh lúc xanh lúc đỏ Cảm giác nhục nhã cùng cực dâng lên từ tận đáy lòng Tính cách của Triệu Băng Linh vốn kiên cường, nhưng lúc này cũng không thể nào chịu nổi?Nếu thật sự bị mấy tên cặn bã này làm nhục, cô thà räng chết để giữ mình trong sạch | “Tân Khải, cảm ơn anh đã tới…Triệu Băng Linh mặt không cảm xúc, trong giọng nói đã mang theo quyết tâm.“Không cần cảm ơn, ai bảo em là vợ chưa cưới của anh chứ? Mặc dù anh cũng hơi chướng mắt với điều kiện của em! Nhưng đám người này lại dám gọi anh là rùa đầu xanh, khiến anh rất không vui”Tần Khải khẽ cười một tiếng, cuối cùng khẳng định: “Vợ à, em ngoan ngoãấn đứng bên cạnh quan sát, chuyện của đàn ông, để anh giải quyết”“Giải quyết? Mày có thể giải quyết cái gì?Nhãi ranh này mất trí rồi hả?”“Ông già nhà ông đúng là hồ đồ, tên dở hơi này từ bệnh viện tâm thần nào đến vậy?”Người nhà họ Lý nghe vậy thì thi nhau kêu gào âmïT, phá lên cười ngay tại chõ.Chỉ là một tên nhà quê, còn muốn đấu với nhà họ Lý? Đúng là không biết sống chết.Triệu Băng Linh nghe vậy, trong lòng cười khổ một tiếng, càng thêm bất lực.Nhưng nhìn dáng vẻ đột ngột nghiêm túc của Tần Khải, trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút ấm áp chợt thoáng qua.Người nhà họ Triệu không giúp cô, cũng không ai ở đất Trung Hải này ra mặt giúp cô.Gọi trời trời không giúp, gọi đất đất không thưa. Vào lúc như vậy thì Tần Khải bỗng xuất hiện.Mặc dù có chút bất cần đời, nhưng Triệu Băng Linh không phải kẻ mù.Cô có thể thấy rằng Tần Khải phải chịu nguy hiểm rất lớn từ hành động này.Rốt cuộc, để chống lại nhà họ Lý thì cần nhiều hơn là lòng dũng cảm…Tần Khải có thể đứng ở cửa mà không hề lùi bước, Triệu Băng Linh thực sự rất cảm động trong lòng.“Cút sang một bên đi, đừng quấy rầy ông đây làm việc!”Lý Tiếu Lai trừng mắt nhìn Tần Khải, một tay chạm vào thắt lưng của Triệu Băng Linh, muốn thị uy với cô ngay trước mặt Tần Khải.Đám người nhà họ Lý vui vẻ vỗ tay, chờ xem một màn kịch hay.Tần Khải không hành động vội vàng mà nhìn sang phía vợ chồng Triệu Hoành Quang.Hai người này cho đến lúc này vẫn chưa có ý định can thiệp.Trên thực tế, Triệu Hoành Quang và Lưu Hiểu Vi vẫn có chút mong chờ sẽ được thấy cảnh Tần Khải mất mặt.Cái gọi là nhân tính và đạo đức, Tần Khải cảm thấy không hề tồn tại trong hai kẻ này!

Chương 176