Buổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó…
Chương 245
Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 245“Cược gì?”Triệu Băng Linh nhíu mày, quay đầu nhìn Vương Kỳ.Tần Khải cũng nhân cơ hội nhìn trước ngực Vương Kỳ, vẻ mặt thưởng thức.“Cái này, không có gì…”Vương Kỳ nhỏ giọng nói một câu, ngẩng đầu lên, vô tình chạm phải ánh mắt Tần Khải.Nhận ra tầm nhìn của Tần Khải, Vương Kỳ tức giận xấu hổ, sắc mặt ửng đỏ, tức giận nghiến răng.“Không có gì là sao?”Thấy sắc mặt Vương Kỳ không đúng, Triệu Băng Linh không nhịn được hỏi ra.Vương Kỳ vốn còn đang tính toán làm sao để bỏ qua, nghe thấy giọng Triệu Băng Linh thì đột nhiên nghĩ ra, ánh mắt có chút xấu xa.“Được thôi, anh thắng rồi! Cược thua thì phải chịu thua, tôi không phải người hay nuốt lời, bây giờ, anh muốn làm gì cũng được”.Giọng của Vương Kỳ, cố ý nói thật quyến rũ.Cô ấy lắc một cái, không e dè ưỡn ngực.Trong phòng làm việc này, nếu chỉ có mỗi Tần Khải, đương nhiên cô ấy không dám làm như vậy.Quan trọng là còn có Triệu Băng Linh bên cạnh, Vương Kỳ chắc chắn Tần Khải không dám làm bậy nên mới cố ý như thế.“Thật sự làm gì cũng được à? Ha ha…”Tần Khải căn bản không quan tâm đ ến việc có Triệu Băng Linh ở đây, cố ý trêu đùa Vương Kỳ.“Muốn liếc mắt đưa tình thì đi ra ngoài, ở đây là công ty!”Thấy hai người mắt qua mày lại, cơn giận trong lòng Triệu Băng Linh bùng phát.Tốt xấu gì cô cũng là vợ chưa cưới của Tần Khải, tuy hôn ước này cũng sắp bị cô hủy rồi.Nhưng Tần Khải coi thường mình như vậy, sao Triệu Băng Linh vui vẻ cho được.“Không phải đâu! Vợ à, em đừng hiểu lầm, bọn anh chỉ là cá cược mà thôi, đùa thôi, giỡn thôi”.Tần Khải cảm thấy không đúng, lập tức cười xòa.Vừa nãy mải để ý thưởng thức dáng người Vương Kỳ, không cẩn thận lại rơi vào bẫy.“Đùa? Tần Khải, anh có thể chú ý một chút không? Tôi nói rồi, đây là công ty, là công ty! Không phải nơi để anh đùa! Còn nữa, đừng có gọi tôi là vợ, có tin tôi xé nát miệng anh ra không!”Triệu Băng Linh tức giận vô cùng, lại vừa đập bàn vừa trừng mắt.Vương Kỳ ở bên cũng ưỡn ngực, vẻ mặt vui vẻ khi có kẻ gặp họa.Tiểu nhân đắc chí!Tần Khải đưa mắt trông mong nhìn Vương Kỳ, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.Ai nói ngực lớn thì không có não chứ?“Anh sai rồi, vợ à, em nói gì cũng đúng, ha ha…”Bị bắt ngay tại trận, Tần Khải chỉ có thể đứng một bên cười làm lành.“Anh…”Lại bị gọi là vợ, Triệu Băng Linh tức giận giẫm chân.
Chương 245
“Cược gì?”
Triệu Băng Linh nhíu mày, quay đầu nhìn Vương Kỳ.
Tần Khải cũng nhân cơ hội nhìn trước ngực Vương Kỳ, vẻ mặt thưởng thức.
“Cái này, không có gì…”
Vương Kỳ nhỏ giọng nói một câu, ngẩng đầu lên, vô tình chạm phải ánh mắt Tần Khải.
Nhận ra tầm nhìn của Tần Khải, Vương Kỳ tức giận xấu hổ, sắc mặt ửng đỏ, tức giận nghiến răng.
“Không có gì là sao?”
Thấy sắc mặt Vương Kỳ không đúng, Triệu Băng Linh không nhịn được hỏi ra.
Vương Kỳ vốn còn đang tính toán làm sao để bỏ qua, nghe thấy giọng Triệu Băng Linh thì đột nhiên nghĩ ra, ánh mắt có chút xấu xa.
“Được thôi, anh thắng rồi! Cược thua thì phải chịu thua, tôi không phải người hay nuốt lời, bây giờ, anh muốn làm gì cũng được”.
Giọng của Vương Kỳ, cố ý nói thật quyến rũ.
Cô ấy lắc một cái, không e dè ưỡn ngực.
Trong phòng làm việc này, nếu chỉ có mỗi Tần Khải, đương nhiên cô ấy không dám làm như vậy.
Quan trọng là còn có Triệu Băng Linh bên cạnh, Vương Kỳ chắc chắn Tần Khải không dám làm bậy nên mới cố ý như thế.
“Thật sự làm gì cũng được à? Ha ha…”
Tần Khải căn bản không quan tâm đ ến việc có Triệu Băng Linh ở đây, cố ý trêu đùa Vương Kỳ.
“Muốn liếc mắt đưa tình thì đi ra ngoài, ở đây là công ty!”
Thấy hai người mắt qua mày lại, cơn giận trong lòng Triệu Băng Linh bùng phát.
Tốt xấu gì cô cũng là vợ chưa cưới của Tần Khải, tuy hôn ước này cũng sắp bị cô hủy rồi.
Nhưng Tần Khải coi thường mình như vậy, sao Triệu Băng Linh vui vẻ cho được.
“Không phải đâu! Vợ à, em đừng hiểu lầm, bọn anh chỉ là cá cược mà thôi, đùa thôi, giỡn thôi”.
Tần Khải cảm thấy không đúng, lập tức cười xòa.
Vừa nãy mải để ý thưởng thức dáng người Vương Kỳ, không cẩn thận lại rơi vào bẫy.
“Đùa? Tần Khải, anh có thể chú ý một chút không? Tôi nói rồi, đây là công ty, là công ty! Không phải nơi để anh đùa! Còn nữa, đừng có gọi tôi là vợ, có tin tôi xé nát miệng anh ra không!”
Triệu Băng Linh tức giận vô cùng, lại vừa đập bàn vừa trừng mắt.
Vương Kỳ ở bên cũng ưỡn ngực, vẻ mặt vui vẻ khi có kẻ gặp họa.
Tiểu nhân đắc chí!
Tần Khải đưa mắt trông mong nhìn Vương Kỳ, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Ai nói ngực lớn thì không có não chứ?
“Anh sai rồi, vợ à, em nói gì cũng đúng, ha ha…”
Bị bắt ngay tại trận, Tần Khải chỉ có thể đứng một bên cười làm lành.
“Anh…”
Lại bị gọi là vợ, Triệu Băng Linh tức giận giẫm chân.
Tiểu Thần Y Xuống NúiTác giả: Bé HeoTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi sáng tại thành phố Trung Hải. Tần Khải gầy gò mặc bộ đồ thể thao đã cũ đạp trên con xe ba bánh chầm chậm tiến tới tập đoàn Triệu Thị. Hai phút sau, xe đã dừng lại. Tần Khải ngẩng đầu lên nhìn toà nhà cao chót vót ở trước mặt với đôi mắt sáng ngời. “Chắc đây là tập đoàn Triệu Thị rồi nhỉ?” Anh nhảy từ trên xe xuống, sau đó tháo chiếc ba lô đã sờn hết màu do giặt quá nhiều lần xuống. Anh lục tìm mãi trong ba lô mới tìm thấy một phong thư đã nhàu nhĩ. Phong thư vẫn chưa được bóc ra, bên trên không có thông tin của người nhận và người gửi, cũng chẳng dán tem, chỉ viết nghuệch ngoạc vài chữ là Triệu Băng Linh, tập đoàn Triệu Thị. Nét chữ này đã quá quen thuộc với Tần Khải, đó chính là chữ viết của ông nội anh. Nhưng thứ ở trong phong thư này không phải là thư mà là một tờ giấy hôn thú. Anh đã ở trên núi mười năm, còn ông cụ thì đi khắp nơi rồi tìm đủ mối cưới hỏi cho anh. Triệu Băng Linh chính là một trong số đó. Chuyến này, ông cụ bắt anh phải xuống núi tu hành, cũng vì muốn nhân đó… Chương 245“Cược gì?”Triệu Băng Linh nhíu mày, quay đầu nhìn Vương Kỳ.Tần Khải cũng nhân cơ hội nhìn trước ngực Vương Kỳ, vẻ mặt thưởng thức.“Cái này, không có gì…”Vương Kỳ nhỏ giọng nói một câu, ngẩng đầu lên, vô tình chạm phải ánh mắt Tần Khải.Nhận ra tầm nhìn của Tần Khải, Vương Kỳ tức giận xấu hổ, sắc mặt ửng đỏ, tức giận nghiến răng.“Không có gì là sao?”Thấy sắc mặt Vương Kỳ không đúng, Triệu Băng Linh không nhịn được hỏi ra.Vương Kỳ vốn còn đang tính toán làm sao để bỏ qua, nghe thấy giọng Triệu Băng Linh thì đột nhiên nghĩ ra, ánh mắt có chút xấu xa.“Được thôi, anh thắng rồi! Cược thua thì phải chịu thua, tôi không phải người hay nuốt lời, bây giờ, anh muốn làm gì cũng được”.Giọng của Vương Kỳ, cố ý nói thật quyến rũ.Cô ấy lắc một cái, không e dè ưỡn ngực.Trong phòng làm việc này, nếu chỉ có mỗi Tần Khải, đương nhiên cô ấy không dám làm như vậy.Quan trọng là còn có Triệu Băng Linh bên cạnh, Vương Kỳ chắc chắn Tần Khải không dám làm bậy nên mới cố ý như thế.“Thật sự làm gì cũng được à? Ha ha…”Tần Khải căn bản không quan tâm đ ến việc có Triệu Băng Linh ở đây, cố ý trêu đùa Vương Kỳ.“Muốn liếc mắt đưa tình thì đi ra ngoài, ở đây là công ty!”Thấy hai người mắt qua mày lại, cơn giận trong lòng Triệu Băng Linh bùng phát.Tốt xấu gì cô cũng là vợ chưa cưới của Tần Khải, tuy hôn ước này cũng sắp bị cô hủy rồi.Nhưng Tần Khải coi thường mình như vậy, sao Triệu Băng Linh vui vẻ cho được.“Không phải đâu! Vợ à, em đừng hiểu lầm, bọn anh chỉ là cá cược mà thôi, đùa thôi, giỡn thôi”.Tần Khải cảm thấy không đúng, lập tức cười xòa.Vừa nãy mải để ý thưởng thức dáng người Vương Kỳ, không cẩn thận lại rơi vào bẫy.“Đùa? Tần Khải, anh có thể chú ý một chút không? Tôi nói rồi, đây là công ty, là công ty! Không phải nơi để anh đùa! Còn nữa, đừng có gọi tôi là vợ, có tin tôi xé nát miệng anh ra không!”Triệu Băng Linh tức giận vô cùng, lại vừa đập bàn vừa trừng mắt.Vương Kỳ ở bên cũng ưỡn ngực, vẻ mặt vui vẻ khi có kẻ gặp họa.Tiểu nhân đắc chí!Tần Khải đưa mắt trông mong nhìn Vương Kỳ, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.Ai nói ngực lớn thì không có não chứ?“Anh sai rồi, vợ à, em nói gì cũng đúng, ha ha…”Bị bắt ngay tại trận, Tần Khải chỉ có thể đứng một bên cười làm lành.“Anh…”Lại bị gọi là vợ, Triệu Băng Linh tức giận giẫm chân.